Chương 288: Khu lưu trữ đặc huấn
Hàn Phong bốc theo 4 cái bánh mỳ kẹp vừa đi vừa ăn, rất nhanh đã xuống tới sân sinh hoạt chung.
Trấn Hi Vọng, ngày hôm nay có thể coi như ngày chia ly. Rất nhiều người bắt đầu tiến hành thu thập hành lý quần áo, trao trả lại v·ũ k·hí cùng trang bị hệ thống, cũng nhận một số lượng lương thực và vật tư nhất định, bọn họ đang tập trung thành một nhóm lớn mỏi mắt chờ đợi đội ngũ chính phủ tới tiếp đón.
Hàn Phong đối với việc này đã không còn quá nhiều tiếc nuối hay suy nghĩ nữa, trái lại hắn đã dần chấp nhận được kha khá điều rồi sẽ phải diễn ra. Những thứ cần níu giữ sẽ gắng sức níu giữ, nhưng thứ không cần thì cũng không nên cố chấp, mệt mình mệt người.
Hắn đã lệnh cho Phương Tường chấp nhận quy đổi toàn bộ chiến công của những người muốn rời đi thành tài nguyên. Tất nhiên không thể đổi lấy v·ũ k·hí trang bị hệ thống hay sách kỹ năng, thẻ vật phẩm, đạn dược súng ống được. Những thứ này là thứ buộc phải giữ, về phần lương thực thực phẩm và thuốc men, vật tư khác loại, có thể trao đổi không giới hạn.
Hàn Phong cũng không có ý định giao tiếp lần cuối với nhóm người này, hắn nhanh chóng bước ra ngoài cổng căn cứ. Nơi này như thường lệ, bên trái là khu huấn luyện tân binh, Trần Diệu Âm dù lựa chọn rời đi vẫn như cũ đang chuyên nghiệp chỉ đạo một nhóm người thực hành các thao tác cách đấu cơ bản. Cách chém đao, cách né đòn, cách ngã sao cho giảm c·hấn t·hương, cách bò trườn, ẩn nấp sau công sự, các hiệu lệnh của chỉ huy, ký hiệu tay, nhận biết các loại thây ma, cách ứng phó cơ bản, cách giữ vững tâm lý… Hầu như tất cả những điều cơ sở nhất mà một tân binh cần phải biết.
Nữ nhân này vô cùng chuyên nghiệp, thái độ này vẫn giữ vững cho tới ngày làm việc cuối cùng.
Bên phải là khu huấn luyện bắn súng, chủ yếu dành cho nhóm đội viên đã trải qua chiến đấu. Nơi này đáng lẽ là do Nhạc Sơn chỉ huy, bất quá hiện tại đã được chuyển giao nhiệm vụ lại cho Sử Thắng. Sử Thắng còn thuyết phục được 4 quân nhân khác tiếp tục bám trụ tại trấn Hi Vọng cùng mình, đây có thể coi như một món hời lớn của Hàn Phong.
Có 5 người này hỗ trợ huấn luyện, q·uân đ·ội của hắn sẽ bớt bát nháo tạp nham, gột bỏ dần sự ô hợp, sẽ hướng về phía chính quy hoá và tinh nhuệ hoá.
Lúc này Sử Thắng đang một lần nữa hướng dẫn lại các đội viên cách s·ử d·ụng s·úng đạn, tập trung chủ yếu vào cách nhắm bắn và phương diện bắn sao cho có hiệu quả. Hắn trực tiếp loại bỏ cách bắn liên thanh rất tốn đạn của đại đa số đội viên, yêu cầu tất cả mọi người chuyển qua bắn điểm xạ từng viên hoặc 2 viên một lượt, đồng thời yêu cầu nhắm kỹ ít nhất là 10 giây trước khi nổ súng, thời gian này sẽ được giảm xuống khi một người bắn đủ 120 viên đạn, hoặc có thể dùng súng tiêu diệt đủ 40 thây ma.
Hàn Phong bước tới bên cạnh, Sử Thắng vội ra hiệu cho một quân nhân khác tiếp tục hướng dẫn, bản thân thì nhanh chóng bước qua rồi giơ tay chào theo tiêu chuẩn:
- Thủ lĩnh.
Hàn Phong chào lại theo tiêu chuẩn rồi bình thản nói:
- Sử tiểu đội trưởng, anh dẫn theo đội viên dưới trướng cùng với mấy người Chu Vấn, Uông Hùng, Hà Tam, tiến hành trinh sát tình hình thi đàn tại phương hướng Xuân Lê. Có thể xuất động một xe bọc thép áp trận, nhiệm vụ lấy an toàn làm đầu, sử dụng drone trinh sát là chủ yếu, không cần tiếp cận thi đàn quá gần, có cơ hội thì thử phản ứng của bọn chúng một chút.
Sử Thắng nghe tới đây thì âm thầm thở ra một hơi. Đám người huyện Tam Giang sắp tới, hắn còn đang muốn tìm cớ để tránh đi đây, không ngờ cơ hội lại ở ngay trước mắt, hắn ta không khỏi nghiêm túc cao giọng đáp:
- Tuân lệnh!
- Được rồi, đi đi.
Nhìn Sử Thắng rời đi, Hàn Phong mới chậm rãi bước qua một nhà kho cực lớn cách trấn Hi Vọng khoảng 100 mét. Đây là kho lưu trữ trang thiết bị và v·ũ k·hí đạn dược, được cải tạo lại từ một nhà thi đấu quần vợt rộng lớn, hầu hết trang bị lấy được từ kho v·ũ k·hí loại biên cạnh bờ sông Lệ Giang đều được tập trung lại đây.
Lúc này kho lưu trữ đã cơ bản được hoàn toàn thiết lập xong với 3 khu vực chính là lưu trữ và trực chiến. 50 vạn viên đạn được chia ra 2 nửa gồm 40 vạn viên lưu trữ và 10 vạn viên trực chiến, số lượng đạn 12ly7, đạn chống tăng PG-2 HEAT, súng ống các loại cũng được chia ra lưu trữ riêng biệt.
Ngoài cửa kho cũng có 6 chiếc BTR-152, 2 chiếc BMP-1 cùng 3 chiếc M-113 đang đỗ. Bên cạnh mấy cỗ xe này đang có mấy người canh chừng, một đội viên Hà Lâm cũng đang nhiệt tình phá khoá một cách thong thả.
Phá hỏng khoá và dò chìa là hai việc khác nhau. Phá hỏng khoá rất nhanh, dùng b·ạo l·ực là được, còn dò chìa lại khá lâu. Hà Lâm đang dùng hai que sắt nhỏ liên tục chọc và ổ khoá từng chút từng chút một, nghe nói là đang đếm bi và dò nẫy, việc này giúp hắn ta có thể mô tả và chế lại một chiếc chìa khoá khác có công năng gần tương đương. Có 3 chiếc BTR-152 đã được mở ra bằng cách này.
Bỏ qua nơi này, Hàn Phong bước tới khu vực cuối cùng, khu lưu trữ đặc huấn.
Đây là một nhà kho nằm tách biệt với 2 kho còn lại, số lượng đội viên phi phàm giả cấp cao xuất hiện tại nơi này cực kỳ đông đúc. Chỉ có phi phàm giả cấp 7 trở lên, đã xác định trung thành thì mới được cấp quyền tiếp cận nơi đây.
Hắn nhanh chóng bước qua cửa chính tiến vào bên trong. Đây là một nhà kho cực rộng, hoàn cảnh bố trí tương đối trống trải, chỉ có từng nhóm từng nhóm binh lính đang tập luyện vung đao, tập thể lực, tập hít đất, nâng tạ, tập cách đấu, tập hiệp đồng tác chiến nhóm 3, nhóm 5. Ai nấy đều đổ mồ hô nhễ nhại thấm ướt quần áo, động tác nặng nề gấp gáp, ngay cả hơi thở cũng vô cùng khó khăn.
Chỉ riêng việc có thể liên tục đứng thẳng bên trong khu lưu trữ đặc huấn đã là tương đối khó khăn, người thường có lẽ không thể trụ nổi vài chục giây, đừng nói tới việc huấn luyện cường độ cao.
Hàn Phong chậm rãi bước tới sát trung tâm nhà kho, nơi đó có một chiếc lồng sắt vô cùng lớn được cố định dưới đất, bốn xung quanh có từng hàng dây xích thô to cuốn quanh rồi ghim cứng vào 4 thanh trụ sắt lớn, đảm bảo việc giữ chiếc lồng sắt này chặt nguyên tại chỗ.
Ngô Soái đang đứng tấn cách lồng sắt 10 mét, cả cơ thể hắn nổi gồ những sợi gân xanh khủng bố, hai con mắt cũng sắp lòi cả ra ngoài. Hắn nhún người một cái muốn phóng đi, thế nhưng bàn chân nhấc lên vài phân lại lập tức phải hạ xuống, động tác cực kỳ khó khăn chậm chạp.
- Grekkkkkk…
Một âm thanh gào thét thê lương cực kỳ dữ tợn từ trong lồng sắt phát ra, cùng với đó là một cỗ hơi thở máu tanh xen lẫn phẫn nộ g·iết chóc thổi quét tới bốn phương tám hướng xung quanh. Sóng trọng lực nặng nề tới 6G lập tức bao trùm lên toàn bộ không gian khu lưu trữ đặc huấn, còn riêng bản thân Ngô Soái phải chịu đựng áp đặt trọng lực lên tới 12G.
- Aaaa… Đồ khốn, có giỏi thì tăng lên đi… Grrrrr…
Ngô Soái cả người b·ốc k·hói chợt phình lên cao hơn 3 mét. Ở trạng thái Cự Nhân Biến, hắn được tăng cường điểm sức mạnh và chống chịu vô cùng lớn, cộng thêm việc đã chuyển chức thành Dũng Sĩ, thời gian duy trì kỹ năng tăng gấp đôi, hắn có tới 130 giây hoá hình, có thể nói là cực độ khủng bố.
Thế nhưng việc chịu đựng sóng trọng lực 12G vẫn là điều không hề dễ dàng. Phải biết một phi công được huấn luyện nhiều năm của lực lượng không quân KH mới có thể chịu được lực tác động 7G khi di chuyển bằng máy bay tiêm kích F35, còn lực 10G đã là vượt qua ngưỡng chịu đựng của tất cả nhân loại rồi. 12G, đây là ngưỡng trọng lực không có nhân loại nào trường kỳ chống đỡ nổi.
Những nếu có thể chống đỡ, cùng với việc thường xuyên tiếp nhận trọng lực gia trì, tập luyện trong điều kiện này, vậy thì cơ thể con người sẽ được rèn luyện tới vô cùng mạnh mẽ dẻo dai. Tập luyện tại khu lưu trữ đặc huấn chẳng khác nào thời thời khắc khắc đeo lên một đống tạ lớn, sau khi rời đi, cơ thể được tháo tạ, tất cả năng lực đều sẽ được tăng lên, mà khả năng vận dụng năng lực vốn có cũng được tăng lên nhiều lần.
Bảng chỉ số tiềm năng chỉ là một chỉ số c·hết, còn việc vận dụng được chỉ số đó thế nào thì phải cần người sống tới duy trì. Một người nắm giữ 15 điểm sức mạnh chưa chắc đã phát ra lực công kích mạnh bằng người thường trải qua đặc huấn, một người có 18 điểm nhanh nhẹn chưa chắc linh hoạt và bền bỉ hơn, chưa chắc có sức bật tốt hơn một người đã trải qua đặc huấn.
Ở khu vực này, sóng trọng lực luôn luôn bao phủ 24/24, có thể kiến tạo ra môi trường đặc huấn không có bất kỳ hạn chế nào.
Xuyên qua khoảng trống trong lồng sắt, Hàn Phong có thể nhìn thấy một cái thân ảnh vữa nát đen kịt với thân thể nổi gồ cơ bắp nứt nẻ tràn đầy lực bạo tạc. Sinh vật này đã bị chặt cụt tứ chi, cả người bị dính chặt trong một lớp hồ dán điều chế từ lốp xe, máu tươi cùng dịch tuỷ h·ôi t·hối từ v·ết t·hương thi thoảng lại rỉ ra bên ngoài, chỉ có phần thân mình bị nổ nát và cái đầu to như bình nước 20 lít là phần nào đó nguyên vẹn.
“Đinh! Thể sức mạnh P2 level 25…”
Một âm thanh máy móc nhanh chóng xuất hiện trong đầu Hàn Phong, báo cho hắn biết thông tin của quái vật này.
Đây là quái vật đã mang thai Thể Thao Túng M2 level 24. Nó bị Hàn Phong dùng lựu đạn chặt ngang cơ thể, hiện tại đã b·ị b·ắt giam tại nơi này, dùng kỹ năng thao túng trọng lực của nó để phục vụ cho nhân loại.
Xung quanh cơ thể P2 level 25 luôn luôn xuất hiện một vùng trọng lực 6G, càng xa bản thể, vùng trọng lực này càng yếu dần, có thể kiến tạo hoàn hảo khu vực tập luyện cho các phi phàm giả từ yếu tới mạnh. Bản thân nó cũng có kỹ năng thiên phú sóng trọng lực, có thể gia tăng trọng lực lên tối đa 12G, thậm chí hơn, đây là thuốc thử liều cao cho bất kỳ ai muốn đột phá giới hạn bản thân.
Ngô Soái tại trong vùng trọng lực 12G giãy dụa mấy chục giây thì chợt hừ một tiếng nhảy ngược trở lại, nhảy tới vị trí hơn 30 mét, hắn mới coi như thoát khỏi kỹ năng đáng sợ kia.
- Hộc… Ngay cả máu cũng muốn dồn hết xuống chân rồi… Khụ khụ…
Ho sặc sụa mấy tiếng vì khó thở, Ngô Soái lúc này mới tiến tới bên cạnh Hàn Phong rồi nhe răng cười nói:
- Đại ca, đệ đã tìm ra kỹ năng thiên phú tiếp theo của loại hình thể sức mạnh này.