“Ừm… Trình Nghị… Trình Nghị …Hô …”
Cái lưỡi tiến vào tận cùng bên trong tạo ra những cơn sóng thần hung dữ, như ném cả người cô lên giữa ngọn sóng, tay môi lưỡi của anh là thuyền, chở cô lênh đênh trên dòng nước siết lao về phía trước.
Mắt hạnh của Chu Dao hơi khép lại, nhìn người đàn ông đang quỳ gối ở bên dưới, bú liếm cho cô, khuôn mặt hiện lên ý xuân, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, gọi tên anh, toàn tâm giao hết cho anh, dựa dẫm vào anh.
Trình Nghị vẫn bấu chặt bầu ngực đẫy đà dù nằm vẫn không rủ xuống của cô, tròn trịa mềm mại như tơ lựa, xúc cảm vô cùng tốt, anh liền sinh ý ác độc, thô bạo bóp mạnh vài cái, cô khẽ giọng kêu lên đau đớn anh mới thả ra, trên bầu ngực trắng ngần ấy trải rộng dấu tay anh, nhũ thịt bị anh nhào nặn mà đỏ bừng.
Ngón tay anh vuốt ve bờ môi cô, chen một ngón tay đi vào trong, cô ngoan ngoãn ngậm lấy, cái lưỡi nhỏ còn liếm lấy ngón tay anh.
Ngón tay của anh trong miệng cô liền co quắp lại, như ngầm gợi ý, ánh mắt đen thâm trầm chứa đựng dục vọng trần trụi, nóng bỏng như thiêu đốt cô, ánh mắt anh chứa chất đầy tính xâm chiếm, Chu Dao cũng không dám đối diện với anh, quay đầu nhìn đi nơi khác, lưỡi nhỏ bên trong muốn đẩy ngón tay anh ra ngoài.
Trình Nghị nhìn gương mặt đỏ bừng vì xấu hổ của cô đang tránh né ánh mắt mình, con ngươi đen nhánh lập tức hiện lên vui vẻ, anh đột ngột cắn mạnh cái miệng nhỏ bên dưới của cô một cái, liếm láp hoa châu nhô ra bên ngoài.
“A ~~”
Âm hạch yếu ớt nhạy cảm bị anh đối xử thô bạo như vậy, Chu Dao thét một tiếng, móng tay của cô cắm sâu vào cánh tay anh, thắt lưng cong lên, huyệt thịt co rút lại dữ dội, bắn ra một dòng âm tinh, trút hết vào trong miệng anh.
Trình Nghị nuốt hết dâm dịch tanh ngọt đó xuống bụng, động tác miệng vẫn như trước không ngừng, cái lưỡi đâm khảy thật nhanh vào âm hạch sưng đỏ của cô, nói lời không rõ ràng: “Vợ ơi, bắn nhiều thêm một chút.”
Chu Dao nức nở muốn trốn tránh, cái mông lắc lư lùi về phía sau, nhưng anh đã kiềm chặt hai đùi của cô, lại cố ý cắn mạnh vào nụ hoa châu khó lòng chống cự kia, khoái cảm dồn dập đánh vào dây thần kinh, thân dưới trong nháy mắt lại phun ra một dòng dâm thủy, dính đầy lên mặt anh.
Trình Nghị thè lưỡi ra liếm một vòng quanh miệng, lau mặt, nhếch môi cười trêu: “Vợ à, em ngắm chuẩn thật đấy!”
Chu Dao yếu ớt mắng anh: “Đồ xấu xa.”
Bụng dưới co giật co giật, cô giơ chân mất sức mềm nhũn của mình lên đá vào mặt anh, anh bị đá mà vẫn cười ha hả, hôn lên lòng bàn chân của cô.
Anh giữ chặt mắt cá chân của cô, đỡ lấy phân thân đang sưng phồng không mềm xuống được trong quần mình ra, tách hai cánh hoa môi ướt đẫm dâm thủy của cô chen lần đi vào trong, đỉnh đầu xấu xa còn cố ý đâm vào âm hạch sưng đỏ hơn lúc bình thường của cô.
Âm hạch kia nhiều lần bị anh trêu chọc, cô run giọng nói: “A~~ Đừng, đừng đâm vào đó… Đi vào…”
Trình Nghị cười cười, vẻ mặt đầy lưu manh nhìn cô: “Dâm nữ này, muốn được chym to của ông chơi đùa, tự mình dùng tay đi.”
Chu Dao đỏ hồng khuôn mặt, hai tay nhỏ bé run rẩy cầm lấy phân thân to lớn của anh đặt vào cửa mình, cắm vào bên trong tiểu huyệt.
Đỉnh đầu phân thân chậm rãi không muốn đi vào, Trình Nghị cũng không chờ đợi thêm, lập tức cắm hết gốc rễ đi vào tận cùng bên trong cô.
“Đâm nát tiểu huyệt phát dâm thèm chơi này.”
Hai tay anh nắm lấy mắt cá chân cô, mông nhỏ lập tức lơ lững trên không, thân thể vì động chạm của anh mà lắc lư, hai bầu ngực cũng tạo thành làn sóng nhũ.
Trình Nghị đỏ mắt nhìn cô chằm chằm: “Dâm nữ, tự mình nhào nặn nhũ thịt cho anh xem.”
Chu Dao rên rỉ không ngừng, hai tay nhào nặn ngực mình, thỉnh thoảng còn nhéo đỉnh nhũ một cái, nhưng có dùng sức thế nào cũng không sung sướng bằng anh dùng tay bóp nhéo.
Nhìn thấy cô nằm dưới người mình có những hành động dâm đãng như vậy, Trình Nghị càng lúc càng thô bạo hơn, anh đâm cô từ cuối giường đến giữa giường, nếu không phải anh đã nắm chân cô lại, có lẽ cô đã bị đẩy văng đến đầu giường rồi.
Hai tay Chu Dao nắm chặt chăn bên dưới, “Ưm ha… Anh chậm một chút… Chậm một chút …”
Mỗi lần làm tình, anh thật hung ác hận không thể chơi nát cô, hạ thể của hai người mỗi lần chạm vào nhau, không chỉ văng bọt nước mà khu rừng rậm cũng dính đầy dâm thủy, hai túi thịt da vỗ vào cúc hoa của cô, khiến cho đóa hoa kia sợ hãi co rút liên tục.
Trình Nghị không để ý đến những lời trái lòng này của cô: “Nhưng tiểu huyệt của dâm nữ không có nói như thế, nó còn muốn chym to của ông đây nhanh hơn nữa! Tốt nhất là chơi hư nó đi.”
Gậy gộc dài to không ngừng đâm vào nơi mất hồn kia, anh mặc ý đòi hỏi ở thân thể cô, đưa hết tinh dịch đặc sệt nóng hổi trút vào trong huyệt nhỏ của cô.
Sau khi vận động buổi sáng xong, Chu Dao như hoa hải đường vào xuân, trừ bỏ mệt mỏi đêm qua, toàn thân cô trơn mịn trắng hồng mơm mởn như món hải sản thơm ngon.
Đồ ăn sáng kiểu Quảng anh mua về cũng đã nguội lạnh, Trình Nghị hâm nóng lại một chút, rồi về phòng ngủ rửa mặt cho cô, xong xuôi liền ôm cô xuống lầu.
Anh cũng không để cô rời khỏi đùi mình, thỉnh thoảng bón cho cô đồ ăn, một tay thì còn xoa nắn bầu ngực của cô, cô thì như con tôm nhỏ vùi trong ngực anh, lấp đầy khoảng trống.
Buổi chiều, anh lái xe đưa cô đến công ty, là một chiếc BMW màu đen, người đàn ông này thích màu đen, trong nhà trang trí thiết bị này nọ cũng là tông màu đen và xám, ngoại trừ chiếc xe SUV bán tải của công ty màu trắng ra thì, hai xe anh chạy đều là màu đen.
Công ty nằm ở ngoại thành, nhưng lại không xa nhà họ bao nhiêu, công ty anh cao chín tầng, nơi này rộng rãi có thể làm kho chứa hàng, để chứa mấy chiếc xe tải chưa dùng đến, anh mua mảnh đất này từ chính phủ.
Trình Nghị lấy chìa khóa trong túi ra: “Vợ ơi, sau này em ra ngoài thì đi chiếc Land Rover kia, sẽ thuận lợi hơn đấy.”
Chu Dao chỉ ừm một tiếng rồi nhận chìa khóa xe.
Nhân viên công ty nhìn thấy sếp tổng mặt lạnh nhà mình tay dắt một cô gái nhỏ nhắn xinh đẹp dịu dàng, cả khuôn mặt tươi roi rói.
Lúc anh đi qua cũng đều lễ phép cúi chào: “Sếp Trình.”
Nhận được cái cười và gật đầu của anh, tất cả nhân viên ở đây đều kinh ngạc, cái gọi là con người sắt đá hóa dịu dàng, bàn tay cứng rắn như thép của sếp lớn cũng mềm nhũn, xem ra, phu nhân tương lai của sếp chính là cô gái đang tay trong tay với anh kia.
Phòng làm việc của anh ở trên phòng cao nhất, Lý Minh Hiên cũng ở chung một tầng, mười mấy năm trước hai người cùng lập nghiệp, lăn lộn trong xã hội cũng nhiều năm, mới có được thành tựu của ngày hôm nay.
Những thanh niên xuất thân từ nông thôn, trong tay không có gì, chỉ một lòng lên thành phố lập nghiệp, thân mang đầy nhiệt huyết thấy chết không sờn, khổ ải nào cũng đã trãi qua.
Trình Nghị lúc ra ngoài xã hội mới quen biết Lâm Ngữ Hi, cô ta cũng là người ở thôn quê lên thành thị, hai người ở bên nhau cũng nhiều năm, khi đó, Trình Nghị không hiểu tình yêu là gì, còn cô ta suốt ngày cứ lãi nhãi bên tai anh, chê anh nghèo, anh nghe mãi thành phiền.
Cuối cùng cô ta chạy theo một ông già hơn sáu mươi, được sống cuộc sống có tiền như mong ước, tuổi con trai của ông già đó cũng có thể làm cha cô ta được.
Lâm Ngữ Hi không biết moi đâu ra tin tức, sáng sớm đã chạy đến công ty anh, may là hôm nay Lý Minh Hiên có ở đây, nhớ đến chuyện đêm qua Trình Nghị vì cô ta mà ầm ĩ với bạn gái, cuối cùng, Trình Nghị vì dỗ vợ nên đã xăm hình hai chú chó trên ngực nhìn rất buồn cười.
Người phụ nữ trước mắt anh rất đẹp nhưng cô ta rất thực dụng, nếu như năm đó cô ta biết được Trình Nghị sẽ có thành công như ngày hôm nay, cô ta có hối hận vì đã chọn người kia hay không?
Nhưng hối hận cũng mặc kệ, trước đây cảm thấy Trình Nghị không yêu cô ta nhiều lắm, bây giờ đã có Chu Dao, lại càng không rõ.