Nhật Ký Tình Yêu Trực Tuyến

Chương 59: [Ngoại Truyện 1] Phiên Ngoại Couple




Phiên ngoại 1: Uống Sữa

Chu Dao tắm xong đi ra ngoài, nhìn thấy con gái cưng Nguyên Nguyên đang bò trên ngực ba mình, cái mông tròn lẳn còn úp hẳn lên mặt anh.

Trình Nghị kêu gào xin tha, cũng không biết là nhóc con có hiểu hay không nữa, có thể là thấy chơi vơi ba ba như vậy rất vui, nên bé cười khanh khách vui vẻ, nước miếng cũng đều chảy ra, hai bàn tay bé xíu mũm mĩm dùng sức vỗ vỗ.

Chu Dao cũng cười theo, Nguyên Nguyên còn đang mặc tả lót đấy, dám đối xử như vậy với Trình Nghị có lẽ cũng chỉ có mỗi con gái cưng nhà cô thôi.

Bên tai cô còn nghe được cái lão Trình Nghị cuồng con gái nói: “Cục cưng à, cẩn thân, coi chừng ngã xuống.”

Trình Nghị đỡ lấy cô bé con mũm mĩm đang làm loạn trên mặt mình, để phòng cô bé ngã, Nguyên Nguyên chơi thật vui vẻ, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy mama mà bé yêu nhất, ê ê a a kêu Chu Dao, cuối cùng mới chịu bò xuống khỏi mặt baba, duỗi tay ra muốn được mẹ ôm.

Trình Nghị ai oán nhìn con yêu có mới nới cũ một cái, vừa thấy Chu Dao thì trong mắt đã không còn người ba ba này nữa rồi.

Chu Dao đi qua bế bé lên, tay ngắn nhỏ bé của nhóc bám vào Chu Dao, đầu nhỏ cũng dụi vào ngực của mẹ.

“Cục cưng Nguyên Nguyên buồn ngủ rồi, mama cho con bú, ăn no ngủ ngon nha.”

Chu Dao nằm xuống, ôm Nguyên Nguyên trong lòng, vội vàng kéo áo mình, dây áo vừa kéo xuống, lập tức lộ ra một bầu vú trắng nõn, Nguyên Nguyên nhìn thấy lập tức há miệng ngậm lấy, bàn tay nhỏ thì lại đặt trên bầu ngực của cô.

Chu Dao dịu dàng cúi đầu nhìn Nguyên Nguyên đang nằm trong ngực mình bú sữa ngon lành, Trình Nghị nằm ở bên kia nhìn chằm chằm vợ yêu, suy nghĩ xem, con mẹ nó cô gái này sao còn đẹp như vậy, từ lần đầu tiên anh nhìn thấy cô, thì đã bị cô bắt mất hồn vía rồi.

Chu Dao bị ánh mắt trần trụi của anh làm hoảng hốt, đá chân anh một cái, khẽ giọng hờn dỗi: “Anh mau đi tắm rửa đi.”

Trình Nghị cười khẽ, thò đầu qua hôn lên mặt Nguyên Nguyên một cái, nhóc con này đang uống sữa nên không muốn người khác quấy rầy, hơn nữa ba ba cứ dính người như vậy, bé buồn bực vung cánh tay mập múp của mình, đánh lên trên mặt Trình Nghị cái bốp.

Chu Dao buồn cười không thôi, Trình Nghị giả bộ trừng mắt hù dọa con gái cưng, cục cưng nhà anh chỉ dùng cái ót để nhìn anh, còn mình thì ôm lấy ma ma mà bé yêu nhất, giữ chặt bình sữa thơm ngát của mình uống ngon lành.

Trình Nghị cũng sáp lại hôm lên nhũ thịt trắng ngần hơi lộ ra của Chu Dao, cô vừa mới tắm xong, mùi sữa tắm hòa cùng mùi sữa nồng đậm, chọc cho anh kích động không thôi.

Trình Nghị đầu lại nhảy số muốn làm việc xấu, nhưng sợ làm động đến Nguyên Nguyên, cho nên gằn giọng nói khẽ: “Tắm rửa xong đến lượt anh bú sữa.”

Chu Dao đỏ bừng khuôn mặt, mắt cũng không dám nhìn anh, cúi đầu đáp ứng “Ừ ừ ừ, anh mau mau đi đi!”

Tên này đúng là đồ lưu manh thật! Cái gì mà đến lượt anh bú! Đồ ăn của con gái mà cũng tranh, hơn nữa anh còn không biết anh già đầu thế nào rồi, không phải là bú sữa mà anh thật sự muốn cắn rớt đầu ti của cô thì có.

Đôi lúc khi đang cho Nguyên Nguyên bú sữa, bé nằm trong ngực cô nhìn bình sữa của mình bằng ánh mắt trong veo sâu thẳm, Chu Dao cảm thấy bé là đang nghi ngờ, tại sao bình sữa của mình hôm nay lại khác hôm qua.

Cô muốn cho bé biết là mỗi đêm sau khi bé ngủ, ba ba của bé sẽ nâng hai cái bình sữa bự này của bé vừa hút vừa cắn, còn uống hết sữa mà bé thích nhất, khẳng định là bé sẽ tặng cho ông già nhà bé một tát.

Chu Dao vỗ nhè nhẹ lên lưng Nguyên Nguyên dỗ dành để bé ngủ, cuối cùng thì Nguyên Nguyên cũng chịu ngủ, miệng còn ngậm lấy đầu ti của mẹ, Chu Dao cúi đầu hôn lên trán bé.

“Nguyên Nguyên ngủ rồi sao?”

Chu Dao nghe vậy ngẩng đầu lên, Trình Nghị vừa mới tắm xong, cả người tản ra hơi nước, chỉ quấn một cái khăn tắm bên dưới, bọt nước chạy dọc theo cơ bắp cuồn cuộn xuống dưới phần lông bụng kéo dài được che khuất của anh.

Khuôn mặt xinh đẹp của Chu Dao nóng lên, đỏ mặt “ừm” một tiếng.

Chu Dao rút đầu ti từ trong miệng Nguyên Nguyên ra, nhóc con này thật sự ngủ mê rồi, bị Trình Nghị bế lên cũng không có thức.

Trình Nghị thả con gái yêu lên giường của bé, đắp chăn cho bé thật tốt, xoa xoa đầu tóc mềm mại của con một chút, rồi lại hôn lên khuôn mặt nhỏ mũm mĩm của bé.

Nguyên Nguyên nhíu mày, rầm rì, làm Trình Nghị sợ rút người lại, thấy bé không có dấu hiệu thức giấc nên cũng yên tâm.

Anh nói khẽ: “Cục cưng ngủ ngon.”

Anh nói xong quay đầu đi đến bên cạnh Chu Dao, vừa đi vừa kéo khăn tắm vây trên eo ném xuống, cứ như vậy, mang theo gậy thịt chưa thức giấc nhưng vẫn to bự đi đến chỗ cô, gấp gáp không chờ được nữa nhảy lên giường, bắt lấy hai cổ tay Chu Dao, đè cô xuống. 

Chu Dao sợ hãi kêu lên “A………”

Cô vừa mới kéo dây áo ngủ lên, không để ý lại bị tên lưu manh này đè, gậy thịt chọc vào eo cô, váy cô mặc là váy lụa, nên rất dễ dàng cảm nhận được nhiệt độ của vật kia.

Cô liếc mắt nhìn anh một cái, đôi mắt sóng sánh long lanh, khuôn mặt đẹp thẹn thùng, khiến cho hạ thân của anh phát đau, gậy thịt lập tức sưng to vài phần, giận dữ đâm vào eo Chu Dao.

Trình Nghị nhướng mày nhìn khuôn mặt đỏ hồng của vợ, bọn họ đã kết hôn sinh con rồi, mà cô gái nhỏ này sao lại vẫn còn dễ xấu hổ đỏ mặt đến vậy, cô không biết dáng vẻ thẹn thùng của cô càng làm anh muốn đè cô ra lăn lộn đến chớt đi sống lại sao.

Anh hôn xuống đôi mắt Chu Dao, Nguyên Nguyên rất giống cô, thật đẹp.

Trình Nghị từ nông thôn ra thành phố, dốc sức làm việc hơn nửa đời người, có được tiền bạc danh dự, nhưng hạnh phúc hơn chính là cuộc đời đã mang đến cho anh hai người con gái này.

Anh cẩn thận hôn lên đôi mắt cô, chứa đựng đầy tình yêu, dịu dàng và thương tiếc, Chu Dao ngẩng đầu lên để cho anh hôn, anh nới lỏng thả tay cô ra, Chu Dao vòng tay lên ôm lấy cổ anh, mang theo tình yêu đáp lại nụ hôn của Trình Nghị.

“Vợ ơi, cảm ơn em.”

“Lão Trình, em cũng vậy, cảm ơn anh.”

Cô hôn lên trán, hôn lên chạn mày đẹp cương nghị, hôn lên sóng mũi cao thẳng của anh, cuối cùng đôi môi hai người chạm vào nhau, tình yêu nồng nàn hòa tan vào giữa môi răng hai người.

Anh chiếm đoạt lấy khoang miệng cô, lực độ càng lúc càng thô bạo, Chu Dao ngoan ngoãn hé miệng ra, duỗi lưỡi để anh ăn, cái lưỡi mạnh mẽ của anh quấn lấy lưỡi nhỏ yếu ớt của cô, chờ đến khi anh buông cô ra, nước bọt của hai người đã tạo thành sợi chỉ bạc, kéo dài giữa không trung.

Trình Nghị bế cô ngồi lên đùi mình, nhìn thấy đầu ti đẩy lớp vải trước ngực cao lên, hơn nữa, lớp vải kia đều bị ướt đẫm.

Anh dúi đầu vào bầu ngực mềm mại của cô, nói không rõ lời: “Vú của vợ đến lượt ông bú rồi.”

Chu Dao ôm lấy cái đầu đang cọ loạn trước ngực mình, dở khóc dở cười, sao mà giống với Nguyên Nguyên như thế, đúng thật là hai cha con, cô chủ động kéo dây áo ngủ xuống, để cho anh ngậm lấy bầu ngực bên kia Nguyên Nguyên chưa ăn mà liếm mút.

Cô gái nho nhỏ xinh đẹp, nằm trong lòng người đàn ông, ưỡn ngực lên, đưa núm vú tròn béo ụ vào sâu trong miệng anh, ôm đầu của anh, trên mặt đều là sự dịu dàng.

Người đàn ông với thân hình cường tráng, cơ bắp cùng đường nhân ngư tuyệt đẹp, ôm lấy cô gái trong ngực, vẻ mặt tràn đầy hưởng thụ, chôn trong ngực cô mà bú mút.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.