Nhật Ký Tình Yêu Trực Tuyến

Chương 49: Thái hậu nương nương, đêm nay có cho phép nô tài rót tinh dịch vào cúc huyệt hay không?




Trình Nghị hôn người đang ngủ say sưa trên giường đến tỉnh, Chu Dao vừa mới thò đầu ra khỏi chăn đã bị râu của người nào đó cọ đau, cô bực mình tát anh một cái, bất mãn lầm bầm: “Mệt ~~”

Trình Nghị bị vợ tát thế cũng chẳng buồn giận, nhỏ giọng dỗ cô: “Bà xã ngoan, lát về rồi ngủ tiếp, hôm nay có thể là ngày tốt của chúng ta đó.”

Lần trước anh về nhà lấy hộ khẩu, còn nhờ mẹ Trình đi xem ngày nào tốt để nhận giấy kết hôn, ai ngờ thời gian thích hợp còn chưa đến, thì một thằng nhãi con đã mò đến nhà.

Trình Nghị xoa xoa cái bụng còn đang bằng phẳng của Chu Dao, cũng đúng, dịch con cháu của ông đây mạnh như vậy, còn không chịu bơi vào trong tử tung của bà xã sao?

Chu Dao rả rời dính trên người Trình Nghị, anh ôm cô đi hầu hạ đánh răng rửa mặt, thay quần áo, còn chế nhạo cô: “Hay rồi, bây giờ em là hoàng thái hậu.”

Chu Dao giơ tay lên để anh mặc áo cho mình, giọng điệu bình thản: “Vậy anh được hầu hạ còn không vui.”

Trình Nghị cười hì hì: “Ông đây mẹ nó thật đáng khinh, còn rất cam tâm tình nguyện phục vụ em.”

Rồi lại tiếp lời cợt nhã: “Thái hậu nương nương, đêm nay có cho phép nô tài rót tinh dịch vào cúc huyệt hay không?”

Tên khốn này lại bắt đầu nữa rồi, miệng nói đầy lời thô tục, khuôn mặt nhỏ của Chu Dao đỏ bừng cả lên, thẹn không dám nhìn anh, tuy nói là bây giờ còn chưa qua ba tháng, Trình Nghị cũng không thể ‘làm’ tiểu huyệt của cô được, nhưng mà từ sau cái lần anh được ‘chơi’ với cúc huyệt kia, tối nào cũng muốn anh rót đầy tinh dịch đậm đặc nóng hổi vào trong hậu huyệt nho nhỏ.

Ban đầu cô còn thương xót cho cúc huyệt nhỏ như lỗ kim của mình, bị anh ‘làm’ đến mức không thể khép lại được, sau khi anh rút phân thân ra ngoài thì biến thành một chữ O tròn trĩnh, các nếp gấp hồng nhạt cũng run run trào ra tinh dịch.

Tối qua lại bị anh hung hăng ‘làm’ đến hai lần ở miệng nhỏ phía sau, Chu Dao bây giờ cũng còn cảm giác căng trướng bụng do cự vật kia lưu lại.

Hôm nay, cục dân chính hơi đông người, xếp hàng đợi một lúc mới đến lượt họ, hai người hôm nay mặc quần áo có màu sắc tương tự nhau. Chu Dao mặc một áo khoác màu xám nhạt hoa chìm, bên trong áo khoác là váy liền thân, còn Trình Nghị mặc một áo sơ mi màu xám, hiếm khi đứng đắn một lần.

Nam mạnh mẽ, nữ ôn nhu, nụ cười hạnh phúc giống nhau.

Chu Dao cầm lấy cuốn sổ nhỏ màu đỏ vừa mới ra lò, cẩn thận nhìn ảnh chụp hai người in trên đấy, trên đó không chỉ có hai người bọn họ mà còn có em bé đang ở trong bụng cô nữa.

Ngón tay thon nhỏ của Chu Dao sờ gương mặt trong ảnh của Trình Nghị: “Lão Trình à, anh cười quá cứng nhắc rồi đó.”

Trình Nghị ho khan muốn lấp liếm, trời mới biết vừa rồi anh khẩn trương biết bao nhiêu, khóe miệng co giật khong ngừng, cmn ông đây chưa khi nào lại lo sợ như vậy.

Buổi tối đám Lý Minh Hiên tổ chức bữa tiệc, chúc mừng Trình Nghị tuổi một nắm đã thoát cảnh FA, không ngờ được một Chu Dao mềm mại đáng yêu lại có thể ăn sạch sẽ gả sói hoang Trình Nghị này.

Khi Trình Nghị và Chu Dao đến nơi, nhìn thấy cô gái xinh đẹp ở nhà hàng nhỏ hôm trước cũng ở đây, Lý Minh Hiên còn đang xum xoe bên cạnh, cô ấy cũng nhìn thấy Chu Dao bèn nở nụ cười thân thiết, Chu Dao cũng cười đáp lại.

Không hiểu vì sao, cô gái xinh đẹp này nhìn qua có vẻ lạnh lùng kiêu ngạo, nhưng Chu Dao lại không hề cảm thấy xa cách, ngược lại cô cảm thấy đây mới đúng thật là tính cách của cô ấy.

Hơn nữa cô ấy cũng thông qua chat X mà quen biết Lý Minh Hiên, chuyện này lại càng khiến Chu Dao bằng lòng tiếp xúc với cô ấy hơn, dù sao cũng xem như là cùng chung cảnh ngộ.

Trình Nghị bị đám anh em của mình kéo đi uống rượu, Lý Minh Hiên làm đầu xỏ láo nháo phát rồ, cầm chai rượu đầy chạy đến inh ỏi: “Đến, đến đên… tụi mày tận sức chúc mừng anh ta đi.”

Chu Dao nghĩ muốn ngăn cản cũng không ngăn không được, đành mặc kệ bọn họ, chỉ ngồi bên cạnh ăn chút đồ vặt, nhưng bởi vì mang thai, so với trước kia cô ăn xong vẫn cứ cảm thấy đói bụng rất nhanh.

Đột nhiên có giọng nữ dịu dàng vang lên bên cạnh: “Chào cô, tôi tên là Sầm Ý Mân.”

Chu Dao ngẩng đầu, cười nói: “Chào cô, tôi là Chu Dao.”

Sầm Ý Mân cười cười: “Nghe nói cô đang mang thai, chúc mừng nha.”

Chu Dao cười cong đôi mắt: “Cảm ơn cô.”

Sầm Ý Mân mím môi, đỏ mặt ngập ngừng hỏi: “Lúc trước cô cũng quen với Trình Nghị qua web X đúng không?”

Chu Dao nghe cô hỏi vậy, lập tức đỏ mặt, ngại ngùng gật đầu.

Gương mặt thanh lãnh của Sầm Ý Mân cũng bị những án mây đỏ rực che kín: “Vì nguyên nhân gì mà cô đông ý tiến tới với anh ta ngoài cuộc sống hiện thực vậy?”

Chu Dao nhận thấy, không phải là cô ấy không có cảm giác gì với Lý Minh Hiên, chỉ là cô ấy cũng giống cô, vẫn còn lăn tăn trong lòng.

Đưa mắt nhìn Trình Nghị đang uống rượu bên kia, anh cũng đưa mắt sang bên này nhìn cô, ánh mắt hai người lập tức va vào nhau.

Hiện tại, Chu Dao lại cảm thấy sự dũng cảm hiếm có của mình là một điều may mắn, hoặc là Trình Nghị da mặt dày, bọn họ mới có thể đi đến kết hôn như bây giờ.

“Thật ra lúc đầu tôi cũng giống cô, đối với chuyện tiến xa hơn nữa ra ngoài hiện thực vô cùng bài xích và lo lắng, nhưng cho mình chút dũng cảm để có cơ hội nếm trãi cũng là một chuyện tốt.”

Sầm Ý Mân nghe xong, suy nghĩ gì đó rồi gật đầu, trò chuyện với Chu Dao một hồi, thì ra quán cơm này là tự cô mở, cô vừa làm chủ vừa làm đầu bếp.

Chu Dao ở bên này không có bạn bè gì, chơi cùng cô ấy thật vui, cuối cùng liền add wechat của nhau thành bạn tốt.

Chu Dao mang thai tròn ba tháng, Trình Nghị đem chuyện công ty ném cho Lý Minh Hiên, mua một đống quà lớn nhỏ lái xe đưa Chu Dao về nhà thăm ba mẹ cô, mặc kệ là Lý Minh Hiên xù lông dậm chân, “Vợ tao còn chưa dỗ được đấy!”

Quê của Chu Dai không xa lắm, lái xe chỉ cần năm tiếng là đến, cô mơ màng tỉnh ngủ thì nhận ra đã về đến nơi/

Trình Nghị nhìn qua kính chiếu hậu thấy cô ngáp liên hồi: “Vợ yêu, đói bụng chưa?”

Chu Dao xoa xoa đôi mắt: “Không thấy đói.”

Trên xe là một đống đồ ăn mà anh chuẩn bị cho cô, Trình Nghị lo cô sẽ bị đói, cô nào có khó chịu như vậy.

Chu Dao chỉ đường cho Trình Nghị, thị trấn nhỏ không nhiều con đường, chỉ một chốc đã đến nhà, Trình Nghị đỗ xe an ổn, vội vàng lấy quà từ trên xe xuống, Chu Dao lôi kéo gốc áo của anh, đôi mắt còn mơ màng, Trình Nghị vén tóc mai giúp cô, cúi đầu hôn nhẹ lên trán Chu Dao một cái.

Nhà cô ở tầng sáu, cũng không có thang máy, Chu Dao đã lâu không leo thang nhiều như thế cho nên mệt đến mức thở dốc, Trình Nghị đi ở sau lưng cô, dùng một tay xách quà, một tay khác đỡ eo trợ lực cho cô.

Trong nhà có hai anh trai đưa chị dâu và các cháu về nhà, còn có ba mẹ, họ hàng thân thích đều có mặt, phòng nghỉ đông thì bọn trẻ đã ở, cho nên phòng khách cũng chật kín.

Trình Nghị đương nhiên cũng không bị dọa, vô cùng ung dung chào hỏi cùng mọi người, ứng phó mọi vấn đề một cách nhuần nhuyễn, Chu Dao ngôi bên cạnh anh chơi đùa với con gái của anh cả, anh còn đôi lúc phân tâm lấy thức ăn cho cô nữa.

Có người hỏi: “Dao Dao à, con làm sao quen được Trình Nghị vậy?”

Thân thể Chu Dao cứng đờ, câu hỏi này trả lời thế nào mới tốt đây, chẳng lẽ là nói với họ rằng do chát x trên web đen mà quen sao, nói ra chỉ sợ hù chết họ mất.

Trình Nghị nhìn thấy khuôn mặt đầy khó khăn của cô, “Bọn con là do bạn bè giới thiệu.”

Cũng đúng là do bạn bè giới thiệu thật, Lý Minh Hiên kia là giới thiệu anh đi chat x qua video trên trang web đen nọ, cho nên anh mới có thể gặp được một Chu Dao ngon miệng như vậy.

Chu Dao nhìn Trình Nghị, anh cũng nhìn ngược lại cô cười trêu chọc, lông mày nhướng lên mang hàm ý, cái đồ lưu manh cười hư hỏng như vậy, Chu Dao âm thầm nhéo tay anh một trận.


 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.