Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 368: Sợ hãi




Chương 368: Sợ hãi
Phòng tuyến thứ nhất là phòng tuyến hoàn toàn mới, được cao tầng căn cứ thống nhất triển khai chế tạo để phục vụ chiến đấu. Nó được bố trí cách địa điểm giao chiến vừa rồi chỉ 100 mét, đây là loại phòng tuyến di động, không phải phòng tuyến cố định, có thể bố trí rất nhanh tại bất kỳ thời điểm nào, chỉ cần địa hình giao chiến không quá gồ ghề là được.
Một khu vực rộng lớn dài tới 200 mét, rộng 2 mét được trải xuống những tấm gỗ chắc chắn, bên trên những tấm gỗ này có gắn rất nhiều đinh sắt ba cạnh nhọn hoắt dài 4cm, chiếc nào cũng cực kỳ cứng rắn sắc bén, chĩa thẳng lên trời, lại được gắn cực kỳ chặt với tấm gỗ bên dưới.
Đám thây ma bước lên những tấm gỗ này, những chiếc đinh sắt sẽ ghim vào chân bọn chúng, xuyên thủng da thịt thối nát, chọc đứt khớp nối giữa những mẩu xương, thậm chí chấn gãy xương bàn chân vốn đã mục ruỗng, đem bàn chân bọn chúng đâm tới rách toác. Sau khi trải qua 2 mét đinh sắt, đám thây ma đã b·ị đ·âm cho nát cả hai bàn chân.
Lại đi thêm 20 mét lê lết trên đường, bàn chân của bọn chúng bắt đầu toác ra, xương cốt gãy vụn, da thịt bên trên rơi rụng lả tả. Không còn tổ chức mô cơ và dây chằng kết nối, những bàn chân vụn vỡ này cũng không thể chống đỡ cơ thể thây ma nặng nề nữa, bọn chúng lần lượt mất đi trọng tâm mà ngã xuống nền đất, cuối cùng không thể đứng lên, không thể bước đi như bình thường nữa.
Bàn chân là bộ phận chống đỡ toàn bộ sự cân bằng của cơ thể. Một khi bàn chân đã mất rồi thì chính là tàn phế, chỉ có thể bò lê bò lết mà thôi.
Hàng trăm thây ma lết lại lết, bò lổm ngổm trên mặt đất như thể đám sâu bọ phải nước vôi.
Công sự này không gây ra sát thương tới tính mạng quân địch, nó gây ra sát thương tới khả năng di động, tới mức độ chống chịu yếu nhược của lũ thây ma tầng thấp. Một khi đã bước qua thảm đinh sắt này, chúng nó sẽ vĩnh viễn không còn khả năng đứng lên được nữa bất chấp việc đồng loại phía sau có dẫm đạp lên bọn chúng hay không.
Hơn nữa thảm đinh này được bố trí với mật độ vừa đủ, đảm bảo sao cho ngay thời điểm thây ma dẫm lên bên trên thì chưa ngã xuống ngay, phải trải qua vài chục mét lê lết tiếp theo mới ngã xuống. Chính vì vậy dù đã có hàng nghìn thây ma bị đốn ngã nhưng công sự này vẫn tiếp tục phát huy ra tác dụng.
Công sự này lại được đặt ở tầm quá thấp, thây ma vô tri chỉ biết dẫm qua, gần như không thể đẩy lui hay phá huỷ. Lợi dụng thời cơ Thể Thao Túng không dám giáng xuống Hồn Áp nữa, một trăm đội viên đội cận chiến, 45 đội viên đội dự bị, dưới sự bảo hộ của súng đạn và 8 vị tiểu đội trưởng, bọn họ nhanh chóng lao lên t·ấn c·ông đám quái thú ngã rạp này.
Cứ bốn người một tổ, hai người phụ trách dùng thanh ngạnh bán nguyệt ghìm c·hặt đ·ầu thây ma xuống đất, hai người dùng gậy hoặc đao nện bể đầu lâu thây ma, thành công tiến hoá cùng lên cấp. Cứ như vậy vài lượt thì đổi ca, luân phiên, nhịp nhàng, ai cũng đều có cơ hội trở thành phi phàm giả.
Hàn Phong đã level 18, t·hi t·hể cao cấp nhất mà băng độc có thể thao túng đạt tới level 27. Trải qua một trận chiến Xuân Lê, đội hình của hắn đã có tới 4 cái xác P2 level 25, một cái xác P2 level 26, một cái xác F2 level 26, một cái xác F2 level 25, 2 xác P2 level 24, có thể nói là công thủ toàn diện, cực kỳ mạnh mẽ.
9 đầu thây nô của Hàn Phong giống như 9 toà thiết tháp trấn giữ vậy, chúng nó liên tục xuất hiện tại tụ điểm thây ma đông đúc nhất mà giải tán nguy cơ thi đàn bao vây nhân loại ngay từ trong trứng nước. Lũ thây ma bình thường gãi lên đám thi nô này gần như không có một tác dụng, không thể dâng lên bất cứ sát thương nào đáng kể.
Có điều chúng nó bu chật kín lại gây áp lực xô đẩy cản trở cũng khiến tiêu hao của Hàn Phong tăng cao. Mỗi lúc như vậy hắn đều thao túng băng nô giãy thoát bao vây rồi chạy qua chỗ khác lập tụ điểm vui đùa tiếp theo.
2 đầu F2 với móng vuốt sắc bén dài 30cm cũng liên tục thò tay trảo ra, gần như cứ một trảo xuất ra là một thây ma bay đầu, thây ma bị g·iết còn nhanh hơn cả đạn bắn. Cơ bản thì đạn bắn còn có khả năng hụt, nhưng băng nô chém rất khó hụt, thây ma cấp thấp không thể né nổi, con nào dám giơ tay lên ngăn cản thì b·ị c·hém cụt cả tay cả đầu.

Thi đàn thực sự gặp khó khăn, chỉ với một loại công sự này mà nhân loại đã chặn đứng hoàn toàn sự t·ấn c·ông ồ ạt vốn phải diễn ra. Những đội viên có kỹ năng tầm xa liên tục giáng xuống công kích nhằm giải tán áp lực dòng thây ma, trong khi đám còn lại bị một đứa nhóc chưa ra đời vừa b·ị đ·ánh cho to đầu xúi giục liên tục bước lên, lò luyện cấp cỡ lớn cứ như vậy được thành lập ngay tại đường cao tốc.
Chẳng những thế, Sử Thắng còn đồng thời duy trì điểm xạ 7.62mm rả rích liên tục bắn áp chế về phía trung tâm thi đàn, về phía con P2 level 25 đặc thù mà Hàn Phong đã chỉ điểm. Cái này khiến cho mười mấy đầu Shield-1 và Shield-2 phải liên tục gồng khiên năng lượng lên chống đỡ. Chống đỡ chẳng bao nhiêu nhưng vẫn phải liên tục duy trì, tiêu hao của chúng nó có thể nói là vô cùng khủng bố.
Hàn Phong dùng tay khẽ day day sống mũi một chút rồi nheo mắt nhìn về phía một thây ma level 1, trong lòng dâng lên ác ý khôn cùng tận.
“Uy Áp Thượng Vị!”
Đây là kỹ năng bán chủ động tứ giai rớt ra từ thây ma M2 level 28 tại Xuân Lê, kích hoạt sẽ không tiêu tốn bất kỳ tài nguyên gì cả. Chỉ cần cấp độ đủ cao, chỉ số trí lực gốc đủ lớn, chênh lệch với mục tiêu đủ nhiều, uy áp sẽ được gia tăng càng thêm mạnh mẽ.
Thây ma level 1 kia vừa bị Hàn Phong ác ý nhìn chằm chằm thì đột nhiên ngẩn người khựng lại, sau đó từ trong hai tròng mắt thối rữa của nó chảy xuống hai dòng huyết thuỷ đen ngòm, ngũ quan cũng theo đó trở nên cực độ vặn vẹo. Nó đang lê lết thảnh thơi trên đường thì bị doạ cho nằm vật xuống đất, trong miệng liên tục khò khè những thanh âm kinh tởm, cả người co giật như động kinh, hoàn toàn đánh mất tất cả sức chiến đấu.
Hàn Phong lại liên tiếp ác ý quan sát một lũ mười mấy thây ma xung quanh, tất cả bọn chúng đều bị doạ cho nằm rạp xuống đất mà run lẩy bẩy sợ hãi như thể gặp phải vô số trùng kích đáng sợ.
“Đ**! Ngưu bức vậy?! Trừng mắt cái mà cả lũ bị doạ cho té đái???”
Hàn Phong nhìn cảnh này thì ngẩn ra, đây là cái dạng quái quỷ gì năng lực?
Giống như trong tiểu thuyết mạng, cường giả chỉ cần đứng đó, không cần làm gì cả, những người xung quanh đều run lẩy bẩy, thậm chí bị uy áp đè cho quỳ mọp dưới đất tới không thở nổi.
Bug game à, sao thế được, quá vô lý. Hắn có tiêu hao cái gì đâu, nửa điểm thể lực trí lực cũng không mất, chứng tỏ thể năng lượng vẫn không hề hao tổn, thứ quái gì đã doạ ngã những thây ma kia vậy?
Điều này không đủ logic, không khoa học, chắc chắn không thể có kiểu tác động phi lý như vậy được. Hắn là người sử dụng kỹ năng mà cũng không nhận ra được quái gở.
Hàn Phong sờ soạng trên người, cảm thấy bản thân không mất thứ gì cả, cũng không có cảm thấy mệt mỏi hay chóng mặt chút nào.
“Kỹ năng này không lấy thể năng lượng để t·ấn c·ông, nó chỉ lấy cơ sở là chỉ số năng lượng cao của bản thân, lại kết hợp với một loại năng lực bí ẩn nào đó, cuối cùng diễn sinh ra uy áp mạnh mẽ mà trùng kích tới đối tượng kia…”

Hàn Phong khuôn mặt hiện lên suy tư vô cùng, điều phi logic này đã dẫn dắt hắn tới một cái dự đoán khác. Thứ gì đó mà khiến cho tất cả mọi người đều phải “sợ hãi cường giả” sợ hãi người ở địa vị cao. Kẻ càng mạnh, đem tới uy áp càng lớn.
Kỹ năng tứ giai Uy Áp Thượng Vị, chính là lợi dụng uy năng của thứ bí ẩn này sao?!
Nếu suy luận theo hướng này, vậy thì nó lại có logic trở lại rồi đó…
Eat-3 level 32 tại phương hướng Hạ Sa, Hàn Phong còn chưa cả gặp qua nó, chưa tận mắt nhìn thấy nó, không rõ nó có năng lực thiên phú gì, uy lực ra sao… Nhưng mới chỉ dựa qua lời kể của Chu Vấn thôi là hắn đã bị nó doạ cho vừa sợ hãi vừa e dè, chỉ muốn tìm cách âm thầm đuổi nó đi chứ không dám dâng lên suy nghĩ đánh đấm.
Thi đàn hơn 10 vạn con ở phương hướng Vân Minh kia, nó chưa làm gì hắn, hắn đã bị doạ cho vã cả mồ hôi hột, cả ngày cả đêm đều lo ngay ngáy việc phải làm cách nào để giải vây.
Cả hai đối tượng này đều có một điểm chung là chúng nó chưa hề làm gì Hàn Phong cả, chúng nó chỉ đứng đó đã đủ để doạ hắn sợ tới tụt cả vòi. Suy rộng ra, trong lúc vô hình, tất cả sự vật trên cõi đời này đều đang toả ra uy áp một cách thụ động, tác động tới những sự vật xung quanh, “doạ” những sự vật xung quanh một cách liên tục. Uy áp yếu hay mạnh phụ thuộc vào việc sự vật hiện tượng đó yếu hay mạnh, tác động của uy áp cũng từ đó mà được quyết định.
Con người sợ sấm sét, sợ màn đêm, sợ biển cả, sợ vực sâu, sợ “ma” sợ thần sợ quỷ, mặc dù những đối tượng này có thể chưa làm gì con người nhưng vẫn gây ra sự sợ hãi, sự e dè, đó là vì con người nhỏ yếu, còn đối phương thì mạnh mẽ.
Đối diện thứ bao la hùng vĩ hơn, ai cũng sợ cả, đó là uy áp sinh ra đã có của “thượng vị giả”.
Con người không sợ cục đá, nhưng lại sợ cục đá đang bay tới, đó là vì tần số năng lượng từ cục đá đang bay phát ra đủ lớn, đủ gây uy h·iếp.
Một chiếc lá nằm im ở đó có thể không gây sợ hãi, nhưng một quả bom nguyên tử nằm đó, ai mà không sợ, kể cả biết nó sẽ không p·hát n·ổ nhưng vẫn sợ vãi linh hồn.
Đây mới chính là đỉnh cao của vận dụng năng lượng, đỉnh cao của cường giả, không tiêu tốn năng lượng mà vẫn tạo thành hiệu quả y như khi sử dụng năng lượng.
Nhưng giải thích sao về việc có người sợ gián, sợ sâu bọ, sợ lỗ, sợ mẹ chồng, sợ ăn thịt mỡ, sợ béo, sợ vợ… Những thứ này thì có tần số năng lượng quái gì đâu? Hoặc có người không biết quả bom nguyên tử trông thế nào, hoặc phủ một tấm vải lên quả bom, không cho ai nhìn thấy, vậy thì nó cũng đâu toả ra uy áp, năng lượng của nó vô dụng à?
Haha, đó là lúc mà Uy Áp Thượng Vị lên ngôi.
Kỹ năng tứ giai này, có lẽ có tác dụng khuếch tán tần số năng lượng, phô bày sức mạnh của người sử dụng, từ đó khiến sự sợ hãi phải nảy sinh và bùng phát dữ dội. Nó đã biến uy áp thụ động thành sự chủ động, nó khiến đối tượng trúng chiêu buộc phải biết về sự mạnh mẽ và đáng sợ.

“Ê, tao mạnh lắm đó, sợ tao đi.”
Đây là cách mà nó hoạt động.
Nó không cần biết mục tiêu sợ cái quái gì cả, nó chỉ cần dùng thể năng lượng, dùng cấp độ chênh lệch làm nền tảng, từ đó khuếch tán sự sợ hãi nguyên thuỷ của chính mục tiêu lên, vậy là xong.
Ngươi sợ gián sao, khi trúng chiêu của ta, ngươi sẽ gặp huyễn cảnh một tỉ con gián bu kín người.
Ngươi sợ béo sao, khi trúng chiêu của ta, ngươi sẽ gặp ảo giác bản thân ngập trong mỡ tới không thể nhúc nhích.
Đó là lý do khi trúng đòn của Thể Thao Túng thì mỗi người lại bị doạ theo một kiểu khác nhau, mỗi người kêu cứu theo một huyễn cảnh khác nhau, không có ai giống ai cả.
Hiện tại là tận thế, nỗi sợ tất nhiên sẽ hướng về thây ma, bởi nó đúng là nỗi sợ phổ biến nhất, xuất hiện hàng ngày hàng giờ, liên tục không dứt. Mọi người đại đa số gặp ảo giác về việc bị thây ma ăn thịt, đó là biểu hiện của s·ợ c·hết đi trong đau đớn.
Vẫn có người gặp huyễn cảnh khác, như Ngô Soái từng ảo giác thấy trấn Hi Vọng bị huỷ diệt, Tường Vi từng gặp ảo giác Hàn Phong t·ấn c·ông nàng, đây chính là cách mà Uy Áp Thượng Vị t·ấn c·ông, tác động thẳng vào sâu thẳm nội tâm mỗi người.
Quay lại ví dụ quả bom, kể cả ngươi không sợ bom nguyên tử, nhưng nếu quả bom kia mà biết khuyếch tán năng lượng nội tại của nó, ngươi nhìn nó sẽ như nhìn thấy hoá đơn tiền điện giá 10 vạn đồng bạc vậy.
Hoặc nghiêm trọng hơn, huyễn cảnh cha mẹ tự tàn sát nhau tới c·hết, bản thân bị HIV giai đoạn cuối mà không được trị bệnh, cả người chảy mủ h·ôi t·hối, hoặc vợ con đang bị gã hàng xóm lăm le làm bậy…
Đủ sợ chưa?
Nếu Hàn Phong chỉ đứng đó, thây ma level 1 vẫn dám lao lên cắn xé như thường, nó chẳng sợ cái quái gì, vì nó vô tri không biết, vì bản năng của nó là g·iết người xẻ thịt, vì hắn không biết thể hiện ra sự “thượng vị giả” của mình.
Nhưng hắn có Uy Áp Thượng Vị, hắn sẽ “có chủ đích” thể hiện được ra sự mạnh mẽ, vậy thì những sinh vật kia sẽ trúng chiêu một cách chủ động, sẽ buộc phải biết về chênh lệch sức mạnh hai bên, từ đó bị doạ tới không thể ngăn cản.
- Uy Áp Thượng Vị? Gọi nó là kỹ năng Hổ Giấy nghe sẽ hợp lý hơn…
- Có khi lũ thây ma kia đang tưởng tượng ra cảnh Eat-3 level 32 tại Hạ Sa đang nhai đầu từng đứa một cũng không chừng, chứ thực tế thì nó sợ quái gì một nhân loại mặt ngu ngu như mình… Ân, cái huyễn cảnh đó tới mình còn sợ, kỹ năng này mạnh ***…
Hàn Phong không khỏi lẩm bẩm mấy câu cảm khái. Kỹ năng tứ giai, mỗi bản đều mạnh tới khó tin. Hắn lúc này lén lút đưa mắt nhìn qua bên cạnh, nhìn tới một đội viên phụ trách thông tin liên lạc, trong lòng xuất hiện một chút ác ý nhàn nhạt…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.