Chương 478: Tiểu đoàn Hi Vọng
Sau hiệu lệnh quen thuộc của Hàn Phong, cuộc họp đầu tiên sau kỳ nghỉ của cao tầng trấn Hi Vọng chính thức diễn ra.
Các tiểu đội trưởng đều đồng loạt nghiêm túc hẳn lên, ai nấy tinh thần tập trung cao độ, tâm trạng có thể nói là vô cùng hồi hộp. Nhóm người cũ thì hi vọng được thăng chức, thăng lương, nhóm người mới thì mong chờ nhận được quyết định bổ nhiệm, đến ngay cả Ngô Soái cũng khẽ nắm chặt bàn tay. Trên cơ bản, hắn dù đã biết trước kết quả, thế nhưng đối với môi trường quân ngũ vẫn có rất nhiều chấp niệm.
- Dựa theo tình hình thực tế, tôi quyết định tổ chức lại nhân sự cho q·uân đ·ội của chúng ta. Toàn bộ đội viên sẽ được tập trung biên chế lại thành một tiểu đoàn duy nhất.
Âm thanh trầm khàn của Hàn Phong vang lên, đám người phía dưới lại càng tập trung lớn hơn. Một tiểu đoàn sao, tiểu đoàn trưởng thì khỏi nói rồi, vị trí đó ai cũng sẽ rõ là người nào đảm nhiệm, thế nhưng những chức danh còn lại bên dưới mới đáng để lưu tâm a.
Hàn Phong lúc này tiếp tục phất tay, hai đội viên đội hậu cần theo đó bắt đầu tiến lên phân phát tài liệu.
Sau khi tài liệu được phân phát xong, một đội viên đội hậu cần khác cầm lên tờ A4 bắt đầu đọc to rõ ràng:
- Tiểu đoàn Hi Vọng.
- Số lượng binh lính: Chính quy, 355 người. Dự bị, 73 người. Hậu cần: 19 người.
- Tiểu đoàn trưởng: Hàn Phong.
- Phó đoàn trưởng thứ nhất: Ngô Soái.
Hai vị trí này không nằm ngoài dự đoán của mọi người, đó là điều tất nhiên rồi. Hai người Hàn Phong, Ngô Soái chẳng những là người thành lập lên trấn Hi Vọng, họ còn là hai người có thực lực cao nhất, chiến công nhiều nhất, thâm niên dài lâu nhất, và cũng tích luỹ uy vọng đầy đủ nhất, không ai có thể thắc mắc được.
- Phó đoàn trưởng thứ hai: Sử Thắng.
- Đại đội trưởng đại đội một: Chu Vấn.
Hai dòng thông cáo này vừa ra, bên dưới thoáng chốc bùng lên một trận xôn xao rồi nhanh chóng tắt ngấm. Cảm giác uy áp cực lớn tới từ vị trí cao nhất đột nhiên đè xuống để cho tất cả mọi người không thể mở miệng ra nổi, toàn bộ những gì còn lại chỉ còn là cảm giác kiệt sức cùng run rẩy tới tận đáy lòng.
Ai nấy đều dùng sức bấu chặt vào thành bàn, hoặc nắm chặt tờ tài liệu trong tay, hoặc cắn chặt răng cúi đầu, lồng ngực liên tục phập phồng lên xuống, cố gắng hít vào thật mạnh, rồi lại thở ra thật nhẹ.
Hàn Phong phát ra năm phần Uy Áp Thượng Vị tứ giai, đè xuống sự mất trật tự bên dưới trong 10 giây liên tục rồi mới chậm rãi thu lại, đội viên đội hậu cần lúc này mới tiếp tục đọc tiếp:
- Đại đội trưởng đại đội hai: Kha Thành.
- Đại đội trưởng đại đội ba: Châu Lam.
- Đại đội trưởng đại đội bốn: Trương Phàm.
Tổng cộng bốn vị đại đội trưởng được xướng tên, đám cao tầng q·uân đ·ội bên dưới mới hoàn toàn hoàn hồn.
Này quá trùng kích rồi.
Chu Vấn trước đó là phó đại đội trưởng, là người nắm quyền cao thứ ba tại trấn Hi Vọng, vậy nhưng lúc này không thể vượt lên làm phó đoàn trưởng, không thể duy trì vị thế nữa. Trong khi đó quân nhân Sử Thắng lại nhảy một bước dài từ tiểu đội trưởng lên thẳng phó đoàn trưởng thứ hai, thay thế vị trí của Chu Vấn trước đó.
Thật sự là tàn nhẫn với người này, niềm vui cho người khác.
Một quân nhân khác là Trương Phàm cũng nhảy từ tiểu đội trưởng đội dự bị lên đại đội trưởng.
Hai người này, rõ ràng gia nhập sau, thế nhưng đi sau về trước, bọn họ vậy mà sánh ngang, thậm chí vượt qua cả các "khai quốc công thần" rồi.
Đội viên đội hậu cần dừng lại khoảng 10 giây để mọi người tiêu hoá thông tin rồi tiếp tục đọc một tràng dài:
- Tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu số 1: Lục Đại Nguyên.
- Tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu số 2: Kiều Ti Vân.
- Tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu số 3: Đào Đại Tư.
- Tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu số 4: Lưu Giang.
- Tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu số 5: Triệu Tứ.
- Tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu số 6: Lê Tam Ba.
- Tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu số 7: Hà Tam.
- Tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu số 8: Uông Hùng.
- Các tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu số 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7 và 8 sẽ thuộc biên chế của đại đội số 1.
- Tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu số 9: Triệu Nhược Pháp.
- Tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu số 10: Tần Nam.
- Tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu số 11: Lưu Cầu.
- Tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu số 12: Đàm Quang.
- Tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu số 13: Công Tôn Trường Thanh.
- Tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu số 14: Hoàng Phủ Đề.
- Các tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu số 9, 10, 11, 12, 13, 14 sẽ thuộc biên chế của đại đội số 2.
- Tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu số 15: Trần Tư Oánh.
- Tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu số 16: Lâm Uyển.
- Tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu số 17: Hồ Du
- Tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu số 18: Quách Lệ.
- Tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu số 19: Hạ Ái Linh.
- Tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu số 20: Mạc Bội San.
- Các tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu số 15, 16, 17, 18, 19 và 20 sẽ thuộc biên chế của đại đội số 3.
- Tiểu đội dự bị sẽ thay đổi biên chế thành đại đội số 4.
- Tiểu đội trưởng tiểu đội quân y: Tần Tiểu Bích.
- Tiểu đội trưởng đội thông tin liên lạc: Diệp Danh.
Hàn Phong để cho tất cả mọi người tiêu hoá xong thông tin rồi mới bình thản giơ tay lên nói:
- Biên chế chi tiết các thành viên thuộc phạm vi quản lý đều đã có trong tài liệu, mọi người xem xét rồi cùng nhau đóng góp ý kiến.
Phần tài liệu của mỗi người đều tương đối giống nhau.
Nội dung chủ chốt thứ nhất là danh sách đội viên có trong tiểu đội của mình, mỗi tiểu đội sẽ có từ 12-18 đội viên tuỳ thuộc vào "chất lượng" của những đội viên này, ngoài ra còn có số lượng khí tài, tài nguyên sẽ được phân bố, và phạm vi nhiệm vụ sẽ được giao.
Nội dung chủ chốt thứ hai là phân bổ quyền hạn. Cấp trên chỉ huy cấp dưới, mệnh lệnh cần phải tuyệt đối phục tùng. Đồng thời phân quyền rõ ràng, không chồng chéo.
Các tiểu đội trưởng có toàn bộ quyền hạn chỉ huy đội viên thuộc tiểu đội của mình, đối với đội viên thuộc tiểu đội khác thì không được phép chỉ huy.
Trừ khi tại thời điểm đó không có tiểu đội trưởng tương ứng làm nhiệm vụ trực chiến, hoặc trường hợp được đồng ý chia sẻ quyền hạn, hoặc thời điểm hai tiểu đội đang trong quá trình thực hiện nhiệm vụ chung, vậy thì hai tiểu đội trưởng sẽ có quyền chỉ huy đội viên của nhau.
Điều này để tránh hỗn loạn mệnh lệnh và tránh tranh cãi trong nội bộ thượng tầng.
Các đại đội trưởng cũng tương tự, có toàn quyền chỉ huy đối với mọi thành viên dưới trướng, và chỉ được phép chỉ huy tiểu đội trưởng và đội viên thuộc đại đội khác trừ khi có yếu tố vắng mặt, hoặc được phân chia quyền hành.
Đoàn trưởng và hai phó đoàn trưởng sẽ có quyền chỉ huy bất kỳ đội viên, tiểu đội trưởng hay đại đội trưởng nào, trong bất kỳ thời điểm nào.
Nội dung chủ chốt thứ ba là lương thưởng.
Tiểu đội trưởng, lương 50 chiến công một ngày, bao ăn 2 bữa trưa và tối theo tiêu chuẩn, miễn phí 1 nữ hầu.
Đại đội trưởng, lương 100 chiến công một ngày, bao ăn toàn bộ theo tiêu chuẩn, 2 nữ hầu, 1 lái xe riêng.
Phó đoàn trưởng, lương 200 chiến công một ngày, không giới hạn cung ứng hậu cần.
Đoàn trưởng, lương 500 chiến công một ngày, không giới hạn cung ứng hậu cần.
Về phần đội viên chính thức, lương sẽ là 25 chiến công một ngày, bao ăn 1 bữa trưa. Đội viên dự bị lương là 18 chiến công một ngày, bao ăn 1 bữa trưa.
Thông báo biên chế kết thúc, danh sách trong tay được nghiên cứu kỹ lưỡng, ba điểm chủ chốt được đọc đi đọc lại. Người vui, kẻ buồn, tâm trạng ai nấy đều vô cùng hỗn loạn.
Những người mới được bố nhiệm, được thăng chức, tất nhiên là vui không sao kể xiết, kể từ hôm nay, bọn họ đã chính thức bước một bước dài trên con đường phát triển bản thân rồi. Những người còn lại, tâm trạng có thể nói là ngũ vị tạp trần.
Sử Thắng, Trương Phàm là hai người cảm thấy hưng phấn nhất. Bọn hắn là quân nhân thuộc tiểu đoàn 531 cũ, chuyên làm nhiệm vụ huấn luyện chó nghiệp vụ. Trước đó không rời đi cùng với Lý Võ Lạc mà lựa chọn ở lại trấn Hi Vọng, còn không phải vì công danh sự nghiệp sao. Hiện tại đóng góp của bọn họ liền được tưởng thưởng xứng đáng.
Tất nhiên, đi kèm với đó là trách nhiệm nặng nề và áp lực cũng lớn không kém.
Dù cho bọn họ xuất thân là quân nhân, tại thời điểm này có địa vị lớn lao, thế nhưng chung quy đây vẫn là thế giới phi phàm, không tự nâng cấp bản thân, sớm muộn cũng sẽ bị đào thải, bị người khác thay thế.
Những người mới như Tần Nam, Lưu Cầu, Đàm Quang, Công Tôn Trường Thanh, Hoàng Phủ Đề, Hạ Ái Linh, Mạc Bội San cũng hưng phấn không kém. Bọn họ hiện tại chính là không nhịn được cười tươi, bởi vì trong tay bọn họ chính là giấy bổ nhiệm chính thức.
Kha Thành nhìn danh sách tiểu đội trưởng dưới trướng của mình, đây đa số đều là những người mới tấn thăng. Trong số đó, Lưu Cầu là một trong số 42 người cùng hắn đầu nhập trấn Hi Vọng.
Nhưng danh sách này không có Kha Mã, đệ đệ của hắn chiến công cũng rất lớn, đủ điều kiện tấn thăng, nhưng cuối cùng không được tấn thăng.
Hắn hơn ai hết hiểu rõ nguyên nhân vì sao.
Một người không gương mẫu, không liêm chính, vậy thì rất khó có chỗ đứng.
Châu Lam nghe thấy Hồ Du và Quách Lệ đều thuộc phạm vi quản lý của mình, đáy lòng không khỏi lặng lẽ thở dài.
Hai người kia đều xuất thân trấn Thiết Thạch, bọn họ sau này cũng sẽ trường kỳ đóng quân tại nơi đó. Nàng thân là đại đội trưởng trực tiếp quản lý, vị trí công tác sau này, hẳn là cũng đã được xác định.
Càng lúc càng xa...
Chu Vấn ngồi lặng người tại chỗ thân thể giống như bị ghim chặt xuống ghế dựa, bên tai còn giống như nghe thấy vô số lời bàn tán cùng chế giễu.
Những lời kia nói rằng cậu ta quá kém đi, chẳng làm ăn được tích sự gì, thế mà lại bị người gia nhập sau vượt lên trước mặt.
Cậu ta "thăng chức" mà giống như bị hạ chức. Tăng nửa bậc mà lùi một bậc, đây...
Lúc này cậu ta cầm tài liệu trong tay, tờ thứ hai chính là danh sách tổng hợp chiến công trong 23 ngày qua, vô cùng công khai minh bạch.
Số lượng chiến công của cậu ta và Sử Thắng là gần như ngang nhau, nhưng bên cạnh số liệu của cậu ta còn được phê vào một dòng chữ viết tay, rõ ràng là được người nào đó đánh dấu riêng.
"Không hoàn thành nhiệm vụ."
Mười mấy giây sau, Chu Vấn bàn tay siết lại rồi khẽ lẩm bẩm một mình:
- Đại đội 1 của mình có 8 tiểu đội, nhiều hơn hẳn các đại đội khác, binh lực cũng tinh nhuệ vô song, đây chính là chức phó đoàn trưởng thứ ba!
- Bang Vấn Thiên, mình sẽ nhanh chóng thành lập, đây chính là quyền hành trong tối.
- Mình không bị giáng chức... Mình không bị giáng chức... Mình không bị giáng chức... Mình vẫn còn nguyên cơ hội... Mình sẽ sớm tấn thăng...
Sau khi tất cả mọi người đọc xong, hầu như không có bất kỳ ai nêu lên ý kiến gì khác.
Không phải do danh sách này không có vấn đề gì để nêu ý kiến, ngược lại thì, danh sách này có rất nhiều vấn đề là đằng khác.
Vấn đề lớn nhất là tình trạng phân bổ đội viên "chất lượng cao" là chưa đồng đều, có tiểu đội mạnh, có tiểu đội yếu.
Các tiểu đội trưởng tất nhiên là muốn kéo càng nhiều người mạnh về phía mình càng tốt, điều này liên quan trực tiếp tới số lượng chiến công có thể kiếm về, liên quan tới thăng tiến, tới thực lực, tới không gian phát triển. Thế nhưng tất nhiên sẽ không ai điên mà nêu ý kiến vào lúc này.
Thứ nhất là người nào đứng ra ý kiến, người đó sẽ trở thành chim đầu đàn, ai mà biết có b·ị b·ắn hay không. Thứ hai là ai cũng đều là kẻ khôn ngoan, sẽ không mất thời gian nêu ý kiến cá nhân về biên chế ngay tại cuộc họp này làm gì.
Không thấy nội dung thứ 2: tuyệt đối phục tùng ở kia à.
Dân chủ, có thể coi là "lấy dân làm chủ" cũng có thể hiểu là "dân" và "chủ". Ai mà biết lúc nào sẽ áp dụng cách hiểu nào chứ.
Vậy làm sao biểu đạt thắc mắc?
Vấn đề n·hạy c·ảm như vậy, người ta sẽ gửi thư đề nghị sau, ý kiến sẽ được tổng hợp lại, những người liên quan sẽ được tranh biện trực tiếp lý do để có thể "c·ướp người" từ người khác. Cuối cùng nhận về câu trả lời một cách công khai.
Sau vài phút không thấy có ý kiến trái chiều, Hàn Phong lúc này mới nhìn một vòng mọi người bên dưới rồi bình tĩnh nói:
- Trước khi bàn bạc các vấn đề công việc, chúng ta phải giải quyết các vấn đề còn tồn đọng trước.
- Vấn đề quan trọng nhất, nhức nhối nhất, bức thiết nhất, và đáng lên án nhất. Đó là t·ham ô· của công.