Chương 97: Băng và lửa
Nhìn thấy lượng ma lực bành trướng còn muốn dồi dào hơn lần gặp mặt trước đây mấy phần, sắc mặt của Weiss không khỏi nghiêm túc lên.
"Quả không hổ danh là Thiên Biến Ma Nữ. Ma lực khủng kh·iếp bậc này e là đã không có người trẻ tuổi nào sánh được với cô đi?"
"Ha ha."
Lời đánh giá thật lòng của Weiss đổi lại một tiếng cười nhạt từ Sylvie.
Không người trẻ tuổi nào có thể sánh được ư?
Vậy là kể cả khi biết Schwarz Skywalker có tổng lượng ma lực rất lớn, nhà Skywalker cũng không biết được giới hạn của nó ở đâu. Bằng chứng là cái đánh giá vô tri này của Weiss.
"Tôi thừa nhận, nếu chỉ xét về mặt ma lực, tôi không bằng cô. Tuy nhiên..."
Không biết Sylvie đang nghĩ gì, Weiss cũng giải phóng ma lực của mình.
"Tổng lượng ma lực cũng đâu đại diện cho hết thảy."
Luồng ma lực thuần bạch tuy không thể nào so sánh được với luồng ma lực tím sáng về lượng, nhưng về chất thì lại không hề kém cạnh. Nó đủ mạnh để chống ra một khoảng không gian cho Weiss mà không bị màu tím áp đảo hoàn toàn.
"Quan trọng là cách mà cô sử dụng nó ra sao."
Mặc dù nếu chỉ nhìn bằng mắt thì rõ ràng là Sylvie chiếm ưu thế lớn hơn, song khí thế của Weiss lại không hề kém cạnh.
"Chứng minh đi."
Sylvie không phủ nhận cách nói của Weiss. Cô đã từng chứng kiến những pháp sư có tổng lượng ma lực ít hơn cô nhưng hiệu suất ma thuật đầu ra lại không thể xem thường. Gần đây nhất, cô còn được nhìn tận mắt cách vận dụng ma lực ở mức tối thiểu mà vẫn đạt hiệu quả tối ưu chỉ với mấy cọng tóc của Schwarz. Chỉ là so với những người đó, so với Schwarz, trình độ của Weiss Skywalker ở mức nào? Sylvie muốn xem thử.
"Cho tôi xem em gái của hắn có gì nào."
Hàng loạt ma trận xuất hiện sau lưng Sylvie. Từ đó, vô số ma thuật công kích nhanh chóng hình thành với đủ loại thuộc tính khác nhau. Chúng nhắm thẳng vào Weiss, chỉ cần một ý nghĩ của Sylvie là có thể khai hoả bất kỳ lúc nào.
"Tôi đã sớm nghe được Thiên Biến Ma Nữ được gọi là Thiên Biến Ma Nữ bởi vì cô có thể dễ dàng thi triển hàng nghìn loại ma thuật khác nhau với mọi thuộc tính. Gặp tận mắt thế này mới thấy đúng là danh bất hư truyền."
Dù rằng đang ở thế đối đầu, Weiss vẫn không nhịn được thán phục trước tài năng của Sylvie.
"Nhưng mà cô đã bao giờ nghe nói kẻ có một nghìn chiêu thức không đáng sợ bằng người tập một chiêu thức nghìn lần chưa?"
Dứt lời, vô số ma trận hình thành sau Weiss, tạo ra lượng thương băng sắc lẹm nhiều gấp đôi số ma thuật của Sylvie rồi không chần chừ mà lập tức bắn về phía đối thủ.
Sylvie hừ nhẹ một tiếng, ma thuật phía sau cô cũng bay đi như sao băng, trực tiếp cứng đối cứng với đòn t·ấn c·ông của Weiss. Nhiều không kể xiết ma thuật toả sáng lao vào nhau trên không trung rồi nổ tung tạo thành một màn sương khói dày đặt. Sóng xung kích sinh ra từ v·ụ n·ổ khiến Weiss vô thức giơ tay lên che mặt theo bản năng. Liền sau đó, một lưỡi dao gió cắt xuyên qua khói mù, lướt ngang qua má Weiss, mang đi một vài sợi tóc mai trong ánh mắt kinh ngạc của cô.
"Thật không may..."
Gió mạnh thổi qua, quét sạch khói mù, để lộ Sylvie với nụ cười tự tin phía sau.
"Tôi là kẻ sẽ luyện một nghìn chiêu thức ấy mười nghìn lần."
Vung tay lên, một bức tường được tạo ra từ hàng chục ma trận đỏ tươi xuất hiện trước người cô.
"Sở trường của cô là ma thuật hệ băng tuyết đúng chứ?"
Nhếch môi lên, Sylvie chỉ tay về phía bức tường ma trận.
"Vậy thì để tôi dùng ma thuật hệ viêm nhiệt để chơi với cô đi."
Theo động tác của thiếu nữ tóc tím, những ma trận trước người cô xếp thành một hàng chỉnh tề và toả ra ánh sáng rực rỡ.
Weiss ngay lập tức phản ứng lại, cô xoay gậy phép ba vòng, vẽ ra một ma trận lớn chắn trước người, đồng thời dồn một lượng ma lực lớn vào đó để kích hoạt.
Một tiếng vang thật lớn, hai luồng ánh sáng đối nghịch, một xanh một đỏ v·a c·hạm vào nhau trong nháy mắt, nhấc lên cuồng phong bắn phá khắp nơi. Năng lượng bạo ngược được giải phóng tạo thành sức mạnh hủy diệt kèm theo sóng xung kích càn quét phạm vi trăm mét xung quanh, cát bay đá chạy, khói bụi cuốn lên mịt mù.
Lợi dụng khói mù, Weiss ẩn mình vào đó hòng hạn chế tầm nhìn của Sylvie. Một lớp băng phủ lên đầu gậy phép của cô, biến nó thành một thanh thương dài sắc lẹm. Dồn sức xuống chân, Weiss cường hoá lên nhiều lần để có thể đạt tới sức bật mình mong muốn rồi phóng thẳng tới chỗ đối thủ. Cô muốn dùng chiến thuật bất ngờ để khiến Sylvie không kịp phòng bị.
Nghĩ thế nào cũng không ngờ tới một pháp sư lại lựa chọn cách đánh thế này đi? Xuyên qua làn khói, Weiss vu·ng t·hương chém xuống.
Nhưng đợi chờ cô không phải là vẻ mặt hoảng loạn không kịp trở tay của Sylvie, mà là một lưỡi thương được tạo thành từ việc áp súc nhiệt lượng lên đầu gậy phép. Băng lửa giao nhau, khí lưu cuồn cuộn sinh ra lại quét sạch khói bụi lần nữa, hiện lên gương mặt ngạc nhiên của Weiss và sự bình tĩnh lạ thường của Sylvie.
Hai bóng người đan xen vào nhau, năng lượng nổ tung không ngừng, một lần lại nối tiếp một lần. Họ đồng thời vận đụng khả năng của mình mà công kích đối phương, hai bên v·a c·hạm bộc phát ra dao động ma lực khủng bố. Băng và lửa chạm nhau liên hồi, để lại từng vệt hơi nước và hoa lửa trong không khí. Những thiếu nữ vốn nổi tiếng là những pháp sư thiên tài lại lao vào một trận phân tranh cao thấp bằng kỹ năng cận chiến, mở ra một trận đấu hoa lệ nhưng ngắn ngủi.
Nhận ra rằng không thể chiếm ưu thế bằng cách này, cả hai giao nhau lần cuối rồi đồng thời mượn sức của đối phương để đẩy mình lùi ra, giữ một đoạn khoảng cách.
Hai hàng mi của Weiss khẽ nhếch lên, mặc dù là một pháp sư, nhưng cô đã từng trải qua một hoá huấn luyện thương thuật nhằm sử dụng trong những trường hợp bất khả kháng có thể xảy ra. Không thể nói trình độ thương thuật của cô cao tới đâu, đằng nào cũng chẳng phải chuyên môn của cô, song Weiss vẫn tự tin mình có thể đánh ngã một hai người trưởng thành bình thường chỉ bằng một cây gậy gỗ. Ấy vậy mà người kế thừa của Tháp Pháp Sư vốn nổi tiếng là một con mọt sách chỉ biết rúc trong phòng kín này lại có để đánh nhau cận thân không phân cao thấp với cô? Không thể tưởng tượng nổi mà.
Phía bên kia, so với Weiss, Sylvie vẫn tỏ vẻ thản nhiên như cũ.
"Ra dáng em gái của hắn hơn rồi đấy. Dù chỉ có một chút thôi."
Phe phẩy lưỡi thương cháy rực trong tay, cô nói.
Sau những lần tiếp xúc với Schwarz, Sylvie nhận ra khuyết điểm của mình với tư cách là một pháp sư. Vì vậy cô đã nhờ bạn bè huấn luyện kỹ năng cận chiến của mình phòng những trường hợp bất trắc. Chỉ chân ướt chân ráo thôi, cơ mà so với những pháp sư chỉ biết xả ma thuật vô tội vạ, kỹ năng cận chiến của cô vẫn đủ để gây bất ngờ lớn.
Weiss Skywalker là em gái cùng chung huyết thống của Schwarz Skywalker nên Sylvie đã mong đợi chuyện này có thể xảy ra ở một mức nào đó. Và nó xảy ra thật, cũng may là trình độ của đối phương không cao lắm. Vừa đủ để có thể gọi là ngang tay với cô.
"Cơ mà, thắng bại đã phân rồi."
Sylvie thầm nghĩ trong khi quan sát Weiss.
Thương băng trên gậy phép của cô đã bị tan chảy một phần và có nhiều vết rạn phía trên. Chỉ cần chịu thêm một cú v·a c·hạm nữa thôi là có thể vỡ tan ra.
"Chịu thua đi, cô không thể thắng được tôi trong tình trạng này."
Sylvie nhắc nhở.
Đây không phải lời nói vô căn cứ của một kẻ tự mãn mà chỉ là lời trần thuật một sự thật hiển nhiên.
Cái này không liên quan tới trình độ ma thuật hay kỹ năng cận chiến, chỉ đơn giản là lợi thế môi trường đứng về phía Sylvie mà thôi. Dưới cái thời tiết nóng bỏng và khô khốc thế này, ma thuật băng hệ của Weiss có thể duy trì bao lâu chứ.
Dường như Weiss cũng đã hiểu sự bất lợi của bản thân nên vẫn chưa tiếp tục t·ấn c·ông mà chỉ im lặng đứng đó. Có thể nhìn ra cô không muốn chịu thua chút nào.
Nhưng mà...
"Cô ta nói đúng."
Một giọng nói vang lên từ trong đầu Weiss.
"Charlotte..."
Cô thì thầm đáp lại nó.
"Lợi thế ở phía cô ta, cố chấp tiếp tục không giúp ngươi thắng đâu, nửa kia của ta."
"Nhưng..."
Weiss vẫn chưa muốn từ bỏ.
"Vẫn còn cơ hội, không nhất thiết phải phân thắng bại ở đây phải không?"
Giọng nói trong đầu tiếp tục khuyên bảo.
"Ta tin ngươi sẽ không thua nếu đây là một trận chiến công bằng. Rút lui chiến thuật không có gì mất mặt cả. Ngươi biết nên lựa chọn thế nào mà."
Sau đó, giọng nói trong đầu im bặt, để quyền quyết định lại cho Weiss.
Tặc lưỡi, cô hừ nhẹ một tiếng, ngẩng mặt nhìn chằm chằm vào Sylvie.
"Tôi không thua cô, chẳng qua lần này thiên thời địa lợi không ở bên tôi thôi."
Nói rồi cô chống gậy phép lên đất. Cơ thể liền được bao phủ trong một nguồn năng lượng trắng sáng, loé lên rồi biến mất. Tại nơi cô vừa đứng chỉ còn lại quả cầu phần thưởng từ thử thách nằm lăn lốc.
"Chạy thì chạy, biện hộ gì cơ chứ. Không nghĩ lại từ đầu xem ai mới là kẻ khiêu khích trước."
Sylvie bất mãn quay lưng bỏ đi, mặc kệ quả cầu bị Weiss bỏ lại. Nói giống như cô thèm thuồng thứ đó lắm không bằng.
"Ơ khoan..."
Bất chợt, Sylvie nhớ tới một điều, lý do mà cô tìm đến Weiss.
"Mình vẫn chưa kịp hỏi gì."