Nữ Phụ Mang Ý Xấu

Chương 9: Chương 9




Cô ta dựa vào ánh đèn mờ ở hành lang, chiếu vào hình dáng mơ hồ trong phòng khách, đi đến chỗ sofa.

Không gian phòng khách này quá lớn, còn ở tầng cao, một khi bật đèn lớn, thì toàn bộ căn nhà đều sẽ bị chiếu sáng, chói mắt vô cùng. Đã nửa đêm rồi, cô ta không muốn làm ảnh hưởng đến người khác.

Tìm được di động rơi ở sofa, cô ta trở lại hành lang, nghe thấy nhà ăn có tiếng động, hình như là tiếng nói chuyện của một nam một nữ, tiếng người đàn ông không quá rõ, bởi vì nó khá nhỏ, nên cô ta chỉ nhận ra giọng nữ là một trong hai chị em sinh đôi.

Trực giác đầu tiên của cô ta là Thu Mẫn dẫn bạn trai về nhà, chính là cái người tên là Phương gì đó, hình như thân phận rất cao quý, còn hơn nhà họ Ngôn một chút, nhưng tên lại siêu khó nhớ, đến nay, cô ta còn chưa nhớ rõ tên của cậu ta, kể cả biết cách phát âm, cũng không biết là chữ nào.

Bởi vì Thu Mẫn thường xuyên về nhà lúc đêm khuya, nên theo bản năng, Cố Niệm Sâm lập tức cảm thấy người bên trong là cô ấy, huống chi, theo đồng hồ sinh lý của Thu Nhược thì 10 giờ cô đã lên giường ngủ rồi, điều này thì Cố Niệm Sâm vẫn biết.

Cố Niệm Sâm không muốn chọc phải phiền phức, cầm di động đi lên cầu thang.

Sau đó, cô ta nghe thấy tiếng rên rỉ, vừa nghe âm thanh kia, Cố Niệm Sâm đã rõ ràng, bên trong đang làm hoạt động gì. Là âm thanh nhẹ nhàng nũng nịu, khẽ khàng thì thào, cực kỳ khó nhịn, không biết là đau đớn hay là hưng phấn mà kêu lên, tiếng thở dốc và ngâm nga mê người vang lên không dứt, phập phồng không ngừng.

“Ưm, từ từ, quá sâu.” Giọng nói cô ấy khàn khàn trầm thấp, tiếng ưm kia, thật đúng là mê hoặc tâm can, ngay cản Cố Niệm Sâm nghe xong còn cảm thấy rung động tâm hồn, huống chi là người đàn ông bên trong?

Cô ta bước lên cầu thang, nghe tiếng bạch bạch ngày càng vang dội từ phía sau truyền đến, mãnh liệt hung hãn, cực kỳ mạnh mẽ, như là muốn làm chết đối phương, tần suất cao đến mức làm cô ta đỏ cả mặt.

Là một cô gái trong trắng, nghe tình hình làm tình thực tế kịch liệt như thế, điều duy nhất cô ta nghĩ trong lòng, chính là anh ta làm mạnh mẽ tàn nhẫn như vậy, sẽ không cắm hỏng thân thể Ngôn Thu Mẫn sao?

Nghe thấy tốc độ tiếng da thịt nện vào nhau kia là có thể tưởng tượng được tình huống thảm thiết bên trong, giọng nữ rên rỉ, có phần nức nở, có thể thấy được là cũng không thể chịu nổi cuộc tấn công mãnh liệt này.

“Chậm… một chút, mạnh quá, cầu xin anh… ưm a…” Giọng nữ kia hơi nghẹn ngào, trong lúc nói chuyện, còn khàn khàn ngâm nga không ngừng, không thể nói thành một câu hoàn chỉnh.

Chỉ chốc lát, tiếng ngâm nga nức nở của cô ấy liền biến mất, chỉ còn lại tiếng bạch bạch tần suất cao. Cố Niệm Sâm đắn đo không biết là cô ấy bị che miệng lại, hay là bị làm gì, nhưng cô ta sợ bị người ta phát hiện mình đang nghe lén, nên nhanh chóng thoát khỏi nơi xấu hổ này.

Ngày hôm sau, trước giờ học, cô ta nhìn Thu Mẫn vỗ lưng Phương Đàm Tuân cười ha ha, làm thế nào cũng không thể tưởng tượng được cảnh tượng ngày hôm qua, ở nhà ăn, cô ấy cùng Phương Đàm Tuân, quá… không giống.

Không phải là vì bọn họ là người yêu, nhưng lại kề vai sát cánh như bạn bè, hoặc là như hình thức ở chung giữa những người anh em, mà cảm thấy không giống.

Mà là, cô ta không thể tưởng tượng được, với tính tình của Thu Mẫn, sẽ phát ra tiếng khóc nức nở làm người ta thương tiếc, mê đắm lòng người, còn cả tiếng ăn nói khép nép xin tha, quá không phù hợp với tính cách của cô ấy.

Cô ta cảm thấy, theo tính tình của Thu Mẫn, ở trên giường hẳn là phải có tác phong tùy tiện, thẳng thắn, to gan, nói không chừng, cô ấy còn sẽ đánh mông bạn trai, bảo cậu ta nhanh một chút, tuyệt đối sẽ không nũng nịu như người phụ nữ nhỏ tối qua.

Nhưng mà, không phải cô ấy, chẳng lẽ là Ngôn Lý Sâm dẫn phụ nữ khác về nhà sao? Không giống mà! Đó rõ ràng là giọng nói của hai chị em nhà họ Ngôn.

Cô ta không hoài nghi chủ nhân của giọng nói kia là Thu Nhược, bởi vì ngày nào cô cũng đi ngủ lúc 10 giờ, đó là thói quen nhất quán của cô rồi. Hơn nữa, vòng bạn bè của Thu Nhược cũng rất sạch sẽ, chưa nghe nói là cô thân thiết với bạn học nam nào, ngoại trừ bạn cùng bàn là bạn nam cực kỳ thích lải nhải kia.

Bởi vậy, có thể biết được, nhà họ Ngôn thật sự không có nội quy gia đình, ba thì biến mất không thấy, con gái lớn thì mạnh mẽ kìm chế, còn cả một cô con gái cả đêm không về ngủ, còn dẫn bạn trai về nhà, tùy ý bạch bạch khắp nơi trong nhà nữa.

==============================

Tối hôm nay, nhà họ Ngôn có khách, Cố Niệm Sâm đắn đo không biết ý đồ đến nhà của đối phương. Người tới, cô ta chỉ biết Hạ Hán Kiệt chuyển lớp cùng ngày với cô ta, một người đàn ông khác, tự xưng là ba cậu ta, nhưng cô ta cảm thấy, không khí ở chung của hai người rất kỳ lạ.

Cô ta tìm không thấy quản gia tránh ở phòng bếp, đành phải lên lầu, gõ cửa phòng Thu Nhược.

Người mở cửa là người phụ nữ trung niên, cô ta đã gặp qua, hình như là nhân viên chăm sóc da chuyên nghiệp của Thu Nhược. “Cô tìm cô Ngôn sao? Mời vào.”

Cô ấy tránh ra, mời Cố Niệm Sâm vào trong.


 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.