Bỗng nhiên quy đầu chạm tới chỗ nào đó, Chu Dao hét to lên một tiếng, toàn thân giống như có một dòng điện chạy qua, hoàn toàn tê dại, dâm dịch bên trong tiểu huyệt tuôn chảy ào ào, làm lớp lông gậy thịt ướt sủng, cô nhấc mông cố ý để quy đầu đừng chạm vào chỗ đó, khoái cảm này thật sự quá đáng sợ.
Trình Nghị giữ chặt eo cô lại, hẩy mông lên trên, chỉ chuyên chọn nhắm vào nơi mẫn cảm nhô lên kia mà đâm vào, bụng của cô gái ngồi phía trên hơi phồng lên, chỉ có hai đôi vú bự bởi vì động tác mạnh mẽ của anh mà nhảy loạn không dừng.
Anh nảy sinh ý xấu, cố sức va chạm vào hoa tâm, “Đúng là dâm huyệt! Chơi chết dâm nữ mang thai còn phát dâm này.”
“A --- Đừng mà … Không cần … Hư hư … Ông xã … Ông xã ….”
Chu Dao thét chói tay, nghĩ muỗn kéo tay anh ra, nhưng sức nam nữ chệch lệch rất nhiều, cuối cùng chỉ có thể thừa nhận sự đâm chọc thô bạo của anh, hoa tâm mẫn cảm bị quy đầu to lớn va chạm thô bạo, hồn vía cũng muốn bay cao, ý thức cũng rời khỏi thân thể, chỉ biết mở miệng kêu rên dâm đãng.
Khoái cảm mãnh liệt đáng sợ này lan tỏa toàn thân, thân thể bị anh cắm rút đến cao trào nở bung ra, ngón chân cuộn tròn, da dầu tê dại, dâm thủy ồ ạt chảy, ngay cả hai túi trứng của Trình Nghị cũng bị làm ướt nhẹp, khăn trải dười dưới mông cũng chịu chung số phận.
Vách thịt bên trong tiểu huyệt của Chu Dao co rút lại siết chặt lấy thân gậy thịt, giống như có muôn ngàn vạn miệng nhỏ mút lấy, Trình Nghị muốn tiến vào lại gặp khó khăn.
Anh lạnh giọng quát: “Mẹ nó! Đâm nát cái dâm huyệt này mới được!”
Ngoài miệng nói vậy thôi, chứ nào dám làm hành động mạnh, mặc dù dục vọng trong lòng cuồn cuộn nhưng cũng rất biết có chừng mực, bây giờ cô đang mang thai, lỡ làm cô không thoải mái còn không phải là anh đau lòng sao.
“Ưm ~~ Ông xã … Không cần… Hu hu … Không cần đâm nát dâm huyệt của em …”
Thân thể Chu Dao mềm như bông, nếu không phải bị anh đỡ phần eo thì có lẽ đã nằm sấp xuống từ lâu, tay cô bấu chặt cánh tay anh, mông nhỏ đè ép hai túi trứng của Trình Nghị, nơi hai người liên kết xuất hiện một lớp bọt màu trắng đục.
Trình Nghị đâm thêm mấy chục cái mới chịu bắn ra, gậy thịt khổng lồ run rẩy phun trào một dòng tinh dịch màu trắng ra ngoài.
“Rót tinh dịch cho dâm nữ đang mang thai như vậy có sứng không!”
Một lượng lớn tinh dịch nóng bỏng cọ rửa hoa tâm mẫn cảm do vừa đạt được cao trào, Chu Dao khóc lóc lắc đầu.
“A … Em muốn ….” Hai chữ đi tiểu còn chưa nói ra miệng, thì một dòng nước nhỏ đã ào ạt tuôn ra.
Ngửi thấy trong không khí có mùi không giống với dâm dịch, đó là mùi tanh khai của nước tiểu, hơn nữa phần eo và đùi của Trình Nghị cũng cảm nhận được ẩm ướt, anh cúi đầu thì thấy, trên eo anh là một vũng nước màu vàng nhạt, thì ra dâm nữ này bị anh đâm sướng quá nên phun cả nước tiểu.
Trình Nghị cười nhạo cô: “ Chậc chậc, dâm nữ bị gậy thịt của ông chơi văng cả nước tiểu, còn tiểu lên người ông nữa.”
Chu Dao che mặt khóc thút thít, đúng thật là không còn mặt mũi để gặp ai, cô thế mà lại bị anh chơi đến mức tè dầm.
“Hu hu … Hức … Không cho nói … Hu hu ….”
Cô vừa khóc vừa nấc, cơ thể xoắn xuýt muốn đi xuống.
Trình Nghị ngồi dậy, do còn chôn trong cơ thể cô, nên động tác này lại khiến gậy thịt đâm mạnh vào điểm nhô ra, Chu Dao run rẩy chân tay, lại phun tiểu thêm lần nữa.
Cái này… Càng khóc thêm dữ dội “Hu hu hu … Hức… Không … Không còn mặt mũi gặp ai hết … Hức …”
Trình Nghị đau lòng, kéo tay cô ra, trên mặt cô giàn giụa nước, hốc mắt đỏ bừng, đôi mắt hạnh ẩm ướt không chịu nhìn anh.
Anh nâng gương mặt cô lên, rồi hôn lên nước mắt của cô, “Sao lại không có mặt mũi nhìn ai, ngay cả nước tiểu của dâm nữ nhà ông cũng thơm, ông còn thích nước tiểu của em.”
Chu Dao khóc thút tha thút thít, đấm lên ngực anh: “Hu hu … Ức… Đều … Đều tại anh …”
Trình Nghị ôm hôn, dỗ dành một phen mới chịu dừng khóc, anh bế thốc cô lên rút khỏi gậy thịt của mình, bên trong hoa huyệt bị lấp đầy, bây giờ không có gì ngăn cản, nên dâm dịch hỗn lộn của hai người thoáng chốc tuôn ra, ồ ạt chảy xuống dưới.
Nhìn tư thế này giống như cô đang ngồi xổm đi tiểu, khuôn mặt Chu Dao lại đỏ lên, bụm mặt không dám nhìn cảnh tượng dâm mị này.
Trình Nghị cười khẽ: “Ai ui! Vợ nhỏ của ông tiểu nhiều thật đất!”
“Hu hu … Không cho nói ….”
Cô vội vàng bụm miệng anh lại, không muốn nghe thấy mấy lời bậy bạ thô tục của tên lưu manh này nữa.
Trình Nghị hôn lên lòng bàn tay của Chu Dao, rồi bế cô lên quay lại phòng tắm, để cô ngồi trên ghế, anh giúp cô rửa sạch thân dưới, tẩy rửa sạch sẽ tiểu huyệt dính dấp nhớp nhác khó chịu trở nên thơm ngát ngạt ngào, rồi không kìm được lại cúi đầu xuống hôn.
Giường trong phòng ngủ không thể nằm được nữa, Trình Nghị ôm cô qua phòng khách. Chu Dao mệt đến mức nằm xuống là có thể ngủ, Trình Nghị vén tóc trên trán cô, hôn nhẹ lên môi Chu Dao “Vợ ơi, anh yêu em.”
Chu Dao mơ mơ màng màng mở, bất mãn lẩm bẩm: “Anh đừng có mà luôn đợi em ngủ rồi mới nói.”
Trình Nghị cười thật yêu chiều: “Em còn không phải là chưa ngủ sao.”
Cô duỗi tay ra ôm anh, chu môi làm nũng: “Em còn muốn nghe.”
Trình Nghị yêu chết dáng vẽ yếu ớt dựa dẫm này của cô, anh lại hôn lên đôi môi hồng mềm mại, dịu dàng nói khẽ: “Yêu em, anh yêu em.”
Chu Dao nghe thấy câu này bật cười khanh khách, đôi mắt hạnh long lanh cong thành vầng trăng khuyết, má lúm đồng tiền như ẩn như hiện trên khuôn mặt nhỏ nhắn.
“Lão Trình, em cũng yêu anh.”
HOÀN CHÍNH VĂN!!!!!!!!!!!!!!!