Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 463: Ngày thứ 23




Chương 463: Ngày thứ 23
Trăng treo cao v·út rồi cũng lại bò xuống, mặt trời chiều hôm trước trốn mất, sáng hôm sau lại thò mặt ra, đại nhạc hội dần đi tới điểm cuối, ai về nhà nấy, đêm chiến thắng cứ như vậy viễn mãn kết thúc.
Gió từ sông Lệ Giang thổi đám sương mù bay tung toé, đem từng đợt hơi nước trắng muốt như hàng vạn đoá thạch thảo bao trùm lên toàn bộ bờ tây, bao trùm lên quần thể kiến trúc trấn Hi Vọng. Có chút lạnh lẽo, có chút mờ mịt, có chút tinh khôi, không khí an tĩnh tường hoà ngập tràn khắp nơi.
Hàn Phong mí mắt nhẹ nhàng chuyển động rồi dần mở ra, nhìn tới khung cảnh huyễn hoặc không tưởng ngoài cửa sổ, cảm nhận hơi thở sinh mệnh vẫn như cũ chập chùng lên xuống, hắn lại một lần tưởng như mình đang nằm mơ.
Đây là tận thế sao?
Đúng rồi, là ngày thứ 23...
- Đói quá...
Đêm hôm trước đớp một bàn đại tiệc vẫn chưa khiến Hàn Phong thoả mãn, mới sáng sớm, hắn đã đói tới mức sắp lăn ra c·hết toi.
"Không ổn rồi. Phải kiếm thịt động vật biến dị cao giai để ăn thôi. Bọn người Tam Giang mới mở chiến dịch săn cua tôm ốc ếch gì đó thì phải, không biết có thành công không, một lát phải sai Tiểu Im Lặng chạy qua đó trộm vài chục tấn về đổi món mới được..."
Càng lên cấp độ cao, càng sở hữu nhiều năng lực, vậy thì năng lượng cần phải bổ sung sẽ càng nhiều. Hàn Phong một ngày có thể ăn 50 cân thực phẩm, đây là một con số bất hợp lý, nhưng đặt trong thế giới phi phàm, nó lại thành hợp lý.
Năng lượng không tự nhiên sinh ra, cũng không tự nhiên mất đi, nó chỉ chuyển hoá từ vật này qua vật khác, hoặc từ dạng này qua dạng khác.
Cấp độ của hắn cao, điểm tiềm năng nhiều, năng lực đã học tập toàn là kỹ năng cao giai, từ đó thể năng lượng của hắn cô đặc và phức tạp hơn người thường rất nhiều.
So sánh ra giữa hắn và người thường, giống như động cơ của một cỗ xe đua F1 và một chiếc Exciter chuyên dùng trộm chó vậy.
Khi năng lượng tiêu hao trong chiến đấu, nó phải được bổ sung đầy đủ mới có thể chống đỡ một cơ thể đang ẩn chứa rất nhiều cỗ động cơ mạnh mẽ. Cơ thể có thể tự phục hồi thông qua chỉ số phục hồi, nhưng với chỉ 36 điểm phục hồi, thế là chưa đủ cho Hàn Phong thoải mái hoạt động.
Mức độ tự chuyển hoá năng lượng từ môi trường vào cơ thể quá thấp, không đủ nhu cầu.
Hoặc có thể năng lượng từ môi trường xung quanh đây không đủ cô đặc để cho hắn hút chăng?
Thêm nữa, khi cùng ăn một loại thực phẩm, ví dụ thịt bò đóng hộp, năng lượng ẩn chứa trong hộp thịt đó có thể đủ cho người khác hoạt động nửa ngày, nhưng không đủ cho hắn. Giống như đổ 1 lít xăng thì con xe Exciter có thể chạy được 30 cây, trộm 10 con chó, nhưng cỗ xe F1 thì chưa chạy được 3 cây đã tắc thở rồi, thậm chí khởi động đề pa vài cái đã hết nhiên liệu rồi.
Năng lượng ẩn chứa trong thực phẩm bình thường quá ít, cần số lượng rất nhiều mới có thể cung cấp đủ cho hắn hoạt động.
Sự dịch chuyển năng lượng từ vật khác qua thân thể hắn đang không theo kịp mức độ thăng tiến của năng lực hắn đang sở hữu.
Hắn mạnh lên quá nhanh...

Trước mắt chỉ có vài cách giải quyết, hoặc là ăn nhiều hơn, hoặc là ăn "ngon" hơn.
- Nếu có một "Đầu Bếp" ở đây thì tốt rồi. Aizzz, chẳng lẽ hơn 60.000 minh tệ còn lại của mình lại phải đổ vào mua thẻ chức nghiệp cho người khác dùng...
- Quên mẹ đi. Hôm nay là ngày nghỉ, ông đây phải kiếm bằng được thịt biến dị để ăn cho thoả thích...
Hàn Phong nghĩ tới đây thì ngáp một tiếng tràn đầy hứng khởi, sau đó tiện tay đem tấm chăn của ai đó giúp hắn đắp trên ngực ném qua một bên.
Ân, Hương Vẫn Tình cái nữ nhân này vẫn luôn làm rất tốt chức trách chăm sóc sức khoẻ thủ lĩnh của mình.
Sau khi Hàn Phong hoàn thành vệ sinh cá nhân, nữ tử kia quả nhiên đã đúng giờ tìm tới, hiện tại đang cặm cụi nấu nướng trong bếp, hương vị đồ ăn thơm nức mũi ngập tràn cả căn phòng.
Nàng ta cũng dần "bắt" được thói quen và sở thích của vị thủ lĩnh trấn Hi Vọng này rồi. Cơ bản là, ghét ớt khô, ghét dưa chuột, ghét cà rốt thái miếng to, ghét rau diếp cá, ghét rượu bia thuốc lá, còn lại thì thích hết. Nhưng thích nhất là mấy món có phô mai, thích thịt bò hầm nhừ, thích đậu phộng rang muối, thích vụn bánh mỳ để qua đêm, thích cá nướng hơn là rán, thích tôm rang cả vỏ nhưng phải cắt râu, thích bí đỏ nấu cùng hành tỏi và nhiều bơ, thích nấm xào hơn là nấu súp, thích rau dại nấu canh hơn là luộc, thích trứng hấp hơn là chiên, thích tráng miệng bằng hoa quả đóng hộp hơn là bánh kem, thích sữa tươi hơn là sữa đặc, thích ăn trong bát lớn...
Và đặc biệt là rất thích uống trà xoài.
Hàn Phong bắt đầu ngày mới bằng việc tiếp tục đọc mớ báo cáo còn lại, thứ đầu tiên chính là danh sách sơ tuyển cho vị trí tiểu đội trưởng.
Haha, vậy mà có tới 18 cái tên dự tuyển, trong đó có 13 người được đề cử thông qua các tiểu đội trưởng, 3 người tự mình đơn độc ứng tuyển, 2 người còn lại là do một nhóm đội viên cùng nhau viết thư đề cử.
Hắn cẩn thận xem xét tư liệu của từng người một, lại đối chiếu với bảng chiến công, bảng thành tích, bảng đóng góp, cũng không quên đánh giá về "đạo đức" của mấy người này do nhóm "quân xanh" của Liễu Huyên ngấm ngầm thu thập, cuối cùng là đánh giá của ba người Ngô Soái, Chu Vấn và Sử Thắng...
- Cũng tàm tạm ha...
Ai cũng biết rằng một tiểu đội trưởng mới được bổ nhiệm sẽ tạo ra ảnh hưởng không hề nhỏ, do vậy, ai cũng đều mong "người của mình" sẽ thành công được tiến cử.
Phe phái sẽ luôn luôn tồn tại. Ở đâu có người, ở đó sẽ có giang hồ, không có cách nào ngăn được việc chia phe này cả.
Nhóm bạn ba người còn có hai đứa thân với nhau hơn là thân với đứa còn lại, huống hồ là cả nghìn người với đủ mọi loại xuất thân. Ngay cả đế quốc M cũng có hai đảng Dân chủ và Cộng hoà tồn tại song song, chưa kể một tỉ đảng khác cùng nhau tồn tại.
Không thể tránh được việc trái lệch tư tưởng và lợi ích này. Điều này không hẳn xấu, nếu như quản lý được, nó còn rất tốt.
Tập hợp được những người cùng chung chí hướng lại, vậy thì những việc vĩ đại sẽ hoá thành giản đơn, những ý kiến trái chiều sẽ được xem xét và đấu tố bác bỏ, từ đó tìm ra lợi ích chung cho toàn bộ đoàn thể.
Sau khi giải quyết xong vấn đề này, hắn tiếp tục xem báo cáo của Chu Vấn về tình hình tìm kiếm thây ma có khả năng mang thai Thể Thao Túng tại trấn Hạ Sa, tình hình "sức khoẻ" của Thể Thôn Phệ level 33, cùng với đó là tình hình căn cứ nhân loại tại huyện Đại Xuyên tỉnh Nam Ô sát vách.
Đọc xong báo cáo này, hắn không khỏi gõ gõ ngón tay xuống mặt bàn rồi trầm ngâm hồi lâu.
- Có lẽ phải tự mình đi một chuyến mới an ổn được...

Sau khi xem xong báo cáo này, Hàn Phong lại xem tới báo cáo do Lam Nhu Thuỷ và Liễu Huyên gửi tới.
Cơ bản trong này là tình hình trị an của trấn Hi Vọng ở cả hai mặt ngoài sáng và trong tối.
- Không đến nỗi tệ, có điều, Chu Vấn vẫn chưa thành lập cái bang phái gì đó sao, "thị phần" sắp bị giành hết rồi còn đâu...
- Hôm nay rảnh rỗi, cải trang thị sát một chút không vấn đề gì...
Bộ luật Hi Vọng, sau sự kiện sát thủ Tam Giang ra tay á·m s·át cư dân trong trấn, có thể nói là thêm một bước nữa được khắc sâu vào tiềm thức của từng người một. Cách xử lý khôn ngoan của Hàn Phong khiến sự kiện này trở thành bàn đạp cho đội chấp pháp tăng thêm phần tiếng nói, mặc dù việc trang bị cho đội chấp pháp được đổi từ đao qua gậy, thế nhưng công việc của bọn họ chỉ có dễ dàng hơn chứ không có chút khó khăn nào.
Theo như thông tin của Liễu Huyên gửi tới, hiện tại có hai bang phái nho nhỏ được lén lút thành lập, một cái là bang Hắc Hùng, một là bang Thiên Lang, cả hai đều hoạt động vô cùng kín đáo. Hai bang này nắm trọn hoạt động phi pháp như cho vay nặng lãi, g·ái đ·iếm tầng thấp, bảo kê quán ăn quán nước, giải quyết mâu thuẫn bằng nắm đấm, giao dịch vật tư hệ thống trôi nổi, thậm chí là cả hút hít t·huốc p·hiện.
Đứng ở vị trí cao nhìn những thứ này sẽ thấy rất chướng mắt, nhưng nếu đặt bản thân vào vị trí một người sống sót tầng cấp thấp, ít tiền của, ít chiến công, những dịch vụ này ngược lại lại rất cần thiết.
Hầu nữ căn cứ cung cấp xinh thì có xinh, thơm thì có thơm, mềm cũng rất mềm, nhưng giá cả cũng ngày một tăng cao, bởi vậy g·ái đ·iếm 2 chiến công 1 lượt ôm ấp mới có chỗ để tồn tại.
Chiến đấu rất nhiều áp lực, mệt mỏi, sợ hãi, căng thẳng. Chỉ bằng t·ình d·ục, bia rượu và thuốc lá, chưa chắc có thể xoa dịu hết mớ cảm xúc hỗn độn đó, bởi vậy ma tuý mới có chỗ để tồn tại.
Vì thế nên mới cần giá·m s·át và quản lý, bằng không thì về lâu dài sẽ loạn hết, hỏng hết.
Tiếp theo, hắn mở một tập báo cáo và một cuộn băng ghi hình ra xem xét.
Đây là toàn cảnh ghi hình trận chiến mà Kha Thành dẫn 130 quân nhân cả chính quy cả dự bị đi tập luyện tại ngọn đồi thây ma, tất nhiên là đã được cắt nhỏ chi tiết lại chỉ còn khoảng 15 phút thôi.
Hàn Phong một bên xem báo cáo, một bên xem băng ghi hình.
Xem để làm gì sao?
Gần đây có báo cáo t·ham ô· từ "Quân xanh" của Liễu Huyên gửi tới, chính là báo cáo t·ham ô· từ những đội ngũ của Kha Thành, Uông Hùng và Lâm Uyển.
Cơ chế tính toán chiến công và thu thập vật tư của trấn Hi Vọng, sau 23 ngày tận thế, cơ bản cũng đã được hoàn thiện.
Trước khi bắt đầu trận chiến, đội thông tin liên lạc sẽ trinh sát trước số lượng thây ma sẽ phải đối đầu, sau đó sẽ chia khu vực phụ trách cho từng tiểu đội thông qua kế hoạch t·ấn c·ông. Từ đây, "cao tầng" có thể nắm được mỗi tiểu đội sẽ tiêu diệt khoảng bao nhiêu thây ma trong khu được chia.
Những phi phàm giả nắm giữ trinh sát nhãn nhất giai cũng sẽ hỗ trợ việc điều tra trước trận. Ở trấn Hi Vọng, bao gồm cả Hàn Phong bên trong, có khoảng 27 bản trinh sát nhãn, việc này một phần để hỗ trợ tính toán sức mạnh thi đàn có bao nhiêu nguy hiểm, cấp 1 có bao nhiêu con, cấp 9 có bao nhiêu con, cấp 25 có bao nhiêu con... Một phần chính là để dự đoán trước số tài nguyên sẽ có thể rơi ra.

Trong trận chiến, tiểu tổ 3-1 sẽ luân phiên định vị thây ma để tiêu diệt cho đỡ trùng lặp lãng phí điểm tiềm năng, mỗi khi tiêu diệt xong một thây ma, đội viên phụ trách việc trinh sát trong tiểu tổ sẽ ghi lại số thây ma đã bị g·iết, số tài nguyên rơi ra, tổng hợp lại thành báo cáo.
Sau trận chiến, đội thông tin liên lạc sẽ đếm số thây ma còn sót lại, đối chiếu ghi chép từ đội viên trinh sát, từ đó tính toán ra được số thây ma đã bị tiêu diệt.
Đây là chiến công.
Những thây ma được ghi lại việc tiêu diệt rõ ràng, chiến công sẽ được tính rõ ràng cho cá nhân và tiểu tổ 3-1 đó, những thây ma c·hết vì kỹ năng lạc, đạn lạc, kỹ năng bao trùm, vậy thì cộng vào rồi chia đều cho toàn bộ các tiểu đội hưởng chung.
Về phần tài nguyên rơi rớt, chỉ có tiểu đội trưởng được phép nhặt tài nguyên hệ thống và đào bới tinh thạch ma dược trong não tuỷ thây ma tiến hoá, hoặc các đội viên được phép nhặt trong hoàn cảnh gấp gáp nhất định, như là tài nguyên có khả năng bị c·hôn v·ùi dưới lớp xác.
Số tinh thạch này sẽ được gom lại và kiểm đếm trước khi phân chia theo đóng góp.
Vậy chống t·ham ô· của công bằng cách nào?
Thứ nhất là dựa vào tính toán sơ bộ trước trận. Ngày thứ 22 tận thế, thây ma từ level 2 trở lên sẽ có tỉ lệ 50:50 rơi ra tinh thạch exp, từ level 5 trở lên là chắc chắn sẽ rơi ra tinh thạch exp. Khu vực mà ngươi phụ trách có 1000 thây ma trên level 2 đã bị tiêu diệt, tại sao chỉ nộp lên 500 viên? Hehehe...
Nhưng cách này có lỗ hổng ở tỉ lệ rơi 50:50 của nhóm thây ma dưới level 5, vậy nên phải dùng đồng thời cùng với cách khác.
Thứ hai là dựa trên ghi chép của đội viên trinh sát định vị, ghi chép g·iết 40 quái vật, rớt ra 30 viên tinh thạch, vậy mà tiểu đội trưởng chỉ nhặt về 25 viên, thế thì 5 viên còn lại đâu?
Tất nhiên, cách này vẫn có lỗ hổng, đó là đội viên đội trinh sát nhìn thấy rơi ra 30 viên, nhưng chỉ ghi lại 25 viên, còn 5 viên tìm cách nào đó đút túi riêng rồi chia nhau.
Vậy thì cách thứ ba chính là dựa vào băng ghi hình, 8 cỗ drone bay è è è trên đầu, luôn có 16 người làm nhiệm vụ quan sát và cảnh báo, không chỉ quan sát thây ma, bọn họ còn quan sát toàn cảnh hành động của nhóm đội viên chiến đấu.
Mỗi lượt t·ấn c·ông đều cách nhau từ 1-3-5 phút tuỳ đợt, chính là để các đội viên ổn định lại Thể Năng Lượng, cùng với để đội viên trinh sát một lần nữa phân chia mục tiêu nhắm vào. Khoảng nghỉ giữa các đợt t·ấn c·ông này chính là thời gian mà đội thao tác drone ghi chép lại số lượng tinh thạch và tài nguyên được đánh rớt ra từ đợt t·ấn c·ông trước đó.
Đối chiếu 2 bản ghi chép 2 bên, ta sẽ có chênh lệch, đó là phần hao hụt.
Thành luỹ chống t·ham ô· cuối cùng là toàn bộ băng ghi hình sẽ được gửi về phòng vật tư để kiểm đếm một lần nữa, cái này sẽ do một bên độc lập không liên quan gì tới công tác chiến đấu thực hiện, đó là đội ngũ của Phương Tường.
Những người an toàn tại hậu phương, vô cùng nhàn rỗi và thích soi mói, và được trả tiền để soi mói từng li từng tí một.
Họ soi ra bao nhiêu sẽ báo lại bấy nhiêu, họ rất rảnh, có thể zoom ra zoom vào để soi cả ngày được, cho tới khi lần soi trước và lần soi nhau trùng khớp số lượng tài nguyên có trên chiến trường thì thôi.
Đối chiếu song song giữa số liệu kiểm đếm của bốn bên gồm: tiểu tổ 3-1, các tiểu đội trưởng, các đội viên thao tác drone, và phòng vật tư, ta sẽ có số liệu chênh lệch.
Phần chênh lệch ở đâu, người t·ham ô· xuất hiện ở đó.
Quy trình này thực ra vẫn có vài lỗ hổng nhỏ, tuy nhiên có lỗ hổng là điều khó tránh khỏi. Quy định là c·hết, người là sống, nhân loại vô cùng tài giỏi, chỉ cần có suy nghĩ muốn làm, vậy thì cách làm sẽ tự động được đề xuất trong não.
Dù phương pháp giá·m s·át này chưa hoàn thiện, nhưng nó đã tương đối ổn để áp dụng rồi.
Hàn Phong sau khi xem xong băng ghi hình và tài liệu thì híp mắt suy nghĩ. Dựa vào đặc thù của một tên l·ừa đ·ảo, hắn bắt đầu mường tượng đặt bản thân vào vị trí kẻ t·ham ô·. Một lúc sau, hắn mới nhẹ giọng lẩm bẩm:
- Ân, có bốn cách để t·ham ô·.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.