Chiều tối thứ 7 Trần Thiên Nam đóng một bộ vest đen, thắt thêm cái nơ đỏ, đứng trước gương chỉnh chỉnh lại tóc tai, xịt thêm ít nước hoa, hôm nay là lần đầu đi biểu diễn, phải có tí màu mè mới được, không thể để người ta coi thường rồi mình biểu diễn thân phận chủ tịch, kịch bản đấy hơi cũ lại ngán ngẩm đối với hắn.
Điện thoại vang lên cuộc gọi, Trần Thiên Nam niệm lực điều động, điện thoại bay tới trước mặt hắn, bấm nghe.
- Cậu Trần Thiên Nam? Tôi là lái xe mà cô Cẩm Nguyệt nói tôi tới đón cậu.
- Dạ vâng, chú đang ở đâu ạ?
- Tôi đang ở trước ngã ba ***.