Chương 336: Tình hình trước trận chiến
Điểm không đúng thứ hai nằm ở Thể Thao Túng M2 level 27 đang trấn giữ tại ngọn đồi kia.
Ba ngày trước, nó khởi đầu giao tranh với tầm công kích xa nhất đạt tới 4 cây số, sau đó liên tục giảm dần về 3,5 cây số rồi 3 cây số, hiện tại liền 3 cây số cũng đánh không tới. Hơn nữa uy lực của đòn Hồn Áp đặc thù cũng mỗi lúc một suy yếu, từ có thể chấn vỡ toàn bộ quang giáp một lượt cho tới chỉ có thể chấn vỡ một phần, hiện tại liền không thể chấn vỡ quang giáp tam giai ngay cả ở khoảng cách 750 mét.
Rõ ràng âm thanh thê lương thảm liệt của nó càng lúc càng tràn ngập cảm giác tức giận hận thù, thế nhưng uy lực lại mỗi lúc một yếu hơn.
Cả hai điểm không đúng của hai đầu thây ma Thể Thao Túng này đều có chung một công thức, đó chính là bọn chúng càng giao chiến càng yếu nhược. Sự yếu nhược này không phải theo thời gian, cũng không phải do b·ị t·hương tổn mà chính là biến động theo số lượng thây ma có trên chiến trường.
Quy mô thi đàn càng đông đúc, Thể Thao Túng càng mạnh mẽ và ngược lại, số lượng thây ma càng ít, quái vật đầu to kia càng lộ ra chật vật bạc nhược.
- Sức mạnh của quái vật kia đáng lẽ phải nằm hết ở phương diện thao túng, không phải nằm ở phương diện công kích tinh thần, công kích tinh thần chỉ là thứ để bảo mệnh thôi, uy lực không được phép quá lớn. Nó nếu muốn công kích mạnh hơn, tất phải có nguồn năng lượng ngoại lai làm bệ đỡ, mà cách duy nhất chính là phải dựa vào thi đàn xung quanh ủng hộ.
- Nó đang mượn sức mạnh từ thây ma xung quanh để cường hoá đòn tấm công của mình. Hay nói chính xác hơn là nó có kỹ năng thu gom năng lượng từ thuộc hạ để tạm thời làm lớn mạnh thể năng lượng của bản thân, hẳn là thế rồi… Khi thi đàn b·ị c·hém sạch, nó sẽ hết chỗ bấu víu, sẽ lộ ra sự cân bằng đúng với cấp độ của mình.
- Thiên tài địa bảo chắc hẳn sẽ giúp đám quái vật này tiến hoá lên một mức độ cao hơn, nhưng M2 level 27 vẫn chưa thể hấp thu cục ngọc thạch kia. Bởi vậy, luận điểm bên trên càng thêm được củng cố.
- Đó cũng là lý do phải g·iết c·hết nó trong buổi sáng ngày hôm nay. Một khi để nó sống quá lâu, có thêm thời gian giải quyết thiên tài địa bảo kia, thành công tiến hoá, vậy thì ngày tàn của nhân loại Liễu Lâm tới rồi.
Lẩm bẩm mấy câu như thể muốn khẳng định suy nghĩ của mình, Hàn Phong lúc này mới hỏi người bên cạnh:
- Tình hình trinh sát tới đâu rồi?
Bên cạnh hắn là một đội viên thuộc phòng thông tin liên lạc, anh ta lúc này sau khi xác nhận lại thì nghiêm giọng đáp:
- Thưa thủ lĩnh, đã có dữ liệu đầy đủ về số lượng thây ma còn lại.
Hàn Phong gật đầu một cái rất khẽ sau đó xoay người tiến về phía lều chỉ huy trung tâm. 5 phút sau, tất cả cao tầng trực tiếp tham gia vào hành động lần này đã được tập trung đầy đủ.
Vị trí tiểu đội trưởng của trấn Hi Vọng, sau hàng loạt thay đổi biến động, có người rời đi, có người ở lại, có người tân tấn xuất hiện, cuối cùng đã đạt tới con số 16 người.
Bên trái ngồi lấy một hàng nữ nhân. Dẫn đầu bởi Châu Lam, sau đó lần lượt là Kiều Ti Vân, Đào Đại Tư, Trần Tư Oánh, Lâm Uyển, đây là các tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu, người cuối cùng là Tần Tiểu Bích, tiểu đội trưởng tiểu đội quân y.
Nữ nhân từ khởi đầu đã chỉ sở hữu số điểm tiềm năng gốc yếu nhược, sức mạnh, sức bền cùng thực lực tổng hợp vì vậy cũng yếu nhược, muốn mạnh hơn cần nhiều tài nguyên và cấp độ hơn. Họ cũng có nhiều rào cản cố hữu như trạng thái tinh thần không đủ vững vàng, tâm lý không đủ hiếu chiến, chưa đủ sự nhiệt huyết xông pha trên chiến trường, chưa đủ sự lì lợm trước đau đớn, t·ử v·ong, cùng với phải tiếp nhận sự kỳ thị trong tư tưởng một cách vô hình… Tất cả yếu tố này khiến nữ nhân tạm thời khó thăng tiến cao trong q·uân đ·ội, có được 6 vị trí đã là vô cùng tài năng rồi.
Bên phải tất nhiên đông hơn, rất nhiều nam nhân đủ điều kiện trở thành tiểu đội trưởng, bọn họ dẫn đầu bởi Kha Thành, kế đó là Sử Thắng, Lục Đại Nguyên, Lưu Giang, Triệu Tứ, Lê Tam Ba, Hà Tam, Uông Hùng, Triệu Nhược Pháp, đây là các tiểu đội trưởng chiến đấu chủ lực, ngoài ra còn có quân nhân Trương Phàm phụ trách đội dự bị.
Nếu tính cả Ngô Soái, Chu Vấn hai vị phó đại đội trưởng này, vậy thì tỉ lệ nam nhân đã gấp đôi nữ nhân, tổng số có 12 vị trí.
Ngoài ra trong phòng họp còn có thêm Vương Tốn tới từ huyện Tam Giang.
Tất cả những người này cộng thêm 347 đội viên phi phàm giả bên ngoài, nếu đối diện thi đàn 6 vạn thì thực sự là lực bất tòng tâm, thế nhưng đối đầu với thi đàn hơn 3000… Vẫn sẽ là một trận chiến cực kỳ khó khăn…
Lúc này Hàn Phong khẽ nhìn một vòng rồi nói:
- Chúng ta sẽ t·ấn c·ông đầu não thi đàn ngay sau đây, Sử tiểu đội trưởng, báo cáo tình hình địch nhân đi.
Sử Thắng ứng một tiếng đáp lại, sau đó hắn ta vừa chỉ sa bàn địa hình bên dưới vừa báo cáo thông tin từ drone thu thập được:
- Địch nhân còn tổng cộng 3277 thây ma các loại. Trong đó mạnh mẽ nhất là một đầu Thể Phòng Hộ Shield-2 level 28 và một đầu Thể Sức Mạnh Power-2 level 28. Ngoài ra còn 1 đầu Shield-2 level 26, một Fast-2 level 25.
- Thây ma dưới level 25 gồm 6 thây ma Power-2, 4 thây ma Shield-2, 2 thây ma Fast-2, một thây ma Bomb-2 level 23
- Thây ma dưới level 20 gồm gồm 21 thây ma Shield-1, 13 thây ma Power-1.
- Số còn lại là thây ma dưới level 10, số lượng hơn 3000 đầu.
Thây ma đầu não còn sót lại chủ yếu là các thây ma Thể Phòng Hộ. Bọn chúng là lực lượng trâu bò nhất, khi bị chia sát thương thì cũng đứng vững nhất. Thảm hơn tất cả là mấy loại có phòng ngự yếu như Thể Tốc Độ, Thể Bộc Phá, chúng nó ăn gần 50 viên đạn chống tăng các loại, sớm đ·ã c·hết gần hết rồi, lẻ tẻ sống sót chỉ là may mắn mà thôi.
Số lượng thây ma Thể Phòng Hộ vẫn còn quá đông, nếu hơn 300 người cùng đột kích t·ấn c·ông vẫn thật khó để có thể có thể đánh hạ lũ rùa đen này, chúng nó sẽ chia nhau sát thương rồi thong thả an ổn hết, trong khi lũ quái vật chủng loại khác sẽ chờ đợi nhân loại kiệt lực rồi lao lên đột kích. Nhân loại nếu không có v·ũ k·hí khí tài hoả lực cao áp chế, thực sự là vô cùng khó chống cự.
Hàn Phong gõ gõ tay lên bàn rồi hỏi:
- Vậy kế hoạch là gì?
Sử Thắng lúc này nhanh chóng đáp lại:
- Chúng ta tốt nhất lên dội đạn chống tăng để tàn sát sạch sẽ đám quái vật này, công việc duy nhất chỉ là bước lên nhặt xác chúng nó thôi. Thủ lĩnh, cận chiến với đám thây ma tiến hoá này quá nguy hiểm.
Vương Tốn bên phía Tam Giang cũng đồng tình với phương án này, ngoài ra hắn còn bổ sung thêm ý kiến nên dùng lưới hoả lực tiến hành tiêu diệt tất cả thây ma cấp thấp trước để tránh gặp phải loạn lạc khi giao tranh về sau.
Các tiểu đội trưởng khác không có mấy ý kiến. Bọn họ đa phần đều không có chuyên môn về chiến thuật, vẫn còn cần phải học hỏi rất nhiều.
Hàn Phong gõ gõ tay lên bàn rồi cân nhắc, thật ra phương án đứng từ xa dội đạn pháo hàng loạt rồi bước lên nhặt xác là tuyệt đối đúng đắn, hắn nên đồng ý áp dụng như vậy. Tuy nhiên khi trận chiến này kết thúc thì sẽ có trận chiến khác kéo tới, bọn họ lấy đâu ra nhiều pháo như vậy, áp dụng chiến thuật ăn xổi như vậy thì có núi pháo cũng sẽ b·ị b·ắn hết.
Tính một trận không đủ, phải tính cả nhiều trận.
Hơn nữa nếu đội ngũ dưới trướng hắn chỉ có nhiệm vụ nhặt xác thì thật sự quá mức lãng phí, tốn công tài bồi từ lâu, mình hắn thao túng 9 băng nô dưới trướng hoàn toàn có thể tự làm được việc này. Vấn đề là cần rèn binh để sẵn sàng tham gia vào các cuộc chiến tương lai, tất nhiên sẽ có nguy hiểm, thế nhưng đó là việc cần phải đánh đổi.
Hàn Phong trong lòng đã có dự định nhưng vẫn quay qua nheo mắt nhìn Ngô Soái:
- Ngô phó đại đội, cậu nghĩ thế nào?
Ngô Soái trong cuộc họp tất nhiên không bày ra thái độ cợt nhả như bình thường, hắn nhìn ánh mắt của đại ca, lại cẩn thận ngẫm nghĩ sau đó chậm rãi nêu quan điểm:
- Theo ý kiến của tôi, chúng ta nên t·ấn c·ông thẳng tới tổng bộ mục tiêu, cố gắng khiêu khích để địch nhân buộc phải phái ra thây ma, từ đó hợp sức đối phó. Đạn pháo của chúng ta không còn nhiều, cần phải giữ lại phòng tình huống khẩn cấp.
Vương Tốn nghe tới đây, trong lòng không khỏi hơi động đậy, không còn nhiều là cụ thể không còn bao nhiêu?
Đạn pháo PG-9V và OG-15V 73mm của trấn Hi Vọng đang sử dụng trên xe bọc thép BMP-1 hoàn toàn phù hợp để sử dụng cho súng không giật SPG-9 của căn cứ Tam Giang, nhất là loại đạn huỷ diện kỳ dị có thể tạo ra lửa đen kia, vô cùng cần thiết…
Hàn Phong lại quay qua hỏi Chu Vấn:
- Chu phó đại đội, cậu nghĩ sao?
Chu Vấn nắm giữ kỹ năng Ám Kỳ Sát, đã cường hoá qua 1 lượt, thời gian sử dụng vô cùng ngắn, cod thể thử làm rất nhiều điều. Cậu ta lại làm người liều lĩnh, bởi vậy lúc này cắn răng nói:
- Để tôi xâm nhập vào thi đàn, b·ắt c·óc đầu Thể Phòng Hộ level 28 kia ra đây, g·iết được nó là xong chuyện, phòng ngự của địch nhân sẽ bị phá nát.
Hàn Phong nghe tới đây không khỏi ôm mặt, thằng ngu này…
Mặc dù S2 level 28 đã sắp tới giới hạn chịu đựng tới nơi rồi, thế nhưng nếu dám á·m s·át nó, Chu Vấn cũng sẽ bị đầu P2 level 28 luôn đứng chằm chằm bên cạnh đập một phát thành đống thịt nát bét. Thậm chí Ám Kỳ Sát không thể mang theo khối lượng vật phẩm nặng quá khối lượng bản thân được, làm sao bế nó ra ngoài?
Hắn lúc này khẽ trầm ngâm rồi nói:
- Chúng ta sẽ chia thành hai thành phần tác chiến, nhóm một sẽ đứng từ xa ngoài tầm công kích của địch nhân rồi bắn pháo tới áp chế, buộc địch nhân phải phòng thủ tổng bộ, nhóm thứ hai sẽ tiếp cận lại gần để làm đích ngắm cho địch nhân xuất quân giao chiến. Nếu địch nhân xuất quân từng chút một, chúng ta sẽ thành công gặm nhấm từ từ từng phần. Nếu địch nhân dám xuất quân quá nhiều, có dấu hiệu mất khống chế, vậy thì nhóm một sẽ nhanh chóng bắn pháo san bằng ngọn đồi kia.
Kế hoạch này có nguy hiểm nhất định, bởi vì nhóm tiếp cận gần ngọn đồi kia sẽ gặp phải nguy hiểm lớn, sinh tử hoàn toàn đặt vào sự nhanh nhạy của đồng đội sau lưng, nếu không kịp bắn pháo yểm trợ, để thây ma thành công tiếp cận đội cận chiến là sẽ xong hết. Thế nhưng lại thắng ở chỗ ít tiêu hao, đồng thời phù hợp với mục đích muốn luyện binh của Hàn Phong.
Hơn nữa, quái vật nguy hiểm nhất là Thể Tốc Độ đã không còn bao nhiêu, thây ma muốn nhanh chóng xông vào trận địa nhân loại là không có khả năng. Nguy hiểm thứ nhì là Thể Bộc Phá level 23 kia, bọn họ chỉ cần canh chừng nó cẩn thận, sẵn sàng phá huỷ đạn bộc phá trên đường bay là ổn.
Dù sao chỉ còn một thây ma thể bộc phá level 23, sẽ không doạ được hơn 300 người.
Ý kiến của Hàn Phong đưa ra tất nhiên không có ai phản đối nữa. Mặc dù trong số bọn họ vài người thật hi vọng chỉ cần an ổn phía sau, sau đó làm công việc nhặt xác, thế nhưng đạn pháo không còn nhiều, cũng không ai nêu ra được biện pháp gì hay ho, cuối cùng đều nhất loạt đồng ý phương án này.
Sau khi thảo luận các vấn đề chi tiết, toàn quân nhất tề xuất động quyết một trận chiến cuối cùng với thi đàn còn lại.