Chương 324: Thay đổi kế hoạch
“Thật ra tôi chính là cái đầu thể thao túng đã t·ấn c·ông đồng đội của anh đây.” Bởi vì không có Tường Vi bên cạnh, Hàn Phong rất tuỳ tiện mà nghĩ thầm một câu trong lòng, hắn lúc này chỉ vào vị quân nhân đang b·ị t·hương nặng nhất rồi nói:
- Kim Nguyệt Huyễn, Thường Vân, hỗ trợ vị quân nhân này.
- Tuân lệnh!
Kim Nguyệt Huyễn là thiếu nữ vừa tròn 17 tuổi, nàng ta khởi đầu tận thế đ·ánh c·hết 5 thây ma, thành công sống sót và thăng cấp, được ban thưởng kỹ năng tam giai Thanh Xuân. Dù là kỹ năng tam giai nhưng nó lại không đem đến bất kỳ năng lực chiến đấu nào cả, cuối cùng khiến nàng ta lưu lạc thành tỳ nữ của Đổng Thành. Lúc này bàn tay nàng ta bốc lên hào quang đỏ máu rồi ném nó vào binh lính dưới đất, lập tức hồi phục cho người này 50% chỉ số thể lực, trí lực, đồng thời xoá bỏ hiệu ứng ác mộng.
Thường Vân cả cấp độ cả thực lực còn yếu hơn Kim Nguyệt Huyễn. Hắn mặc dù có kỹ năng chữa thương Huyền Hồ Tế Thế tam giai nhưng lại là nam nhân, mà nam nhân thì làm gì có chuyện được “sủng ái” cái kết là cho tới khi Hàn Phong giải phóng Xuân Lê, hắn vẫn bồi hồi ở level 5. Lúc này hắn ngưng tụ hào quang lục nhạt ném tới, lập tức chữa khỏi 50% thương thế trên người thương binh này, để cho người dưới đất ọc ra một ngụm máu tươi rồi lờ mờ tỉnh lại.
Binh lính này mở mắt nhìn quanh một vòng rồi nhìn tới Vương Tốn đang đứng bên cạnh, hắn ra lập tức lắp bắp kêu lên:
- Quái vật… Quá mạnh… Chạy… Chạy mau…
Nghe được lời này của đồng đội, Vương Tốn không khỏi thở ra một hơi may mắn, hắn ta còn nói được, còn kêu được là tốt rồi, chỉ sợ đối phương b·ất t·ỉnh nhân sự rồi từ đó không còn tỉnh lại nữa mà thôi, huyện Tam Giang có rất nhiều trường hợp như vậy.
- Yên tâm, chúng ta vẫn an toàn, cậu đã được Hàn thủ lĩnh cứu rồi.
Hàn Phong đứng bên cạnh có chút xấu hổ, kỹ năng nhị giai Chúng Ta Là Bạn mà hắn sử dụng trên M2 level 27 gần như không có mấy tác dụng, trong khi sử dụng trên nhân loại với cấp độ thấp thực sự là vô cùng hiệu quả, cái gã binh lính bên dưới hoàn toàn không phát hiện ra bản thân bị hai lần trùng kích.
Tạm gác việc này lại, Hàn Phong thản nhiên nói với Vương Tốn:
- Địch nhân đã bắt đầu b·ạo đ·ộng, anh lập tức cho toàn bộ thành viên tiểu tổ phụ trách súng máy này rút lui khỏi vòng chiến, tiến về lều quân y tiếp nhận điều trị.
Vương Tốn có chút ngỡ ngàng, nhưng hắn ta rất nhanh liền lấy lại tinh thần rồi lớn giọng hô:
- Rõ!
“Vị Hàn thổ phỉ, được rồi, Hàn thủ lĩnh này, xem như cũng không tệ lắm.”
Vương Tốn không phát hiện ra việc Hàn Phong chính là người đứng phía sau âm thầm đánh lén, nếu để hắn biết việc chỉ 30 giây trước chính cái vị không tệ lắm này đã lên kế hoạch g·iết c·hết tất cả bọn họ, hẳn là sẽ không có cái suy nghĩ kia.
Nhìn Vương Tốn dìu theo binh lính kia, cùng với đội quân y tiến lên đỡ lấy đám cựu đội viên Xuân Lê đồng loạt rút lui, Hàn Phong rốt cuộc cũng thở ra một hơi mệt mỏi. Hắn vừa rồi “cứu mạng” đám người đó cũng chẳng khác nào tự cứu mạng mình.
Bây giờ cẩn thận nghĩ lại mới cảm thấy lạnh lẽo tâm can. Nếu vừa rồi hắn thực sự ra tay g·iết c·hết đám người kia, vậy thì sau này chắc chắn hắn sẽ đi trên một con đường đầy sự máu tanh và tàn độc. Hắn rồi sẽ g·iết người tới nhờn tay, sẽ dần dần g·iết người vì những nguyên nhân đơn giản, sẽ g·iết người vì mục đích cá nhân, vì thiệt thòi lợi ích…
Thậm chí có khả năng diễn tiến tới tình trạng g·iết người vì tuỳ hứng, g·iết người để giải quyết tất cả vấn đề xuất hiện, g·iết người mà không có chướng ngại tâm lý.
Nếu có ngày đó, vậy thì chính là ngày mà hắn đã triệt để biến thành quái vật đột lốt người, sẽ không còn là “Hàn Phong, Tiểu Lạnh Lẽo, Tiểu Gió Thoảng, Tiểu Chó Sủa” nữa, hoàn toàn không còn đường lui nữa.
Đưa ánh mắt nhìn về phương hướng ngọn đồi xa xa, Hàn Phong không khỏi rùng mình thêm mấy cái. Hắn dù chưa chắc chắn về suy đoán, cũng không muốn đổ lỗi cho hoàn cảnh, thế nhưng hắn có bảy phần cơ sở để tin rằng sự “tàn độc” mà bản thân suýt bộc phát thực sự tới từ việc liên tục dính đòn Hồn Áp đặc thù do Thể Thao Túng phát ra.
Xét trên phương diện toàn bộ huyện Liễu Lâm, Hàn Phong là người tiếp xúc với quái vật loại hình Manipulate nhiều nhất. Từ M2 level 24 tại Thanh Hà cho tới M2 level 27 tại Xuân Lê này, hắn là người dính nhiều đòn của đối phương nhất, Thể Linh Hồn cũng bị bóp méo nhiều nhất, cũng gặp phải nhiều huyễn cảnh, ác mộng, ảo giác nhất.
Có phải vì đó mà hắn bất tri bất giác bị lây dính sự vặn vẹo tà đạo, sự máu tanh g·iết chóc của đối phương hay không, có phải thể linh hồn của hắn đã chi chít vết nứt vỡ li ti tràn đầy sự ác ý hay không.
“Thể Thao Túng… Thể Thao Túng… Thao túng thây ma, trong lúc âm thầm còn ô nhiễm để gián tiếp thao túng cả nhân loại, đó mới là năng lực mạnh nhất của quái vật này…”
Dù đã có sự đề phòng từ trước khi nhìn ra tình trạng “nửa điên” của đám đội viên thôn Xuân Lê, Hàn Phong vẫn không thể ngăn chặn sự ô nhiễm mà âm thầm bị trúng chiêu. Sau khi có được Hồn Áp tứ giai, có điều kiện tìm hiểu sâu hơn về thể linh hồn, hắn nghĩ rằng bản thân đã tương đối đầy đủ kiến thức, thu hoạch được sự tự tin nhất định, không ngờ nó lại biến thành tự mãn, thiếu chút đã tự dẫn lửa thiêu thân.
- Tình thế thật sự có điểm giống như đang bị trúng độc m·ãn t·ính vậy, tích luỹ từng chút một, cơ thể ngày càng yếu, cuối cùng c·hết queo mà không rõ nguyên nhân.
- Cẩn thận, cẩn thận hơn. Sau này cần thường xuyên tự nhìn nhận lại bản thân, cần cẩn thận bản thân đi lạc lối lúc nào không hay… Aizzz, một lần nữa, có Thấu Rõ tứ giai ở đây thì tốt rồi…
Ngoài Hồn Áp, hắn chắc chắn quái vật Manipulate Thể Thao Túng còn ẩn chứa ít nhất là 2 hoặc 3 kỹ năng tứ giai nữa, thậm chí cao cấp hơn. Ít nhất nếu thực sự có kỹ năng có thể thao túng thây ma thì nó sẽ phải có đẳng cấp không hề nhỏ. Hắn phải tìm cách đoạt được mớ kỹ năng này vào tay, bằng không sẽ rất khó mà có thể chống cự lại tương lai phía trước.
Vậy thì kế hoạch g·iết c·hết M2 phải diễn ra càng sớm càng tốt, không thể kéo dài tới ngày cuối cùng của thời hạn nhiệm vụ được. Thời gian càng lâu, có khả năng phần thưởng tiêu diệt càng ít, tỉ lệ đánh rớt đồ tốt càng giảm xuống.
Trong ngày mai khi hồi lại kỹ năng Băng Ảnh, thậm chí là ngay trong buổi sáng mai, hắn phải làm thịt toàn bộ đầu não thi đàn này, tránh cho đêm dài lắm mộng khiến tài nguyên rơi rớt mất. Hắn đã thay đổi phương án đối phó với Tam Giang, sẽ không cần câu giờ nữa, đã có lý do lớn nhất để làm thịt M2 rồi.
Còn hiện tại, mục tiêu chính là làm thịt 90% quân số thi đàn.
———
5h chiều, giao giới hai huyện Tam Giang - Lệ Trì, chiến trường Diệu Liên.
Nơi này hiện tại tập trung tới 70% binh lực của căn cứ người sống sót huyện Tam Giang, ngay cả chiếc thiết giáp hạm chuyên dùng bảo vệ Lạc Thanh Thuỷ cũng đã được triệu hồi từ Liễu Lâm để tiến hành t·ấn c·ông thi đàn tại nơi này.
Tại một tiểu đội chiến đấu tầng cấp thấp nhất, Hứa Dương trong trang phục quân nhân chuyên nghiệp chợt vung tay lên, 5 lưỡi đao lửa theo đó v·út v·út v·út bắn ra rồi nhanh chóng lượn vòng vòng chém cụt đầu hơn 20 thây ma cấp thấp, cuối cùng toàn bộ hội tụ lại một điểm mà ầm ầm đốt cháy một quái vật Thể Sức Mạnh P1 level 15.
Bên cạnh Hứa Dương là Nhạc Sơn, con trai của phó trưởng công an huyện Liễu Lâm, hắn cũng phất tay tạo ra 5 lưỡi đao gió mà bắn thẳng tới P1 level 15 kia, lửa gặp gió, hoả thế càng được đẩy mạnh, hơn nữa bản thân sát thương từ đao gió cũng thực sự rất cao, hai người bọn họ phối hợp cuối cùng đã thành công chém c·hết đầu P1 này.
Tiêu hao mỗi người chỉ là vài điểm trí lực, thật sự không phải quá mức khó khăn. Bọn họ phối hợp nhuần nhuyễn, thậm chí có thể đương cự lại với P2 level 20, nếu sử dụng bộc phá lực, vậy thì có thể chém g·iết quái vật tiến hoá bậc 2 này.
Bộ trang bị của Hứa Dương ưu tú hơn, cấp độ cũng cao hơn, bởi vậy sau vài lần nhún nhảy hắn đã thành công thu về chiến lợi phẩm, cũng dễ dàng thoát thân khỏi thi đàn có dấu hiệu bao vây, cuối cùng đã chính thức đánh dấu cột mốc mới.
Dùng năng lực phi phàm chém g·iết 10 thây ma tiến hoá, chỉ trong một ngày, bọn họ một trong hai người có thể đủ điều kiện nộp đơn xin tấn thăng vị trí tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu rồi.
Nhạc Sơn nhìn vật phẩm trong tay Hứa Dương mà thở dài một hơi chắp tay nói:
- Tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu tiếp theo, Hứa thiếu, chúc mừng anh.
Một tinh thạch kinh nghiệm ẩn chứa trên 20 exp cộng một kỹ năng nhị giai, hoặc một thẻ vật phẩm, sẽ được tính là một điểm chiến công cao cấp. Đủ 10 chiến công cao cấp, vậy sẽ được suy xét tới nộp đơn tấn thăng tiểu đội trưởng.
Hứa Dương xua tay bình tĩnh đáp lại:
- Đừng gọi tôi là Hứa thiếu, cứ gọi thẳng tên là được. Tôi với anh đã quyết định đi lên từ tầng thấp nhất, vậy thì cũng đừng nên nhắc tới địa vị trong quá khứ nữa, quan trọng nhất là phải chứng minh được thực lực của chính mình đang nắm giữ.
Nhạc Sơn nghe lời này cũng thoải mái cười nói:
- Haha, tôi chính là thích anh ở điểm này, có điều chúng ta chung quy vẫn chậm hơn những người khác. Mã tỉ tỉ… Mã Mộng Đình, nàng ta đã thành công tấn thăng tiểu đội trưởng rồi, ngay cả Quan Bình người kia cũng đã trở thành tiểu đội trưởng, thậm chí một người thường như Trần Diệu Âm cũng đã trở thành phó tiểu đội trưởng tiểu đội bắn tỉa…
Kể từ sau cuộc giãy bày tâm sự đêm hôm trước, Nhạc Sơn đã có chút lậm xưng hô. Hắn đột nhiên cảm giác những người tại trấn Hi Vọng di chuyển qua Tam Giang này vô cùng thân thiết.
Có điều hắn đang hơi lo lắng cho Lý Võ Lạc, vị quân nhân kia, không biết vì nguyên nhân gì mà tạm thời không có thông tin hoạt động.
Xung quanh bọn hắn, thây ma mỗi lúc một đông, thây ma level 5, level 6 cũng không hề ít. Vừa nói chuyện được ba câu, nghe thấy âm thanh báo động xa xa, bọn họ đã bị ép cho buộc phải rút lui.
Phi phàm giả đạt tới level 12 như Hứa Dương cũng không chịu nổi 30 giây trụ vững tại một chỗ, những người khác càng đừng nói, có thể tưởng tượng ra trình độ khốc liệt tại Diệu Liên.
Nơi này trải qua 3 ngày đại chiến, số lượng thây ma còn lại vẫn là hơn 6 vạn đầu, cấp độ thây ma trung bình cũng rất cao, hơn nữa còn mỗi lúc một tăng thêm.
Hứa Dương bắn ra 5 lưỡi đao lửa khác ngăn cản vòng vây đang khép kín, lại từ bên hông ném ra một bình khói đen kịt về phía một thây ma F1 level 12 đang phóng tới, cuối cùng mới thành công thoát lui. Hắn lúc này mới lắc lắc đầu cười khổ nói:
- Những thành tựu này thì có đáng kể gì chứ…
Nhạc Sơn thì có thể không để ý, nhưng Hứa Dương còn biết có một cái nữ tử kia, nàng ta tới thây ma còn chưa từng g·iết qua một con nào đã leo lên tới chức phó tiểu đoàn trưởng rồi.