Xuân thủy quá nhiều, lại phun ra quá nhanh, nên đã trực tiếp ‘phụt’ vào gương mặt chưa kịp lui ra của Hoắc Kỳ Chu.
Anh ngẩng đầu, nửa khuôn mặt đều bị dâm dịch làm ướt, dưới sự chiếu xạ của ánh đèn, càng làm cho mặt anh có vẻ dâm mĩ và sắc tình hơn.
Sau khi Giang Nghiên lên đỉnh, vừa rũ mắt xuống liền thấy Hoắc Kỳ Chu như vậy, da mặt dày như bức tường của cô, giờ đây đã biết thẹn thùng? Cũng không biết có phải do hôm nay cô bộc phát cảm xúc quá mức mãnh liệt, cho nên mới khiến cho tâm lý cô xảy ra một ít biến hóa vi diệu hiếm thấy hay không, thấy anh chật vật vì mình như vậy, cô thật sự hơi ngượng ngùng.
Mặt cô nóng như bị thiêu cháy, cũng may là đang làm tình, khi làm tình mặt vốn dĩ sẽ hồng, nên giờ mặt cô có đỏ ửng cũng có thể hoàn mỹ che giấu được nổi xấu hổ này.
Mà xấu hổ bên ngoài thì còn giấu được, chứ tâm lý bên trong thì lại rất khó, một chốc sau khi thẹn thùng, cô dời mắt, trực tiếp lấy khăn giấy ở đầu giường đưa cho anh.
Rồi sau đó, bên tai cô truyền đến tiếng Hoắc Kỳ Chu cười nhẹ, cùng với tiếng cười này, còn có tiếng chà sát của khăn giấy, hiển nhiên Hoắc Kỳ Chu đã nhìn ra cảm xúc bất ổn của cô, anh còn cười nữa, vừa cười vừa lấy khăn giấy cô đưa mà lau nước trên mặt!
Đáy lòng Giang Nghiên vừa tức vừa thẹn, cô càng không dám nhìn Hoắc Kỳ Chu, trong lúc nhất thời không biết phải làm sao để đối mặt với anh, cô dứt khoát nâng một cánh tay lên che mắt.
Thị giác tạm khuất bóng thì thính giác càng nhạy cảm, sau khi che mắt, cô nghe thấy Hoắc Kỳ Chu tiếp tục cười cô.
Lại sau đó, là tiếng anh ném khăn giấy vào sọt rác cùng với tiếng kéo ngăn tủ ở đầu giường, âm thanh lục đục lấy ra vài thứ, cô còn nghe thấy anh đang mở một vật gì đó, và cuối cùng là âm thanh vuốt ve.
Giang Nghiên mím môi, chỉ cảm thấy toàn thân ngày càng nóng.
Ít nhiều gì cô cũng được coi trâu già, đương nhiên đoán được, Hoắc Kỳ Chu đang lấy áo mưa, tiếng sột soạt kia, hẳn là tiếng anh đang mặc áo mưa.
Quả nhiên, chốc lát sau, đùi cô đã bị anh giữ cố định qua hai bên.
Theo sau, là một cự vật thô cứng đang chờ ở cửa huyệt, hình như loại áo mưa này khác với loại ngày thường anh hay dùng, có chỗ nào đó không đúng nhỉ?
Giống như, trừ bỏ sự trơn trượt là đúng ra, những mặt khác về nhiệt độ và kích thước lớn nhỏ có.... hơi sai?
Anh đang rất cứng rắn, ngày thường trong lúc làm tình, chạm vào phía dưới anh cứ y như đụng vào bàn ủi vậy, nóng đến dọa người, anh mặc áo mưa vào, dù áo mưa có mỏng hay không, cũng sẽ có xíu độ ấm cách một lớp áo mưa truyền đến, nhưng sẽ không giống như bây giờ, cảm giác lúc này lạnh băng!
Huống hồ, gậy thịt anh từ đầu đến cuối đều rất lớn, thứ chạm vào cửa huyệt cô hình như khá nhỏ.
Ý nghĩ đó chỉ chợt lóe qua, không chờ Giang Nghiên suy nghĩ thêm, cũng không chờ cô cúi đầu xem, đồ vật kia đã nhanh chống đâm vào một phần của cửa huyệt cô!
Vừa vào, cô lại càng cảm thấy không thích hợp, gậy thịt Hoắc Kỳ Chu vừa thô vừa dài, quy đầu lại to con tròn tròn, nhưng cái đồ vật tròn tròn ở hoa huyệt này, hình như chỉ tròn lớn bằng 2 ngón tay.
Giang Nghiên kinh hãi cực kỳ, biết rõ không có khả năng, nhưng cảm xúc khác thường xa lạ này vẫn làm cô hoài nghi người tiến vào âm đạo cô không phải Hoắc Kỳ Chu, mà đổi thành người khác!