Nuôi Dưỡng Quái Vật Nhỏ - Sư Tử Tinh Hệ

Chương 146: Ngoại truyện 16:Trăm năm sau




[? Đường Tiếu, giáo sư mới đến của trường chúng ta hả?]

[Cái tên rất quen, dường như có nghe nói ở đâu rồi]

Hạ Tuấn Hoa nhanh chóng gõ chữ [Các cậu đương nhiên đã nghe nói, ở ngay bên trên sách giáo khoa môn chuyên ngành chúng ta mới xem chứ đâu!]

[!]

[?]

[Cậu ngủ ngơ rồi hả?]

[Mơ thấy tiến sĩ Đường Tiếu bước ra từ sách giáo khoa tự mình dạy học cho chúng ta, rất tốt, rất có sáng ý, hóa ra cậu yêu ông ấy như vậy.]

[Hình ảnh jpg]

Hạ Tuấn Hoa lười phản bác gì thêm, cậu trực tiếp vứt ra chứng cứ có lợi nhất, ảnh chụp.

Giây tiếp theo, trong group trực tiếp bùng nổ.

[Gặp ma rồi!]

[… Không phải, ớ? Điều này không khoa học.]

[Này sao không khoa học, có ai từng nói tiến sĩ Đường Tiếu ly thế à?] Hạ Tuấn Hoa cũng chỉ mới suy nghĩ cẩn thận vừa nãy, lúc liên lạc với bạn cùng phòng, còn không quên đi tra xét quá khứ của Đường Tiếu, phát hiện trên một số official website quả thật không có mục người đã rời đi nào.

… A.

Hạ Tuấn Hoa ánh mắt lơ đãng, đây cũng không trách cậu được, dù sao tiềm thức đã mặc định các ông lớn trên sách giáo khoa đều qua đời, hơn nữa cũng qua đã lâu như vậy, dưới tượng đồng còn hàng năm có người thắp hương đặt đồ cúng cầu nguyện thành công.

Chờ đã, đúng vậy, vì sao ông ấy còn trẻ tuổi như vậy?!

*

Đường Tiếu không hề hay biết chấn động của người bên dưới, nhưng cậu có thể đoán được một chút từ trong vẻ mặt của họ, lại không có ý giải thích.

“Người cũng đến gần như đông đủ rồi, như vậy chúng ta bắt đầu nhé.”

Người đến nhiều hơn Đường Tiếu tưởng tượng, ngồi đầy hơn phân nửa phòng học, không chỉ như thế, hàng thứ nhất phía dưới sao ngồi toàn không phải học sinh vậy?

Các giáo sư thông qua hiệu trưởng biết trước được là Đường Tiếu muốn tới giảng bài, vì thế nhanh chóng chạy đến, ánh mắt nhìn Đường Tiếu tràn đầy tò mò và sùng bái.

Bọn họ có thể xem như một nhóm người nghe chuyện xưa của cậu mà lớn lên sau khi Đường Tiếu nổi tiếng, thậm chí rất nhiều người bắt đầu làm nghiên cứu khoa học, sơ tâm khi tiến vào ngành sản xuất này chính là tiến sĩ Đường Tiếu, nhưng chờ bọn họ tiến vào xã hội, đối phương đã không hoạt động nhiều trong giới học thuật nữa, dường như gia nhập hạng mục bảo mật của chính phủ, không thể có cơ hội giao lưu học thuật với ông lớn cấp bậc này, khiến người tiếc nuối.

Mà hiện tại, cơ hội này rốt cuộc bày trước mặt bọn họ, đây còn chờ gì nữa?!

Đường Tiếu: “Đúng rồi, hiệu trưởng của các bạn mời tôi đến để giảng dạy cho người mới vừa tiến vào môn học này, nếu có người đã từng học, hoặc là đã học xong rồi, đừng lãng phí thời gian, trực tiếp rời đi từ cửa sau là được.”

Không có ai nhúc nhích, cũng không có ai rời đi, tất cả người nhận ra thân phận của Đường Tiếu ngơ ngác nhìn cậu.

“Vậy chúng ta bắt đầu nhé, không cần mở sách ra.”

Đường Tiếu nói, đi tới trên bục giảng: “Mọi người đều biết, spacer biến đổi cao thu được từ kỹ thuật FSCG-SPL thế hệ đầu tiên thực chất là chỉ một đoạn trình tự DNA ngắn của phage¹ xâm nhập ngoại lai hoặc DNA plasmid² được tích hợp vào bộ gen nấm vật chủ, vị trí tích hợp nằm giữa hai trình tự lặp lại ở đầu 5' của kỹ thuật FSCG-SPL... liền dễ dẫn đến vấn đề bắn lệch mục tiêu, để nhằm giải quyết nan đề này, thế hệ kỹ thuật FSCG-SPL đời đầu đã có những cải tiến...”

1. Thể thực khuẩn, còn được gọi một cách không chính thức là thể thực khuẩn, là một loại virus lây nhiễm và nhân lên bên trong vi khuẩn và vi khuẩn cổ. Thuật ngữ này có nguồn gốc từ tiếng Hy Lạp cổ đại φαγεῖν 'nuốt chửng' và vi khuẩn

2. Plasmid là phân tử DNA vòng, nhỏ, không mang hệ gen chính của bộ gen. Dùng để chỉ một phân tử DNA có thể sao chép độc lập bên ngoài vùng nhiễm sắc thể hoặc hạt nhân của tế bào (từ nguyên: plasm có nghĩa là plasm sinh sản, -id có nghĩa là hạt). Sự khác biệt chính giữa plasmid và nhiễm sắc thể là plasmid không cần thiết cho sự sống của tế bào, trong khi nhiễm sắc thể lại cần thiết cho sự sống của tế bào.

Trong lời giảng giải sâu sắc đơn giản của Đường Tiếu, những sinh viên cuối cấp vốn chỉ tùy ý đến nghe một chút cũng không khỏi đắm chìm trong đó, thật ra những điểm tri thức đó ban đầu thầy của họ cũng từng giảng rồi, nhưng suy cho cùng cũng không được kỹ càng tỉ mỉ như người phát minh thành quả là Đường Tiếu đây.

Ngay cả giáo sư ngồi ở hàng phía trước cũng như thế, dù sao một trong những người phát minh thành quả này tự mình giảng bài cho họ, chính là đãi ngộ cầu cũng chẳng được, Đường Tiếu thấy vẻ mặt bọn họ nghiêm túc tập trung như thế, tâm tư vốn định giảng dễ hiểu một chút không biết khi nào sinh ra một chút thay đổi vi diệu.

Đặc biệt là lúc vị giáo sư đầu tiên bắt đầu đặt câu hỏi, tiến triển của lớp học đã vượt qua phạm vi của đại học.

Qua mười lăm phút, bạn cùng phòng của Hạ Tuấn Hoa lặng lẽ tiến vào từ cửa sau, cong eo nhìn đông ngó tây, cuối cùng tìm được Hạ Tuấn Hoa giúp bọn họ chiếm chỗ ngồi trong cả phòng học.

Bọn họ mới vừa ngồi xuống, gấp không chờ nổi hỏi: “Hiện tại giảng đến đâu rồi?”

Hạ Tuấn Hoa xoay mặt qua, trong mắt sót vẻ mê mang sâu sắc: “A… không biết.”

Các bạn cùng phòng: ?

Mười phút sau, bọn họ cũng dần dần trở thành một thành viên trong đội mặt mê mang.

Thật ra theo lý thuyết kỹ thuật FSCG- SPL họ có học qua vào năm nhất, đều ôn tập rất lâu rồi nên không đến mức như vậy, nhưng hiện tại họ mới phát hiện, họ hình như hoàn toàn không biết gì cả về kỹ thuật này.

Còn tốt, trong phòng học cũng không chỉ bọn họ như vậy, rất nhiều người ban đầu còn có thể theo kịp, đến cuối cùng đầy mặt từ bỏ mà buông bút, bắt đầu nghe sách trời.

Theo hình ảnh của Đường Tiếu up lên trang web trường, post bên trên trực tiếp bùng nổ, càng ngày càng nhiều học sinh vội vã chạy tới, trong phòng học không có vị trí liền ngồi ở hành lang bên ngoài, thật sự không đến được thì nhờ bạn cùng phòng ghi âm hoặc là quay video.

Chờ tiếng chuông tan học vang lên, Đường Tiếu rốt cuộc lấy lại tinh thần từ trạng thái chìm đắm, chợt phát hiện không biết khi nào toàn bộ phòng học đều ngồi đầy người, không chỉ có như thế, đến cả hành lang cũng chen đầy bóng dáng học sinh.

Đường Tiếu:… Bọn họ không ôn tập cuối kỳ à.

Bọn học sinh âm thầm nghĩ, ôn tập cuối kỳ có vội, cũng phải đến xem danh nhân đột nhiên sống lại chứ!

À không đúng, người ta căn bản hẳn không chết.

Juntes ngồi ngay ở hàng đầu tiên, suốt quá trình căn bản không nghe Đường Tiếu nói gì, chỉ chuyên chú nhìn chằm chằm cậu.

Ánh mắt Đường Tiếu cùng Juntes nhìn nhau một lát, lại dời tầm mắt đi, nhìn về những học sinh mặt trẻ trung non nớt dưới sân khấu, cùng với giáo sư Lý đứng ở cuối phòng học.

Trong nháy mắt, gió nhẹ nhẹ nhàng thổi qua, Đường Tiếu đứng trên bục giảng, nhìn người bên dưới, lại cảm thấy mình cũng ở bên trong bọn họ.

“… Mấy năm đại học rất ngắn ngủi, song cũng rất quý giá, bất kể tương lai các bạn sẽ làm nghiên cứu khoa học hay không, hay là sẽ đổi nghề làm sự nghiệp khác, đều tự đáy lòng hy vọng các bạn có thể tìm được chuyện mình chân chính muốn làm trong hoàn cảnh tự do này.”

“Như vậy tiết học này sẽ dừng tại đây, tan học.”

Lập tức đã có người gấp không chờ nổi muốn đứng dậy hỏi Đường Tiếu câu hỏi, nhưng các giáo sư hàng phía trước hiển nhiên động tác càng nhanh hơn, nhanh chóng đã vây quanh Đường Tiếu, bọn học sinh phía sau chậm một bước, trơ mắt nhìn các thầy cô của mình vây quanh Đường Tiếu rời đi.

Sau khi video Đường Tiếu tái xuất hiện được tung lên mạng đã trở nên hot như mong đợi.

Các hashtag đều bạo trên nhiều mạng xã hội vào ngày này.

#Ông lớn hệ sinh vật đột nhiên bước ra từ sách giáo khoa#

#Kiến thức nóng, không phải tất cả nhân vật cấp sách giáo khoa đều ly thế#

#Dung mạo trăm năm không đổi#

Rất hiển nhiên, Đường Tiếu lần này xuất hiện, quả thật gây ra xôn xao giống như hiệu trưởng nghĩ, dù sao cái tên Đường Tiếu này đều như sấm bên tai trong mấy chục năm nay, cơ bản học sinh vật sẽ không có không quen biết cậu, kiểu nhân vật cấp bậc truyền thuyết này vậy mà lần nữa xuất hiện, lại còn dạy học ở đại học, các cư dân mạng lập tức bùng nổ.

[Hoảng hốt, có cảm giác kiểu Newton đột nhiên bật nắp quan tài sống lại.]

[Ơ? Người còn sống? Ơ?]

[Cười chết, sao nhiều người cảm thấy người ta đã chết quá vậy, tuy rằng quả thật cũng qua rất lâu rồi]

[Sh, đột nhiên nghĩ ngay đến nguyên nhân điểm số của đại học xx cao như vậy, có ông lớn cấp bậc này tọa trấn, sầu gì nguồn học sinh ưu tú chứ!]

[Có một dự cảm, chuyên ngành sinh vật của đại học này năm nay lại sắp tăng một đợt điểm số, đây chính là nhân vật cấp bậc truyền thuyết, cho dù chỉ thỉnh thoảng đến dạy học cũng đáng giá, về sau có thể nói là học sinh của Đường Tiếu!]

[Hì hì, hôm nay tui vừa lúc ở gần đó, nhận được thông báo của trường học bèn đến đi học, vốn chỉ đi kiếm chác tín chỉ, ai có thể ngờ được vừa ngẩng đầu đã thấy tiến sĩ Đường Tiếu đứng trên bục giảng, lúc ấy tui nghe hết toàn quá trình.]

[Chị em, có ghi âm hoặc là ghi hình không, xin một phần!]

[Lầu trên, xin ké, tui thật sự rất để ý kiểu ông lớn này nói cái gì.]

[Ờm, chỉ có tui tò mò tại sao đã trôi qua trăm năm, vị này vẫn giống khuôn mặt năm đó hả?]

[Đúng vậy, nếu nói vấn đề tuổi thọ vẫn có một số người bởi vì may mắn về gen nên tương đối trường thọ, tại sao khuôn mặt vẫn giống với lúc trẻ vậy?]

[Chẳng lẽ nào, đây là kỹ thuật mới của tiến sĩ Đường Tiếu hả!?]

[!]

Rất nhanh, phong ba trên mạng đã từ thảo luận Đường Tiếu còn sống chuyển sang trên ‘thành quả mới’ Đường Tiếu nghiên cứu ra, thậm chí một số cổ phần y sinh cùng với độ hot của đại học đều đang dần tăng lên, hiện tại hiệu trưởng nhìn thấy những số liệu đó, đều cười đến không khép miệng được.

Rất tốt, lại bớt được một khoản phí tuyên truyền.

Về phần suy đoán trên mạng có quan hệ đến kỹ thuật giữ nhan của Đường Tiếu, hai người đang ngồi đây đều không gấp mấy, có quá nhiều lý do có thể giải thích, thành quả mới nhất của Đường Tiếu, hoặc dứt khoát là tham gia hạng mục ngoài không gian cho nên tốc độ dòng chảy thời gian không giống nhau.

Mà Đường Tiếu khó khăn lắm mới thoát được nhóm giáo sư quá mức nhiệt tình đó ngồi trong phòng hiệu trưởng, bất lực nói: “Sao em cảm thấy giống như bị lỗ vậy.”

“Khụ khụ, lỗ gì chứ, chuyện tuyên truyền trường học cũ sao có thể gọi là lỗ chứ.” Hiệu trưởng Lý xấu hổ ho khan, sau khi chú ý thấy ánh mắt trêu chọc của Đường Tiếu, mới phản ứng lại đây là đang nói đùa với ông.

“Này, hồ sơ văn kiện của em,” Hiệu trưởng Lý đau thịt đưa một phần văn kiện ra.

Rốt cuộc mục đích chủ yếu Đường Tiếu trở về nơi này vẫn là xử lý chuyện nghỉ phép giữ chức lần trước, một tiết học đó cũng coi như một món quà cuối cùng cậu để lại cho trường học cũ.

Đường Tiếu vừa định duỗi tay nhận lấy folder, thì phát hiện hiệu trưởng Lý siết chặt lực: “… Sau này thật sự không trở lại nữa?”

“Có lẽ vậy.” Đường Tiếu hơi thở dài, hiệu trưởng Lý nhíu chặt mày, bỗng nói: “Tiến sĩ Tiêu bọn họ lúc còn sống, vẫn luôn đang đợi em.”

Đường Tiếu ngón tay cứng đờ.

Hiệu trưởng Lý: “Hai năm sức khỏe của họ chuyển biến xấu ấy em vừa lúc rời trái đất, không ở đây.”

Đường Tiếu như đoán được điều gì, mở to hai mắt, rồi nghe hiệu trưởng Lý nói: “Tiến sĩ Tiêu và tiến sĩ Rocky đã qua đời mấy năm trước, tiến sĩ Tiêu là thọ mệnh hết, tiến sĩ Rocky thì bị tai nạn xe, sau đó tuy rằng khôi phục, nhưng dù sao cơ thể thâm hụt, thời gian ly thế gần với Tiêu Bách, em biết đấy, vận mệnh của đồng vị thể có đôi khi tương tự một cách đáng kinh ngạc, bên này vậy bên kia đều giống vậy.”

“Cũng là chuyện mấy năm gần đây.”

Nghe vậy, Juntes vô thức Đường Tiếu, Đường Tiếu không nhìn lại, im lặng nghe xong.

Cậu và Tiêu Bách, Rocky bọn họ cộng tác vài chục năm, từng hợp tác cũng từng tách ra, cũng từng mấy ngày đêm tranh chấp không thôi vì quan niệm của riêng mỗi người bọn họ.

Tiêu Bách và Rocky sau này dưới ảnh hưởng của cậu, cũng giữ chức vị giáo sư vinh dự ở đại học này, thỉnh thoảng đến đây dạy học.

Họ không chỉ là bạn bè trong cuộc sống mà còn là chiến hữu từng cùng nhau phấn đấu vì cùng một mục tiêu trong phòng thí nghiệm.

Cho nên khi Đường Tiếu ý thức được bọn họ sẽ rời khỏi mình vào không lâu sau đó, cậu trốn tránh theo bản năng, bỏ chạy ra ngoài không gian.

Juntes cứng rắn mang cậu về, chính là không muốn chờ lúc hoàn toàn bãi bể nương dâu, Đường Tiếu mới cảm thấy hối hận.

Hắn nói không sai.

Hiện tại, Đường Tiếu đã bắt đầu hối hận rồi.

Hiệu trưởng Lý nhìn vẻ mặt Đường Tiếu, chậm rãi thở dài một tiếng: “Đúng rồi, lúc còn sống bọn họ còn từng nhắc với tôi, nếu em trở về, nhớ rõ nhắc nhở em một câu.”

“Đừng quên xem bộ phim mới ra nhất.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.