Chương 85: Gợi ý
Sau hơn một giờ, Sylvie và Schwarz rốt cuộc cũng có những kết quả sơ bộ. Bất kể là hạ cấp, trung cấp hay cao cấp, tổng số thuật thức có thể lưu trữ lại cùng lúc tối đa là mười. Những ma thuật có tác dụng chữa trị và phục hồi không thể vận hành bằng ma lực của Schwarz nhưng có thể sử dụng thông qua bể ma lực dự trữ khi được nạp đầy ma lực của Sylvie.
Thành phẩm của những ma lực dạng kiến tạo như đất, đá, băng... Chỉ có thể tồn tại vài giây. Trái lại những ma thuật dạng hủy diệt lại có hiệu suất cao bất ngờ. Điều này cũng là do ảnh hưởng từ ma lực của Schwarz.
Là người kế thừa của Tháp Pháp Sư, nơi tập trung vô số pháp sư, ma nữ, từ tập sự đến lão luyện, Sylvie đã chứng kiến nhiều dạng ma lực đặc biệt khác nhau. Có những người mang ma lực đặc hữu chỉ có thể sử dụng ma thuật nguyên tố. Có những ma lực chỉ có thể dùng cho một số loại ma thuật chuyên biệt...
Tuy nhiên đây là lần đầu cô nhìn thấy dạng ma lực kỳ lạ thế này. Không chỉ ngăn chặn khả năng chữa trị của thánh lực và các tác động siêu nhiên khác mà còn tăng cường uy lực cho những đòn t·ấn c·ông mang tính hủy diệt, đồng thời cũng ăn mòn tạo vật được tạo ra từ chính nó.
Sylvie chợt hiểu tại sao những đòn t·ấn c·ông tưởng chừng như tầm thường như ném đá của Schwarz lại có thể nhanh và mạnh như vậy. Bởi lẽ nếu không đủ nhanh, chúng sẽ bị triệt tiêu bởi chính ma lực phủ lên chúng.
"Cứ như thể nó được sinh ra với mục đích duy nhất là để hủy diệt vậy."
Sylvie không thể không cảm thán.
"Kỳ lạ hơn nữa là ngươi lại không phải chịu hiệu ứng tiêu cực nào lên cơ thể... Ngươi là cái quái gì thế?"
"Thật mỉa mai."
Schwarz không trả lời Sylvie mà chỉ cười thì thào tự giễu.
Ở kiếp trước, với Thánh Kiếm trong tay, hắn là cỗ máy hủy diệt chiến trường. Là v·ũ k·hí tối thượng của loài người nhằm chống lại Ma Vương, được người đời tung hô là Hy Vọng, là Diệt Kiếp Anh Hùng. Nhưng mà, trái với kỳ vọng của mọi người, Schwarz sớm nhận ra những giới hạn của mình. Hủy diệt không phải là điều hắn giỏi nhất, mà đó là điều duy nhất hắn làm được. Hắn không cứu người, việc hắn làm chỉ là g·iết chóc.
Anh hùng của hy vọng căm ghét đồng đội, nhưng không thể không hợp tác. Bởi vì họ có thể làm điều mà hắn không thể. Schwarz không thể phủ nhận, một phần trong cảm xúc tiêu cực của mình dành cho ba người kia chính là sự đố kỵ nhỏ nhen.
Lấy g·iết chóc kết thúc g·iết chóc, dùng b·ạo l·ực diệt trừ b·ạo l·ực.
Mâu thuẫn tới cỡ nào, nực cười tới cỡ nào cơ chứ.
"Sao? Ngươi vừa nói gì vậy?"
Không nghe rõ hắn vừa thì thào cái gì, Sylvie nhích mặt tới gần mà hỏi.
Không có ý định dây dưa vào chuyện này, Schwarz đẩy mặt Sylvie ra.
"Không có gì, làm thì cũng đã làm tới đây rồi, ngươi lưu trữ luôn ma thuật vào thứ đó được chứ?"
Điều chỉnh lại tâm trạng, hắn nói khi chỉ tay vào Mô Phỏng Thần Tích trên bàn.
"Không thành vấn đề, nhưng sẽ mất chút thời gian, còn tùy vào độ phức tạp của thuật thức mà ngươi muốn lưu lại. Ngươi muốn loại thuật thức nào?"
Schwarz suy ngẫm một chút, cân nhắc thiệt hơn những khả năng mà mình có thể sẽ dùng tới. Sau một phút, hắn lấy một quyển sổ nhỏ vad một chiếc bút trong túi áo khoác ra, viết danh sách ma thuật mà mình muốn lưu trữ lên giấy, rồi xé ra đưa cho Sylvie.
"Để xem nào..."
Nhận tờ giấy từ Schwarz, Sylvie ôm ngực liếc nhanh qua.
"Hoán Vị, Tạo Hình, Viêm Diễm, Thủy Lưu, Khí Động, Toản Nham,... Gì thế này? Toàn là ma thuật trung cấp, lại còn cả Hồi Phục nữa chứ?"
Cô có chút nghi ngờ vào mắt mình, thay vì những ma thuật cao cấp ảnh hưởng diện rộng, hắn lại chỉ chọn những ma thuật trung cấp mà chỉ là bản cường hoá của mớ ma thuật cơ bản như Đốt Lửa, Phun Nước thôi sao? Không phải phí hoài quá mức rồi ư?
"Ít nhất thì cũng nên thêm một hai ma thuật t·ấn c·ông cao cấp chứ? Cộng với ma lực của ngươi nữa thì không phải sẽ rất mạnh sao?"
Cảm thấy bất bình vì tài năng của mình và Mô Phỏng Thần Tích bị lãng phí như vậy, Sylvie đề nghị Schwarz xem xét lại lần nữa, nhưng câu trả lời của hắn là:
"Ta cần thêm ma thuật t·ấn c·ông để làm gì?"
"A?"
Sylvie sững sờ.
Nói cũng đúng, gã trước mặt cô bình thường đã mạnh tới mức vô lý rồi, thêm ma thuật t·ấn c·ông vào thì có nghĩa lý gì đâu.
"Sylvie, nếu chỉ mưu cầu sự hủy diệt, ta chẳng tìm đến ma thuật."
"Thôi được rồi, ngươi thích là được."
Ôm theo Mô Phỏng Thần Tích ngồi xuống một góc sân cạnh cổ thụ, Sylvie lui nhường Schwarz một bước.
"Sẽ mất chút thời gian đấy, ngươi và Yuri làm gì thì làm đi."
Cô nhắc nhở.
"Ngươi thấy sao?"
Schwarz nhìn sang Yuri, người nãy giờ vẫn đang chơi với mấy con sóc trong rừng.
"A, ừm..."
Bất thình lình được gọi, Yuri hơi giật bắn người, làm mấy con sóc bỏ chạy tán loạn. Có chút mất mát, cô vuốt tà váy đứng dậy.
"Tôi lúc nào cũng không sao cả, không làm ngài thấy phiền là được.
"Vậy thì chuẩn bị đi, nếu cần, ta sẽ cho ngươi nửa giờ."
"Nửa phút là được rồi."
Ánh mắt rộ lên vẻ quyết tâm, Yuri đi đến giữa khoảng sân.
"Xin được chỉ giáo."
Yuri đã từng nghe nhóm của Arc và hiệu trưởng phân tích thói quen chiến đấu của Schwarz trước khi cả nhóm đối mặt với hắn. Thường thì hắn sẽ bắt đầu bằng một đòn t·ấn c·ông tầm xa với ba ma thuật Gia Tốc, Gia Trọng và Gia Cường trộn lẫn một cách tinh vi để đạt hiệu quả t·ấn c·ông cấp tốc. Đòn t·ấn c·ông đó tương tự như một bài kiểm tra nhỏ vậy, nếu vượt qua được thì mới là đòn t·ấn c·ông thật sự, Schwarz sẽ dùng tốc độ của mình để áp sát và dứt điểm đối thủ. Trong trận chiến trước, Yuri còn chẳng thể vượt qua được bài kiểm tra "nhỏ" đó.
Nhưng lần này sẽ không như vậy nữa.
Tập trung ma lực và Long Huyết vào mắt và tai, Yuri cường hoá các giác quan đó lên hạn mức cao nhất có thể. Tốc độ của cô không bằng Schwarz, có tăng lên bằng cách nào cũng không bắt kịp, quá khứ đã chứng minh điều đó. Do vậy, chiến thuật của Yuri là thay vì cố gắng đuổi theo tốc độ kinh hoàng của đối phương thì nên tập trung vào khả năng phản ứng của mình sao cho loại bỏ hết mọi động tác thừa, dùng biên độ di chuyển nhỏ nhất để tránh né rồi tìm cơ hội để phản công.
Quả nhiên, tiếng xé gió lao v·út mà tới, bốn chiếc lá bay đi như những lưỡi dao sắc nhọn xé toạc không khí lần lượt nhắm vào tứ chi Yuri nhằm cô hiệu hoá chuyển động của cô. Không như lần trước, lần này cô không bỏ chạy, không quay lưng lại với đối thủ, cho nên quỹ đạo của đòn t·ấn c·ông hiện rõ mồn một trước mắt cô.
"Mình có thể làm được!"
Yuri âm thầm cổ vũ cho chính mình, cô khẽ nhích người, chỉ vài phân so với vị trí ban đầu nhưng vừa đủ để những chiếc lá chỉ sượt qua mà không để lại vết tích gì.
"Được rồi! Tiếp theo sẽ là..."
Chuyện diễn ra đúng như tính toán để Yuri cảm thấy tự tin hơn hẳn, chỉ là...
Bốp!
Trong tiếng sỏi đá v·a c·hạm và vỡ vụn, đầu Yuri bật ngửa về sau bởi một lực xung kích mạnh mẽ, cả người xoay mấy vòng trên không trung rồi mới rơi bịch xuống đất.
"Cái... Gì vậy?"
Đau đến mức nước mắt không nhịn được mà chảy ra khỏi khoé mi, Yuri rên rỉ, không hiểu được thứ gì vừa t·ấn c·ông mình, rõ ràng cô đã tránh được hết cả bốn chiếc lá bay tới rồi mà. Vậy thì tại sao? Đòn t·ấn c·ông đó đến từ đâu kia chứ.
"Vẫn muốn tiếp tục chứ?"
Schwarz đi đến trước người cô, từ trên cao nhìn xuống.
"Vân... Vâng!"
Yuri gắng sức bật người dậy, cô vẫn tỉnh táo, vẫn còn có thể tiếp tục.
Nhìn sang phía Sylvie vẫn còn đang chìm trong thế giới của riêng mình, Schwarz đoán hẳn là như lời cô nói, vẫn còn một lúc lâu nữa cô mới hoàn thành được. Trong thời gian đó tiếp Yuri cũng được, chỉ cần cô vẫn có chịu được.
Hít thật sâu để lấy lại bình tĩnh, Yuri thủ thế trước mặt Schwarz.
"Tôi chuẩn bị xong rồi, ngài có thể bắt đầu lại!"
Có thể nhanh chóng lấy lại tỉnh táo sau một cú thẳng vào giữa trán như vậy, Schwarz gật đầu, đánh giá cao quyết tâm của cô.
Chớp mắt một cái, thân hình hắn đã xuất hiện trước mặt cô, hành chục cú đấm được tung ra gần như đồng thời nếu chỉ nhìn bằng mắt thường, dệt thành một tấm lưới dày đặc. Theo cách cũ, Yuri sử dụng biên độ chuyển động nhỏ nhất nhưng hiệu quả nhất để lách qua tấm lưới dày đặc tưởng chừng không có kẽ hở đó. Song lần này còn không để Yuri có dư lực để mà cao hứng, vai và bụng cô lần lượt gặp phải xung lực mạnh mẽ, cả người bay ngược ra ngoài như diều đứt dây, nặng nề đập vào thân cây to đằng sau, phải gắng gượng lắm mới đứng lên được.
Tuy trúng phải thế công còn mạnh hơn lúc nãy nhiều lần, tuy bộ dáng còn chật vật hơn nữa nhưng bây giờ thứ hiển hiện trên gương mặt Yuri lại là một nụ cười vui vẻ.
"Cười tươi như vậy, nhận ra rồi sao?"
Thu lại tư thế vung đấm, Schwarz hỏi.
"Vâng."
Yuri gật đầu, nụ cười vẫn ở trên môi.
"Ngài đã xen lẫn những đòn đánh với tốc độ nhanh hơn hẳn vào những đòn khác để che giấu giác quan của tôi, phải vậy không?"
Xen lẫn trong hàng loạt cú đấm mà Yuri có thể cảm nhận là hai cú đấm nhanh hơn giác quan của cô. Vì vậy nên dù thời gian ra đòn chậm hơn những cú đấm khác một chút, nó lại đến đích gần như đồng thời với những cú đấm trước đó. Trên cùng nguyên lý ấy, sau bốn chiếc lá phóng tới hẳn là một viên sỏi mà cô chưa kịp phát giác.
"Chính xác là dùng những đòn trước đó để làm hoả mù, ngươi quá tập trung vào thứ trước mắt nên không phát hiện vẫn còn ẩn chiêu phía sau. Cơ mà có thể tìm ra vấn đề chỉ sau hai lần đã là không tồi rồi."
Schwarz bổ sung thêm, còn không tiếc lời khen Yuri một câu.
Trên thực tế, hắn đã lợi dụng âm thanh và hình ảnh của những đòn đánh có thể phát giác để che giấu thế công thật sự. Nếu Yuri không quá tập trung vào cái trước mắt, cô sẽ nhận ra loáng thoáng được quỹ đạo thật rồi.
Đây chỉ là loại tiểu xảo dùng một lần. Nếu không hạ gục đối phương ngay lập tức sau đòn đầu tiên thì tốt nhất là đừng dùng nữa, bởi vì nó sẽ không còn hiệu quả như lần đầu. Bổ sung thêm là Schwarz có thể đánh gục Yuri bằng viên sỏi vừa nãy rồi. Nhưng mà hội giao lưu sắp tới, Aris lại không thể tự do hoạt động được nữa, bây giờ lại đưa một học viên trong danh sách tham gia vào bệnh xá thì Satella sẽ b·óp c·ổ hắn mất.
Còn lý do tại sao Schwarz vẫn sử dụng mánh khóe đó thêm lần nữa là do muốn xem khả năng lĩnh hội của Yuri cao tới mức nào. Vừa vặn cái trò này cũng thích hợp với năng lực của Yuri. Ứng dụng vào thực tiễn của bản thân thì tốt, không được thì thôi, đằng nào cũng chỉ là ngẫu hứng nhất thời, hắn chẳng mất gì.
"Tiếp tục?"
"Vâng!"
Chiến ý trong mẵt Yuri vẫn chưa tắt.