Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 312: Xử lý công việc




Chương 312: Xử lý công việc
Cuộc họp do hai người Ngô Soái, Chu Vấn chủ trì xem như diễn ra tốt đẹp, những tưởng bởi vì không có Hàn Phong tại ghế chủ vị thì sẽ hỗn loạn nhưng thực tế thì không hề, sau những phút đầu có chút cầm chừng rụt rè, giai đoạn sau đã có rất nhiều đề xuất được đưa ra. Các đề mục bọn họ bàn luận chủ yếu là về việc làm sao thanh lý thây ma còn sót lại tại khu vực nội bộ huyện Liễu Lâm, huấn luyện tân binh, xây dựng và tái thiết cuộc sống, cùng với việc đảm bảo nguồn lương thực trong tương lai.
Giống như được cởi bỏ một cái áp lực nào đó, mọi người thảo luận và trao đổi vô cùng nhiệt tình, ý tưởng chia quân thành nhiều tiểu tổ 7 người rồi sử dụng xe bán tải, xe jeep cơ động cao chạy quanh quanh tìm diệt thây ma đã được thông qua. Vài ý tưởng táo bạo thậm chí có phần cực đoan cũng được đề xuất, như là trích xuất máu người tình nguyện hiến tặng để làm mồi dụ thây ma, như là dùng xác thây ma để làm bẫy dụ cá, làm chất dinh dưỡng trồng rau dại biến dị…
Có ý kiến còn đề xuất ghi âm âm thanh la hét của nhân loại rồi phát qua loa phóng thanh đặt trên xe tải, mục đích là chạy vòng vòng dụ dỗ đám thây ma ở các thôn trấn xung quanh tụ tập lại để tiêu diệt cho tiện.
Đối với đề xuất này Hàn Phong cũng không biết nên khóc hay nên cười, thật sự đủ sáng tạo và lập dị, nhưng hắn cũng không ngại để cho bọn họ thử một chút. Nếu âm thanh mà lừa được thây ma, nay mai hắn sẽ ghi âm âm thanh la hét của con lợn Thể Thao Túng lại rồi bóp méo chút đỉnh hòng quấy phá thi đàn.
Thây ma còn sót lại không hề ít, đặc biệt là các thây ma trong khu vực thôn trấn cách xa trung tâm, bọn nó không bị ảnh hưởng bởi thể thao túng, hiện tại vẫn đang bồi bồi rải rác. Thậm chí tại trung tâm huyện cũng có nhiều thây ma bị nhốt trong nhà, cần phải tìm ra rồi tiêu diệt hết.
Vấn đề lương thực và lưu trữ cũng không hề đơn giản. Hầu hết thực phẩm tươi mà bọn họ tìm được đều đã hỏng cả rồi, tới đây e là sẽ chỉ còn đồ khô, đồ hộp để ăn, phải quản lý lương thực thật tốt, không xuất kho cung ứng quá nhiều, cũng không thể để cư dân quá đói, chỉ để cho bọn họ ăn lưng chừng bụng mà thôi.
Đồ ăn tươi sống dưới sông Lệ Giang cũng không dễ kiếm, đã có 2 người m·ất t·ích khi đi bắt cá, nghi ngờ là do cá biến dị g·iết c·hết. Kho lưu trữ số 1 của bọn họ cũng đã bị một lũ chuột dẫn đầu bởi một con chuột biến dị level 11 t·ấn c·ông, cắn phá mất hơn 200 cân lương thực, làm b·ị t·hương 2 người, hiện tại Phương Tường đang phải cho xây kho bọc sắt để lưu trữ.
Động vật biến dị bắt đầu xuất hiện với tần suất tăng lên, báo cáo về mèo biến dị, chó biến dị, dê biến dị, lợn biến dị… Được nhìn thấy ở ngoại ô các thôn trấn, đây là vấn đề có thể sẽ khiến bọn họ phải đau đầu trong tương lai.
Hôm nay bọn họ tìm kiếm được tổng cộng 57 người sống sót, chủ yếu là từ trung tâm huyện Liễu Lâm. Nhân loại vô cùng kiên trì, có vài người nấp dưới hầm, trốn trong tủ, trốn trong thùng xe, trốn trong bể nước, trốn trên sân thượng… Đến khi tìm được, bọn họ đều rơi vào tình trạng đói lả, vài người chỉ còn cầm cự được hơi tàn, chung quy cũng là những người may mắn.
Các vật tư khác từ bệnh viện cũng đã đoạt được, thuốc men y tế đã không cần quá lo ngại nữa. Một siêu thị lớn và 3 cửa hàng tiện lợi cũng đang trong quá trình bới móc, tương lai vài tháng tới sẽ không cầm lo nghĩ cái ăn. Tại trạm biến áp trung tâm, bọn họ cũng đã tìm ra được hai máy phát điện cực lớn, chỉ chờ ngày mai thành công vận chuyển về đây mà thôi.

Vài chiếc máy múc, máy ủi, xe tải, xe lu cũng được tìm thấy tại một công trường, tương lai xây dựng công sự sẽ nhàn hạ và nhanh chóng hơn rất nhiều.
Bọn họ cũng thu được một hệ thống bộ đàm liên lạc nữa tại trụ sở công an huyện Liễu Lâm, mấy chục khẩu súng, vài nghìn viên đạn, cùng kha khá mô tô, ô tô đặc chủng, hai chiếc xe bọc thép RAM 2000, và một bộ flycam tầm xa nữa. Tất nhiên toàn bộ tài liệu chi tiết về tình hình huyện thị này cũng đã được thu giữ, đảm bảo thông tin mà cao tầng trấn Hi Vọng có thể đào bới ra là rất nhiều.
Khu vực tập kết thây ma lúc trước của thi đàn Liễu Lâm cũng đã được tìm ra, ngoài một nhà kho chứa đầy mảnh vụn t·hi t·hể nhân loại thì không tìm thấy “thiên tài địa bảo” nào cả, tạm thời cũng chưa tìm được dấu hiệu kỳ quái hay đặc biệt nào, nguồn gốc của Thể Thao Túng vẫn là ẩn số.
Đây mới chỉ là ngày đầu tiên ra quân, tài nguyên còn sót lại tại một huyện thị là cực kỳ khổng lồ, chỉ cần cho bọn họ thời gian khai thác thì căn cứ trấn Hi Vọng sẽ được xây dựng một cách vô cùng vững chắc.
Tường thành bao bọc khu vực xung quanh trấn Hi Vọng cũng bắt đầu được Phương Tường cho triển khai xây dựng. Tường thành sẽ chia thành 3 lớp với khoảng cách xa nhất so với nơi này là 2 cây số, tám hướng đều được đặt lồng sắt chứa thây ma cấp thấp để cảnh báo dấu hiệu loại hình Thể Thao Túng có thể sinh ra.
Các lớp tường thành phía trong không chỉ muốn chặn lại thây ma xâm nhập mà còn muốn chặn lại nhân loại mang ý đồ t·ấn c·ông, những con đường đủ rộng để xe tăng và xe bọc thép chạy qua đều đã được lên kế hoạch thiết lập chốt giữ, đảm bảo sau khi hoàn thành thì có thể bằng thời gian ngắn nhất ngăn chặn địch nhân xung phong.
Vấn đề vệ sinh cũng bắt đầu có dấu hiệu cần phải khống chế. Hơn 3 vạn xác c·hết tại 3 chiến trường bốc mùi h·ôi t·hối kinh khủng, thu hút rất nhiều chuột biến dị, gián biến dị tìm tới gặm xác. Bọn họ phải giải quyết thật nhanh kẻo nó sẽ gây ô nhiễm, biến thành nguồn l·ây l·an bệnh dịch.
Nỗi lo lắng lớn nhất hiện tại nằm ở vấn đề năng lượng và nhiên liệu, mỗi ngày đều có nhân viên công tác làm nhiệm vụ chiết rút xăng dầu từ phương tiện hỏng hóc bên đường, nhưng nhu cầu sử dụng b·om x·ăng trong chiến đấu cũng không hề ít. Bất quá chỉ cần đánh hạ được thi đàn phương hướng Xuân Lê, vậy thì kho lưu trữ xăng dầu của một nửa tỉnh DG đã rơi vào trong túi họ, lúc đó thì sẽ bớt bận tâm đi rất nhiều.
Về phần chiến quả hệ thống, ba người Hàn Phong, Ngô Soái, Chu Vấn lần lượt lấy ra toàn bộ thu hoạch ngày hôm nay. Hàn Phong cầm lấy hơn 3000 exp, 6 tinh thạch tiềm năng, 10 thẻ trang bị ngẫu nhiên, cùng với 1 tấm thẻ trang bị tuỳ chọn, không lấy sách kỹ năng nào cả, số còn lại toàn bộ sung công quỹ để cho bên dưới tự chia nhau.
Thật ra hắn lấy thẻ trang bị ngẫu nhiên chỉ để một lát nữa tìm lại cảm giác hồi hộp và thoả mãn khi quay báu vật mà thôi, bộ trang bị hiện tại của hắn đã tương đối toàn diện rồi, tạm thời cũng không cần trang bị level 3 nữa.

Sau khi bàn giao xong công việc và dự định vào ngày mai, ba người Ngô Soái, Chu Vấn, Phương Tường lần lượt rời đi, để lại cho Hàn Phong một đống lớn văn kiện và tài liệu cần phải ký tên.
Bọn họ đang đi trên con đường chính quy hoá, chuẩn mực hoá, không thể cái gì cũng ra lệnh bằng miệng, quyết định tuỳ ý tuỳ tâm như lúc ban đầu nữa. Tất cả đều phải có văn bản giấy trắng mực đen, câu chữ nghiêm túc cẩn mật, điều này để cho mọi người có thể dễ dàng chấp hành mà không có hiểu thiếu, hiểu sai.
Vẫn giữ nguyên bộ chiến phục buổi sáng, Hàn Phong ngồi tại bàn làm việc lần lượt đọc lướt qua mớ tài liệu rồi ký tên lên trên, ánh trăng từ ngoài cửa sổ chiếu xuống thân ảnh của hắn có chút lạnh lẽo, có chút nặng nề, có chút mệt mỏi.
“Chung quy vẫn là không hợp làm lãnh đạo, làm nhân viên vẫn là sướng nhất… Thật sự là não tàn…”
Ký được một nửa số giấy tờ, Hàn Phong không khỏi nhức đầu mà bóp bóp trán, hắn ném bút qua một bên, thò tay ôm bát cơm vào lòng rồi vừa ăn vừa ngẫm nghĩ.
Vừa rồi có một văn bản đề xuất của Ngô Soái và Chu Vấn tiến cử mấy vị trí tiểu đội trưởng đang còn trống, những vị trí này do Hứa Dương, Mã Mộng Đình, Lý Võ Lạc, Quan Bình, Nhạc Sơn, Trần Diệu Âm rời đi mà để lại. Đám người mới kia Hàn Phong không quen thuộc lắm, vài người tới tên còn chưa nghe qua, vốn muốn thử gặp gỡ trò chuyện một phen, bất quá cuối cùng hắn vẫn là nhắm mắt ký bừa, lựa chọn tin tưởng hai cái thằng nhóc còn chưa đủ hai mươi tuổi.
Hiện tại cứ dựa theo bảng chiến công mà tính vậy, những người được tiến cử chắc chắn là những người có tài. Về sau khi cần người có đức, có năng lực chuyên môn, vậy thì sẽ thanh lọc rồi tinh giản biên chế, hoặc đề xuất thêm vài vị phó là được.
Sau khi ăn nốt bát cơm, uống hết ba bình trà, lại ăn thêm một hộp đào ngâm, Hàn Phong rốt cuộc cắn răng dùng 10 phút thời gian đọc cùng giải quyết hết tất cả văn bản trên bàn, tới tận đây coi như mọi công việc mới chính thức xong xuôi.
Vươn vai ngáp một tiếng mệt mỏi, hắn lúc này tuỳ tiện chỉ đống giấy tờ rồi nói với Lam Nhu Thuỷ:
- Phân loại ra từng hạng mục rồi gửi tới tận tay người nhận, sau đó cô cũng nghỉ ngơi đi.

- Dạ.
Lam Nhu Thuỷ là tiến sĩ luật kinh tế, còn đảm đương chức vụ biên tập viên kênh truyền hình quốc gia, nàng ta làm những công việc của thư ký riêng này thực sự rất đơn giản dễ dàng.
Sau khi giao việc cho đối phương, Hàn Phong chậm rãi lết tới bên cạnh giá treo đồ, Hương Vẫn Tình cũng rất nhu thuận mà tiến tới phía trước giúp hắn tháo ra trang phục chiến đấu.
Dù rằng đã được hai người Xuân Hoa, Xuân Thu thường xuyên phục thị, nhưng đối với việc đơn giản như cởi đồ cũng phải để người khác giúp, hắn chung quy vẫn là không quá quen thuộc. Sau một hồi chật vật, hắn rốt cuộc hơi mất tự nhiên mà xua xua tay nói:
- Được rồi, cô cũng đi nghỉ ngơi đi.
Hương Vẫn Tình cũng không có bao nhiêu cảm giác thất vọng, nàng ta vẫn như cũ bao phủ trong một tầng hôn ám buồn bã, lúc này sau khi giúp Hàn Phong treo cái áo khoác tận thế lên móc thì nhu thuận nhỏ giọng dạ một tiếng xoay người đi chuẩn bị chăn nệm cho hắn.
Hàn Phong mở cửa bước vào phòng tắm, phòng tắm cũng ngập tràn một mảnh ánh trăng, còn có lờ mờ hơi nước ấm áp bao phủ. Chiến đấu cả ngày cho tới hiện tại đã là 10 giờ tối, chỉ số thể lực chỉ còn lại 4 điểm, hắn rốt cuộc cũng có thời gian thư giãn riêng.
Trọn vẹn nửa tiếng nghịch nước mới đủ khiến thân thể thoả mãn, Hàn Phong quấn bừa một cái khăn tắm lên người sau đó díp cả mắt lảo đảo bước về phía giường ngủ. Bất quá sau khi chui vào trong chăn, hắn lại bị doạ cho giật nảy mình.
Trong chăn chính là một cái thân thể trần trụi mềm nhũn đã sớm nằm tại đó từ lâu, không phải Hương Vẫn Tình thì còn ai khác. Giường ngủ bởi vì được nàng ta ôn dưỡng nên nhiệt độ vô cùng ấm áp, còn có một cái hương vị u tĩnh nhàn nhạt dễ chịu đang tràn ngập khắp nơi, cứ như vậy quanh quẩn mãi không tán.
Cái hương thơm này để cho người ta vừa hít phải liền không nhịn được trầm tĩnh cùng an tường, từ sâu trong nội tâm dâng lên cảm giác vô cùng buồn ngủ.
- Thủ… Thủ lĩnh.
Hương Vẫn tình có chút chột dạ mà nhìn tới nam nhân bên cạnh, nàng ta mặc dù hồi hộp, thế nhưng trên khuôn mặt xinh đẹp vẫn không giấu được khí chất u buồn vốn đã có.
“Trên người Hương Vẫn Tình toả ra một mùi hương rất thơm, tôi đã ôm nàng ta ngủ qua hai đêm, cảm giác rất tốt. Từ nay nàng ta sẽ là tì nữ làm ấm giường của anh.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.