Lắc đầu coi như cái cảm giác bị dựng lông đuôi kia chỉ là ảo giác, Lão tổ đại nhân uy vũ vô song của chúng ta trong nhẫn không gian lấy ra một...
Hệ thống đang bối rối: "..."
Chết mị dồi! Sau khi thấy cái thứ mà Lão tổ vừa lấy ra lại càng muốn bối rối hơn là mần thaoooo!
Sau đó, chỉ thấy ai kia phất vạt áo, ngồi khoanh chân lơ lửng trên không, trên đùi y gác một cái rổ con đựng đầy dâu... dâu... dâu...
Dâu đỏ hồng mọng nước...
Dâu đỏ hồng mọng nước...
Dâu đỏ hồng mọng nước...
Chuyện quan trọng phải nhắc ba lần! Hệ thống phát điên!
"Lão tổ! Ngài là làm gì đây a!!!"
Diện Sân tay cầm một quả dâu căng mọng đưa đến môi, không để ý lắm đến hệ thống đáng thương đang gào thét trong thức hải, răng hé ra, "phập" một tiếng cắn xuống, lại nhai nhai nhai, lại nuốt rồi lại cắn lại nhai lại nuốt, cứ thế từ tốn vân đạm phong kinh như y đang thanh thản viết thư pháp.
"Gấp cái gì? Cũng không phải bà ngoại mi sinh em bé!" Y không cho là đúng nguýt một cái.
Hệ thống cảm thấy nếu mà còn nghĩ nữa, chắc chắn sẽ không kiềm nén được mà co giật điên cuồng, chỉ có thể kiềm nén tâm tình nhìn xuống bên dưới quan sát tình hình, hy vọng vớt vát được chút tiết tháo đáng thương...
Sau đó, đám tiết tháo của hệ thống lại co giò chạy mất...
Chỉ thấy bên dưới hắc vụ mờ mịt, oán linh gào thét, hai bóng đen của Bồ Mệnh tông chủ và Khốc Tu liên tục lướt qua, lúc ẩn lúc hiện tiến gần về mảnh rừng nhỏ, trên đường vừa đi vừa vung tay cuồng chém, cũng không thể thở nhẹ một hơi vì oán linh vô tận liên tục không ngừng.
Mà mấy phương hướng khác ngoài rìa hắc vụ, tu chân giả, người của Bát đại tông phái cũng dần dần thâm nhập vào, bất quá tốc độ cực chậm, so với hai người kia như thiên thạch rơi thì chính là vận tốc của cộng lông chim đang bay, mãi vẫn không đến được đích.
Nhưng quan trọng là, thứ khiến hệ thống bị rớt tiết tháo chính là cái hình ảnh Bồ Mệnh tông chủ bị Khốc Tu đè té ngã.
Còn nguyên nhân vì sao, hệ thống chỉ có thể nói, là do cái lồng phòng hộ mà bát đại tông môn tạo ra từ lúc đầu.
Cũng không biết hai người này làm thế nào, khi lao tới hướng đó thì đột nhiên một người dừng lại, một người càng tăng tốc nhanh,, mà người tăng tốc đó chính là Khốc Tu, rốt cuộc khi gần đến ngoài lồng phòng hộ, lại không hiểu thế nào hắn có thể xuyên thẳng qua, sau đó đâm tứ tung thế nào không biết, lại bay ra khỏi kết giới đâm thẳng hướng Bồ Mệnh tông chủ.
Hệ thống lòng đau như cắt, nước mắt đầm đìa: Mỹ nhân an tĩnh của mị bị xàm xở! Đồ sắc lang buông mỹ nhân an tĩnh nhà ca ra! Không thì ca thiến!
Nhưng bất quá hệ thống nào đó chỉ có thể âm thầm gào thét trong lòng, mặc dù có boss đại đại kế bên, nhưng chính là kiểu trên không thương dưới chẳng dám quậy! Nếu mà hô ứng được Lão tổ, ca chính là còn lâu mới phải ấm ức thế này! Hừ!
Còn về phần Bồ Mệnh tông chủ cùng Khốc Tu, chỉ có im lặng bao trùm.
Lúc nãy bị Khốc Tu bất thình lình đẩy mạnh, Bồ Mệnh tông chủ ban đầu còn chưa kịp phản ứng, sau lại nhanh nhẹn nhảy ra xa vài trượng giữ khoản cách, hai mày nhíu chặt nhìn về hướng Khốc Tu, "Khốc tông chủ, chuyện này ngài giải thích thế nào?"
Khốc Tu hai mắt hơi ngẩn ra, lúc lâu mới hồi thần phủi bụi trên y phục của mình, mày nhíu chặt chắp tay cúi người hướng Bồ Mệnh tông chủ xin lỗi: "Là Khốc mỗ bất cẩn, vừa rồi khi lạc vào hắc vụ chỉ một mực tiến tới, nhìn trước mắt đã vào được hộ trận muốn tìm ra Thụy thú, nhưng không ngờ lại bị dẫn dắt hướng đến Bồ Mệnh tông chủ thất lễ."
Khốc Tu buông tay, mày nhíu càng chặt, trong mắt hiện ra sát ý. Đây rốt cuộc là thứ quỷ quái gì?
Bồ Mệnh tông chủ cũng im lặng, cả người rơi vào trầm tư, hắc vụ gây ảo giác cũng là vừa nãy hắn kịp phát hiện ra không đúng mới dừng lại, tự mình thanh lọc lại cơ thể mới không kịp phòng bị Khốc Tu va phải, nhưng quan trọng là, tu vi Khốc Tu không tính là thấp, sao có thể không phát hiện ra điểm bất thường?
Không đợi hắn tiếp tục suy nghĩ, bên này Khốc Tu đã lên tiếng cắt ngang: "Chuyện cấp bách, Khốc mỗ muốn quay lại tìm hiểu, xin đi trước một bước." Nói xong cả người lao vụt đi, biến mất giữa hắc vụ tối tăm.
Bồ Mệnh tông chủ nhìn lướt qua bóng lưng hắn, sau đó ngẩng đầu nhìn thiên không, dưới có hắc vụ, trên có oán linh, tử khí bao trùm. Thật là một ngày không lành...