Làm Phản Diện, Hành Hung Nhân Vật Chính Rất Là Bình Thường Đi?

Chương 80: Quyết tâm




Chương 80: Quyết tâm
Đột nhiên bị Schwarz kéo ra một góc, nói thật lòng, Sylvie có hơi sợ một chút. Bản thân cô cũng biết rằng Schwarz không phải loại người sẽ chủ động dùng tới b·ạo l·ực mà không có lý do. Tuy nhiên biết được là một chuyện, sợ là một chuyện khác, điều đó không khiến sự lo ngại trong cô biến mất. Ai mà biết trong lúc vô tình, bản thân có làm hắn khó chịu ở đâu đó không cơ chứ.
Cơ mà sợ bóng sợ gió như vậy, chẳng lẽ lá gan của thế hệ trẻ ưu tú nhất Tháp Pháp Sư nhỏ tới vậy sao?
Đùa, bình thường đang yên đang lành làm gì có ai muốn b·ị đ·ánh kia chứ. Lại còn là cái thể loại h·ành h·ung một chiều không hề có cơ hội phản kháng nữa chứ. Chưa kể cái tên đó h·ành h·ung người khác có nhìn mặt mũi ai bao giờ. Sylvie chưa gì đã tưởng tượng được hình ảnh mình bị đ·ánh đ·ập không chỉ trước mặt học viên Stellar mà còn cả học viên học viện Hoàng Gia nữa. Viễn cảnh đó mà thành thật thì mặt mũi coi như mất sạch.
"Nếu ngươi muốn đánh ta thì ít nhất cũng phải cho ta biết lý do mình b·ị đ·ánh chứ!"
Sylvie rùng mình, không nhịn được mà gấp gáp nói một câu.
"Nói cái gì đấy? Sao ta lại muốn đánh ngươi?"
Câu nói đột ngột của Sylvie khiến ngay cả Schwarz cũng khựng người mất nửa giây.
Trông hắn có hung thần ác sát, không nói lý lẽ tới như vậy sao.
"Không phải à?"
"Không."
"Làm giật cả mình, tự nhiên sợ bóng sợ gió một hồi."
Nhận được câu trả lời xác nhận của Schwarz, Sylvie như được giải thoát, vuốt ngực mấy cái.
Thật ra cũng không thể trách Sylvie sợ hãi không đâu được.
Ấn tượng b·ạo l·ực của Schwarz và bản tính vô tâm của mình chỉ góp một phần vào kết luận của cô. Phần còn lại là do kể từ khi biết mặt nhau tới giờ, hai người gần như chưa từng đơn độc gặp mặt để nói chuyện riêng thế này.
Những lần xuất hiện chung của hai người thường sẽ có mặt của những người khác. Đó là vì thế hệ trẻ triển vọng nhất Tháp Pháp Sư và đứa trẻ bất tài của Skywalker lẽ ra phải như hai đường thẳng song song vốn dĩ không nên gặp mặt lại vô tình cắt nhau vì yếu tố bên ngoài, cụ thể là Arc. Mà nói nhiều thế chứ có thể tóm tắt trong mấy từ, đó là hai người không thân thiết gì cho cam. Vì vậy mà Sylvie thật sự không nghĩ ra được mấy cái nguyên nhân để Schwarz kéo riêng cô ra một góc như thế này cả.
Nếu không phải vì h·ành h·ung mới gọi cô ra đây, Sylvie thật không hiểu Schwarz có chuyện gì với mình.
"Vậy lý do ngươi kéo ta tới đây là gì? Chắc không phải là để tâm sự thúc đẩy tình cảm đâu nhỉ?"
Biết rằng mình sẽ không phải chịu đòn, thái độ của Sylvie vô thức buông lỏng đi nhiều.

"Xem cái này."
Schwarz đẩy cây gậy trên tay cho Sylvie rồi nói tiếp.
"Satella nói rằng có thể ngươi biết nó là gì."
"Chúng ta lại thân thiết tới mức có thể thản nhiên nhờ vả nhau từ bao giờ vậy?"
Nói thì nói thế, Sylvie vẫn nhận lấy cây gậy từ Schwarz, ánh mắt lướt qua, bắt đầu đánh giá nó.
"Đây không phải nhờ vả."
Lời nói tiếp theo của Schwarz khiến động tác của cô dừng lại một chút, Sylvie ngẩng mặt lên nhìn Schwarz.
"Đây là giao dịch." Hắn nói tiếp.
"Giao dịch?"
Nghe hắn nói vậy, Sylvie suýt thì bật cười.
Ngoài cái chiến lực mạnh gần như vô lý thì kẻ trước mặt cô là một tên quỷ nghèo. Còn cô là ai? Người kế thừa của Tháp Pháp Sư, thiên tài có khả năng trở thành Hiền Giả nhất trong vòng một trăm năm tới. Chỉ riêng số tiền cô đổ vào đống nghiên cứu ma thuật của mình đã là một con số thiên văn, có khi còn đủ để mua cả toà lâu đài rồi ấy chứ. Tên nghèo khổ này lấy tự tin ở đâu ra để nói hai chữ "giao dịch" với cô cơ chứ?
"Ngươi lấy gì để trả cho ta đây? Nên nhớ giá tiền để thuê một pháp sư hàng đầu không rẻ đâu đấy. Đó là còn chưa nói tới..."
"Coi như ta nợ ngươi một lần."
Có vẻ là cảm thấy Sylvie quá dông dài, Schwarz dứt khoát chặn miệng cô lại.
Nợ một lần.
Cái giá này nói nhẹ thì nhẹ mà nói nặng thì cũng rất nặng, còn tùy vào quan điểm của người nói.
"Trừu tượng quá, cụ thể hơn đi."
"Trong khả năng có thể, ta sẽ thực hiện điều ngươi muốn, một lần."

"Thành giao."
Như là sợ Schwarz đổi ý, Sylvie lập tức kết thúc giao dịch.
Như đã nói ở trên, ngoài cái chiến lực mạnh gần như vô lý của hắn thì kẻ trước mặt cô là một tên quỷ nghèo. Cũng có nghĩa giá trị lớn nhất của hắn chính là "vũ lực" làm chân chạy thì còn gì hợp hơn. Cụ thể sẽ dùng vào việc gì, Sylvie chưa nghĩ tới, nhưng có một chiến lực khủng bố như vậy sẵn sàng nghe theo mệnh lệnh của cô, dù chỉ một lần cũng đã cực kỳ giá trị rồi.
Có được món hời như thế chỉ bằng việc kiểm tra một cây gậy phép, cuộc giao dịch này hoàn toàn có lợi cho cô.
Còn đối với Schwarz, điều đó chỉ coi như một lần hoạt động thân thể thôi, không đáng là bao. Cho nên nói, đây là cuộc giao dịch hai bên cùng có lợi.
Tập trung vào cây gậy, Sylvie bắt đầu cẩn thận kiểm tra trong khi Schwarz im lặng đứng xem ngay bên cạnh. Được một lúc, vẻ mặt của cô bất giác trở nên nghiêm túc hơn. Sylvie hạ cây gậy xuống, trước khi để ánh mắt của mình rơi lên người Schwarz lần nữa.
"Sao vậy? Có manh mối rồi à?"
"Ừ."
Cô nói.
"Nhưng ở đây không tiện, chúng ta tìm nơi nào khác yên tĩnh hơn đi."
Nếu như vừa rồi chỉ là giao dịch, thì bây giờ Sylvie đã thật sự có hứng thú với thứ này.
***
Trong khi những người khác đang hướng ánh nhìn vào trận đấu càng lúc càng cao trào thì một thiếu nữ lại tỏ vẻ không mấy mặn mà với nó, thay vào đó, cô lại đi xung quanh nhìn dáo dác khắp nơi như thể muốn tìm kiếm thứ gì hay ai đó. Rốt cuộc, khi ra đến gần cửa nhà thể chất, cô cũng tìm được bóng dáng kẻ đó, chỉ là người ta có vẻ như không muốn ở đây thêm nữa nên đang chuẩn bị rời đi rồi.
"A!"
Thiếu nữ, hay nên gọi là Yuri bật thốt.
Cô muốn gọi họ lại nhưng làm thế nào cũng không nói nổi nên lời. Cô muốn đuổi theo, nhưng hai chân vẫn dán chặt trên nền.
Thẳng đến khi bóng dáng của hai người kia đã biến mất khỏi lối ra vào được một lúc, Yuri mới có thể gạt sự do dự qua một bên. Cô ôm ngực hít sâu một hơi, tự cổ vũ bản thân rồi vội vàng đuổi theo ra ngoài, chỉ sợ không cẩn thận sẽ để mất dấu, để lỡ mất cơ hội.
Từ thất bại thảm hại lần trước đến nay đã được một thời gian rồi. Trong suốt quảng thời gian đó, Yuri vẫn luôn tự trách bản thân yếu đuối của mình. Là kẻ nắm giữ mấu chốt thành bại của kế hoạch vậy mà khi đụng phải đối thủ cô lại hoảng sợ tới mức nhấc chân lên cũng không nổi để rồi thua cuộc ê chề, b·ị đ·ánh bại mà thậm chí còn chẳng thể phản kháng hay thử bỏ chạy lấy một lần.

Nếu ngày hôm đó cô can đảm hơn một chút, liệu kết quả sẽ khác đi chứ? Yuri không chắc chắn lắm nhưng cho dù khả năng thất bại có ở mức cực cao như cũ thì ít nhất vẫn sẽ có một cơ hội chiến thắng nhỏ nhoi.
Nhưng mà, cô không đủ can đảm để đứng trước một tồn tại áp đảo đáng sợ như vậy...
Tự trách sâu sắc hòa cùng nỗi căm ghét sự yếu đuối của chính mình trở thành ý chí thúc đẩy Yuri vượt qua tự ngã yếu hèn. Để làm được điều đó, cô phải đối mặt với nỗi sợ của mình. Dẫu biết là vậy, nhưng đến tận một lúc trước Yuri vẫn chưa góp đủ can đảm để tự mình đi tìm Schwarz, nếu như không phải tình cờ đụng mặt hắn ở đây.
Tìm dịp không bằng gặp dịp, đây có lẽ là cơ hội mà nữ thần trao cho cô. Nếu để bỏ lỡ, Yuri không biết phải đến bao giờ cô mới góp đủ can đảm, đến bao giờ mới có thể đánh bại nỗi sợ của mình nữa.
Lúc này đây chỉ cần có thể đứng trước mặt người đó cũng đã coi như có sự tiến bộ lớn lao rồi.
Nghĩ vậy, bước chân cô không khỏi nhanh hơn vài phần, chạy ra khỏi nhà thể chất, đuổi theo hai người vừa rời khỏi một thời gian trước đó. Cũng còn may, bọn họ không đi nhanh lắm, Yuri vẫn có thể nhìn thấy bóng lưng hai người thấp thoáng trong vườn cây không xa phía trước.
"Schwarz Skywalker!"
Nuốt một ngụm nước bọt, mắt ánh lên vẻ quyết tâm, Yuri hét lớn, gọi tên nỗi sợ của mình.
***
Schwarz vừa cùng Sylvie rời nhà thể chất chưa được bao xa thì bỗng nghe ai đó gọi tên mình từ phía sau.
Nhìn lại thì hoá ra là người quen.
"Yuri? Cậu ấy tìm ngươi làm gì?"
Sylvie cảm thấy không hiểu lắm, giữa hai người này đâu có liên hệ gì mới đúng, chưa kể Yuri còn có vẻ khá là sợ Schwarz nữa.
"Làm sao ta biết?"
Schwarz nhún vai, hắn có phải toàn trí toàn năng mà cái gì cũng đoán được.
"Cũng không gấp lắm, đợi cô ta xem thế nào."
Nghe hắn nói, Sylvie gật đầu tỏ vẻ đồng ý, đợi thêm một lúc cũng chẳng mất gì.
Không mất mấy giây, Yuri đã chạy tới trước mặt hai người.
"Schwarz Skywalker!"
Thu hết can đảm, cô đứng trước mặt hắn, thì thào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.