Nuôi Dưỡng Quái Vật Nhỏ - Sư Tử Tinh Hệ

Chương 133: Ngoại truyện 03:Về ngày sau




S

au khi chính thức ký kết làm quan hệ chồng chồng hợp pháp dưới sự chứng kiến của linh mục, Đường Tiếu và Juntes tiếp tục tiến hành một số lưu trình thường thấy của hôn lễ, dẫn Juntes đi đến bàn bên ba Đường mẹ Đường.

“Về sau cũng nên sửa miệng rồi.” Mẹ Đường cười tủm tỉm nói.

“Mẹ,” Juntes do dự nhả ra từ ngữ đối với hắn mà nói là quá xa lạ lạ, mẹ Đường nghe được vui vẻ ra mặt: “Ôi, ngoan quá, cho con lì xì này.”

Một bao lì xì dày cộp bị nhét vào trong tay Juntes, Juntes đã sớm xem qua lưu trình hôn lễ, kế tiếp nhận bao lì xì của mẹ Đường.

Đến lượt chỗ ba Đường cũng là lưu trình tương tự, Juntes đổi giọng gọi ba, ba Đường vung tay lên, đưa cho hắn một tờ giấy quyền tài sản.

“Đây là gì vậy?” Việc này ngay cả Đường Tiếu cũng ngây người, cùng Juntes cùng xem quyền tài sản nhà ấm ở trong hiện thực trên tay.

“À, là một nhà ấm chuyên bồi dưỡng nấm, ôi, ba cũng thật sự không biết nên đưa cái gì có thể khiến thằng bé vui, bèn tặng cái này.” Ba Đường gãi gãi tóc, chần chờ quan sát sắc mặt Juntes: “Có phải hơi mạo muội rồi không.”

Không chờ Juntes mở miệng, Đường Tiếu lập tức nói: “Không mạo muội không mạo muội, thật ra Juntes cũng không phải rất để ý những việc này, anh nói đúng không?”

Đường Tiếu đều đưa đáp án đến bên miệng, Juntes - gần đây EQ tiến hóa nhanh chóng đương nhiên sẽ không kéo chân sau, đầy mặt đứng đắn nói: “Ba đưa gì con cũng vui vẻ.”

Ngay sau đó, hắn chuyển ánh mắt sang hai Đường Thần ngồi cùng bàn, trong thần sắc lộ ra rối rắm hiếm thấy.

‘Đường Thần’ thế giới trò chơi vội vàng nói: “Không phải tôi, là cậu ta ấy.”

“Anh.” Juntes tự nhiên gọi một tiếng.

“À… ừ.” Vẻ mặt Đường Thần phức tạp hơn bao giờ hết, ba mẹ anh phỏng chừng là đã biết thân phận của Juntes, hoặc là nói biết hắn không phải người, nhưng chi tiết cụ thể có lẽ vẫn chưa rõ ràng lắm, nhưng Đường Thần không giống, anh biết rõ chi tiết về vị này, tiếng anh này vừa gọi ra, cảm giác cả người đều không ổn.

Nhưng Juntes hiển nhiên không có thần kinh tinh tế như vậy để cảm nhận chấn động mang cho người khác, lần lượt làm quen một đợt bạn bè thân thích của Đường Tiếu, trên cơ bản mỗi người đều nói chúc mừng với họ, chờ lúc đến trước mặt Dawson, Juntes còn nghiêm túc cũng chuẩn bị một phong bì lớn màu đỏ cho Dawson: “Thầy, cảm ơn ngài giật dây giúp chúng tôi, chúng tôi có thể ở bên nhau, không thể không có công của ngài.”

Gần như là nháy mắt, Dawson đã bị ánh mắt sắc bén của bọn Rocky, Lion và Tiêu Bách theo dõi, Dawson bất lực cười khổ: “Không không không, vẫn là công lao của chính cậu.”

Nói thật, ai có thể nghĩ đến đâu.

Bọn họ thật sự ở bên nhau.

Dawson phức tạp nhìn bóng lưng bọn họ đi về phía bàn tiếp theo, ông thấy Juntes hơi nghiêng đầu nhìn mặt Đường Tiếu, ánh mắt dịu dàng mà chuyên chú, như thể đang nhìn chăm chú toàn bộ thế giới của hắn.

Quy trình rườm rà kế tiếp được đơn giản hóa rất nhiều, chờ mọi người dùng cơm xong, khi sắp gần kết thúc, Đường Tiếu thấy một chiếc xe ngựa ngừng ở cửa căn cứ.

Lưu trình hôn lễ cũng không có nội dung này, Đường Tiếu hơi sửng sốt, lại thấy Juntes dẫn đầu bước đến một bước, vươn tay với mình.

Đường Tiếu tại một khắc này ngầm hiểu, do dự một lát, quay đầu nhìn thoáng qua phía sau, mẹ Đường vẫy vẫy tay với cậu: “Không có việc gì, phần sau giao cho ba mẹ đi.”

“Vậy chúng con cáo từ trước.” Đường Tiếu nói một tiếng với mọi người, sau đó nắm lấy tay Juntes, được hắn kéo lên xe ngựa.

“Anh thế này là chuẩn bị làm gì?” Đường Tiếu ngồi ổn trên xe ngựa, phát hiện chiếc xe này hơi tương tự với xe ngựa không mui Tây Âu, chẳng qua ngựa kéo xe cũng không giống như là ngựa.

Đường Tiếu chăm chú nhìn hai con vật thất rất giống ngựa này hồi lâu, chần chờ nói: “Đây là dị thú đúng không?”

“Ừm, không sao đâu, chúng nó không làm hại người.” Juntes nói.

Xe ngựa chạy dọc theo con đường từ căn cứ ra bên ngoài, trên đường cũng không xóc nảy mấy, nhưng Đường Tiếu tò mò ngó trái ngó phải: “Anh chuẩn bị gì à?”

Juntes gật gật đầu: “Tới rồi Tiếu Tiếu sẽ biết.”

Lộ trình cũng không dài, nhưng qua mười mấy phút, tốc độ của xe ngựa đã chậm lại, mà Đường Tiếu cũng đoán được điều gì từ trong cảnh tượng quen thuộc xung quanh, vừa lúc giờ phút này, một căn biệt thự nhỏ xa lạ xuất hiện ở trước mắt.

Đường Tiếu và Juntes xuống xe ngựa, ánh mắt Đường Tiếu hoảng hốt: “Em nhớ rõ nơi này…”

“Là sơn động chúng ta từng ở trước kia.” Juntes nói.

Lần Vua Nấm đột kích ấy, bọn họ đã vượt qua đêm dài trời đông giá rét ở đây, cũng là lần bỏ trốn đó.

Mà hiện giờ, địa điểm ban đầu của sơn động biến thành một căn biệt thự nhỏ hai tầng, toàn thân sơn thành màu trắng, với lối trang trí tươi sáng ấm áp, phong cách tổng thể đơn giản theo Bắc Âu.

“Đồng thời, nơi này cũng là ngôi nhà sau này của chúng ta ở thế giới này.” Juntes bổ sung: “Khoảng cách cũng không xa căn cứ Con Mắt Thứ Ba, nếu sau này Tiếu Tiếu phải về Con Mắt Thứ Ba, ở nơi này sẽ tiện hơn đúng không.”

Thuận tiện, đây cũng là một chút tư tâm nhỏ của Juntes.

Hắn muốn có một nơi chỉ có hắn và Đường Tiếu.

Theo cách nói của loài người, hẳn nên gọi là ‘nhà’.

Juntes làm công tác bảo mật vô cùng tốt, ít nhất trước đó Đường Tiếu cũng không hề nhận ra hắn chuẩn bị nhiều như vậy, tò mò đến gần biệt thự, vươn tay sờ sờ thân tường.

Xúc cảm là vật liệu lạnh lẽo cứng rắn, Đường Tiếu không chú ý đến biểu cảm nhỏ hơi căng thẳng của Juntes phía sau, tò mò nghĩ, hắn rốt cuộc xây khi nào? Này không hơn tháng là không hoàn công được nhỉ, Juntes hình như cũng vẫn luôn ở bên cạnh cậu không rời đi lâu như vậy…

“Tiếu Tiếu,” Juntes chợt ở phía sau lên tiếng: “Muốn vào xem không?”

Đường Tiếu lấy lại tinh thần, lên tiếng, cùng đi vào căn biệt thự này với Juntes.

Bố trí trang hoàng bên trong cũng thống nhất phong cách với bên ngoài, vừa lúc đúng gu thẩm mỹ của Đường Tiếu, trong một góc cũng làm thiết kế khá ấm áp tương tự chậu hoa nhỏ linh tinh, lúc này, Đường Tiếu mới hoảng hốt nhận thấy được, à, đây là ngôi nhà sau này của bọn họ.

Nhà.

Cậu thành gia rồi?

Đường Tiếu có một thoáng hoảng hốt, giờ phút này cậu chợt ý thức được sức nặng của kết hôn, vốn cậu vẫn luôn thay đổi một cách vô tri vô giác xem nhẹ sự thật này, cả ngày lấy cớ bận về việc thí nghiệm, tuy rằng một phần là thật, nhưng cũng có một phần, là cậu e dè trước sức nặng của từ này.

Rõ ràng ngay từ đầu người nhắc tới kết hôn là cậu.

“Tiếu Tiếu?” Giọng nói có phần thấp thỏm của Juntes vang lên từ sau lưng, Đường Tiếu xoay người, thấy ánh mắt chần chờ của Juntes: “Em không vui à?”

“Không…” Đường Tiếu dùng sức chớp chớp mắt, tiến lên một bước ôm lấy hắn: “Em vui lắm.”

“Cảm ơn anh, Juntes.”

“Em vui là được rồi.” Juntes khẽ thở phào nhẹ nhõm, cũng ôm lấy Đường Tiếu, vốn cho rằng đây sẽ là một cái ôm thôi, lại không ngờ Đường Tiếu chợt ngẩng đầu, dùng tay đè gáy hắn lại, hung hăng hôn lên.

Trong nụ hôn kịch liệt lại nhiệt tình này, một người một nấm chậm rãi tiêu hóa những gì xảy ra hôm nay, bất kể là mệt mỏi, bất an, hay là sự khủng hoảng nơi nào đó trong lòng, đều dần dần hòa tan trong nụ hôn xác nhận tâm ý của nhau này, hơi nóng chậm rãi bốc lên giữa họ.

Bọn họ hôn hồn nhiên chẳng biết thân ở nơi nào, hai chân Đường Tiếu không biết khi nào đã treo bên hông Juntes, cả người dựa vào hắn, mơ hồ nhận thấy được Juntes đang đi lại, lại không rảnh lo những cái đó, sau lưng tựa lên tường kính cứng rắn hơi lạnh, cậu khẽ run, giây tiếp theo vạt áo lại bị sợi nấm vén lên, bụng tinh tế trắng nõn lộ ra trong không khí.

Trong đại sảnh vang lên tiếng nước rất nhỏ, vòng eo Đường Tiếu mềm không thẳng lên nổi, tuổi tác cậu đương là hơn hai mươi tuổi, có đoạn thời gian trầm mê thí nghiệm không rảnh lo làm chuyện này, chỉ một cái hôn môi, nhiệt tình đã lập tức bị đốt cháy lên.

Nhưng Đường Tiếu vẫn cố giữ lấy lý trí cuối cùng dùng sức kéo ra một khoảng cách: “Chờ, chờ đã, còn chưa tắm rửa.”

Không biết khi nào, bọn họ đã từ cửa chuyển sang cửa sổ sát đất ở đại sảnh, Đường Tiếu bị đè lên kính, vạt áo bị sợi nấm kéo lên, gương mặt bị hôn ửng đỏ, trên vòng eo thon trắng nõn thấm ra một lớp mồ hôi sáng lấp lánh.

Juntes cũng không khá hơn là bao, trên quần tây vừa người phồng lên một độ cung hết sức rõ ràng, đồng tử dọc màu vàng kéo đến như kim, xáp đến hôn vành tai chàng trai: “Không sao, anh sẽ không ra mồ hôi, Tiếu Tiếu cũng rất sạch sẽ…”

“Sạch sẽ cái gì chứ, cả người toàn là mùi rượu, hôi chết được.” Đường Tiếu kiên quyết chống lại cám dỗ, Juntes có lẽ cũng không sẽ dính mùi rượu, cũng có phương thức rửa sạch đặc thù, nhưng con người vẫn phải tắm rửa mà!

Cậu cong eo trốn đi từ dưới khuỷu tay Juntes.

Juntes u oán nhìn bóng lưng vô tình của Đường Tiếu, ngay sau đó chợt nghĩ đến điều gì, yên lặng đi theo.

Đường Tiếu vừa vào đến phòng tắm c.ởi quần áo, thì thấy Juntes cũng đi theo vào phòng tắm: “Anh…?”

“Trên người anh cũng dơ, không bằng cùng tắm đi.” Lý do của Juntes vô cùng đầy đủ, Đường Tiếu nghe vậy chỉ rối rắm một giây, cảm giác Juntes vừa tiến vào là không phải tắm rửa đơn thuần.

Lúc này Juntes đã cởi âu phục với tốc độ cực kì nhanh, lộ ra bộ ngực rắn chắc của hắn, phủ một lớp đường cong cơ bắp nhấp nhô lên xuống.

Lời Đường Tiếu vốn muốn từ chối kẹt trong yết hầu, không thể không thừa nhận, thể xác con người này của Juntes, đối với bất kì nam nữ nào có thẩm mỹ đều là một vũ khí cực có lực sát thương.

Thật ra Đường Tiếu cũng có sáu múi cơ bụng trong khi chưa làm nghiên cứu khoa học, nhưng tiến vào bận rộn về việc thí nghiệm nên chậm trễ, càng khiến người đố kỵ hơn là, Juntes hoàn toàn không cần rèn luyện, đã tự nhiên trang bị cơ thể đạt đến đỉnh cao thẩm mỹ của con người.

Mắt thấy ánh mắt Đường Tiếu dính ở trên người mình, Juntes cong khóe môi, ghé sát vào một chút: “Để anh giúp Tiếu Tiếu c.ởi quần áo nhé, bộ tây trang này còn rất khó cởi.”

Đường Tiếu không cẩn thận bị sắc đẹp mê hoặc, chờ tỉnh thần lại, mình đã bị Juntes l.ột s.ạch, tắm rửa đại khái qua một lần, sau đó bị đưa vào trong bồn tắm, toàn bộ quá trình thuần thục nhanh chóng đến đáng sợ, càng đáng sợ là, Đường Tiếu phát hiện mình giống như hoàn toàn quen Juntes chăm sóc, cơ thể tự động phối hợp với động tác của hắn.

Phòng tắm của biệt thự rất lớn, thậm chí nơi này không phải bồn tắm mà là bể tắm, hơn nữa đã sớm xả sẵn nước ấm với độ ấm thích hợp, Đường Tiếu đã lười so đo Juntes làm được kiểu gì, bởi vì Juntes cũng cùng tiến vào nơi này, rõ ràng không gian bể tắm không nhỏ, bọn họ lại kề sát tại một góc.

Đây rất hiển nhiên, không phải là tắm rửa đơn thuần.

Bọn họ tự nhiên mà lại bắt đầu hôn môi, lần này Juntes sửa đổi trước đây, hôn Đường Tiếu gốc lưỡi tê dại, cảm giác bị cướp đoạt quen thuộc này ập đến, dường như cả người đều sắp hòa trong nước ấm.

Juntes biết sức hấp dẫn của cơ thể mình, hắn cũng rất biết sử dụng sức hút này, nắm tay Đường Tiếu đặt trên người mình, không cần hắn kéo, Đường Tiếu bất giác đưa lòng bàn tay áp sát cơ bụng dưới tay, nhấp nhô lên xuống, có sức sống, mượt mà như tơ lụa lại lửa nóng, lỗ tai tới gần ngực, có thể nghe thấy tiếng trống sắp nhảy ra.

Juntes bất mãn nâng mặt Đường Tiếu lên, hai người hôn lại tách, tách lại hôn, đột nhiên, chóp mũi Đường Tiếu tràn ra một tiếng rên nhẹ, trên mặt có kinh hoảng: “Chờ, chờ đã, đừng tiến vào ở đây, nước nóng quá…”

“Đừng sợ, Tiếu Tiếu,” Juntes nói giọng khàn khàn, “Sẽ không để bị thương em đâu, anh đã điều chỉnh nhiệt độ nước vừa phải rồi.”

Cho dù hắn nói như vậy, ở lúc nước ấm ùa vào, Đường Tiếu vẫn không khỏi nhảy bật lên trên, hai chân siết chặt eo Juntes.

Juntes phát ra tiếng than thở thoải mái, Đường Tiếu rõ ràng thêm kích động hơn ngày thường, Juntes thấy cậu run quá dữ, cũng không dám chọc quá mức, đặt người ở bên cạnh ao hoãn lại một chút.

Nước trong bể tắm vỗ lên bờ, theo động tác của hai người trong bồn tắm, nước trong ao tiến rồi lui, nửa người dưới của Đường Tiếu nóng rẫy, phần lưng nửa người trên áp lên gạch men sứ của phòng tắm, giữa một lạnh một nóng ngay cả linh hồn dường như cũng sắp thoát khỏi thể xác, nhưng trừ ban đầu hơi nóng, phía sau cũng dần dần được hứng thú, dần dần lý trí rút khỏi đầu, không biết trời đất là thứ gì.

Đường Tiếu nhạy cảm hơn ngày thường, Juntes lại làm sao không phải kích động hơn so với ngày thường, dưới làn da ở ngực hắn mơ hồ nhấp nhô tơ máu, đến phía sau rốt cuộc chịu không nổi, hít sâu.

Ánh sáng trong biệt thự bỗng tối sầm.

Đường Tiếu ngơ ngác hỏi: “Sao vậy?”

“Không có gì đâu.” Juntes ghé sát vào tai cậu, giọng nói khàn khàn: “Đổi môi trường khác.”

Đường Tiếu chớp chớp mắt, bóng tối đột ngột khiến cậu tạm thời đánh mất tầm nhìn, nhưng nhạy bén nhận thấy được làn da người áp sát với mình dường như trở nên có đôi phần thô ráp, nhưng không đợi cậu suy nghĩ thêm nữa, Juntes chợt bế cả Đường Tiếu lên treo ở trên người, bước ra khỏi bồn tắm.

Đường Tiếu nhất thời nói không ra lời, theo Juntes đi lại, một cảm giác sảng khoái mãnh liệt khác hẳn vừa rồi dâng lên, cậu vui đầu vào sườn vai Juntes, không nhịn được cắn làn da ở vai hắn, lại cắn được đầy sợi sợi nấm.

Giờ phút này, Đường Tiếu đã ý thức được điều gì, nhưng cũng không nói ra.

Cậu cũng không có ý thức được, trong bóng đêm, biệt thự vốn ấm áp, đang sinh ra một biến hóa hoàn toàn khác biệt, bức tường trắng tinh thấm ra sợi nấm màu đỏ máu, cầu thang có độ cao không đồng đều như có sự sống. Chỉ một đoạn đường từ phòng tắm đến phòng ngủ chính ở lầu hai này, hai người đã đi một đoạn thời gian rất dài, trung gian Đường Tiếu kêu ngừng bốn năm lần, chờ lúc đến phòng ngủ chính, người đã mềm đến không ra gì, hoàn toàn là dựa vào Juntes đang đi.

Cậu tưởng do bóng tối khuếch đại ngũ cảm của con người, lại không thể tưởng được hành lang cậu đi qua, vách tường dựa vào hoặc là cầu thang đều thành đầu sỏ gây tội.

Cuối cùng, cửa phòng phòng ngủ chính mở ra, Đường Tiếu trong lúc thần trí mơ hồ được đặt lên trên giường lớn, Juntes giờ phút này đã thoát khỏi hình người, giấu bản thân chân thật trong bóng đêm, trong ánh mắt tràn đầy thoả mãn, nhìn chàng trai vùi hơn nửa mặt vào trong ổ chăn, sắc hồng trên mặt còn chưa rút đi, bị đáng yêu đến không nhịn được lại cúi người hôn cậu tiếp.

“… Không được, lần này thật sự không được.” Đường Tiếu nhắm hai mắt hơi trốn đi, ôm bụng dời đi xa một chút.

Juntes chột dạ dời tay Đường Tiếu ra, giúp cậu xoa xoa bụng: “Ừm, không làm, nghỉ ngơi đi.”

“… Lần sau,” Đường Tiếu miễn cưỡng mở một mắt, nhìn Juntes trong bóng đêm lộ ra một hình dáng hình người: “Anh không cần tắt đèn, em lại không chê nguyên hình của anh.”

Juntes hơi sửng sốt, ngay sau đó phản ứng lại Đường Tiếu có lẽ tưởng đây vì hắn hiển lộ nguyên hình cho nên mới tắt đèn, lòng càng thêm trống rỗng, yên lặng nhìn về phía sau.

Vách tường, gạch, còn có đồ gia dụng khác đều đã khôi phục dáng vẻ bình thường ban đầu, ai cũng không tưởng tượng ra, biệt thự này thật ra là sợi nấm cấu thành.

Nguyên lý thật ra giống với tư tưởng Juntes đã từng bày ra rằng để Đường Tiếu vào ở trong cơ thể hắn, chẳng qua sợi nấm giấu thêm kín kẽ hơn.

Đây là nhà trong mắt loài người, cũng là tổ ấm tình yêu thuộc về quái vật.

Hắn vui chiếm cứ mỗi một góc cậu sẽ không chú ý đến, lại xây thành toàn bộ thế giới.

Như vậy dẫu cho cậu sẽ không chú ý đến hắn, nhưng chỉ cần ở trong căn biệt thự này, cũng sẽ ‘nhìn’ hắn.

Dụ.c v.ọng độc chiếm của quái vật, mãnh liệt lại mịt mờ, hắn đã được tình yêu thỏa mãn, vì thế thật cẩn thận kiềm chế lại, chỉ lộ ra một góc núi băng ở góc con người không nhìn thấy.

Ừm… vẫn chờ ngày mai rồi nói sau.

Cuối cùng, Juntes lựa chọn trốn tránh, chui vào trong chăn, ôm bạn đời hợp pháp mới ra lò chìm vào mộng đẹp thơm ngọt.

Ngày mai, cũng nhất định sẽ hạnh phúc và vui vẻ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.