"Cô!" Hoắc Đan Dương vô cùng tức giận, vung tay lên như muốn đánh Giang Nghiên.
Giang Nghiên ngửa đầu đối mặt với hắn, không hề sợ hãi: "Hoắc Đan Dương cậu nghĩ cho kĩ, tôi hiện tại là bạn gái của anh cậu, nơi đây là nhà của trưởng bối, cậu nói xem lúc tôi cùng cậu đi ra, với một dấu tay trên mặt, người nhà cậu sẽ nghĩ thế nào?"
Hoắc Đan Dương không phải kẻ không có đầu óc, vừa nghe Giang Nghiên nói như vậy, tay đang giơ cao tức khắc cũng không đánh nổi nữa.
Hắn nhìn mặt Giang Nghiên không hề sợ hãi, đột nhiên cười lạnh một tiếng: "Hừ, cô cứ việc khoe khoang đi, chờ tôi đi nói cho anh hai về bộ mặt thật của cô, cô nghĩ xem anh ấy còn thèm quen cô chắc?"
Giang Nghiên cũng cười: "Anh cậu là người thế nào? Anh ấy ở trên thương trường dạng người nào chưa từng thấy qua, anh ấy còn không biết tôi là loại người gì sao, thân phận tôi là gì chẳng lẽ anh ấy cũng không biết? Thêm nữa, phụ nữ muốn bò lên giường anh ấy nhiều vô số kể, nhưng chỉ có tôi là thành công, cậu nói xem, vì cái gì?"
Giang Nghiên hỏi sơ vài câu thì đã nói ra 3 điểm rất rõ ràng, thứ nhất, Hoắc Kỳ Chu biết cô là loại người gì, thứ 2, cũng biết cô là bạn gái cũ của em trai, mà điểm thứ 3 cũng là quan trọng nhất - cô đã 'ngủ' với Hoắc Kỳ Chu.
Lồng ngực Hoắc Đan Dương không khỏi phập phồng kịch liệt, hắn cùng Giang Nghiên ở bên nhau một năm, chỉ nắm được tay Giang Nghiên, so với nắm tay thì thân mật hơn một chút là sờ qua ngực cô đúng một lần, lại bị cô đẩy ra!
Hắn đặt tay lên ngực tự hỏi, đúng vậy, Giang Nghiên đúng là xinh đẹp, hắn đã từng cực kỳ động tâm, bằng không hắn đã không quen cô, còn yêu nhau hẳn một năm!
Chỉ vì, hắn còn trẻ tuổi, khí thịnh lại cực kỳ trọng tình dục, nhẫn nại một thời gian thì được, chứ lâu dài hắn không chịu nổi, thật sự chuyện đó làm hắn rất phiền muộn, dù nhiều tình cảm thì cũng như không.
Cho nên sau khi hắn và Giang Nghiên bên nhau một thời gian, rất nhanh không chịu nổi đã bắt đầu lén phén với những cô gái khác, sau đó hắn quyết định công khai lên giường với người khác, hắn nghĩ công khai việc này cho Giang Nghiên biết có thể kích thích được cô, khiến cô dùng cơ thể mà níu giữ hắn lại.
Cuối cùng, lại thành ra cô chia tay hắn, có chết cũng không chịu lên giường với hắn.
Hoắc Đan Dương rốt cuộc cũng chết tâm, bắt đầu điên cuồng làm tình với các cô gái khác.
Nếu Giang Nghiên vẫn luôn bảo thủ như trước, ít nhiều gì hắn cũng cảm thấy những chuyện mình đã làm là đáng giá.
Giờ đây cô và anh trai ở bên nhau, cô nói cô tiếp cận hắn vì anh trai, hắn cũng nhịn, dù gì từ nhỏ đến lớn tuy anh trai nghiêm khắc, nhưng cũng chưa làm đau hắn lần nào, hơn nữa vì chuyện của anh trai, mà cả nhà hắn cũng đã rầu thúi ruột.
Nhưng, cô thật sự không nên trong thời gian ngắn như vậy đã ngủ với anh trai hắn! Cô phải hiểu, hắn yêu cô một năm, là cả một năm trời chịu đựng khổ sở, cuộc đời của hắn suôn sẻ như vậy, chưa từng vì cô gái nào mà cấm dục lâu như thế, còn dùng mọi thủ đoạn để cô tự nguyện trao thân cho hắn!
Hoắc Đan Dương rất không cam lòng, cảm thấy bản thân như một con chó nhỏ, vừa ghen ghét với anh trai, lại vừa hận Giang Nghiên nhẫn tâm vô tình, cơn tức giận bộc phát ngùn ngụt, rốt cuộc hắn bất chấp tất cả, trực tiếp vung tay về phía cô, đánh xuống!