Nhật Ký Tình Yêu Trực Tuyến

Chương 62: [Ngoại Truyện 4] Phiên Bản Chó Săn và Pormerania (2)




Từ ngày bị tên chó săn vạm vỡ kia chặn đường, Chu Dao càng sợ không dám ra ngoài, hôm nay là sinh nhật của A Hoa, ngày hôm qua bạn ấy đến chơi đã dặn cô, hôm nay nhất định phải đến dự sinh nhật của mình, nhà của A Hoa ở rừng gây nhỏ cuối thôn.

Chu Dao từ chối thì A Hoa giả vờ giận dỗi: “Dao Dao, cậu không đi nghĩa là không xem mình là bạn bè, hơn nữa cậu suốt ngày cứ ở nhà, ra ngoài làm quen thêm vài bạn chó, có nhiều bạn chó đực cứ hỏi tớ là cậu có bạn trai chưa đó.”

Mấy bạn chó khác cũng xôn xao hưởng ứng: “Đúng đó, Dao Dao, cậu xinh đẹp như vậy sao cứ ở nhà mãi thế, đến thời kỳ động dục thì giải quyết làm sao.”

Thời kỳ động dục của chó là chuyện tự nhiên, chủ nhân không có thắt ống sinh dục cho Dao Dao, mấy ngày này bé cũng cảm thấy bộ phận sinh dục của mình ngứa ngứa, trong lòng cũng sốt ruột cồn cào, đây là lần đầu tiên bé động dục, thật cũng không biết phải làm sao.

Chẳng lẽ phải thật sự đi tìm một anh chó để giải quyết nhu cầu sao, nhưng mấy tên chó đực ở đây đều thô tục, vô lễ như vậy, lông tóc thì lôi thôi đã lâu chưa cắt tỉa, mùi thân thể cũng rất khó ngửi.

Đột nhiên bé nhớ đến anh chó Jack tao nhã, thân hình của Jack cao lớn, bộ dạng thì đẹp trai, lông tóc bồng bềnh, lúc cô ở nước ngoài, cũng có rất nhiều chị em yêu thích hắn.

Mấy anh chó ở đây hoàn toàn thua xa Jack, đột nhiên trong đầu bé hiện lên dáng vẻ của tên chó săn cao to đen hôi kia, hình thể của hắn còn vạm vỡ hơn cả Jack, lông tóc đen nhánh sáng bóng, nhưng có vẻ thô ráp, rối bời, vừa nhìn là biết không có nghiêm túc chăm sóc.

Chu Dao cảm thấy khó hiểu, vì sao lại nhớ đến hắn ta, còn so sánh hắn với anh Jack nữa, bé lắc lắc đầu xua hắn ra khỏi não mình.

Cuối cùng bé cũng đồng ý tham gia sinh nhật của A Hoa, bé đến rừng cây nhỏ cuối thôn, mới nhận ra là tên chó săn đáng ghét kia cũng có ở đấy, hắn lười nhác nằm dài híp mắt ở bên cạnh.

Lúc Chu Dao nhìn thấy hắn thì chân hơi run lên, đặc biệt là khi hắn mở mắt nhìn bé, trong ánh mắt đen nhánh đó hình như lóe lên tia sáng.

Bé muốn chạy trốn đã không còn kịp, A Hoa thấy bé đến, bèn chạy đến dẫn bé qua, còn vui vẻ nói: “Dao Dao, Trình Nghị cũng đến, tớ vui lắm, hơn nữa tớ ngửi được mùi động dục rất nồng trên người anh ấy, nói không chừng hôm nay còn có cơ hội bắn pháo một phát với ảnh nữa.”

Chu Dao bị bạn kéo sang, ở đây có mấy chị em lúc trước chơi cùng, còn có bốn anh chó đực.

A Hoa giới thiệu bọn họ: “Đây là bạn của em, Dao Dao là giống chó Pomeranian nước ngoài.”

Chu Dao rất tự nhiên chào hỏi bọn họ một câu, mấy anh chó cũng rất lễ phép đáp lại, đến khi ánh mắt bé chạm vào Trình Nghị đứng bên, thì thân thể không khỏi mất tự chủ rụt lại.

Nhưng bé vẫn cắn răng chào hỏi hắn: “Chào anh.”

Hắn nhe ra hàm răng bén nhọn coi như là đáp lại.

Trình Nghị vẫn nằm phơi nắng ở gốc đa đầu thông, chờ xem cô chó thanh thuần kia có ra ngoài hay không.

Mấy cô chó theo đuôi nhau rời khỏi nhà bé, nhưng Trình Nghị cũng không nhìn thấy bé đâu, hắn có chút chán nản, cái đuôi ỉu xìu cụp xuống, có một cô chó đến mời hắn dự sinh nhật, vốn dĩ hắn không muốn đi, vì hắn không có hứng với mấy thứ này, nhưng khi nghe cô chó ấy nói có mời bé đến, hắn lập tức đồng ý nói rằng sẽ đến.

Quả nhiên, buổi chiều bé đã đến, một thân lông trắng dưới ánh mặt trời càng thêm lóa mắt, thân hình bé nhỏ xinh xắn, cái đuôi vểnh cao cao, xem ra tâm tình rất tốt, đến khi bé nhìn thấy hắn thì bước chân có chút khựng lại, đuôi nhỏ cũng dựng thẳng lên.

Trình Nghị bực bội khó hiểu, mình có đáng sợ đến như vậy không?

Cánh mũi giật giật, ngửi được mùi trong không khí rằng bé đã đến, phảng phất mùi hương động dục của giống cái, không quá nồng đậm giống với những cô chó khác, mùi hương này hơi thơm và ngọt, hắn lại hít mũi ngửi ngửi thì ra là kỳ động dục của bé chó thanh thuần đến rồi.

Đương nhiên là mấy anh chó cũng ngửi được mùi này, trong lòng bắt đầu bức rức cào đất bên dưới, Trình Nghị quay đầu, lạnh mắt liếc nhìn một cái, nhe hàm răng sắc nhọn, gầm gừ cảnh cáo: “Bé đó là của tao, ai cũng không được chạm vào.”

Mấy anh chó sợ hãi, cúi đầu không dám đối nghịch với hắn.

A Hoa chuẩn bị xương cốt và một ít bánh quy, một đám chó ngồi quỳ trên mặt đất vừa ăn vừa tám chuyện linh tinh.

Chu Dao ở bên cạnh đắm chìm trong mấy câu chuyện xưa của bọn họ, thì đột nhiên có gì đó chạm vào đuôi, bé lập tức quay đầu nhìn, bèn thấy mốt cái đuôi màu đen ánh vang đang phe phẩy cái đuôi của mình.

Chu Dao nhìn theo đuôi tìm được chủ, là cái tên chó săn man rợ kia, hắn đang nhe răng lườm mắt nhìn bé, Chu Dao sợ run lên, vội vàng quay đầu đi chỗ khác, tự mình rụt người lại thành một cục không dám nhìn hắn.

Chờ sinh nhật kết thúc, Trình Nghị bị A Hoa cản lại, Chu Dao vội vàng chạy trốn, còn chưa kịp chạy đến cửa thôn đã bị tha lên, cả thân thể đều treo lơ lững trên không, Chu Dao hoảng sợ quay đầu nhìn, thì thấy một đôi mắt hung ác sáng lấp lóe, là tên chó săn kia.

“A! Anh làm gì đó! Mau thả tôi ra!”

Móng vuốt nhỏ của bé cào loạn vào mặt hắn, chân sau cũng vùng vẫy, muốn tránh thoát khỏi hàm răng của hắn.

Một chút sức lực bé xíu của Chu Dao làm sao có thể thương tổn Trình Nghị được, hừ, còn muốn chạy trốn, Trình Nghị cắn cái chân sau đang quơ loạn của bé.

Chu Dao bị hắn làm cho choáng váng, đợi đến lúc hẳn thả ra thì cả người loạng choạng, bốn chân rụng rời không động đậy nổi.

Trình Nghị tha bé ra sau núi, đến một nơi mà chỉ mình hắn biết, nơi này rừng rậm cây cao, còn có dòng suối nhỏ, hắn đặt cô xuống bãi cỏ, dùng chiếc lưỡi to của mình liếm láp đầu bé, rồi lại dùng lưỡi đẩy mặt bé đối diện với chính mình.

Đôi mắt to ngập nước, lông mi vừa dài vừa rậm, hắn lại dùng lưỡi liếm lông mi của bé.

Chu Dao quỳ rạp trên mặt đất, đợi hồi lâu sau mới tỉnh táo, sau đó nhìn thấy trước mắt đột ngột xuất hiện một cái đầu chó và cái lưỡi thật to.

Lưỡi to cứ liếm tới làm lông mi cô ướt đẫm, Chu Dao rụt về phía sau, run run hỏi: “Anh muốn làm gì?”

Hắn không trả lời, vẫn cứ liếm đầu bé, sau đó cả người Chu Dao run bắn lên, hắn vậy mà lại liếm bộ phận sinh dục của bé.

Trình Nghị liếm môi, trên lưỡi còn có mật dịch do động dục chảy ra: “Chó cái dâm đãng đã động dục.”

Chu Dao đứng phắt dậy lập tức muốn bỏ trốn, nhưng làm sao mà thoát được gông cùm xiềng xích của hắn chứ.

Trình Nghị chắn trước mặt bé, giơ chân sau lên, để lộ ra côn thịt căng trướng đỏ bầm từ lâu đang đùng đùng tức giận chỉa về phía cô.

“Đây hẳn là lần đầu em động dục, để anh dùng côn thịt lớn này bóc tem cho em.”

Vật kia của hắn dữ tợn kinh người, hồng tím lại thô cứng, còn to hơn chân sau của bé, bị anh bóc tem thì khác nào nói anh cứ đâm thủng bụng luôn đi!

Chu Dao sợ đến mức run rẩy thân thể, bốn chân mềm nhũn: “Tôi không cần, chỗ đó của anh thật là đáng sợ.” Nói xong bé hoảng loạn tìm đường chạy trốn.

Trình Nghị vù một cái đã bắt được bé, gầm gừ hâm dọa: “Chó cái dâm đãng này muốn để thằng chó khác bóc tem à! Nghĩ cũng đừng nghĩ! Em là cô chó của ông! Lỗ huyệt cũng chỉ để mình ông giã!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.