Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 290: F2 tập kích




Chương 290: F2 tập kích
Nghe thấy thanh âm thảm liệt tràn đầy khát máu này, đội viên phụ trách việc thao tác súng máy chợt run lên bần bật, trong khi Lạc Thanh Thuỷ đứng bên cạnh thì cắn răng một cái than nhẹ trong nội tâm:
“Là quái vật F2, hơn nữa còn đạt tới cấp độ level 25. Thảo nào đám người Lâm Đào lại bị g·iết c·hết, không cả kịp chạy trốn, lần này xem như khó làm rồi…”
Lạc đoàn trưởng tâm tư xoay chuyển cực nhanh, nàng giơ tay ngưng tụ một đạo năng lực màu lam nhạt trên tay phải rồi ném về phía F2 level 25, đồng thời nhún chân một cái phóng thẳng về phía đối phương, cũng không quên ra lệnh cho đội viên bên cạnh:
- Quay trở lại đầu cầu bên kia huy động tất cả mọi người tăng tốc chạy qua, toàn lực hướng về phía đường nhánh S9. Tôi sẽ dụ quái vật này đi chỗ khác rồi đuổi theo mọi người sau. Nhanh lên!
Bên này chỉ có một chiến xa BMP-2 phối hợp, nàng không có nửa điểm nắm chắc đánh g·iết F2 level 25, chỉ có thể cầm chân rồi dụ dỗ nó đi.
Nghe mệnh lệnh của Lạc Thanh Thuỷ, quân nhân kia lập tức ứng một tiếng truyền đạt lại cho đội trưởng, chiếc xe bọc thép cấp tốc quay đầu chạy ngược về phía sau.
Về phần F2 level 25, quái vật này vừa nhún chân phóng thẳng về phía con mồi thì chợt bắt gặp một đoàn thuỷ cầu màu lam đang phóng tới. Nó còn chưa kịp làm ra hành động, thuỷ cầu kia chợt bụp một tiếng vỡ tan thành một tấm màng nước rộng lớn che kín không gian trước mặt, sau đó màng nước đổ ập xuống người nó, đem nó toàn bộ bao phủ.
- Grekkk…
F2 level 25 ré lên đầy tức giận, màng nước này vừa chạm vào người nó liền lập tức thu lại rồi biến thành một quả cầu nước như cũ, cầu nước lam nhạt cấp tốc co rút, từng dải nước tựa như những con mãng xà liên tục cuốn lấy rồi siết chặt thân thể của nó, khiến cho nó cảm giác vô cùng khó chịu.
Nó co người hộc ra một ngụm ác khí, trên thân thể đột nhiên xuất hiện quang mang tử sắc nồng đậm, tốc độ của nó vì thế được đề thăng lên một mảng lớn. Hai chân nó theo đó dẫm mạnh xuống đất vận lực rồi phù một tiếng giãy thoát khỏi cầu nước bao bọc.
Nhưng trên người nó vẫn còn lây dính rất nhiều những giọt nước màu lam vương vãi khắp nơi, những giọt nước này giống như những cục nam châm vậy, liên tục phát ra lực hút đối với cầu nước phía sau, để cho cầu nước có thể xác định rõ ràng phương vị mà đuổi theo không bỏ.
Bốn khoả cầu nước nữa được Lạc Thanh Thuỷ liên tục phóng xuất, toàn bộ bọn chúng đều điên cuồng truy đuổi về phương hướng F2 level 25, âm thanh rào rạt tựa như tiếng sóng biển giữa trưa hè oi bức. Giống như mặc kệ đối thủ có chạy tới đâu, các cầu nước cũng có thể nhanh chóng đuổi theo không bỏ, thậm chí còn tự hành vây ráp bốn phương tám hướng, lên trời không đường, xuống đất không cửa, kiểu gì cũng không thể cắt đuôi.
Kỹ năng chức nghiệp Trị Thuỷ Sư hệ trinh sát: Nước Chảy Chỗ Trũng!

Một khi kẻ địch trúng phải chiêu đầu tiên, bị những những giọt nước của Lạc Thanh Thuỷ triệu hồi ra lây dính lên người, họ sẽ b·ị đ·ánh dấu “Thế Nước”. Dựa vào nguyên lý nước sẽ chảy từ chỗ cao xuống chỗ thấp, tất cả những kỹ năng tiếp theo của nàng đánh ra sẽ dựa trên thế nước trên cao này mà rót thẳng tới thế nước thấp trên người mục tiêu, mặc kệ mục tiêu có chạy tới đâu, nước cũng sẽ chảy tới chỗ đó.
Nói cách khác, chỉ cần tốc độ của dòng nước đủ nhanh, tất cả đòn công kích của Lạc Thanh Thuỷ đánh ra đều sẽ được gia trì hiệu ứng tất trúng. Mặc kệ địch thủ chạy đi đâu, chỉ cần còn dính nước trên người, vậy đều sẽ nằm trong tầm ngắm của nàng.
Điểm yếu của kỹ năng này, hay nói chính xác hơn là điểm yếu của nàng chính là tốc độ. Tốc độ dòng nước đánh ra sẽ bằng với tốc độ của bản thân nàng, chỉ số nhanh nhẹn chia sẻ tương đương. Thế nhưng nàng không thể chăm chú cường hoá nhanh nhẹn được mà phải cường hoá thể lực trí lực để còn làm tài nguyên sử dụng năng lực. Điều này dẫn tới việc khi đối diện loại hình Thể Tốc Độ nhanh nhẹn này, dòng nước rất khó bắt kịp đối phương.
Nàng khắc phục điểm yếu bằng cách sử dụng kỹ năng tam giai Thần Tốc gia tăng điểm nhanh nhẹn, cũng triệu hồi nhiều dòng nước hợp lực vây hãm mục tiêu cùng lúc, đồng thời rèn luyện việc thao túng dòng nước sao cho nó đủ hiểm hóc, ngăn chặn tất cả mọi góc c·hết mà kẻ thù có thể tận dụng.
Nhưng F2 level 25 là một phạm trù khác biệt, nó quá nhanh.
Nhanh tới mức vượt ngoài tầm kiểm soát, ngoài tầm phản ứng, nó có thể dựa vào tốc độ siêu tưởng mà lách qua vòng vây, nàng chỉ có thể nhất thời kìm hãm và kéo dài thời gian, đồng thời dụ nó đi chỗ khác mà thôi.
- Thật đáng ghét, mình ghét nhất là mấy loại nhanh nhẹn loi choi này…
Lạc Thanh Thuỷ tức giận mắng một câu, sau đó chợt vươn tay phóng xuất một kỹ năng tiếp theo.
Kỹ năng tứ giai hệ khống chế!
Đám người huyện Tam Giang đã thành công đi qua cầu, đang cấp tốc chạy về phương hướng đại lộ Thanh Lâm. Hiện tại nàng cần kéo đồ điên này đi chỗ khác, tranh thủ thời gian cho mấy người kia trốn đi, không thể để nó phát hiện mà t·ruy s·át được.
Nam nhân kính gọng vàng nhìn qua Lạc Thanh Thuỷ cùng với F2 level 25 đang một chạy một đuổi thì cắn răng kêu to:
- Chạy trước, chạy qua Thanh Lâm, trở lại nút giao S9 - Thanh Lâm bày bố trận địa phòng ngự, sẵn sàng tiếp ứng khi cần!
- Tuân lệnh!
5 phút sau tại đường S9, dưới một gốc cây ngô đồng lớn.

Địa điểm này chính là địa điểm lúc trước Trần Diệu Âm từng ngồi trên tán cây mà ngắm bắn thi đàn, hiện tại tới lượt đám người huyện Tam Giang bày binh bố trận sẵn sàng tiếp ứng.
Nam nhân kính gọng vàng nội tâm nóng như lửa đốt liên tục đỏ mắt nhìn về phương xa, trong lòng hắn vừa gấp gáp, vừa lo sợ, vừa có cảm giác tức giận. Không phải tên Quan Bình kia nói Liễu Lâm đã giải phóng, bên này hiện đang rất an toàn sao, tại sao lại có quái vật mạnh như F2 level 25 chứ!
Nếu Lạc Thanh Thuỷ mà chẳng may c·hết ở đây, vậy thì hắn cũng đừng hòng sống tốt, có khi trực tiếp bị một đại nhân vật làm thịt ngay khi gặp mặt cũng không chừng.
“Đừng có c·hết, đừng có c·hết, mau trở lại… A?”
Hắn ta vừa mới khẩn cầu vậy mà liền ngay lập tức được đáp ứng. Phía xa xa, Lạc Thanh Thuỷ khuôn mặt tái nhợt cấp tốc chạy về phía này, qua mấy giây nữa, nàng ta đã tới trước mặt đội ngũ phòng thủ mà mệt mỏi nói:
- Cắt đuôi rời đi!
Nam nhân kính gọng vàng rốt cuộc cũng thở ra một hơi, hắn vội vã cao giọng ra lệnh:
- Cắt đuôi, rời đi!
Nghe lệnh của hắn, hai đội viên lập tức tiến lên rồi rút ra vật phẩm giống chai thuỷ tinh bên hông ném về phía sau. Chai thuỷ tinh vừa vỡ liền phóng xuất một đám nước đen, nước đen cấp tốc bốc hơi thành một đạo khói đen kịt chậm rãi lan toả, còn thật bốc lên cao mấy mét, cuối cùng hoàn toàn bao phủ chắn ngang mặt đường.
Xe bọc thép BMP-2 tiếp tục dẫn đoàn, đoàn xe theo đó phóng thẳng trên đường nhánh S9. Chạy được một lúc, bọn họ lại bị một đống lớn xe cộ chắn ngang đường đi, hoàn toàn không có lấy một lỗ hổng.
Ngay cả thành phần trí thức tương đối nho nhã như nam tử kính gọng vàng lúc này cũng không nhịn được chửi ầm lên trong lòng, mối hận đối với nhóm người Quan Bình càng thêm gia tăng mấy phần. Bất quá chính sự quan trọng, hắn nhanh chóng cao giọng ra lệnh:
- Dẹp chướng ngại!

Nghe lệnh của hắn, từ trên ba chiếc xe tải phía sau nhảy xuống mấy nam nhân, bọn họ nhanh chóng hợp sức kéo mấy cỗ xe chặn đường qua một bên, cấp tốc đem đường nhánh S9 một lần nữa khai thông bế tắc. Quá trình này tốn tận 30 phút, cũng may mà F2 không có đuổi theo.
Rốt cuộc dựa vào sức người, bọn họ cũng đã thành công thông quan chốt chặn này, lại chạy thêm một đoạn, bọn họ tới được một đoạn đê bao trên đường nhánh S9, cạnh đó là một đường nhánh dẫn xuống bờ sông, đây là một trong những mục tiêu chính của lần xuất quân này.
Kho v·ũ k·hí loại biên.
Nam tử kính gọng vàng mỉm cười chỉ vào đường nhánh rồi nhiệt tình giới thiệu:
- Lạc đoàn trưởng, chạy thêm 200 mét là tới kho v·ũ k·hí loại biên của tiểu đoàn 135, số lượng cụ thể chúng ta không nắm giữ được, nhưng đạn dược cho súng trường chắc chắn không dưới 20 vạn viên, thậm chí có khả năng có cả súng chống tăng cùng xe bọc thép đời cũ. Hơn nữa ở đây cũng có một bến thuyền, quy mô nhỏ hơn bến phà Giang Lăng, nhưng hẳn là cũng sẽ có vài ba chiếc thuyền.
Lạc Thanh Thuỷ nghe vậy hai mắt không khỏi hơi sáng lên, tâm trạng chán chường thoáng cái bị thổi sạch bay biến.
Nàng t·ấn c·ông bến phà Giang Lăng chính là muốn đoạt mấy con thuyền nhằm thực hiện vài dự định của bản thân. Bất quá bến phà kia có quái vật mạnh mẽ trấn giữ, thực lực của nàng không thể đánh hạ, mà muốn huy động lực lượng của huyện Tam Giang cũng tuyệt đối không dễ dàng, do đó trong lúc nhất đã thời bị chặn đứng kế hoạch.
Nếu ở đây có thuyền vậy thì không còn gì có thể tốt hơn!
Nàng không khỏi hơi mang theo chút vui vẻ mà nói:
- Tốt, vậy chúng ta xuống xem.
Chiếc xe jeep quân sự theo đó chạy xuống đường nhánh, mấy cỗ xe còn lại đứng bên trên phòng thủ cùng canh chừng. Khoảng 10 phút sau, nó lại nhanh chóng chạy ngược trở lại.
Trên xe, nam tử kính gọng vàng khuôn mặt vô cùng âm trầm, thế mà kho v·ũ k·hí này lại bị người khác đoạt trước. Hắn không khỏi nghiến răng chửi ra thành tiếng:
- Thảo nào đám thổ phỉ kia có thể tiêu diệt thi đàn tại trung tâm huyện Liễu Lâm, c·hết tiệt… Ngày gì mà toàn chuyện xui xẻo.
Hết bị F2 t·ruy s·át cho tới bị công sự cản đường, cuối cùng lại bị nẫng tay trên chiến lợi phẩm từ lâu rồi, hắn sao có thể vui vẻ cho nổi!
Hắn ta vừa rồi ở dưới nhà kho cái gì cũng không tìm thấy, tất cả vật tư sớm đã bị chuyển hết đi, chỉ còn lại vài đội viên lẻ tẻ đang canh chừng một chiếc BMP-1 đã bi tháo tung, cùng với kha khá người sống sót bình thường đang dựa vào bến tàu mà thu hái rau dại, cẩn thận câu cá.
Hắn ta hỏi ra mới biết thủ lĩnh Hàn Phong trấn Hi Vọng đã thu lấy trang thiết bị quân sự ở đây từ lâu lắm rồi, hắn hỏi thêm mấy câu cũng chỉ nhận về câu trả lời rằng không biết, không rõ, không hiểu gì cả.
- Thế này thì làm sao bàn giao đây… Khỉ thật…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.