Trên giường lớn trong khách sạn, Lâm Duyệt vừa lăn lộn cùng Tôn Chí Hạo xong, hắn thở hồng hộc mà cầm lấy khăn lông lau mồ hôi, tiếp đến cầm lấy di động đang đặt ở đầu giường.
Màn hình sáng lên, là Hoắc Đan Dương gửi cho hắn vài tin nhắn.
Hắn click mở WeChat, khi xem tin Hoắc Đan Dương mô tả về Giang Nghiên, ánh mắt hắn hơi lập loè một chút.
—— Tuy mấy ngày nay Lâm Duyệt cũng từng nói với hắn về việc Giang Nghiên đang quen Hoắc Kỳ Chu, nhưng thật lòng mà nói hắn một chút cũng không tin.
Người phụ nữ kia hắn đã từng gặp qua rồi, nhan sắc đúng là có vài phần, nhưng cô ta chính là một mỹ nhân đầu gỗ, loại phụ nữ như vậy, hắn không có hứng thú, huống chi người đàn ông cao cao tại thượng kia, nhiều năm như vậy rồi có chịu tiếp xúc với người phụ nữ nào đâu!
Lại nói, đêm nay là đại thọ 80 tuổi của cụ Hoắc, nếu người phụ nữ kia thật sự là bạn gái của Hoắc Kỳ Chu, sao không thấy cô dẫn Lâm Duyệt tham gia tiệc mừng thọ chung? Ngược lại cô tự mình đi, để Lâm Duyệt ở lại khách sạn lăn giường với hắn?
Cho tới bây giờ, Hoắc Đan Dương nhắn cho hắn biết, hắn mới hiểu, những chuyện Lâm Duyệt nói với hắn đều là thật!
Tâm tư Tôn Chí Hạo khẽ động một chút, hắn thở hồng hộc ngã trên giường Lâm Duyệt, trực tiếp click mở chân dung WeChat của Giang Nghiên, chào hỏi cô một chút.
Sau khi trở về phòng, cô lập tức đi tắm, hiện tại đã xong, đang lau khô tóc, Giang Nghiên cầm lấy di động, nhìn thấy Tôn Chí Hạo gửi WeChat cho cô, còn hỏi có phải cô đang yêu đương với Hoắc Kỳ Chu hay không.
Giang Nghiên nhìn tin nhắn trên màn hình di động, click mở bàn phím đánh chữ "Đúng vậy, có chuyện gì không?", rồi gửi đi.
Trong lòng lại cười thầm, quả nhiên, xác định được bạn trai cô chính là Hoắc Kỳ Chu cao phú soái, tên bạn trai không an phận của Lâm Duyệt, cuối cùng cũng đã lòi cái đuôi nhỏ ra rồi!
Cùng Tôn Chí Hạo hàn huyên vài phút, Giang Nghiên kết thúc cuộc trò chuyện, tiếp đến cô chụp lại màn hình tin nhắn với Tôn Chí Hạo lưu lại để đó.
Rồi sau đó, cô tìm trên máy tính bảng về các giải thưởng phim điện ảnh trong và ngoài nước, một là muốn xem thế giới này có tiêu chuẩn về kịch bản điện ảnh như thế nào, hai cũng là học hỏi phương thức diễn xuất của những diễn viên ưu tú, đối chiếu với chính mình, lấy thừa bù thiếu.
Vừa xem xong một bộ phim điện ảnh, Hoắc Kỳ Chu cũng trở về.
Giang Nghiên không để ý đến anh, chờ cô tổng kết xong ưu khuyết điểm của kịch bản, còn có kỹ thuật diễn xuất của những nhân vật quan trọng trong bộ phim này, cô mới chậm rì từ salon đứng lên.
Lúc này Hoắc Kỳ Chu đã đi tắm, bên trong còn có tiếng nước vang lên.
Giang Nghiên đi qua, trực tiếp mở cửa, cảnh tượng bên trong phòng tắm, cô nhìn không sót thứ gì.
Cô thấy người đàn ông đứng đưa lưng về phía cửa, ở dưới vòi hoa sen, toàn thân anh trần truồng, nước ấm bốc hơi từ đỉnh đầu anh, theo bả vai góc cạnh rõ ràng, chảy đến đường cong của eo và mông, cuối cùng đến hai chân thẳng tắp, rồi chậm rãi trôi xuống trên mặt đất.
Da anh vốn đã trắng rồi, còn ở trong phòng tắm mờ mịt hơi nước cùng ánh đèn dịu nhẹ soi rọi, càng làm cho cả người anh trắng đến thiếu chân thật...
Giải quyết xong việc hôm nay, tâm trạng Giang Nghiên cũng không tồi, hiện tại nhìn thấy anh đang tắm gội, cảm thấy thật sung sướng vui vẻ.
Cô cười tủm tỉm cởi áo choàng tắm trên người, bước đến, đưa tay về phía lưng anh, giúp anh rửa trôi những bọt sữa tắm...