Ngự Thú Trong Thời Mạt Thế

Chương 6: CHƯƠNG Đối Mặt




CHƯƠNG 6: Đối Mặt
- Grừ... Grà...o
Bên ngoài hành lang đã vang lên những tiếng rít gào của vài đầu xác sống, có 4 đầu Zombie từ các tầng bên dưới nghe được tiếng động vội vàng xông thẳng về phía căn phòng 304.
Không chút chần chừ, Lê Minh vội vàng bật dậy hắn kéo lê chiếc tủ gỗ đựng quần áo nơi góc phòng tiến đến chặn lấy cánh cửa phòng.
- Rầm...
Chiếc tủ gỗ nặng nề được hắn đẩy mạnh chắn ngay lối vào căn phòng. Ngăn chặn không cho xác sống bên ngoài tràn vào.
- Ầm... ầm...
Từ phía bên ngoài liên tiếp là những thanh âm v·a c·hạm mạnh vào tủ gỗ. Lực v·a c·hạm mạnh khiến Lê Minh vất vả lắm mới có thể trụ vững không b·ị đ·ánh bật ra sau.
- Răng... rắc....
Có vài đầu Zombie mạnh mẽ dùng tay đánh xuyên qua thanh tủ gỗ, không ngừng huơ về phía hắn ý đồ muốn chộp lên người hắn. Lê Minh nguy mà không loạn, khéo léo vừa đẩy cánh tủ gỗ chắn lấy lối vào, vừa hiểm hiểm tránh lấy những móng vuốt cào xé từ lũ xác sống.
- Bối Bối, sẵn sàng chưa...
Hắn quay đầu nhìn về phía chỉ cá chép đang bơi lượn gần đó
- Boo... boo
Rồi nhẹ nhàng dịch cánh cửa tủ sang một bên chừa 1 khe hở nhỏ khoảng cách bằng nửa thân hình người lớn. Một chỉ Zombie đứng gần khe hở, lập tức nghiêng người chèn vào kẻ hở ý đồ len lỏi vào chộp lấy hắn
- Bành...
Lập tức đầu lâu b·ị b·ắn vở nát ngã ngửa ra phía sau. Một chỉ Zombie vừa ngã xuống, 3 đầu xác sống còn lại vẫn không sợ hãi chút nào, ngược lại chúng càng điên cuồng hơn tranh nhau chèn vào vị trí của chỉ Zombie vừa ngã xuống trước đó.

- Bành... bành
Liên tiếp 2 đòn thủy cầu tiếp tục được chỉ cá chép trắng bắn ra. Lại có 2 cái xác sống lần lượt ngã ngửa về sau, đến khi còn lại 1 đầu, áp lực đè lên chiếc tủ cũng đã giám bớt rất nhiều. Lê Minh vận dụng hết sức bình sinh dùng tủ gỗ chèn đầu lâu của hắn kẹp vào cánh cửa.
- Bành...
Cá chép trắng dể dàng bắn rụng chỉ xác sống cuối cùng. Đến đây mọi việc mới kết thúc.
- Bối Bối... nơi này không tiện ở lâu.
Vừa nói hắn vừa dẫn cá chép trắng di chuyển xuống tầng 2 khách sạn. Rồi chọn 1 căn phòng mà hắn biết không có người ở. Cả 2 cùng nhanh chóng tiến vào, nhẹ nhàng đóng cửa lại. Sau khi kiểm tra 1 vòng hoàn toàn không có chút bất thường nào. Hắn lúc này mới ngồi bệt xuống thở phù 1 cách nhẹ nhàng.
- Cũng may hữu kinh vô hiểm...
- Boo... boo...boo
Chỉ cá chép trắng vui vẻ bơi về phía hắn, thân thiết cọ cọ vào gò má của hắn. Lê Minh nhẹ nhàng mỉm cười, thương yêu xoa xoa lấy chiếc đầu của tiểu bảo bối nhà mình.
- Làm tốt lắm Bối Bối.
Nhìn về chỉ cá chép, 1 bảng thông tin hiện ra.
Linh Thú Khế Ước
[ Cá Chép Trắng ]
Phân Loại: Linh Thú Thủy Hệ
Giới tính: Cái
Chiều dài: 1m

Cân nặng: 15kg
Kỹ Năng: Thủy Đạn (4/12)
Đẳng Cấp: Lv3 (300/800)
Độ Thân Mât: 80/100 ( Trên 70 có thể ký kết khê ước)
Tiến Hóa:
- Cá Chép Vảy Rồng ( Long Tinh Huyết sơ cấp (1) + Mật Kim (3) )
- Cá Chép Ánh Trăng ( Nguyệt Tinh Huyết sơ cấp (1) + Nguyệt Chi Tinh Hoa (1) )
- Cự Đại Cá Chép ( Thủy Tinh Huyết sơ cấp (3) )
Nhìn bảng thông tin của Bối Bối hắn khẽ xoa xoa cằm đánh giá
''Giết được vài đầu Zombie làm đẳng cấp của Bối Bối có chút tăng lên. Thủy đạn cũng có thế bắn được 12 phát, nhưng hiện tại đã tiêu hao hết 8 phát bắn.''
'' Chỉ với 4 phát thủy đạn còn lại, nếu gặp Zombie màu trắng như Mai lể tân hoặc 4 người khi nãy có thể giải quyết được trong 1 phát bắn, số lượng tối đa hạ được là 4 chỉ xác sống.''
'' Tuy nhiên nếu gặp 1 chỉ Zombie màu xanh như người đàn ông trong căn phòng 304 thì phải mất 2 phát thủy cầu chính xác mới có thể hạ được. Chưa kể đối phương sẽ không đứng yên cho mình hạ gục, nếu gặp 2 chỉ Zombie như thế sẽ vô cùng nguy hiểm.''
Suy nghĩ 1 hồi, Lê Minh cảm thấy có chút nguy cơ. Hắn thoáng do dự có nên đợi 1 khoảng thời gian để cá chép trắng hoàn toàn hồi được 12 phát thủy đạn sau đó mới nghĩ đến việc đóng cửa khách sạn, rồi mới tiếp tục thanh lý sạch Zombie trong khách sạn hay không.
'' Tuy nhiên nhiệm vụ tiên quyết lúc này là có thể đóng được cửa lớn của khách sạn. Không biết chính xác thời gian hồi chiêu của Bối Bối, thứ 2 là cho dù nó có thể hồi được toàn bộ 12 phát thủy đạn, thì cứ để mặc cửa chính như thế, sớm muộn gì Zombie cũng sẽ tràn vào đầy nơi này. Lúc đó cho dù là 30 phát thủy đạn, cũng không thể đảm bảo bản thân an toàn được.''

Sau một hồi tự định giá, hắn quyết định nghỉ ngơi 1 chút hồi đủ thể lực rồi sẽ lặng lẽ tiến xuống đại sảnh ước lượng tình hình khi đó. Nếu có thể đóng được cửa khách sạn, sau đó hắn sẽ chọn 1 căn phòng nào đó an toàn rồi đợi đến khi cá chép trắng có thể hoàn toàn hồi phục được toàn bộ chiêu thức mới tiếp tục thanh lý Zombie trong khách sạn.
Trong lúc Lê Minh còn mãi suy nghĩ trong căn phòng nào đó ở tầng 2. Một chỉ Zombie có thân hình đồ sộ to lớn đang không ngừng lê từng bước nặng nề trong hành lang của tầng 2. Hắn đứng nơi này 1 lúc nghiêng trái ngó phải rồi lặng lẻ bước từng bước nặng nề về phía cầu thang để tiến lên tầng 3.
- Cộp... Cộp... Cộp... Cộp
Từng bước, từng bước chân châm rãi vang lên trên bậc cầu thang, rồi đến hành lang tầng 3. Bước chân chỉ dừng lại khi hắn tiến đến trước cửa căn phòng 304. Hắn đứng đó rồi như hít hít ngửi ngửi thấy mùi gì, sau đó dể dàng đẩy bật cánh tủ gỗ nặng nề dịch sang 1 bên. Rồi chầm chậm tiến đến cạnh chiếc giường đang có những mảnh t·hi t·hể còn vương vãi trên đó.
- Nhuồm... nhoàm...
Hắn ngồi xổm xuống, luộm nhặt những mảnh t·hi t·hể còn vương vãi lại, tham lam tiếp tục ăn lấy. Gương mặt dữ tợn hiện lên 1 vẻ thỏa mãn khát máu điên cuồng.
...
Lê Minh chậm rãi bước từng bước nhẹ nhàng đến bên chiếc cầu thang của tầng 2. Rồi cẩn thận dùng đèn pin soi rõ các ngóc ngách. Mọi thứ vẫn ổn, dọc theo hành lang không 1 bóng người. Cùng chỉ cá chép trắng hắn nhẹ nhàng bước xuống đại sảnh ở tầng 1.
Rất may cho hắn, nơi này hoàn toàn vắng lặng, không có bất cứ chỉ Zombie nào trà trộn tiến đến nơi này. Rón rén bước đến gần cửa cuốn, hắn có thể dể dàng nhìn thấy bên ngoài từng hàng từng hàng Zombie đang thất tha thất thiểu bước đi chậm rãi trên đường. Nhưng dường như không có chỉ Zombie nào có ý định tiến vào khách sạn của hắn.
Không nghỉ ngợi quá nhiều, hắn sắn tay áo cầm lấy sợi xích của cửa cuốn mạnh mẽ kéo lấy. Cùng với sức kéo của hắn, cánh của cuốn từ từ khép lại, việc này hắn cũng đã từng làm vài lần khi cửa cuốn bị hỏng nguồn điện. Mỏi lần như thế hắn đều kéo đến bở mồ hôi tay chỉ có thể nhờ chú Thạch trợ giúp. Nhưng hôm nay có lẻ đứng trước nguy cơ sinh tử, cũng có thể cơ thể hắn lực lượng đã tăng mạnh hơn khi trước. Cửa cuốn được hắn kéo xuống cảm giác trơn tru hơn, không quá nặng nề như trước.
- Roẹt... roẹt...
Tiếng xích sắt v·a c·hạm với motor cửa cuốn cùng với âm thanh các lá thép từ từ bung xuống, khiến vài đầu Zombie chú ý đến nơi này. Chúng lập tức rít gào lao đến, làm động tác tay của Lê Minh trở nên gấp gáp và nhanh hơn. Đến khi Zombie chỉ còn cách cửa chính 1 vài mét, thì cửa cuốn cuối cùng cũng được hắn kéo xuống hoàn tất.
- Đùng... đùng... rầm... rầm
Bên ngoài âm thanh đánh mạnh vào cửa cuốn không ngừng vang lên. Lê Minh không chút hoảng loạn ngồi xuống thở phào nhẹ nhõm.
- Không uổng công mua mắc 1 chút. Cho các ngươi đánh đến sáng mai họa mai mới có thể phá vở được cửa của ta...
Nhưng không đợi Lê Minh đắc ý quá lâu, 1 âm thanh vang ra từ bên trong khách sạn làm cho hắn bất giác đề phòng
- Cộp... Cộp... Cộp... Cộp...
Một người đàn ông cực kỳ cao lớn đang bước từng bước nặng nề xuống đại sảnh nơi này. Đến khi dừng ở chân cầu thang, bóng người quay sang nhìn Lê Minh ngồi ở gần cánh cửa, đôi mắt đỏ ngầu, nở 1 nụ cười dữ tợn đầy răng nhọn về phía hắn, làm Lê Minh kinh hãi tột độ.
- Chú Thạch...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.