Nhật Ký Tình Yêu Trực Tuyến

Chương 58: Có Cô, Kiếp Chó Này Của Hắn Mới Viên Mãn




PN: Có cô, kiếp chó của hắn mới viên mãn.

Hình thể của hắn cường tráng, chân thì to dài, đè lên hoàn toàn không nhìn thấy được Chu Dao.

Chu Dao sợ đến mức khóc ử ử, giọng nói đầy nức nở: “Tôi sợ lắm, thật sự rất sợ.”

Lần đầu tiên động dục mà gặp phải cái chim chó to như này, cô hoàn toàn không có kinh nghiệm nên bị doạ phải khóc thét.

Trình Nghị thấy cô kêu rên yếu ớt, kêu đến độ trái tim của hắn cũng mền, bèn lật người cô lại, chân trước đè lấy bụng cô: “Để ông dùng lưỡi liếm cho em phát sướng trước.”

Chờ đến lúc em nếm được mùi vị rồi sẽ không cho em phép từ chối, thân thể trong kỳ động dục vốn nóng nảy bứt rứt, chỉ cần nếm sơ qua mùi vị tình dục, em còn sẽ phải cầu ông đây giúp bóc tem đấy.

Cô nằm trên mặt cỏ, bốn chân chỉa lên trời, lộ ra cái bụng mềm mại cùng với mấy núm vú tròn béo, bên dưới là bộ phận sinh dục sưng đỏ, sưng to giống quả chery đỏ tươi mọng nước, thời tiết này ăn trái cây là mát mẻ ngon miệng nhất.

Trình Nghị gấp đến mức chờ không nổi, lè lưỡi to của mình ra, phủ lên toàn bộ bộ phận sinh dục và hậu môn của cô, hắn liếm từ dưới lên trên, rồi còn dùng lưỡi đánh đàn trên hai cánh hoa thịt múp của cô.

“A….”

Đầu lưỡi của hắn vừa ướt lại vừa nóng, trơn nhẵn liếm qua nơi riêng tư mà cô bao giờ bày ra cho người khác xem, đã vậy còn chui vào bộ phận sinh dục của cô, đầu lưỡi đảo nhẹ nhàng qua lại ở bên trong, hơi thở của hắn nóng bỏng lướt nhẹ qua lông bên dưới thân cô, Chu Dao cả người lạnh run, càng tiết ra nhiều chất lỏng hơn, toàn bộ đều chảy vào trong miệng hắn.

Trình Nghị dùng điệm thịt trên bàn chân thay phiên nhau xoa nặn vú của cô, chó cái có sáu cái vú, Trình Nghị không sợ bị đám chó con tranh giành cái này rồi, mỗi cái vú của cô đều được Trình Nghị xoa nhẹ.

Chu Dao chịu không nổi rên lên “Ngao ~~ Anh đừng có nhào nặn vú của tôi…”

Trình Nghị cười: “Mỗi cái vú của em chó mẹ đều nhỏ, cái nào cũng mũm mĩm thật đáng yêu.”

Chỗ này đều là cây lâu năm bao quanh, tán cây to rộng, che chắn ánh mặt trời nóng bỏng, chỉ có từng đốm nhỏ xuyên qua khe lá rơi xuống dưới, bao phủ lên cơ thể của hắn.

Trong thân thế có một cái lưỡi to mềm mạnh mẽ chui vào, làm xằng làm bậy ở nơi xấu hổ nhất của cô, mang đến cho cô những vui sướng tươi đẹp mà cô chưa bao giờ được tận hưởng.

Chu Dao cong bụng nhỏ lên, hai chân đạp loạn xạ, cả người lâng lâng như ở trên mây.

“Bé chó mẹ bị lưỡi ông đây chơi đến cao trào! Lỗ của bé chó mẹ thật nhiều nước.”

Lông tóc trên mặt hắn đều bị ướt đẫm do nước dâm của bé chó mẹ này cao trào phun ra.

Trình Nghị mút lấy đầu vú của cô vào miệng, cả sáu đầu vú cái nào cũng bị hắn ăn ướt nhẹp. Hắn liếm liếm mặt cô, đùa bỡ cô thành tư thế bốn chân chống đất, cả người hắn lại nằm lên trên, thân thể nho nhỏ của cô hoàn toàn bị hắn bao phủ.

Thân dưới đã điều chỉnh vị trí Ok, cái chim chó của hắn nóng cứng đến mức muốn nổ tung chống lên quả đào của cô, chầm chậm tiến vào từ phía sau. Quả đào run rẩy dữ dội, phun ra một dòng nước dâm, thấm ướt cả cái chim chó của hắn.

Hắn hung hăng cọ mài vài cái, mài cô đến mức nhũn ra đứng không vững phải nằm bẹp xuống, Trình Nghị dùng một cái móng vuốt, giữ chặt eo cô, ra sức đẩy háng tới, đâm cái chim chó của mình vào nơi ướt đẫm ấm áp kia một cái.

Thân dưới bị chim chó nóng hổi của háng xé rách, Chu Dao hét lên một tiếng, bốn cái móng vuốt cào loạn mặt đất muốn chạy trốn khỏi tên chó săn đáng sợ này, lại bị móng vuốt to khoẻ của hắn đè chặt dưới thân, dùng chim chó đóng đinh cô dưới mặt đất.

Chu Dao đau đớn sủa ấu ấu, nước mắt đầm đìa, nghe vô cùng thảm, Trình Nghị liếm lông của cô: “Dù sau cũng đau một lần, em thành chó mẹ của ông đây, thì ông sẽ đối tốt với em cả đời.”

Hắn nhìn thấy nơi riêng tư đang co thắt của cô chảy ra một dòng máu nhạt, hai quả đào nhỏ dính sát vào chim chó của hắn, bên trong cô vừa nhỏ lại hẹp, hắn đẩy đến tận cùng nhưng vẫn còn dư nửa cái ở bên ngoài, hắn va chạm thật mạnh thật nhanh, nhiều lần quất vào tử cung của cô.

"Ấu ấu… Đau quá đau quá… Anh nhanh rút ra đi…”

Chu Dao đau thương kêu to lên, toàn thân run rẩy, bị chim chó của hắn đóng đinh không thể nào thoát được, cô cảm thấy bụng của mình đã bị đâm thủng rồi,  nhưng có một cảm giác vui sướng kỳ lạ dần dần sinh sôi nảy nở trong thân thể, lỗ nhỏ cũng không còn đau đớn nữa, lúc hắn đè cô ra ra vào vào cũng đem tới rất nhiều cảm giác vui thích ngứa dại đau đau.

“Bé chó mẹ phát dâm, cắn chặt chim chó của ông, làm sao rút ra.”

Hắn mạnh mẽ kéo ra đút vào, xương mu va đập trên mông nhỏ của cô, ở nơi rừng cây không người, chỉ có tiếng chim hót, côn trùng kêu, tiếng gió lay động lá cây xào xạc, là tiếng nước chảy róc rách của dòng suối nhỏ bên cạnh, còn có tiếng thở dốc và tiếng va chạm bạch bạch của cơ thể bọn họ.

“Chịch chết chó cái dâm đãng này! Từ lần đầu tiên nhìn thấy em vặn vẹo lắc lư cái mông nhỏ chạy lon ton là ông đã muốn cưỡi lên người em, hung hăng chịch nát cái lỗ chó của em!”

“Ẳng ẳng… Đừng nói nữa… Tôi không muốn nghe…”

Lỗ tai Chu Dao rũ xuống, muốn ngăn chặn những lời nói dơ bẩn khó nghe này, cô trước giờ đều lớn lên ở nước ngoài, có khi nào nghe qua những lời nói thô tục bẩn thỉu này đâu, nhưng thân thể lại bị những lời nói này của hắn sinh ra phản ứng, nước trong lỗ nhỏ lại chảy thành sông.

Hắn nhìn cô thẹn quá cuộn tròn người lại bèn cười hố hố, vẫn cứ lải nhải bên tai cô không ngừng.

“Đợi cả tháng, chim chó của ông cũng trướng phình cả tháng, cuối cùng thì hôm nay cũng chịch được lỗ chó của cưng.”

“Bé chó cái tên là Dao Dao đúng không, Dao Dao thấy sướng không? Bị chim chó to bự của ông chít có sướng hay không?”

“Đem hết tinh dịch bắn cho em! Làm bụng em to ra, để cho em sinh cho ông một ổ chó con.”

“Em nói xem, bạn trai em biết lỗ chó của em đã bị ông đây lấp đầy, còn bị ông làm cho lớn bụng, hỏi xem hắn có còn muốn em không?”

Trình Nghị nhớ đến việc cô có bạn trai liền nổi giận, càng trở nên thô bộ hơn, đâm cô muốn bay ra ngoài, Chu Dao không thể làm gì khác hơn là thít chặt lỗ dưới, ngậm chặt lấy chim chó của hắn, hai cái móng vuốt nhỏ cũng bám chặt lấy hai chân trước của hắn.

Trình Nghị bị lỗ dưới của cô kẹp chặt bất ngờ như vậy, chim chó của hắn cũng trướng lên, quy đầu nở phình ra, kẹt ở bên trong lỗ nhỏ không rút ra được.

Cái đồ vật kia đột nhiên phình to gấp mấy lần khiến cho lỗ nhỏ của cô ăn không nổi, quy đầu cũng to ra, ma sát vách tường thịt nhạy cảm của cô, nước bên trong khe thịt càng chảy càng nhiều, nhưng lại bị hắn ngăn lại ở cửa tử cung, mỗi lần co giật đều có thể cảm nhận được nước đang di chuyển bên trong.

Chim chó đã bắn hai lần vẫn còn nằm trong lỗ nhỏ của cô, mãi cho đến khi mặt trời ngã về tây, hắn mới xoay người trượt xuống thân thể cô, thân dưới của bọn họ vẫn còn mút chặt lấy nhau, hắn dùng tư thế đuôi bắn lần thứ ba, lần này ước chừng khoảng vài chục phút thì cái chim chó của hắn mới xìu xuống, rút ra khỏi khe thịt của cô.

Chu Dao nằm xụi lơ trên cỏ, lông toàn thân đều là nước, dính bết lại với nhau. Chưa có khi nào cô lại khốn đốn như vậy, thân thể luôn luôn sạch sẽ, bộ lông trắng nõn không tỳ viết.

Đều tại tên chó săn hung ác kia, lúc cô động dục, hắn đã phá thân cô mà không quan tâm đến suy nghĩ của cô, nước mắt Chu Dao không ngừng chảy xuống, bản thân cũng co ro lại thành một đống nhỏ khóc nức nở.

Trình Nghị nhìn ra được bộ dáng muốn sống muốn chết của cô, trong lòng vốn dĩ còn tức giận vì chuyện cô có bạn trai, bây giờ lửa giận cũng đã ngập trời.

Hắn đảo vòng quanh cô, tức giận rống lên: “Em khóc cái gì mà khóc! Chơi với ông sướng như vậy thì khó lắm sao? Cũng là em đang nghĩ đến bạn trai có đúng không? Là con chó đực nào mà ông không thể giết hắn!”

Chu Dao thút thít trả lời: “ử ử~~ Tôi không có bạn trai, cũng không muốn cùng sướng với anh.”

Nói xong rồi cô chuẩn bị muốn rời đi, vừa mới đứng dậy thì bên trong tinh dịch của hắn bên trong khe thịt cũng theo đó mà chảy dọc xuống chân sau, đây là bằng chứng cô đã bị hắn cưỡng hiếp.

Càng buồn hơn là từ đó tới giờ, cô sống ở nước ngoài rất tốt, ai biết được theo cô chủ về đây lại gặp tên chó săn hung ác này, xông vào cuộc sống của cô khiến cho cuộc sống chó của cô cũng trở nên lộn xộn.

Trình Nghị bắt được điểm chính ‘Tôi không có bạn trai’, thì ra cô ấy không có chó đực nào cả! Lúc trước là lừa anh! Trình Nghị mừng như điên nhìn lên trời sủa dài mấy tiếng, chấn động khiến chim nhỏ trong rừng cũng sợ bay đi.

Trình Nghị vui đến mức xoè chân ra chạy như điên, nhìn trời sủa vang không ngừng.

Tức giận trong lòng cũng tan biến, gục đầu xuống dù lưỡi liếm mặt Chu Dao điên cuồng, lồng ngực phát ra mấy tiếng sủa vui vẻ: “Vợ ơi vợ ơi.”

Hắn liếm toàn bộ khuôn mặt của cô, lông tóc của Chu Dao ướt nhẹp, tất cả đều là nước bọt của hắn, cô tức giận nằm trong ngực hắn vùng vẫy: “Ai là vợ của anh? Anh đúng là đồ chó săn không biết xấu hổ.”

Tâm tình Trình Nghị lúc này rất vui sướng, hận không thể hoà cô vào thân thể của mình “Trong tử cung của em đều là tinh dịch của ông, qua mười ngày sau thì sẽ có thai chó con của ông, còn nói không phải vợ ông à?”

Chu Dao mệt mỏi không muốn tranh cãi với anh, trên người dính dính rất khó chịu :”Anh thả ra, tôi phải về nhà rồi.”

Trình Nghị có lòng đùa cô: “Không thả, ông muốn tha em về ổ chó của ông, để mỗi ngày đều chơi chết lỗ nhỏ của em.”

Cái tên chó săn đê tiện vô sỉ này! Chu Dao đỏ mặt “Cả người tôi đều bẩn, rất khó chịu, tôi muốn về nhà tắm.”

Trình Nghị cúi đầu nhìn bộ lông trắng trên người cô đã bị bẩn thành màu xáu, nhưng dù cô có như vậy, trong mắt hắn cũng rất xinh đẹp.

“Ông đây dẫn em đi tắm.”

Hắn ngậm lấy gáy cô chạy vào trong suối, nước suối trong veo có thể nhìn tháy đáy, còn có mấy con cá nhỏ đang bơi lội bên trong.

Chu Dao sợ hãi ôm hắn giãy dụa “Tôi không biết bơi.”

Trình Nghị lại cười: “Yên tâm, đã có ông ở đây.”

Chu Dao vẫn rất lo lắng, hai cái móng vuốt nhỏ ôm chặt lấy cổ hắn.

Nước suối được ánh nắng hun ấm áp, Chu Dao chẳng cần phải làm gì, chỉ cần thoải mái kêu, Trình Nghị ném cô lên lưng, nghe thấy tiếng thét chói tai của cô, hẳn nở nụ cười.

Đây là một con suối nhỏ, hắn bơi bằng bốn chân còn Chu Dao trở mình nằm ngửa trên lưng hắn.

Mặt trời đã lặn, cả vùng trời đều đỏ rực như hoa hồng, phía thôn làng cũng đã lên khói bếp, tiếng gọi trẻ con về nhà ăn cơm, làng quê yên ả hiền hoà cũng náo nhiệt lên.

Cô thì nhìn trời còn Trình Nghị thì nhìn nước suối, mặt nước phản chiếu bầu trời, rất đẹp, lúc trước anh chỉ đến đây chơi một mình, cũng không cảm thế con suối nhỏ này đẹp đến thế.

Chu Dao nằm trên lưng hắn thoải mái đến buồn ngủ, không ngờ tên chó săn này còn rất lãng mạn. Lưng của hắn vừa rộng vừa khoẻ khoắn, Chu Chu có trở mình cũng không sợ ngã. Cô nghĩ, cho dù cô có ngã thì cũng không sợ vì đã có hắn ở bên cạnh.

Bọn họ ngâm suối một lúc lâu, mãi đến khi trời tối lại mới dừng, Chu Dao đứng trên cỏ, giũ lông cho sạch nước, lại biến thành một bé chó cái màu trắng xinh đẹp.

Trình Nghị nhìn cô sạch sẽ như vậy cũng lắc mình giũ lông, nước văng lên cả người cô, Chu Dao giận thét chói tai, hắn thì đứng một bên cười ha hả.

Hắn tiễn cô về nhà, Chu Dao vẫn còn rất mệt, cuối thôn đầu thôn không phải là quá xa, Trình Nghị thấy cô càng đi càng chậm, nên ngậm cô vất lên lưng đưa cô về.

Đến cửa nhà, Chu Dao leo xuống “Tôi… Đi vào.”

“Ừm, đi thôi.”

Trên mặt Trình Nghị vẫn mang theo nụ cười, nhìn cô vào nhà rồi mới rời đi.

Sau đó Chu Dao cũng không ra khỏi cửa, cô cảm thấy bản thân mình đã mang thai, là mấy đứa nhóc con của cái tên chó háo sắc kia.

Cô chủ mấy ngày này thấy Dao Dao không ăn gì, dáng vẻ thì mệt mỏi, rất lo lắng sợ cô bị bệnh rồi hay không, nên quyết định ngày hôm nay sẽ đưa cô đi lên tỉnh khám thú y.

Chu Dao thật sự muốn nói với cô là mình không có bệnh, chỉ là cô sắp được làm bà ngoại rồi, nhưng chủ nhân nghe không rõ, chỉ nghe được tiếng sủa ư ư khó chịu của cô, nên càng thêm lo lắng.

Cô chủ mở cửa xe mới mua, Chu Dao ngồi ở phía sau, khi xe chạy ra khỏi cửa, cô nghe được tiếng chó sủa, cô đứng lên nhìn ra ngoài thì thấy một con chó săn lớn chạy phía sau xe.

Trên mặt hắn đều là lo lắng, cô vẫn là lần đầu được nhìn thấy sắc mặt lo lắng như vậy của hắn, hắn luôn cà lơ phất phơ, không biết tính toán.

Hắn sủa theo hướng của cô, không che giấu được hoảng loạn bên trong: “Bé chó cái này không muốn nói câu nào mà đi sao?”

“Rõ ràng là em cũng yêu thích ông mà!”

Chu Dao bị câu nói của hắn chọc cười, sao lại có một con chó vô liên sỉ thế này, vừa thô tục vừa đê tiện, nhưng mà hắn nói đúng, cô cũng rất thích hắn.

Chu Dao nói trước với hắn: “Anh đừng có đuổi theo nữa, tôi đi gặp bác sĩ, kiểm tra một chút, xem bé con cũng chúng ta đã phát triễn tốt hay không.”

Đáng tiếc, cửa sổ xe đã đóng mà giọng của cô lại bé, Trình Nghị không nghe rõ cô nói gì, chỉ biết là hắn ngồi ở gốc cây đa chờ đợi cô nửa tháng, bây giờ cô vừa ra khỏi cửa là muốn rời đi.

Trình Nghị chạy như điên, muốn đuổi kịp cô để hỏi vì sao lại rời đi.

Nhưng cho dù hắn chạy nhanh thế nào cũng không thể đuổi kịp oto.

Chu Dao nhìn thấy hắn đuổi theo phía sau, bây giờ xe đã lên đường cao tốc, càng lúc càng nhiều xe, hắn liều mạng đuổi theo như vậy, Chu Dao lo lắng hắn sẽ bị xe đụng phải.

Có một chiếc xe rẻ từ đường nhỏ ra cao tốc, nhưng vì đoạn đường dốc nên nó lao nhanh ra đường.

Chu Dao sợ hãi kêu lên: “Trình Nghị.”

Đây là lần đầu tiên cô gọi thẳng tên hắn, không ngờ lại trong tình huống thế này.

Trình Nghị bị đụng bay lên rồi ngã lông lốc mấy vòng trên mặt đất,  Chu Dao thấy cảnh như vậy trái tim cô cũng muốn ngừng đập.

Chu Dao chạy nhanh đến đầu xe, kêu to gọi cho chủ: “Cô chủ, cô chủ, nhanh dừng xe lại! Dừng xe lại!”

“Dao Dao đã xảy ra chuyện gì, sao lại không ngoan chạy ra phía trước như thế?”

Bàn chân nhỏ của cô đè lại volant của cô chủ, ý muốn cô ấy dừng lại: “Ẳng Ẳng… Mau dừng lại đi mà!”

Chủ nhân nghe thấy tiếng thét chói tai của Chu Dao và bị móng vuốt của cô đè tay nên đành ngừng xe lại, Chu Dao dùng hết sứng phá cửa xe, đồng thời quay đầu lại đáng thương thương cô chủ của mình.

Cô chủ cảm thấy kỳ lạ, bình thường Chu Dao rất ngoan, sao bây giờ lại không nghe lời như vậy.

Nhưng nhìn dáng vẻ cố sức phá cửa xe ra ngoài, cô không thể làm gì khác hơn là mở cửa cho Dao Dao. 

Chu Dao lập tức nhảy xuống, chạy về phía Trình Nghị.

Trình Nghị bị xe đụng bay nằm lăn trên mặt đất, ruột gan đau buốt giống bị vỡ nát, hắn cố gắng đứng dậy và muốn tiếp tục đuổi the “Dao Dao” Hắn gọi tên cô đồng thời phun ra một ngụm máu lớn.

Hắn lảo đảo nghiêng ngã chạy về phía trước: “Dao Dao, Dao Dao, đừng bỏ anh.”

Mắt của hắn cũng đã chảy máu, giữa màu đỏ máu nhuộm hắn nhìn thấy một quả cầu trắng từ xa chạy đến, lách qua những chiếc xe chạy như điên lao về phía hắn.

Hắn nghe được cô gọi tên mình: “Trình Nghị, Trình Nghị.”

Trình Nghị cạn kiệt sức lực nằm rạp xuống mặt đất, máu tươi trong miệng trong mắt hắn chảy càng lúc càng nhiều, cả bầu trời đều nhuộm một màu đỏ tươi, giống như chiều hoàng hôn ngày đó bọn họ bơi trong suối nhỏ, sắc trời cũng đẹp tựa như cô ấy.

Chu Dao nằm trong ổ cho hai thằng nhóc chó bú sữa, hai con chó nhỏ này đều là màu trắng đen xen kẽ, có một con đuôi đen.

Chu Dao dịu dàng liếm đỉnh đầu của bọn nhỏ: “Các bé cưng đừng nóng vội, cứ ăn từ từ.”

Đằng sau lại vang lên một tiếng chó đực: “Mấy thằng nhóc tụi mày ăn ít thôi, còn chừa cho cha tụi mày nữa!”

Chu Dao đỏ mặt mắng hắn: “Trình Nghị, đừng có nói lung tung, dạy hư tụi nhỏ.”

Trình Nghị uy phong đứng trước cửa ổ chó của hắn, che mưa cản gió cho ba mẹ con, nghe thấy cô ấy mắng mình, hắn cũng không giận mà còn cười, hếch mặt lên đáp lại: “Vợ ơi, khi nào dỗ hai thằng nhóc đó ngủ rồi, hai chúng ta lại đi bơi suối đi.”

Hơn nữa, hắn nhận thấy, chịt lỗ chó của cô trong nước sướng hơn rất nhiều.

Chu Dao nhìn vẻ mặt đê tiện của anh là biết trong đầu anh nghĩ cái quỷ gì rồi, xấu hổ nói: “Muốn thì tự anh đi đi.”

Cuối cùng, cô vẫn bị hắn tha lên lưng chạy vào rừng cây nhỏ, sau một trận mây mưa, thân thể Chu Dao mềm nhũn nằm trên lưng hắn nhìn bầu trời đỏ rực.

Trình Nghị đắc ý cõng cô bơi trong nước, hắn cảm thấy có cô kiếp chó của hắn mới viên mãn.


 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.