Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1045: Khúc Thủy Lưu Thương gặp người phong nhã 03




Thái tử làm người cóchút kiêu căng , lại có một loại cao ngạo toát ra từ trong xương , sáchđọc không tốt như ngũ hoàng tử , tính cách cũng không ôn hòa như hoàngPhủ Giác .
Ở trên yến hội , hắn cũng bị ít nhiều người châm chọc.
Tống Minh Dương nghe tiếng đàm tiếu liền dùng văn tài của mình nhất nhất hóa giải cho hắn .
Hắn thấy thái tử mắt lộ hàn quang , không khỏi thấp giọng nhắc nhở :
“Điện hạ, bọn họ chính là sĩ tử , là quân cờ, ngài làm đúng , bọn họ liền tùy ngài sở dụng , sai từng bước , liền dễ dàng cùng bọn họ là địch. Quântrị thần , mà thần chế quân. Trái lại, chính là quân hộ thần , thần ủnghộ quân. Việc điện hạ làm không phải là đọc sách gì , càng không phải là một văn nhân uyên bác nhất . Điều này là trách nhiệm của nhóm học sĩ.Cái điện hạ phải làm chính là làm thế nào nắm vững nhân tâm , điều hành thiên hạ , nắm vững đạo trị quốc chứ không phải là giỏi về cầm kì thihọa , am hiểu văn vẻ điển cố , lại càng không nhất thiết phải là nhântài võ học. Văn đã có văn thần ,võ có võ quan .Điện hạ chỉ cần dùng đúng người , cho dù văn không thể thông thiên , võ không thể thông thần thìcó làm sao ? ”
Thái tử sợ run một chút , kinh ngạc mà hắn, hắn ngờ rằng Tống Minh Dương sẽ nói những lời này với hắn .
Những năm gần đây , không một ai nói với hắn những lời như thế .
Thái Phó chỉ bảo hắn đọc sách , đọc sử...... Phụ hoàng chỉ dạy hắn như thếnào là xem tấu chương , như thế nào là phê duyệt, làm cách nào để giảiquyết sự tình .
Những thứ đó làm cho hắn cảm thấy làm vua thực quá vất vả , cần phải làm rất nhiều thứ , canh năm dậy , canh ba mới đi ngủ .
Những lời của Tống Minh Dương là hắn lần đầu tiên nghe được.
Tống Minh Dương lại thấp giọng nói :“ Tự nhiên thư hay là muốn đọc , kỵ xạcũng là muốn luyện , chính là không cần phải nhất định phải tranh cái gì thứ nhất , thứ hai. Cho dù điện hạ một chút cũng không giỏi , chẳng lẽcòn ai dám nói cái gì ? Cái điện hạ cần , cần phải thật tinh thông chính là làm thế nào cho bọn họ vạn phần kính phục , làm cho muôn người đồnglòng hướng về điện hạ !”
Thái tử chăm chú nhìn hắn không hề chớpmắt sau đó hơi hơi vuốt cằm ,định cuối người hành lễ . Tống Minh Dươngvội vàng ngăn lại , cười nói :“Điện hạ vạn lần đừng khách khí . Ngài là điện hạ , thần là thần tử , thần tử vì ngài phân ưu là chuyện nên làm.Đó là đạo làm tôi , là bổn phận của thần tử , dám làm dám chịu ...”
Tô Trì bên cạnh Tô Trì thấy thế , lập tức đứng dậy chỉnh lại y phục, vẻmặt nghiêm túc , trang trọng vái chào Tống Minh Dương :“Ta thay điện hạhành lễ với ngài . Ngài có thể một lòng vì điện hạ , Tô Trì ta vô cùngkính trọng . Sau này nếu có gì phân phó , Tô Trì quyết không chối từ . ”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.