Nhật Ký Tình Yêu Trực Tuyến

Chương 36: Anh Ấy Rất Tốt




Tay anh không biết từ khi nào đã ôm lấy eo cô, đang nhẹ nhàng mát xa, Chu Dao cảm thấy thân mật trước mặt nhiều người như vậy là không tốt, cô không được tự nhiên, uốn éo cơ thể muốn tránh ra.

Trình Nghị giữ eo cô lại: “Tránh cái gì, không phải mỏi eo đau lưng sao?”

Vừa rồi anh thấy cô thỉnh thoảng đấm đấm, nên khẳng định là eo với lưng cô vừa mỏi vừa đau.

Người đàn ông này nhìn thì rất thô lỗ, nhưng đối với những chuyện của cô anh lại rất cẩn thận để ý, Chu Dao mín môi cười, đuôi mắt cũng chứa đựng đầy vui vẻ.

Lâm Ngữ Hi nhìn thấy hình ảnh như vậy, trong lòng đau đớn chua xót, bàn tay vô thức siết chặt lại, thuở thiếu thời yêu một Trình Nghị thô lỗ cộc cằn, nhưng cô lại càng yêu tiền nhiều hơn, bây giờ đã mười mấy năm trôi qua, cô vẫn không quên được anh, cho dù anh đã không còn thương cô nữa.

Hôm trước, thông qua bạn thân cô biết được anh đã không còn như trước đây nữa, cho nên tâm tư không khỏi lay động, bây giờ cô với vợ chính thức của ông già kia đang tranh giành tài sản gay go, nếu như có tiền tài của anh hổ trợ, khẳng định phần thắng sẽ cao hơn không ít.

Nhìn đến cảnh anh và cô gái bên cạnh kia thân mật không coi ai ra gì, tay anh còn âm thầm xoa bóp eo nhỏ của cô ấy, nhớ đến lời của cô gái dịu dàng này mấy hôm trước, Trình Nghị là một người đàn ông gia trưởng lại quỳ gối liếm tiểu huyệt cho cô ấy, trong lòng cô dâng lên sự ghen tỵ không cam lòng.

Lâm Ngữ Hi chủ động chào hỏi: “Trình Nghị.”

Trình Nghị liếc mắt nhìn cô ta, ánh mắt không hề che giấu tức giận và xem thường bên trong, chuyện cô ta xuyên tạc sự thật chọc vợ yêu của anh đau lòng, ngay cả lời chia tay cũng nói ra khiến trái tim anh tan nát.

Bây giờ cô ta còn đến làm gì, muốn chết à?

Trình Nghị không chút điếm xỉa đến cô ta, kéo tay Chu Dao: “Sao lại có thời gian rảnh rỗi đến đây tìm tôi, không cần về nhà hầu hạ con trai lão Hậu sau?”

Lâm Ngữ Hi nghe thế khuôn mặt lập tức trắng bệch, cô biết anh không muốn gặp mình cũng như không chừa lại chút tôn nghiêm nào dành cho cô, mà xé toang sự thật.

Chu Dao nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp được trang điểm kỹ càng của cô gái trước mặt trắng nhợt, thân thể run rẩy muốn ngã quỵ xuống, không khỏi khó hiểu nhìn Trình Nghị bên cạnh, ánh mắt anh lạnh lẽo vô cùng, khóe môi cũng hiện ra nụ cười khinh miệt.

Trình Nghị cuối đầu nhìn Chu Dao, lạnh lẽo trong mắt hóa thành nồng nhiệt: “Vợ ơi đi thôi, đừng để ý đến những người này.”

Lý Minh Hiên đứng bên cạnh, chứng kiến toàn bộ sự việc, nhìn quá trình không chút dây dưa dài dòng này, trong lòng cười như điên, Trình Nghị đúng là tên cuồng vợ, không chút nể tình, vạch rõ vết sẹo của người khác.

Lâm Ngữ Hi không nói một lời nào với anh nữa, mất hồn lạc vía rời đi ngay lập tức, sáng nay cô ta thức dậy cố ý trang điểm ăn mặc thật đẹp lại ra về với dáng vẻ thảm hại.

Đến phòng làm việc của Trình Nghị, cũng là mùi vị lãnh lẽo như thường, đơn giản ngăn nắp và sạch sẽ, Trình Nghị nắm tay Chu Dao ngồi xuống ghế làm việc, để cô ngồi lên đùi mình.

Chu Dao vùi mặt trong ngực anh, tay nhỏ cầm ngón tay cái của anh vuốt kéo, tò mò hỏi: “Anh nói câu kia, sao cô ấy phản ứng mạnh quá vậy?”

Trình Nghị cười mỉa, trong đáy mắt hiện lên lạnh lùng: “À, người phụ nữ kia vì tiền mà chuyện gì cũng có thể làm.”

“Sau khi ông chồng già của cô ta chết, cô ta lập tức quyến rũ được đứa con trai lớn nhà ấy, hầu hạ hết cha giờ đến con.”

Chu Dao kinh ngạc, dựa vào ngực anh không biết nói gì cho phải, đối với người không có kinh nghiệm yêu đương thì thật sự không hiểu được và cũng không thể nói bừa.

Trình Nghị niết cằm cô lên, chà xát bờ môi: “Đừng nghĩ đến cô ta nữa, bây giờ chuyện cần thiết nhất chính là nhanh chóng giải quyết công việc trong tay, sau đó còn đi gặp cha mẹ hai bên, trước năm mới phải đưa em đi lĩnh chứng.”

Trãi qua việc này anh càng gấp rút gào thét muốn đưa cô về nhà, cảm giác như chim lớn tha thỏ nhỏ về tổ, nuốt vào trong bụng, làm thế nào trong lòng cũng không đủ chân thật.

Khuôn mặt trắng nõn của Chu Dao đỏ ửng: “Em, em còn chưa nói cho người nhà biết nữa.”

Bàn tay đang niết cằm cô dần thêm sức, anh cắn răng nghiến lợi nói: “Chu Dao, huyệt nhỏ của em ngứa rồi đúng không? Chúng ta ở bên nhau lâu như vậy rồi mà em còn chưa hề nói với người nhà.”

Chu Dao vội vã nịnh nọt: “Em sai rồi, em sẽ gọi điện thoại ngay bây giờ.”

Thật ra, lần trước nói chuyện với mẹ, cô đã vài lần muốn mở miệng, nhưng lời đến khóe môi lập tức lại nuốt xuống, lỡ như cuối cùng hai người chia tay, cô lại phải về nhà đối mắt với sự sắp xếp hẹn hò của mẹ già mãi mãi.

Nói cho cùng, trước đây cô đối với mối tình này không có cảm giác an toàn, nhưng tên lưu manh này, từng chút từng chút một đã xâm chiếm cô triệt để, cuối cùng, cả thể xác và tinh thần của cô đều bị anh chiếm mất.

Anh trừng mắt nhìn cô, ra vẻ như muốn ăn thịt người, Chu Dao lập tức lấy điện thoại ra gọi, đầu máy bên kia reo vài tiếng lập tức có người bắt máy.

“Mẹ, mẹ ăn cơm chưa?”

Mẹ cô cười trả lời: “Ăn rồi, bé ăn chưa?”

Cô nói tiếng địa phương, giọng nói mềm mại, Trình Nghị nghe không rõ, chỉ cảm thấy cô đang làm nũng.

“Con đang chuẩn bị ăn nè.”

“Gần đây, dì con có giới thiệu một cậu chàng, điều kiện được lắm, lúc nào con về gặp một lần đi.”

Chu Dao không thể không nói, mỗi lần gọi điện thoại về là mẹ cô lại không quên chuyện này, bây giờ cuối cùng cô đã có can đảm cự tuyệt.

“Mẹ, không cần đâu, con có bạn trai rồi.”

Trình Nghị nắn bờ vai cô, dùng lòng bàn tay nắn mạnh.

Bên kia điện thoại lời mẹ Chu vẫn không ngừng liên thanh: “Con đó, mỗi lần mẹ gọi con về, còn đều ba lần bốn lượt tìm cớ, con nói xem, con cũng đã hai mươi lăm rồi, thanh xuân con gái có mấy năm, còn không nhanh đi tìm bạn trai.”

Đột nhiên, giọng nói lập tức dừng lại, một hồi lại vang lên: “Hả! Bé của mẹ có bạn trai rồi à! Ba nó ơi, con gái nhà mình cuối cùng cũng tìm cho ông một đứa con rể này!”

Trong nhà chỉ có mình cô là con gái, hai người anh trai đã có gia đình sớm, cho nên ba mẹ lo lắng và bận lòng cho cô nhiều hơn một chút.

Mẹ Chu vui đến mức quên trời quên đất, Chu Dao che miệng cười tươi.

Mẹ Chu lại nói tiếp: “Cậu ta là người thế nào? Đối xử với con có tốt không?”

Vành tai bị ngậm ướt đẫm một vùng, lưỡi to của người kia cũng liếm dần đến lỗ tai, Chu Dao cảm thấy ngứa nhột, rụt người lại, liếc mình nhìn Trình Nghị.

“Anh ấy tốt lắm mẹ, đối xử với con cũng rất tốt.”

Câu này Trình Nghị nghe hiểu được, khóe miệng không kiềm được cong lên, đôi mắt nhìn cô chăm chăm tràn đầy vui vẻ.

“Lúc nào rảnh thì dẫn nó về đây cho ba mẹ gặp mặt.”

“Dạ, để con nói với anh ấy.”

Cô cúp điện thoại, trên mặt Trình Nghị còn ngập tràn vui vẻ, Chu Dao thẹn quá thành giận, vỗ vào mặt anh một cái: “Không cho cười, có gì đáng cười chứ!”

Trình Nghị bị cô gái trong lòng vừa tát vừa mắng, móng vuốt nhỏ mềm mại, đánh cũng không giận, trên mặt vẫn cứ cười tươi

“Ui, nuông chiều em, em bèn dám dương nanh múa vuốt với anh.”

Anh bắt lấy bàn tay nhỏ bé của cô, đưa lên miệng dùng sức gặm, thật sự cũng không hề dùng sức, mỗi đầu ngón tay đều bị anh liếm qua một lần, liếm đến khi bàn tay cô dính đầy nước bọt.

Chu Dao chê bẩn bèn chùi nước bọt trên tay lên áo anh, hai người đẩy qua đưa lại trêu chọc lẫn nhau.

Lúc đầu Trình Nghị mang cô đến, là vì không muốn lúc nào cũng nghĩ đến cô để trễ nải công việc, nhưng bây giờ mới nhận ra, đưa cô đến đây chính là sai lầm, có cô rồi anh còn lòng dạ nào để làm việc nữa chứ.
 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.