Mơ Ước Em

Chương 14: Chương 14




Giang Linh tỏ tình thất bại nên bầu không khí trong phòng KTV rất gượng gạo, sau đó không ai nhắc đến chuyện ăn tối cùng nhau nữa.

Ngôn Kha hỏi Hạ Chi muốn ăn gì, tầng hầm của trung tâm thương mại có siêu thị thực phẩm tươi sống nên bọn họ có thể mua nguyên liệu về nhà tự nấu.

Hạ Chi nghe Ngôn Kha nói muốn nấu ăn, yêu cầu của cô rất đơn giản, không phải vì để anh thoải mái, mà là vì chính cô.

"Thịt thái sợi xào ớt chuông và trứng cà chua, được không? Đủ bình dân chứ."

"Được."

Chỉ cần cô muốn ăn thì không có gì là không được, dù sao anh cũng chỉ xem công thức nấu ăn mà làm thôi.

Hạ Chi về nhà tắm rửa trước, việc đầu tiên sau khi ra ngoài là lên Wechat báo cáo với mẹ hôm nay cô và Ngôn Kha đã trải qua như thế nào.

Vài phút sau Ngôn Kha gọi cô ăn cơm, cô nghĩ vừa khéo có thể chụp tay nghề của Ngôn Kha rồi gửi cho bố mẹ xem.

Có điều món này... Thịt thái sợi đen thui và cà chua to đùng chưa gọt vỏ.

Nếu để bố mẹ nhìn thấy thì bọn họ sẽ lo lắng cho chế độ ăn của cô mất.

Hạ Chi dũng cảm gắp một miếng thịt thái sợi cho vào miệng, sau bữa cơm này, nhà cô còn nước tương không?

E là cậu ấy đổ nửa chai vào rồi.

Thôi chết em trai ơi, muối, mặn quá!

Hạ Chi lắc đầu: "Con trai mà không biết nấu ăn thì lấy vợ thế nào đây?"

Ngôn Kha nhíu mày, anh cũng gắp một miếng trứng cà chua, cà chua không xào ra vị chua, không ra trứng cà chua, mà là cà chua và trứng xào, là kiểu kết hợp không mấy ăn ý.

"Bbỗng nhiên chị lo cho em dâu tương lai quá, không biết sau này có phải ăn những thứ này không."

"Không đâu, lần sau em nhất định sẽ nấu ngon hơn thế này."

Ngôn Kha nhìn hai đĩa thức ăn mà anh đã mất gần một tiếng mới làm xong, mặt lạnh bưng vào bếp, định ném chúng vào thùng rác thì lập tức bị Hạ Chi ngăn lại.

"Đừng lãng phí, vẫn có thể cứu vãn được!"

Cô bảo Ngôn Kha đừng kích động, đặt hai đĩa thức ăn xuống rồi đuổi anh ra khỏi bếp: "Chị sẽ sửa lại, em đi nghỉ ngơi đi."

Con cái trong gia đình đơn thân, chỉ cần không phải nhà đại gia có thể thuê được bảo mẫu người giúp việc như Ngôn Kha chẳng hạn.

Thường thì khả năng tự chăm sóc bản thân đều khá tốt, biết nấu ăn, biết làm việc nhà như Hạ Chi chẳng hạn.

Thịt thái sợi mặn thì luộc lên.

Cà chua không xào ra vị thì thêm tương cà.

Hạ Chi rửa nồi, bật bếp, đổ dầu, định chế biến lại trứng cà chua thì đột nhiên hét về phía cửa bếp: "Ngôn Kha! Tạp dề đâu?"

Ngôn Kha quay lại đưa cho cô chiếc tạp dề vừa cởi ra trên bàn ăn, tay Hạ Chi dính dầu, cô hất cằm về phía anh: "Em mặc giúp chị, nhanh lên."

...

Ngôn Kha đeo tạp dề lên cổ cô, cúi đầu thắt nơ bướm sau lưng cho cô, nơ bướm thắt ở eo thì phải thắt chặt một chút, có như vậy thì dáng người nở nảng của cô khiến tim anh ngứa ngáy.

Sau tai và cổ Hạ Chi thoang thoảng mùi bạc hà the mát.

Anh khàn giọng hỏi: "Chị tắm rồi à?"

"Đúng rồi, ai mà biết được nhờ phúc của em mà chị còn phải nấu ăn, lại còn phải dính đầy mùi dầu mỡ, tối còn phải tắm lại một lần nữa."

Cô phàn nàn nhưng giọng điệu giống như đang làm nũng, cổ họng anh siết chặt, yết hầu trượt lên xuống, mùi bạc hà đó rõ ràng là mát lạnh nhưng khi hít vào lồng ngực anh lại trở nên nóng bỏng.

"Xong chưa? Dầu đã nóng rồi."

Hạ Chi thúc giục, không biết tại sao mặc một chiếc tạp dề lại lâu như vậy, bảo anh giúp là để tiện, kết quả lại còn tốn thời gian hơn cả cô tự làm.

"Xong rồi."

Anh không nỡ buông cô ra, vẫn là bóng lưng đó, cùng một góc độ đó, hình ảnh anh giúp cô cởi đồ trong phòng thử đồ vào buổi chiều lại ùa về trong đầu.

Lưng của Hạ Chi, ngực của Hạ Chi, Hạ Chi... Không được rồi.

"Em đi tắm đây."

"Ừ, em ra thì đúng lúc ăn luôn đấy."

Nhà họ Ngôn có bốn phòng ngủ, bao gồm một phòng ngủ dành cho khách, mỗi phòng ngủ đều có nhà vệ sinh riêng, vì vậy ngay cả khi Ngôn Kha đang tắm mà nghĩ đến Hạ Chi để giải tỏa ham muốn thì cũng không ai phát hiện ra.

Chỉ là anh không ngờ Hạ Chi đợi không nổi, lại chạy đến phòng anh gõ cửa phòng tắm của anh.

Ngôn Kha dựa vào tường, dương vật to dài giữa hai chân đã căng cứng rất đau, tay phải liên tục vuốt ve nhưng vẫn cảm thấy không giải tỏa được cơn ngứa ngáy, anh luôn cảm thấy thiếu thứ gì đó.

Anh nghĩ đến Hạ Chi như thể nhìn thấy đối phương đỏ mặt rên rỉ trước mặt anh, anh nhắm mắt cắn chặt môi dưới, thân dưới siết chặt lấy dương vật của anh.

Anh thúc mạnh vào cô, liếm môi cô, cuộn lấy lưỡi cô, đôi gò bồng đào trắng nõn của cô bị anh thúc vào nên rung lên dữ dội, Hạ Chi, chị...

"Ngôn Kha?"

Cô đang gọi anh! Giọng cô đang gọi tên anh.

Cảm giác kích thích trong khoảnh khắc này vô cùng mãnh liệt.

Mặt Ngôn Kha đỏ bừng, tốc độ dưới tay càng nhanh hơn, tiếng nước chảy ào ào khiến giọng cô hơi trầm, vừa khéo anh có thể giả vờ không nghe thấy.

"Ngôn Kha à, em còn tắm bao lâu nữa? Ngôn Kha~"

Hạ Chi, Hạ Chi! Gọi tên em đi, nhanh lên, nhiều hơn nữa đi.

Anh nhắm mắt lại, trong đầu, giọng nói đó là do Hạ Chi sướng đến mất hồn, tiếng rên rỉ không tự chủ tuôn ra từ đôi môi anh đào nhỏ nhắn của cô.

Làn da trắng như tuyết của cô nhuộm một màu đỏ ửng vì xấu hổ, hai cánh tay ôm chặt lấy cổ anh, tiểu huyệt đói khát siết chặt lấy dương vật của anh, cùng anh leo lên đỉnh cực lạc.


 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.