Chương 286: Triền miên
Trong phòng tắm mịt mờ hơi nước, âm thanh da thịt v·a c·hạm, âm thanh thở dốc gấp gáp, âm thanh gầm gừ rên rỉ, âm thanh mắng chửi giận hờn, tất cả hoà quyện với nhau tạo thành một bản giao hưởng tràn đầy dục vọng. Hai cái thân ảnh đang dây dưa quấn quýt rồi cuộn lại thành một đoàn, hết trái lại phải, hết đứng lại nằm, mặc kệ bọt nước bắn tung toé bọn họ dường như vĩnh viễn không biết mệt mỏi.
Tường Vi cưỡi trên hạ thân Hàn Phong, da thịt trắng nõn sớm đã vương đầy dấu răng cùng những vết hằn ửng đỏ hình bàn tay, lúc này nàng đang dùng chiếc khăn tắm ướt át mà đập xuống bên dưới, đập trên lồng ngực tên thổ phỉ đáng ghét này. Mà mỗi lần nàng đập xuống, người kia lại kêu lên “be be” như dê đực.
- Được rồi, tôi cũng đã kêu đủ 30 phút, cô còn chưa chịu buông tha sao. Be be be…
Hàn Phong khoé miệng co giật âm thầm cảm thấy hối hận. Hắn vừa rồi bày ra cái trò dê hai chân đuổi bắt, kết quả Tường Vi ra điều kiện tương tự, nếu nàng ta thắng, hắn sẽ phải tương tự trở thành dê hai chân.
Hắn vô cùng tự tin, sao bản thân có thể thua chứ, bởi vậy lập tức đồng ý ngay. Thế nhưng kết quả là hắn thua thật, đối phương mới bò vòng vòng vài phút, kêu be be vài tiếng, không ngờ nửa chừng đột nhiên lại ngã lăn ra b·ất t·ỉnh. Hắn vì quá sợ hãi mà tới gần, kết quả bị nữ nhân kia tóm được nam căn, sau đó bị nàng ta hút tới khi xuất ra đầy mặt.
Cả đời đi lừa người khác, cuối cùng lại bị người khác lừa tới đơn giản như vậy.
Hiện tại hắn chính là đang làm một con dê đực liên tục bị dê cái cưỡi lên, mỗi khi nữ nhân kia nhấn xuống huyệt hoa, nàng ta lại run rẩy thân mình rồi đánh xuống khăn tắm, hắn đồng thời phải be be kêu lên trợ hứng.
Tường Vi đôi gò bồng đảo đã trở nên ửng hồng, ánh mắt mang theo nhu tình như sóng nước từ trên cao nhìn chằm chằm xuống Hàn Phong bên dưới, nàng ta cúi người cắn một cái trên ngực hắn rồi tức giận nói:
- Dê không thể hiểu giao tiếp bằng tiếng người, anh nói nhiều như vậy, không giống dê, đóng vai lại đi!
Hàn Phong khuôn mặt lập tức co rúm lại, nửa tiếng kêu be be liên tục còn chưa thoả mãn, vừa nói tiếng người mấy câu liền theo đó bắt bẻ, cái này là cố tình!
Hắn lập tức đảo mắt rồi ôm lấy nàng ta thì thầm dụ dỗ:
- Thế này đi, chúng ta thử một chút đóng vai, tôi sẽ…
Kế sau đó là màn đóng vai dê đực cùng dê cái, Tường Vi quỳ rạp xuống nền phòng tắm, kiều đồn no tròn theo đó vểnh lên cao, mà Hàn Phong cũng quỳ xuống phía sau nàng ta, nam căn thô to men theo huyệt hoa ẩm ướt mà nhấn vào bên trong.
- A… Ngô… Sâu quá, c·hết mất…
Cái tư thế này gần như khiến cho côn thịt chạm tới tử cung, mỗi lần Hàn Phong đem nam căn cắm ngập bên trong, Tường Vi đều cảm tưởng như sắp bị đối phương xuyên thủng thân thể tới nơi, mỗi một ngóc ngách đều bị nam căn thô bạo xâm lược. Chỉ mới qua vài chục lần tới lui đã khiến nàng không nhịn được cả ngươi tê dại, sâu bên trong âm huyệt là một mảnh hỗn độn, sóng triều dục vọng ầm ầm bộc phát, dịch thuỷ trong suốt theo đó tuôn trào như suối.
Nàng lại một lần nữa thất thân, âm thanh rên rỉ so với trước đó càng thêm tuôn trào mãnh liệt.
Hàn Phong chồm người tới phía trước, một tay hắn bóp chặt nhũ hoa cự đại mà điên cuồng dày vò, một tay nắm lấy tóc nàng ta, cứ như vậy đem cự dương rút ra rồi đâm vào, da thịt ửng hồng cùng với dâ,m dịch thuỷ ót ót ót rung rộng mãnh liệt. Chẳng qua bao lâu, Tường Vi đã là khuôn mặt tràn đầy mơ hồ mà nức nở kêu lên:
- Dừng… Dừng lại… Giống dê rồi, giống rồi…
Hàn Phong nặng nề hừ một tiếng, hắn nhanh chóng cúi người cắn một cái lên cổ đối phương rồi gầm gừ hỏi:
- Dâm phụ, làm sao kêu gào nhiệt tình như vậy, có phải đang rất hứng tình không.
Tường Vi bị cắn một cái trên điểm n·hạy c·ảm thì không khỏi khuỵu xuống, tâm thần đã bị trùng kích tới sắp sửa sụp đổ. Thế nhưng nàng ta là một người quật cường, nghe lời “vu khống” của đối phương sao có thể chấp nhận, lúc này không khỏi tức giận quay đầu về phía sau mắng nhẹ:
- Tôi… Tôi không có kêu, là anh nghe nhầm rồi.
- Phải không? Vậy thì để tôi tiếp tục cho đến chừng nào cô kêu thì thôi.
Hàn Phong đem Tường Vi ôm lên, hai người từ đầu tới cuối hạ thân vẫn dính chặt tại một chỗ sau đó cùng nhau ngã trên giường lớn. Đầu giường có một tấm kính rất to, nhìn vào tấm kính này, có thể thấy rõ hai cái thân ảnh đang nhiệt tình v·a c·hạm triền miên.
Không nhìn thì thôi, vừa nhìn, cả hai người đều tự động dâng lên dục hoả vô cùng mãnh liệt.
Tường Vi nhìn bản thân trong gương mà xấu hổ tới thiếu chút muốn độn thổ. Kia là nàng sao, tại sao lại có bộ dáng phóng đãng dâm tiện tới vậy. Từng tấc da thịt trắng nõn đã sớm trở nên ửng hồng, cả người toàn là dấu vết hoan lạc, khoé miệng còn vương lấy một vệt trong suốt trơn nhờn, cũng không biết là của bản thân hay của đối phương, hoặc là cả hai loại trộn lại, dù sao nàng cũng đã uống rất nhiều. Chẳng những vậy bụng nhỏ nơi đó còn hơi phình lên, một cái hư ảnh côn thịt gân guốc thô bạo chiếm giữ, kia khẳng định là của một tên thổ phỉ vô sỉ nào đó.
Hàn Phong cũng là khuôn mặt vặn vẹo nhìn hình ảnh trong gương. Tường Vi ngày thường là cỡ nào lạnh nhạt, cả người luôn toả ra một cái khí chất xa cách cao cao tại thượng, đặc biệt là ánh mắt bình thản khi nhìn mọi việc, cái kia để cho người ta không nhịn được cảm thấy thua kém, chỉ có thể đối với nàng cúi đầu xuống. Thế nhưng hiện tại so với mấy cô thôn nữ quê mùa có điểm nào khác biệt, không phải cũng đang chổng mông cho nam nhân thúc tới, thân thể vương đầy d,âm dịch thuỷ, trong miệng còn tuôn ra vô số âm thanh rên rỉ thô bỉ.
Ngực to cuối cùng cũng là để cho người khác dày vò.
Nữ thần không ngờ lại chính là một d,âm phụ.
Vấy bẩn chà đạp một cái nữ nhân như vậy khiến cho cảm giác hư vinh của nam nhân được triệt để thoả mãn. Cảm tưởng cái nữ nhân với khí chất tao nhã thoát tục và ánh mắt lạnh nhạt kia, ai cũng đều nghĩ nàng ta như một nữ thần, nhưng chỉ có một mình ngươi biết khi ở trên giường nữ thần lại biểu hiện ra đê tiện cùng dâm dục, còn thi thoảng sẽ cầu xin bản thân ngươi chơi nàng ta, cho nàng ta ăn vài thứ kỳ quái, đó sẽ là bí mật khiến cho nam nhân thời khắc ngứa ngáy.
“Không được, nhịn không nổi.”
Mắng thầm một câu trong lòng, Hàn Phong hung dữ đè chặt Tường Vi xuống giường mà thô bạo dùng nam căn nhấn vào huyệt hoa, còn càng thêm so với trước gia tăng tốc độ ra ra vào vào, giống như thực sự muốn đem nữ nhân này chà đạp tới tàn hoa dập liễu.
Tường Vi lập tức bị hắn khống chế tới không thể kháng cự, mỗi một tấc cơ thể đều bị dày vò cùng khinh bạc, cả người bị cắn tới khắp nơi đều là dấu răng, cái thái độ thay đổi này để cho nàng không khỏi lâm vào sợ hãi, mà sợ hãi thì phải kêu:
- Ư ư… Không muốn, đừng mà… Ngô, thật sâu…
- Ư… Không muốn ăn, đồ bẩn thỉu…
- Ân… Rõ ràng liếm sạch rồi mà…
- Ức, còn có thể chơi ngực sao…
- Đừng cắn chỗ đó… Ức, không muốn a…
- Mau… Mau nằm xuống, tôi muốn phản đối, tôi muốn ngồi lên…
- Thổ phỉ vô sỉ, không được dùng vật kia đập lên mặt tôi…
- Úc… Đừng bắn vào trong quá nhiều, bụng của tôi đều sắp trướng lên rồi…
- Cái kia có thể làm kem dưỡng da sao, không l·ừa đ·ảo chứ…
- Hay là cứ ăn hết đi…
- Chơi tôi đi… Tôi là dâm phụ… Aaa… Không phải là nói theo ý anh sao…
- Dừng… Dừng lại… Hức hức…
Cũng không biết đã trôi qua bao lâu, âm thanh giao hoan rên rỉ đã thong thả lắng xuống, chỉ còn những tiếng trách móc tỉ tê, cùng với giọng điệu vô lại tràn đầy thoả mãn.
Tường Vi nằm bẹp trên ngực Hàn Phong, hạ thân vẫn như cũ bị cắm vào bởi một cái cự vật cứng rắn, bất quá người kia rốt cuộc đã tha cho nàng, hắn nói dù không di động nhưng tư thế này vẫn rất thoải mái, giống như bên trong nàng có mấy chục đầu lưỡi liên tục liếm mút vậy.
Giọng điệu hạ lưu vô lại như vậy sao có thể nghe lọt tai. Bất quá, cái kia thời khắc trấn giữ trong người, khiến cho nàng luôn luôn bị vây trong trạng thái nửa cao trào, tâm thần cứ như trên mây, triền miên mê mang không rõ chuyện gì với chuyện gì, chỉ có thể để mặc cho đối phương tuỳ ý làm bậy.
- Anh… Anh không ngừng tay được một giây nào sao?
Thấy đối phương vẫn đưa tay nghịch ngợm trên thân thể mình, Tường Vi rốt cuộc không nhịn được mắng một câu. Giọng điệu không phải rất tức giận, kia còn có thêm chút nũng nịu cùng ngọt ngào nhàn nhạt.
Nam nhân của mình mê đắm thân thể mình, ai mà không dâng lên vui vẻ.
Hàn Phong ngáp một tiếng tuỳ tiện nói:
- Tôi vừa thu được hơn 500 cân mai thuý.
Tường Vi nhất thời không hiểu, chỉ có thể cắn một cái trên bả vai đối phương rồi hừ nhẹ:
- Anh nói chuyện này có ý nghĩa gì, còn không mau mau đem nó đi thiêu huỷ?
Hàn Phong vẫn không có dừng lại động tác tay, bàn tay chuyển từ ngọn núi bên trái qua ngọn núi bên phải, sau đó bóp mạnh một cái.
- Cái gì mà mai thuý sẽ gây nghiện chứ, nữ nhân trong lòng tôi mới là thứ gây nghiện nhất.
Câu nói này trực tiếp khiến cho khuôn mặt Tường Vi trở nên đỏ bừng, đối phương thật sự là dở hơi, lại đem nàng so với mai thuý. Bất quá, làm sao nghe xong lại thấy rất vui vẻ. Nàng không khỏi đưa mắt nhìn đối phương, ánh mắt nửa ngây ngô nửa khiêu khích cắn môi hỏi:
- Nghiện thế nào? Nói vậy ai mà tin.
Sau câu hỏi này, tất nhiên lại là một trận giao hoan triền miên.
Lần này Tường Vi đã triệt để sợ hãi rồi, tới ngay cả sức lực cử động cũng không còn nữa, chỉ có thể để Hàn Phong tuỳ ý ôm vào trong lòng, trong miệng nỉ non van cầu để nàng nghỉ ngơi một chút.
Mà Hàn Phong cũng thật sự buông tha cho Tường Vi, bàn tay nghịch nghịch mấy sợi tóc của nàng ta, sau đó hắn chậm chạp hỏi:
- Áo khoác phòng hộ level 4, ngày hôm nay cô mặc, có cảm thấy điều gì khác biệt không?
Nghe thấy hắn hỏi, Tường Vi không khỏi mơ màng một hồi, sau đó nghi hoặc đáp lại:
- Không có, nó chẳng có biểu hiện gì cả, có vấn đề gì sao?
Hàn Phong bàn tay hơi dừng lại động tác, sau đó hắn cười nói:
- Vật nhỏ kia dường như có tri giác nhất định, về sau không có chuyện gì thì hãy chịu khó giao tiếp cùng nó, xây dựng quan hệ tốt đẹp một chút, trong lúc nguy cấp có thể nó sẽ cứu cô một mạng.
Tường Vi nghe vậy thì càng cảm thấy nghi hoặc hơn nữa, nhưng đối phương đã cẩn thận nhắc nhở thì hẳn là có đạo lý nhất định, nàng đem khuôn mặt vùi vào trong ngực hắn rồi mơ hồ đáp:
- Ân… Tôi đã biết…
“Đã biết kiểu gì mà ngủ mất rồi?”
———