Chương 537: Hiệu ứng vịt con
Hàn Phong nghe được những lời này của Mộc Diễm Lâm thì không khỏi trở lên im lặng.
Đây là lần đầu tiên hắn được nữ nhân tỏ tình. Hai mối tình trước đây đều là do hắn chủ động theo đuổi người khác, cuộc sống lúc đó trải qua tương đối nhiều thú vị, chẳng qua kết quả cuối cùng đều không đạt được viên mãn. Về sau hắn liền chủ động chọn một cuộc sống độc thân, bởi vì hắn biết bản thân không hề xuất sắc, tầm của bản thân chỉ tới vậy thôi, rất khó bứt phá hay thay đổi, sẽ không có ai chủ động nhìn hắn thuận mắt nữa.
Hay nói cách khác, hắn sẽ chỉ tìm thấy "người mình yêu" rất khó để tìm thấy "người yêu mình" việc chân thành chạy theo người khác đem lại cảm giác mệt mỏi hơn xa việc lừa gạt người khác, do đó hắn liền không còn theo đuổi tình yêu nữa.
Bất quá, lúc này đây, vậy mà lại có người chủ động hướng về phía hắn biểu lộ tình cảm.
Hàn Phong biết điều này là thật, bởi vì vị thế của bản thân so với trước tận thế đã khác biệt rất lớn rồi, mặc dù hắn vẫn như cũ có vẻ ngoài không mấy thuận mắt, nhưng mà 27 ngày "thượng vị" vừa qua đã đủ khiến khí chất của một người có sự biến chuyển nhất định, đủ để tạo ra một loại hấp dẫn nhất định.
Mộc Diễm Lâm ở trong hoàn cảnh đường cùng, sắp sửa c·hết đói trong ngôi nhà bị bao vây bởi thây ma, Hàn Phong giống như thần tiên trên trời trống rỗng xuất hiện, cứu sống nàng ta, thậm chí là cứu sống cả dòng tộc của nàng ta, sau đó còn trao cho bọn họ cơ hội vô cùng thuận lợi để có thể làm lại từ đầu, mà bản thân hắn trong cả quá trình này vẫn luôn tỏ ra tương đối tử tế, không thể hiện ra sự vặn vẹo độc ác của mình. Chính điều này đã thành công thu về hảo cảm của nữ tử này, khiến nàng ta trở nên rung động, đây là trình tự diễn biến tâm lý vô cùng bình thường.
Tất nhiên, đó cũng chỉ là suy nghĩ chủ quan của hắn mà thôi, không đại diện cho chân tướng thực tế.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Hàn Phong đem bàn tay Mộc Diễm Lâm nhẹ nhàng gỡ ra rồi chậm rãi nói:
- Trong tâm lý học hành vi, có một hiệu ứng tâm lý, gọi là tâm lý ấn tượng, dấu ấn khó phai, hay hiệu ứng vịt con.
- Trong hiệu ứng này, những chú vịt con mới nở được bản năng lập trình là nhìn thấy vật thể đầu tiên chuyển động sẽ coi đó là mẹ của nó, vịt con sẽ theo đuôi không rời như hình với bóng, cho dù vật đó có là con gà, con chó, con người, hay kể cả là vật vô tri vô giác. Miễn là vật đó xuất hiện lúc vịt con mới nở, nó sẽ mặc định đó chính là mẹ nó.
- Ở con người, hội chứng vịt con sẽ khiến cho người ta có xu hướng cảm thấy những gì xảy ra đầu tiên, trải nghiệm đầu tiên, những xúc cảm đầu tiên là chuẩn mực, khuôn mẫu và hoàn hảo.
- Thực tế, đây là điều hoàn toàn không đúng. Hiệu ứng vịt con có thể khiến người ta đưa ra lựa chọn sai lầm, thậm chí nặng nề hơn sẽ khiến người ta hình thành lồng giam tâm lý, nhốt bản thân trong khuôn mẫu khởi đầu, ngăn cản bản thân chấp nhận cái mới khoa học hơn, đúng đắn hơn, tốt đẹp hơn...
Hàn Phong chỉ nói tới đây liền ngừng lại không nói nữa. Hắn tin rằng "tình yêu sét đánh" của Mộc Diễm Lâm vừa bày tỏ chỉ là một hiệu ứng tâm lý nhất thời, sinh ra ngay sau khi tận thế phủ xuống.
Ấn tượng mà hắn mang lại là vô cùng lớn, điều đó khiến cho nàng ta lầm tưởng đây là tình yêu. Thực tế thì tình cảm này chỉ giống như cơn mưa ngang qua, đến rồi sẽ đi, rất nhanh liền biến mất.
Hiệu ứng vịt con sẽ biến mất sau khi thế giới quan về tận thế và sự phi phàm của nàng ta được mở rộng.
Hàn Phong không phải không muốn làm thịt Mộc Diễm Lâm. Thật ra hắn cũng muốn bản thân có thể giống như Ngô Soái, nhìn thấy nữ nhân nào thuận mắt liền thoải mái lên giường cùng nữ nhân đó, quản chi cái gì mà tâm với lý. Chẳng qua hắn là một kẻ l·ừa đ·ảo, đã sớm trải nghiệm qua đủ mọi sự giả dối và lầm lẫn, cũng đủ vững vàng để chống đỡ mọi cám dỗ bản năng, hiện tại liền rất lười biếng đi lợi dụng tâm lý của người khác để chiếm lợi nhất thời, đặc biệt là cái vấn đề n·hạy c·ảm trước mặt.
Bởi vì sao ư, bởi vì hình thành mối quan hệ thì rất dễ, nhưng duy trì và xây dựng nó thì rất khó. Nếu hiện tại hắn đem nữ nhân trước mặt biến thành người phụ nữ của mình, nhưng sau này lại không thể xây dựng tình cảm thật lòng thật dạ cùng nàng ta, vậy thì đợi đến khi hiệu ứng vịt con kết thúc, ấn tượng ban đầu phai nhạt, mối quan hệ này sẽ lập tức biến thành bong bóng xà phòng, sẽ giống với trước đây không thể đạt được viên mãn.
Đó sẽ lại là một bóng ma tâm lý.
Hàn Phong không hề muốn điều này sẽ xảy ra. Hắn có thể lừa rất nhiều thứ, nhưng sẽ không bao giờ đi lừa gạt tình cảm của bản thân mình, bởi vì bóng ma tâm lý là thứ không thể chữa trị.
Mộc Diễm Lâm ngồi ở phía đối diện có chút ngẩn ngơ, sau mấy chục giây cẩn thận suy nghĩ những điều mà nam nhân trước mặt vừa nói, nàng mới là lí nhí hỏi lại:
- Tức là sao. Tôi không hiểu. Anh giải thích một chút được không.
"Con mẹ nó, nữ nhân này ngu thật chứ không giả, quả nhiên là ngực to không não..."
Hàn Phong trong lòng thầm than một câu bất lực. Trong lúc hắn đang định lên tiếng giải thích, Mộc Diễm Lâm phía đối diện lại đột nhiên cười tới híp cả mắt rồi hồn nhiên nói:
- Tôi không quản chi cái gì mà vịt con với chẳng gà con, cũng không quản chi cái gì mà hiệu ứng tâm lý ba cái thứ phức tạp kia. Tôi chỉ cần biết, ngay lúc này đây, linh tính của tôi mách bảo rằng bản thân mình phải bày tỏ với anh, bằng không tôi sẽ vô cùng hối hận.
- Hiện tại anh coi tôi là vịt con cũng được, gà con cũng được, hay muốn làm mẹ của tôi cũng được. Tôi không quan tâm, tôi nói những lời vừa rồi là để bày tỏ nỗi lòng của bản thân, thích anh cũng chính là bản tâm, muốn ở cạnh anh cũng chính là bản tâm. Bày tỏ việc này, không phải để anh chấp nhận hay giải thích, cũng không có ý định ép buộc anh phải đồng thuận nha. Có điều sau này tôi sẽ từ từ chứng minh cho anh thấy cảm giác của tôi là đúng.
- Hiện tại tôi cần anh đồng ý việc kia, hãy để tôi ở nơi này làm thư ký của anh đi. Tôi là trốn ông nội chạy tới nơi này, nếu anh đuổi tôi về trấn Hạ Sa, ông nội tôi sẽ đ·ánh c·hết tôi mất.
Hàn Phong nghe được những lời này đã triệt để cạn lời.
Cái này là ngu mà lì, cứng đầu khó bảo.
Ân?
Thật ra, nếu nghĩ kỹ lại, không phải như vậy...
Là thuần chất.
Nữ nhân này, tâm lý của nàng ta thật sự là vô cùng tự do.
Nàng ta không phải là không biết nghĩ, độ tuổi của nàng ta không đến mức ngu si dại khờ, sẽ hiểu những gì hắn nói. Chẳng qua nàng ta muốn sống hết mình vì bản thân, không muốn bị bất kỳ thứ gì trói buộc, ngay cả những điều hợp lý nhất, đúng đắn nhất cũng không muốn quản. Nếu bản thân nàng ta muốn, vậy liền sẽ không chút do dự lập tức thực hiện, sẵn sàng trả giá cùng theo đuổi, càng không quan tâm sẽ gặp phải khó khăn hay thách thức gì.
Nghe nói hầu hết các tỉ phú tự thân đều điên cuồng một cách lý trí như vậy.
Sở dĩ Mộc Diễm Lâm có được tâm lý tự do tuyệt đối này là do nền tảng gia đình của nàng ta đủ vững chắc. Trước tận thế, Mộc gia là gia tộc vô cùng lớn mạnh, có bọn họ ở tại phía sau ủng hộ, luôn sẵn sàng làm điểm tựa cho nàng ta sống theo kiểu "ngu nhưng vẫn lỳ" vậy thì nàng ta sẽ hình thành tâm lý can đảm cùng tự do, có thể không ngần ngại mà theo đuổi bất kỳ điều gì.
Đây là sự tự tin của thượng vị giả, là cốt cách của người đứng ở giai tầng cao, là thứ không thể làm giả hay học tập được.
Cứ theo đuổi đam mê hết mình, nếu sai thì sửa, dẫu sao nền tảng còn đó, chẳng có cái sai nào không thể hoán cải, vậy thì có gì mà phải lo lắng a.
Loại thượng vị giả nửa mùa như Hàn Phong, giống như nhà giàu mới nổi, ăn mày trúng số, trong nội tâm vẫn yếu ớt như cũ, vẫn ngập tràn sự tự ti và hèn mọn của thế giới cũ, vẫn mang theo tâm lý của một tên loser không cả dám theo đuổi tình yêu, vậy thì làm sao mà hắn có thể hiểu hết được sự tự do trong tâm lý của Mộc Diễm Lâm cơ chứ.
Ngay lúc này đây, hắn đang được uy áp thượng vị của Mộc Diễm Lâm khai mở tâm trí.
Sau khi nghĩ tới thông suốt, Hàn Phong lúc này chợt nở một nụ cười thoải mái vô cùng hiếm hoi:
- Được rồi. Vậy thì hãy làm những gì cô thích.
Việc đồng thuận hay không, đối với hắn chỉ là một quyết định vô cùng nhỏ nhoi, dẫu có ra sao cũng không ảnh hưởng bất kỳ điều gì cả, đây chính là nền tảng hậu tận thế mà hắn có thể dựa vào. Có lẽ hắn có thể từ nữ nhân trước mặt giúp bản thân đổ đầy "bình chứa tự tin" của mình, thứ mà hắn từ đầu tới cuối vẫn luôn rỗng tuếch.
- Cảm ơn chồng yêu!
Mộc Diễm Lâm dường như chỉ chờ có vậy, nàng ta lập tức nhào lên đè ngửa Hàn Phong xuống giường, đôi nhũ hoa cự đại ma sát trên lồng ngực đối phương, đôi môi đỏ mọng cũng không chút do dự hôn chụt một cái lên khuôn mặt hắn, trong đôi đồng tử đen nhánh hoàn toàn là một mảnh hạnh phúc.
Hàn Phong cũng không có như vậy nhiệt tình đáp trả, trái lại trong lòng tiếp tục than thở một câu:
"Ngực to không não..."
Hắn lúc này đem Mộc Diễm Lâm từ trong ngực ném qua bên cạnh, cũng nhanh chóng bò ra khỏi giường rồi vừa bước về phía nhà tắm vừa ngáp ngắn ngáp dài:
- Ăn nói vớ vẩn ít thôi, ai là chồng của cô, gọi tôi là Hàn thủ lĩnh. Hiện tại mau sắp xếp lại giấy tờ buổi sáng một chút đi, thật sự là mất thời gian mà.
Mộc Diễm Lâm không có bởi vì hành vi thô lỗ này của đối phương mà buồn chán, trái lại nàng ta lập tức dâng cao tinh thần hứng khởi, từ trên giường lớn nhảy xuống đất rồi cao giọng đáp lại:
- Vâng thưa chồng yêu Hàn thủ lĩnh.
Trải qua một trận vệ sinh cá nhân, Hàn Phong thân thể thoải mái tinh thần hứng khởi bước ra bên ngoài. Sau khi mặc vào trang phục chiến đấu, hắn nhanh chóng mò vào trong bếp rồi ngồi xuống ghế dựa, bàn tay vươn ra bốc bừa một món gì đó có vị như ngô nướng trên bàn, cũng không quên khen ngợi một câu như thường lệ:
- Ngon quá, món gì vậy?
Hương Vẫn Tình vẫn như cũ trầm lặng buồn thảm, khuôn mặt từ đầu tới cuối không xuất hiện biểu cảm khác lạ, dường như sự việc hai người vừa rồi i nha chim chuột bên ngoài đối với nàng không có bao nhiêu tác động. Nghe tới Hàn Phong thăm hỏi, nàng chỉ hơi ngừng lại động tác nấu nướng rồi thản nhiên đáp lại:
- Cơm chó.
- ...
7h sáng, phòng họp trung tâm.
Các tiểu đội trưởng đều đã tập trung đông đủ, khuôn mặt ai nấy đều mang theo vô tận căng thẳng, bởi vì bọn họ biết quyết định sẽ sớm được đưa ra.
Hàn Phong ngồi trên ghế chủ vị nhìn một vòng xuống bên dưới. Sau khi thu hết biểu cảm của mọi người vào trong mắt, hắn nhẹ nhàng phất tay một cái, một đội viên đội hậu cần lập tức tiến lên rồi oang oang đọc rõ tờ thông cáo trong tay.
- Thông cáo số 02 từ tiểu đoàn Hi Vọng.
- Dựa theo ý kiến chung thu thập được từ trưng cầu dân ý, dựa theo đánh giá về lợi ích và tác động đối với tương lai đoàn đội, dựa theo khoản 1 điều 7 bộ luật Hi Vọng.
- Quyết định. Tiểu đoàn Hi Vọng sẽ xuất quân tham gia chiến đấu tại chiến trường thôn Minh Thái, huyện Hương Đường, tỉnh Diễn Giang.
- Hình thức chiến đấu: hiệp đồng tác chiến cùng lực lượng q·uân đ·ội chính phủ huyện Tam Giang.
- Thành phần tham gia: tất cả đội viên thuộc đại đội 1, đại đội 2, và các đội viên thuộc tiểu đội số 14, 15, 16, 17 thuộc đại đội 3. Tất cả tiểu đội trưởng trực thuộc các đại đội này. Đại đội trưởng đại đội 1 Chu Vấn, đại đội trưởng đại đội 2 Kha Thành, cùng với phó đoàn trưởng Sử Thắng.
- Tiểu đội số 18, 19 và đại đội trưởng đại đội 3 Châu Lam thủ tại căn cứ, sẵn sàng tiếp ứng.
- Yêu cầu chiến thuật: Tiến hành tập trung diễn tập các chiến thuật tác chiến khi đối đầu với thi đàn cỡ lớn trong ngày hôm nay, đồng thời chiêu mộ người sống sót có nguyện vọng tham gia chiến đấu.
- Thời gian chiến đấu: bắt đầu từ ngày mai.
- Những người có tên trong danh sách này có trách nhiệm chấp hành thông cáo.
- ...
- Đoàn trưởng tiểu đoàn Hi Vọng - Hàn Phong. Đã ký.
Âm thanh thông cáo chấm dứt xong xuôi, phía bên dưới có rất nhiều âm thanh thở phào đồng loạt xuất hiện, sau đó không khí dần dần nóng lên một loại tư vị hối hả.
Trải qua một đêm bình tâm suy xét, hầu hết mọi người đều đã đoán được quyết định này, bởi vậy bọn họ cũng không có bao nhiêu bất ngờ, thứ còn lại chỉ là cảm giác hồi hộp chờ đợi mà thôi.
Hàn Phong lại một lần nữa nhìn quanh phòng họp trung tâm, ánh mắt cẩn thận quan sát biểu hiện của từng người một.
Thật ra, tất cả những người ở đây đều đang bị rơi vào hiệu ứng vịt con, tất cả bọn họ đều đang bị vây trong lồng giam tâm lý, bọn họ đều bị Hàn Phong cho ăn thuốc lú "chuẩn mực, khuôn mẫu, hoàn hảo" không một ai có thể tránh thoát.
Sau tận thế, thứ chuẩn mực đầu tiên mà bọn họ tiếp xúc chính là thủ lĩnh Hàn Phong, từ chiến dịch Thanh Hà cho tới chiến dịch Xuân Lê, Thiết Thạch, Hạ Sa, cho tới xây dựng lại cuộc sống, thiết kế lại quy tắc, ban hành và áp dụng luật pháp, khôi phục trật tự cuộc sống, thành lập thể chế mới, thậm chí là cuộc chiến hai bờ đông tây sông Lệ, dẫn dắt tất cả tìm kiếm "hi vọng, tự do, độc lập" tất cả đều được Hàn Phong đứng đầu dẫn dắt, làm người tiên phong, tất cả đều đạt tới thành công hoàn mỹ, đem tới ấn tượng cùng dấu ấn khó phai.
Tất cả những điều này đã biến Hàn Phong thành "mẹ" của bọn họ, quyết định của hắn, không ai có thể nghi ngờ.
Hắn có thể lười lợi dụng hiệu ứng tâm lý vịt con để thao túng tình cảm một nữ nhân, nhưng hắn không ngại thao túng cả một thế lực trấn Hi Vọng này, bởi vì hắn biết đâu là thứ mà bản thân cần phải tập trung, buộc phải tập trung, và sẵn sàng tập trung tất cả thời gian công sức của mình.
Lúc này hắn khẽ giơ tay lên rồi thản nhiên nói:
- Chu Vấn, Lục Đại Nguyên, Kiều Ti Vân, Lưu Giang, Hà Tam, năm người chuẩn bị theo tôi cùng nhau đi qua căn cứ Tam Giang xem xét một chút.
- Những người còn lại lấy Sử Thắng làm đầu, dùng một ngày hôm nay để ở tại căn cứ tập luyện chiến thuật, phân chia đội hình, chuẩn bị khí tài, sẵn sàng cho ngày mai chiến đấu.
- Chiến tranh, tới rồi!