Nữ Phụ Mang Ý Xấu

Chương 24: Chương 24




Thu Nhược không chú ý tới ánh mắt của Cố Niệm Sâm, cô nhìn em gái nghịch ngợm, ánh mắt hơi bất đắc dĩ, lại không hề có ý định trách cứ, ngón tay thon dài trắng trẻo, chọc chọc vào cái vào trán em gái, cô nắm chặt cổ áo, xoay người rời đi.

Cố Niệm Sâm nhíu mày, nhìn bóng dáng Thu Nhược rời đi, ánh mắt ẩn chứa sự tìm tòi nghiên cứu và suy nghĩ sâu xa.

Thu Mẫn mặc áo tắm tôn lên ba vòng, trên người cũng có dấu hôn, dấu răng thể hiện dục vọng chiếm hữu mạnh mẽ, nhưng chỉ có linh tinh mấy cái, không khoa trương như Thu Nhược. Chỗ khuỷu tay và đầu gối của Thu Nhược, đầu có vết xanh tím sưng đỏ, nguyên nhân thì ngay cả người ngây ngô chưa trải sự đời như Cố Niệm Sâm cũng biết.

Giọng nói Thu Nhược thường  xuyên bị khàn, thấp giọng thì cực kỳ mê người, quyến rũ, thỉnh thoảng lại cả đêm không về ngủ, trên người đầy dấu vết ghê người, đều là minh chứng rõ ràng của việc cô đã có bạn trai, còn có thể là một người đàn ông cực kỳ mạnh mẽ độc đoán, nhưng vì sao, hình như mọi người đều không biết, ngay cả em gái song sinh Thu Mẫn của cô cũng không biết chứ?

Chẳng lẽ đối phương có thân phận đặc biệt, cho nên Thu Nhược không muốn cho người khác biết, cố gắng giấu giếm sao?

Chẳng hạn như… Tài xế mặt trắng, trông như trẻ con, mỗi ngày đều đưa đón các cô đi học của nhà họ Ngôn? Hay là con trai của bác gái quản gia, người đàn ông cao lớn cường tráng từng đến nhà họ Ngôn, đem thuốc cho bác gái?

Bởi vì, nếu bị phát hiện thân phận, thì sẽ bị Ngôn Lý Sâm ngăn cản chia rẽ, cho nên mới đau khổ che giấu cuộc tình này?

Cố Niệm Sâm gãi đầu, nghĩ thầm: Nếu là tài xế hoặc là con trai của bác gái quản gia, thì cho bọn họ mấy cái mạng, cũng không dám để lại dấu vết trên người Thu Nhược đâu! Từ từ… ngay cả nghĩ đến việc dâm loạn Thu Nhược cũng không dám nghĩ chứ nhỉ?

Rốt cuộc thì đối phương là ai chứ! Dám để lại dấu vết khoa trương như vậy trên người Thu Nhược, chẳng lẽ đối phương không biết, Thu Nhược có thói quen chăm sóc da mỗi ngày sao?

Cô rất nâng niu thân thể mình, đồ ăn kích thích cũng không dám ăn, đồ ăn quá dầu mỡ, quá mặn, quá sẫm màu, đồ ăn không lột vỏ, lột da, đều không chạm vào, cực kỳ cẩn thận.

Điều này làm cho Cố Niệm Sâm ngày nào cũng ăn khuya, ăn đồ ăn vặt, uống nước có ga, đã nuôi ra bụng bia nhỏ, làm sao mà chịu nổi?

===================================

Cô đi vào văn phòng của anh, nhìn thấy một người phụ nữ ăn mặc gợi cảm xinh đẹp, đứng bên cạnh anh, thấp giọng nói lời nhỏ nhẹ với anh.

Người phụ nữ tưởng người tới là để phá hủy bầu không khí của bọn họ, liền nhìn lên đầu không vui, căm tức, nhưng sau khi nhìn thấy cô, lại lập tức thay đổi thái độ, lộ ra nụ cười lấy lòng: “Cô Ngôn, cô đã tới rồi!”

Mặt cô vẫn giữ nụ cười thong dong khéo léo, chỉ là hơi cong môi, cười như không cười, lại toát ra một vẻ đẹp quý phái phóng khoáng, làm cho người phụ nữ kia cảm thấy lúng túng bất an. Rõ ràng chỉ là một cô gái choai choai, nhưng lại có khí thế áp đảo, làm người ta vừa nhìn đã thấy sợ, không dám lỗ mãng trước mặt cô.

“Cô ra ngoài trước đi!” Người đàn ông tháo mắt kính đeo lúc làm việc xuống, làm lơ ánh mắt đưa tình của người phụ nữ, và cả thái độ muốn nói lại thôi của cô ta, phất tay ra hiệu cho cô ta rời đi.

Người phụ nữ õng ẹo dậm chân, trên mặt hiện lên vẻ nũng nịu cáu kỉnh, chỉ là người đàn ông không hề để ý, mặt không cảm xúc mà liếc mắt nhìn cô ta một cái, ánh mắt sắc lạnh đến kinh người.

Người phụ nữ cắn môi, hừ một tiếng, kể cả giận cũng không dám liếc mắt nhìn người con gái đang ngồi trên sofa, giày cao gót dậm uỳnh uỳnh, tỏ vẻ cô ta không vui, đóng cửa rời đi.

“Người anh mời đến làm giám đốc điều hành, chỉ có tố chất như vậy thôi sao?” Cô mở miệng, từ từ dò hỏi.

“Đây không phải là do anh mời đến, là cô ta không mời mà đến, chỉ là giá trị kèm theo của cô ta cao, nên anh mới giữ lại.” Người đàn ông đứng dậy, đứng ở bên bàn làm việc, rót một ly nước ấm, ngồi xuống bên cạnh cô, cách cô cực gần, cầm ly nước, đặt ly nước khẽ chạm vào cánh môi phấn hồng của cô, từ từ đút cho cô uống.

“Giá trị kèm theo gì? Kỹ năng trên giường sao?” Cô đẩy ly nước còn thừa chút nước ra, nhướng mày hỏi anh.

Người đàn ông ngẩng cổ, uống nốt chỗ nước còn thừa, nghe được lời cô nói, thì phát ra tiếng cười trầm thấp mê người đầy từ tính: “Rõ ràng là em không nghi ngờ gì cả, lại còn giả vờ ghen tuông, thật đúng là đáng yêu mà.”

Sau đó, anh bỗng nhiên nhận ra, lời vừa rồi của mình không đúng, sợ cô thẹn quá hóa giận, bèn nhân lúc cô chưa kịp phản ứng lại, vội vàng cúi đầu lấp kín môi cô, tùy ý hôn môi.

Cô đẩy ngực anh ra, không hiểu vì sao anh lại động dục, không phải tìm cô tới công ty để ký tên sao? Hôm trước, thân thể bị anh chà đạp đã rất mẫn cảm, bị anh ôm ấp xoa nắn một hồi đã làm miệng vết thương kia hơi đau, kết hợp với chỗ đau chưa khỏi hẳn, làm thân thể cô run rẩy, phát ra tiếng thở dốc ngắt quãng.

Mỗi lần hoan ái với anh, luôn cần nghỉ ngơi một thời gian, đây là hình thức ở chung mà bọn họ trong lòng hiểu rõ nhưng không nói ra. Thể lực của anh quá tràn trề, mà cô lại quá mức mềm mại yếu ớt, căn bản là không chịu được đựng việc liên tục làm tình trong thời gian ngắn.

Dáng vẻ cô cao quý tao nhã, không nhanh không chậm, căn bản là do bị anh lăn lộn quá tàn nhẫn, mà hình thành nên thói quen này. Cô hoàn toàn không thể làm ra động tác có biên độ quá lớn, hay chạy nhảy lung tung, bước chân nhanh hơn một chút đã cảm giác giữa hai chân đau đớn kêu gào, bị căng ra trong thời gian dài, huyệt nhỏ mềm mại lại liên tục bị ma sát đến mức sưng tấy đỏ ửng nên làm gì cũng phải thật cẩn thận, dáng ngồi có thể không đoan trang thong dong sao?

Người đàn ông cũng không thật sự muốn làm gì với cô, nhưng âm thanh cô vô thức phát ra lại quá mê người, quá phạm quy. “Anh biết em còn chưa khỏi hẳn, anh chỉ muốn xem em bị thương đến mức nào thôi.”

Cô rũ hàng mi dày như cánh chim xuống, cảm nhận ngón tay anh đang ma sát trên người mình, đặc biệt là ở chỗ bị thương, vừa sướng vừa ngứa, lại hơi đau đớn.

Anh kéo tay cô, để lên lưng ghế sofa, từ sườn thịt trên cánh tay cô, bắt đầu liếm hôn, dù nơi đó có dấu vết hay không, anh đều đích thân tuần tra từng chút một.


 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.