Trần Thiên Nam thử dạy đối phương Tinh Hà Thiên Đô Quyết, đây được xem như nửa cái đệ tử của mình, sau khi hắn rời khỏi đây, đối phương mà b·ị b·ắt trở về thì uổng cả công sức hắn dạy dỗ đối phương, muốn cho Nase một cơ hội sống như một người bình thường, ở thế giới này mà không bị đuổi bắt.
Trí nhớ của Nase rất tốt, nghe một lần không cần dạy lại khiến hắn đỡ không ít thời gian, nói nhiều tốn nước bọt, sau đó hắn dạy đối phương làm sao để tu luyện, để đối phương tự hiểu sự thâm ảo của Tinh Hà Thiên Đô Quyết có mà đến lúc c·hết còn chưa hiểu, cái này không liên quan tới trí nhớ, gọi là tư duy sâu hay tuệ căn giống như thuyết pháp nhà Phật nói đến, đại loại là cảm ngộ, tư duy, thấu hiểu.
Nhìn đối phương xếp bằng ngồi trên đất tu luyện Tinh Hà Thiên Đô Quyết, hắn lết xác đi ngủ, qua một đêm bình yên không có gì bất thường, sáng hôm sau thức dậy đã bị dáng vẻ vui mừng của Nase làm cho tỉnh ngủ.
- Tôi có thể tu luyện nó, cảm giác năng lực của mình mạnh hơn trước kia không ít.
Trần Thiên Nam khẽ tặc lưỡi một cái, cơ thể đối phương phần kinh mạch, huyệt vị giống người bình thường? Hắn còn chưa kiểm tra đến, không ngờ đối phương lại có thể tu luyện, hắn dơ tay bấm vào một huyệt ở cơ thể Nase.