Chương 486: Tư duy ngược
Sau mệnh lệnh điều động, 3 cỗ drone nhanh chóng è è è bay tới. Hàn Phong thông qua bộ đàm thực hiện vài chỉ đạo, sau đó hắn nhún người một cái rồi chạy ngược về phía sau.
Không có thằng ngu nào đi chọc phá tổ ong mà lại đứng gần đó cho ong nó đốt cả.
Ân, nói vậy cũng không hoàn toàn đúng, ở trấn Hi Vọng có cái thằng nào đó mà thân hình phình to thu nhỏ được ấy, hẳn là óc chó kia sẽ muốn dùng Chống Chịu Biến để thử nhiệt một tí.
Sau khi trở lại toà nhà 5 tầng, Hàn Phong tóm lấy Mộc Diễm Lâm đang ngẩn ngơ đứng đó rồi trầm giọng nói:
- Nơi này sắp tới sẽ có nguy hiểm, phải rời đi.
Nói xong, hắn cũng không thèm để cho nữ tử này hỏi han gì mà nhanh chóng vác đối phương lên vai rồi chạy biến đi.
Cảm giác của Mộc Diễm Lâm hiện tại là uỷ khuất, vô cùng uỷ khuất.
Tên... Tên thổ phỉ này, không có một chút lễ tiết giáo dưỡng nào sao, thậm chí không có nửa điểm lịch sự nào sao, hắn coi nàng là cái gì chứ, muốn xuất hiện liền xuất hiện, muốn rời đi liền rời đi, muốn vác tới đâu liền vác tới đó mà không cần hỏi ý kiến sao.
Còn không phải một lần duy nhất.
Mộc Diễm Lâm tuyệt đối không phải một người nhu nhược. Trái với em gái song sinh hiền lành cùng yếu ớt, nàng lại là người vô cùng kiên cường mạnh mẽ, còn vô cùng có chính kiến. Chẳng phải thế mà lúc trước nàng là người đầu tiên đứng ra nhận lấy trách nhiệm "đưa dê vào miệng cọp" so với đàn ông trong nhà còn gan dạ liều lĩnh hơn.
Hiện tại dò ra được một chút tính cách của Hàn Phong, nàng đối với nam nhân này đã bớt đi tương đối nhiều sợ hãi, còn khá chắc chắn rằng đối phương sẽ không "gây hại" tới mình, bởi vậy tư tưởng "nữ quyền" lại bắt đầu manh nha trỗi dậy.
Hàn Phong lui lại khoảng 3 cây số tới tận một cao điểm toà nhà 9 tầng thì mới chịu dừng lại, hắn thả Mộc Diễm Lâm xuống sân thượng, lại tuỳ tay triệu hồi một băng nô cao 1,7 mét đứng bên cạnh nàng ta rồi thản nhiên nói:
- Tiếp theo có khả năng có nguy hiểm, tốt nhất không cần phản ứng thái quá, chỉ cần cắn chặt răng lại là được.
Hắn nói xong liền từ Nhẫn Trữ Vật lấy ra ống nhòm quân dụng rồi bắt đầu chăm chú quan sát xa xa, muốn nhìn xem phản ứng dị biến có thể xuất hiện.
Khoảng cách 3 cây số là khoảng cách an toàn tiêu chuẩn khi đối diện với một thây ma Thể Thao Túng, đứng ở vị trí này, đòn công kích có đánh tới thì cũng không thể gây ra sát thương quá lớn được.
Trong trường hợp không có thi đàn đông đúc vượt qua 2 vạn vây quanh, ngay cả M2 level 29 tại trấn Thiết Thạch cũng chỉ có thể giáng đòn Hồn Áp xa 3 cây số mà thôi, hắn muốn test thử xem liệu quái vật bên kia có phải Thể Thao Túng hay không, và nếu đúng thì nó sẽ "hét" được bao xa.
Mộc Diễm Lâm cắn răng nhìn chằm chằm bóng lưng Hàn Phong, cái người này đang giả bộ lạnh lùng trang bức à, làm sao nhìn giống cách mà mấy tên não tàn đang cố tạo ấn tượng với nữ nhân trong vài bộ tiểu thuyết mạng mà nàng đọc được vậy.
Lúc này nàng không khỏi nắm chặt bàn tay rồi thử dò hỏi một câu:
- Anh nhìn cái gì vậy?
- ...
"Ả này bị ngáo à, hỏi k·iểu c·hó gì vậy, đương nhiên là đang quan sát tình hình rồi?"
Hàn Phong sau khi nghĩ thầm một câu thì quyết định mặc kệ đối phương, vẫn như cũ chăm chú nhìn cảnh tượng ba chiếc drone xoay vòng vòng trên không trung và xung quanh phòng khám phụ sản.
Điều tra trinh sát, không đơn giản là cứ thế lao thẳng đầu vào sục xạo bới móc cho ra đầu ra đuôi, đó chỉ là cách làm của kẻ nhược trí mà thôi. Ngược lại, khi gặp phải sự kỳ quái mà chưa nhận thấy ảnh hưởng quá lớn, vậy thì phải thử phản ứng ở nhiều cấp độ kích thích và nhiều kiểu hình tương tác khác nhau, bới móc ra bằng hết tất cả các tầng bí ẩn trong ngoài còn đang ẩn giấu.
Điều này giúp tận dụng tối đa cơ hội của một đợt trinh sát, thu thập được càng nhiều dữ liệu cho các trường hợp kỳ dị, từ đó hiểu rõ về loại hình kỳ dị này hơn, đạt được nhiều kiến thức phi phàm hơn, sau này sẽ có đủ kinh nghiệm hòng đối phó với các tình huống tương tự và gần tương tự hơn, sống sót trong tận thế sẽ dễ dàng hơn.
Ba chiếc drone vòng vòng quanh phạm vi 100 mét một hồi, một trong ba chiếc chợt tiếp cận tới phạm vi 50 mét, thế nhưng đối tượng ẩn giấu bên trong phòng khám vẫn chưa có dấu hiệu gì là sẽ phản ứng lại kích thích.
2 phút sau, lại có một cỗ drone hạ xuống tầm thấp hơn, trên drone này có gắn kèm loa phát thanh, còn đang liên tục phát đi phát lại âm thanh sinh hoạt thường nhật tại trấn Hi Vọng.
Hai chiếc tiếp cận, một chiếc còn lại lùi ra xa xa, tiến hành thu về hình ảnh toàn cảnh.
Thấy Hàn Phong không trả lời mình, Mộc Diễm Lâm không khỏi cắn môi một cái, sau đó nàng ta chợt tiến tới bên cạnh hắn rồi thản nhiên nhận định hai câu:
- Tôi thấy bên đó rất bình thường mà, đâu có gì đáng để nhìn đâu?
- Chi bằng đi tìm chỗ khác đi, mấy nhà máy may chẳng hạn, ở đó cũng có rất nhiều công nhân nữ, tôi thấy ở đây không còn gì nữa đâu.
Nhận định tuỳ tiện như vậy của Mộc Diễm Lâm, nghe qua thì thấy rất ngu, thường chỉ xuất hiện từ mồm của mấy người đã kém hiểu biết còn thích nhiều lời, ra vẻ ta đây nguy hiểm. Trong tình huống này, cái kiểu nhận định ngu xuẩn đó càng lộ ra sự dốt nát, rõ ràng là giữa tận thế mà lại kêu không có nguy hiểm, dựa vào đâu mà nói thế?
Nhưng mà trong thực tế, nhận định dốt nát như vậy thực ra rất nhiều, và nó có mục đích rõ ràng chứ không hề tuỳ tiện.
Đây là kiểu bình luận khiêu khích, sử dụng tư duy ngược để thao túng người khác, muốn câu kéo cho người khác "thể hiện cái khôn đi".
Trên mạng xã hội ngày nay có rất nhiều kiểu bình luận như vậy, còn gọi là kick war, đó chính là cách vận dụng tư duy ngược.
Nếu hỏi trực tiếp không được, hoặc không tiện hỏi trực tiếp, hoặc hỏi trực tiếp nhận về quá ít thông tin, vậy thì người ta sẽ không cố tìm tòi vấn đề nữa, thay vào đó, họ sẽ đưa ra nhận định lệch lạc về vấn đề đó, thậm chí là bịa đặt và bôi đen, giả ngu để chọc ngoáy.
Đám đông tràn đầy tri thức, nghe thấy những nhận định dốt nát như vậy, sẽ bị chọc cho tức điên lên.
Từ đó thì sẽ có rất nhiều "người hiểu biết" xúm vào giải thích, thể hiện ra sự hiểu biết của họ để phản bác lại quan điểm sai lệch, cố gắng bịt mồm kẻ ngu xuẩn và láo toét bằng tri thức.
Càng có nhiều bình luận kick war, càng có nhiều sự ngu đần, vậy thì tương đương sẽ có càng nhiều hơn những bình luận giải thích, thậm chí còn dẫn đủ mọi loại đường link để chứng minh.
Kết quả là người kick war đạt thành mục đích nào đó một cách hoàn mỹ, còn người giải thích tốn công tốn sức, tốn thời gian, tức tối trong lòng, tự biến bản thân thành "thầy giáo" mà chẳng nhận về bất kỳ lợi ích thực chất gì.
Ân, ngoài vài lượt like, và đám đông hô hào ủng hộ, một cách tương đối vô nghĩa.
Mộc Diễm Lâm đúng là ngu thật, nàng ta chẳng có bất kỳ kiến thức gì về tận thế này cả. Nhưng nàng ta chỉ ngu kiến thức phi phàm, tuyệt đối không ngu trong đối nhân xử thế.
Khi hỏi trực tiếp không được, vậy thì nàng ta quyết định cố tình láo lếu để chọc cho Hàn Phong cảm thấy ngứa mắt, từ đó hắn sẽ cảm thấy tức giận, muốn dùng kiến thức của bản thân đi phản bác lại luận điểm ngu dốt của nàng ta.
Nàng ta sẽ hiểu hơn về thứ đã doạ dẫm kìm kẹp cả gia tộc họ Mộc trong suốt 24 ngày qua.
Nàng cho rằng Hàn Phong đang cố gây chú ý với mình bằng cách giả bộ lạnh lùng cool ngầu, vậy thì nàng sẽ chọc đúng vào cái điểm thích thể hiện đó, kiến tạo cơ hội cho hắn thể hiện, thành công thu về tri thức một cách miễn phí.
Làm con nhà quyền quý, sự giàu có không chỉ thể hiện qua mỗi vật chất hay tiền bạc. Giàu tiền bạc không bền, giàu trí tuệ mới thực sự bền vững, chỉ có vận dụng trí tuệ đủ tốt thì mới có thể lớp trước lớp sau tiếp tục giàu có, duy trì vị thế xã hội của mình.
Gia tộc họ Mộc cầm đi rất nhiều tiền bạc, nhưng thứ quan trọng nhất không bao giờ là tiền bạc mà chính là cốt cách của họ. Là sự quyết đoán của Mộc Thạch, sự dũng cảm của Mộc Diễm Lâm, sự nhạy bén của Mộc Nguyên, và trí tuệ của toàn bộ 11 người trong gia đình.
Họ cố tình cầm đi vàng bạc tiền của, không phải là để tiêu xài, mà là để đánh lạc hướng, để làm lá chắn sinh mệnh. Một lũ thổ phỉ chắc chắn sẽ nhằm vào vật chất trước tiên, họ sẽ thong thả hi sinh số tiền bạc này trước, trong thời gian nghỉ giữa những "đợt thoả mãn" đó, họ Mộc cũng sẽ có thời gian nghỉ nhất định để tìm cách phản đòn hoặc ứng đối sau.
Hàn Phong hiện tại đúng là có chút tức cười thật.
Ả này bị ngáo à, biết cái quần què gì mà nhận định, thử mà Hồn Áp giáng vào mồm xem có thấy bình thường nữa không.
Hắn đang định lên tiếng thể hiện vài câu, bất quá, sau khi cẩn thận nghĩ lại, hắn cảm thấy không đúng ở đâu đó.
Tại sao nữ nhân này không thấy sợ hãi nữa?
Tại sao nữ nhân này có thể nhanh chóng cân bằng lại sang chấn tâm lý sau 24 ngày bị nhốt?
Nàng ta dựa vào đâu mà nói bình thường?
Hay là ả ngực to này không não?
...
Hàn Phong là một tên l·ừa đ·ảo.
Hắn không có trí tuệ tuyệt đỉnh, không phải một người toàn tri, càng không sở hữu Thấu Rõ tứ giai. Nhưng hắn có một loại bản năng liên tục tự hỏi, một trái tim khao khát tìm kiếm chân tướng, và cũng sở hữu cho mình sức quan sát cùng khả năng phân tích tương đối ổn định. Đó là công cụ để hắn nhắm chuẩn vào yếu điểm của con mồi mà tiến hành lừa bịp.
Khi lần đầu tiên nhìn vào một người xa lạ, mỗi người sẽ nhằm vào một góc độ khác nhau của mục tiêu, từ đó đưa ra nhận định dựa trên thứ mà bản thân am hiểu nhất.
Một giáo viên sẽ nhìn xem người này có học thức hay không, một thương nhân sẽ nhìn xem có cơ hội kiếm tiền không, một cảnh sát sẽ nhìn xem có gì khả nghi không, một bác sĩ sẽ nhìn xem sức khoẻ có ổn không, một nhà thiết kế thời trang sẽ nhìn xem ăn mặc có lố lăng không, một tên trộm sẽ nhìn xem túi quần có gì phồng lên hay không.
Ân, một tên não tàn dâm dê sẽ nhìn xem vòng ba có lớn không, vòng một có vừa trắng vừa tròn không.
Còn một tên l·ừa đ·ảo sẽ nhìn xem mục tiêu đang lo lắng điều gì.
Lo lắng về sức khoẻ, lừa bán thuốc là dễ nhất.
Lo lắng về tài chính, lừa đầu tư ít sinh lời cao là dễ nhất.
Lo lắng về công danh sự nghiệp, lừa bán bằng cấp, lừa chạy chọt quan hệ, đảm bảo thành công.
Hàn Phong lời ra tới miệng chợt ngưng lại, dựa vào thói quen nghiệp vụ, hắn trước hết đưa mắt quan sát một lượt Mộc Diễm Lâm.
Ân, vòng ba rất lớn, vòng một rất trắng, rất tròn, hẳn là bóp rất sướng.
Khụ, không phải, nhầm vai rồi, không phải não tàn dâm dê, ý là, bàn tay đang nắm chặt, còn nhẹ nhàng run rẩy.
Đây là lo lắng về mối nguy hiểm.
"Nàng ta đang sợ hãi, sợ hãi tận thế. Tận thế đối với một người bị nhốt trong nhà 24 ngày là uy h·iếp vô cùng khủng bố, tràn ngập sự mờ mịt không rõ. Khi không biết bản thân sẽ đối mặt với điều gì, sự sợ hãi sẽ lên tới đỉnh phong."
"Vì thế, Mộc Diễm Lâm đang vô cùng sợ hãi với phòng khám phụ sản cách nơi này ba cây số."
"Một người tràn ngập sợ hãi như vậy, tất nhiên sẽ rất dễ lừa."
"Trên cơ bản, mình có nói gì nàng ta sẽ cũng sẽ tin, sẽ nghe. Chỉ cần mình nói đủ vặn vẹo, pha tạp giữa nửa thật nửa giả, vậy là đã có thể trấn an đối phương rồi."
"Nhưng. Mục đích của nữ nhân này không phải thế, nàng ta không cần mình trấn an."
"Nếu nàng ta đã sợ hãi, đơn giản là chỉ cần nói ra, cầu xin rút lui, đó mới là đúng đạo lý, không cần thiết phải tự động viên bằng một nhận định ngu xuẩn."
"Nàng ta đang cố gắng kìm nén sợ hãi lại, thậm chí là đang cố gắng đối mặt để tìm cách vượt qua sự sợ hãi này."
"Tất nhiên, không chỉ có vậy..."
"Nàng ta tuyệt đối không phải người ngu, bởi vì muốn vượt qua sợ hãi, chỉ nắm chặt tay là không đủ."
"Trong trường hợp khuyết thiếu thực lực, vậy thì cần tới tri thức. Thực lực và tri thức hai điểm tựa để vượt qua tất cả khó khăn."
"Nàng ta không có cả hai, vậy nên sẽ cần phải tìm kiếm, và cách nhanh nhất là tìm kiếm trên những người có tri thức."
"Nàng ta đang muốn lừa lấy tri thức từ mình, lừa càng nhiều càng tốt."
"Sau hai nhận định này, sẽ là hai mươi nhận định ngu xuẩn nữa?"
"Tư duy ngược?"
...
Hàn Phong buông ống nhòm xuống, khoé miệng khẽ nhếch lên một đường cong không dễ nhận ra.
Hắn chỉ vào phòng khám phụ sản cách nơi này 3 cây số rồi cao giọng nói:
- Bên đó không hề bình thường đâu...
Thấy nam nhân bên cạnh chuẩn bị tiết lộ gì đó, Mộc Diễm Lâm bàn tay càng nắm chặt hơn, hơi thở còn có chút ngưng lại, lỗ tai vểnh cao nhằm chuẩn bị đón nhận tri thức.
- Cô thử nhắm hai mắt rồi nhìn về bên đó, cô sẽ không thấy gì.
- ???