Nuôi Dưỡng Quái Vật Nhỏ - Sư Tử Tinh Hệ

Chương 24:




Dù trong lòng có đờ mờ như thế nào, nhưng phải làm thì vẫn phải làm.

Đường Tiếu không vội sắp xếp luận văn, mà nhìn thoáng qua giao diện thuộc tính cá nhân hiện tại của mình.

Độ thiện cảm đã đạt được: 150 (Nhấn vào để xem chi tiết)

… Chờ chút, điểm số điểm thiện cảm đã đạt được 150 điểm?

Đường Tiếu hơi sửng sốt, nhấn vào xem chi tiết, phát hiện ngoại trừ độ thiện cảm của quái vật nhỏ tăng lên 50, thì của Rocky cũng tăng trở lại, hiện tại đã tới 40 điểm, Phong Thư Vận 30 điểm, và còn có đủ các tên khác mà Đường Tiếu cũng chưa nghe qua.

Vì sao những người này lại tăng thiện cảm với cậu?

Đường Tiếu hơi mê mang, nhưng bất kể nói như thế nào, một khoản điểm số độ thiện cảm này quả thật đã giải quyết được nhu cầu cấp thiết của cậu, Đường Tiếu vội vàng tăng điểm kinh nghiệm ngành học đạt được, trực tiếp nhấn vào sinh vật học cấp hai.

Sinh vật học: lv2 (0/10000)

Không ngoài dự đoán, phía sau lại bỏ thêm một con không.

Đường Tiếu nhìn mà tê da đầu, 10.000 điểm độ thiện cảm, sao có thể? Một người max điểm chỉ có một trăm, cậu phải công lược một trăm người mới có thể max điểm? Ồ ngoại trừ quái vật nhỏ được tính 1 điểm ra thì những người khác chỉ tính 0.5, nếu như vậy thì là phải hai trăm người.

Kinh nghiệm ngành học trong trò chơi này khó thêm như vậy? Vậy giai đoạn sau phải làm sao? Hay là sẽ có những nhiệm vụ khác có thể được khen thưởng kinh nghiệm ngành học?

Đường Tiếu suy nghĩ vu vơ không mục đích, lưỡng lự một lúc, vẫn không tiếp tục cộng điểm thêm vào sinh vật học mà chọn cách phát huy tối đa tác dụng, dành điểm số còn lại cho ngành học liên ngành.

2000 kinh nghiệm ngành học cộng 1500 điểm số độ thiện cảm, tổng cộng 3500, cộng điểm trừ đi 800, còn lại 2700, Đường Tiếu cộng hết vào sinh vật học, 5 điểm điểm thuộc tính tự do được cộng vào trí tuệ/linh cảm.

Sau khi cộng điểm hết xong, giao diện thuộc tính cá nhân của Đường Tiếu biến thành:

[ Tên họ: Đường Tiếu

Giới tính: Nam

Nghề nghiệp: Nghiên cứu viên chính thức

Thuộc phe: Con Mắt Thứ Ba

Sức mạnh: 40 (không hề rèn luyện)

Nhanh nhẹn: 45 (lười biếng)

Thể chất: 38 (dễ gãy)

Trí lực/linh cảm: 71 (miễn cưỡng bước vào hàng ngũ thiên tài)

May mắn: 70 (người may mắn)

Mị lực: 69 (đi trên đường cẩn thận người tìm kiếm ngôi sao)

Ngành học chính:

Sinh vật học: lv2 (2700/10000)

Ngành học liên ngành:

Hóa học sinh vật: lv1 (0/1000)

Vật lý học sinh vật: lv1 (0/1000)

… (Chờ mở khóa)

Danh vọng trận doanh: Lạnh nhạt (+10)

Độ thiện cảm đạt được: 0 ]

Sau khi cộng điểm xong, Đường Tiếu tức thì cảm thấy trong đầu dường như có thêm một ít kiến ​​thức, tựa như đã được ghi nhớ và in sâu vào trong đầu, những phần vốn dĩ khó hiểu cũng trở nên rõ ràng hẳn.

Nhân lúc cảm giác này vẫn còn đó, Đường Tiếu bắt đầu sắp xếp lại luận văn của mình, hơn nữa đưa ra giả thuyết các học giả sẽ đặt câu hỏi dựa vào phần nào của luận văn, rồi lặp đi lặp lại bài báo cáo trong đầu, vô hình trung thời gian dần trôi qua.

Chớp mắt đã tới tối, nhân viên công tác đã đến thúc giục, Đường Tiếu lưu luyến ngẩng đầu khỏi biển tri thức, rửa mặt tắm rửa sạch sẽ, thay trang phục chính thức rồi đi đến địa điểm buổi tiệc dưới sự chỉ dẫn của nhân viên công tác.

Khi đi ngang qua tòa nhà thí nghiệm, Đường Tiếu do dự một lúc rồi hỏi nhân viên công tác: “428 hiện ở đâu vậy, tôi có thể đi xem nó không?”

Nhân viên công tác nghe vậy hơi khó xử: “428 đã được chuyển đi địa điểm khác, hơn nữa hiện tại nó đang ở trạng thái kết kén.”

“Không sao, tôi chỉ muốn đi xem thử.”

“Phải có quyền hạn…” Nhân viên công tác vừa nói xong đã thấy Đường Tiếu dùng vòng tay trích ra dãy số của Phong Thư Vận, “Được rồi, nếu chúng ta đi đường vòng để xem thì phải đi nhanh chút, còn nửa tiếng nữa là yến hội sẽ bắt đầu rồi.”

“Được, dẫn đường đi.”

Nhân viên công tác không nói sai, vị trí hiện tại của 428 quả thực rất xa, hơn nữa càng vào bên trong thì nhân viên tuần tra cũng nhiều hơn, mỗi một đoạn đường đi về phía trước sẽ phải cần quét quyền hạn, thậm chí còn gặp phải đủ loại kiểm tra và khử trùng nghiêm ngặt, dường như đã đến khu vực trung tâm, không có quyền hạn nhất định, thật đúng là khó gặp được 428 hiện tại.

Trong lòng Đường Tiếu đã có hơi mừng, xem ra là thành công, dựa theo mức độ coi trọng hiện tại này, 428 không có khả năng bị xử lý.

Nhiệm vụ tuyến chính của cậu tạm thời bảo vệ.

Một cánh cửa cuối cùng là quyền hạn Phong Thư Vận tạm thời cho Đường Tiếu mới có thể đi qua, vừa bước vào, Đường Tiếu đã bị cái kén ở giữa phòng thí nghiệm thu hút.

Bọn họ nói đúng, 428 quả thực đã ‘hoá kén’, thoạt nhìn trông giống như một nhộng bướm khổng lồ màu đỏ, bề mặt nhẵn bóng, thoạt nhìn còn tưởng rằng là một viên ngọc huyết bồ câu khổng lồ, bên trong nom như thực sự có máu đang chảy xuôi vậy, không thấy rõ lắm, chỉ có thể nhìn thấy hình dáng hình người mơ hồ.

Cơn rung động kỳ lạ đó lại hiện lên trong lồng ngực, kéo theo sự chú ý của Đường Tiếu, khiến cậu không kiềm chế được dán ánh mắt nhìn vào cái kén, đúng lúc này, chất lỏng không rõ bên trong chuyển động, thấp thoáng lộ ra hình dáng một người.

“Tiếu Tiếu…”

Giọng nói đó chợt cao chợt thấp, đột nhiên vang lên bên tai, trầm thấp, từ tính, chưa bao giờ nghe qua lại không hiểu sao cảm thấy quen thuộc.

“Nghiên cứu viên Đường.”

Đường Tiếu chợt sực tỉnh, quay lại thấy nhân viên công tác nói với vẻ sốt sắng: “Ngài vẫn ổn chứ? Tôi thấy chúng ta đã ở đây cũng năm phút rồi, ở nữa sẽ muộn mất.”

Năm phút? Nhưng theo cảm nhận của Đường Tiếu thì nhiều lắm cũng chỉ mới vài giây mà thôi.

Cậu liếc nhìn thời gian trò chơi, phát hiện quả thực đã trôi qua năm phút: “Ừm, vậy đi thôi.”

Cuối cùng trước khi rời đi, Đường Tiếu quay người nhìn cánh cửa đang dần đóng lại, vào khoảnh khắc khe hở sắp khép lại hoàn toàn, hình bóng người trong kén bên trong dường như quay người về hướng này.

......

“Ôi, tôi còn tưởng cậu bị lạc đường nên giờ này mới đến đấy.” Phong Thư Vận đang đi tới đi lui ở hậu trường tiệc tối, bà mặc trên mình một bộ lễ phục sườn xám màu đen tương tự với của đất nước phương Đông nào đó ngoài hiện thực, chờ ở đây nửa ngày, cuối cùng cũng nhìn thấy một bóng người trẻ tuổi cao gầy vội vã đi tới.

Đám người đi vào, ánh mắt Phong Thư Vận sáng ngời.

Thấy nhiều người mặc áo blouse trắng nghìn bài một điệu trong phòng thí nghiệm, lần này Đường Tiếu hiếm khi mặc âu phục giày da, bộ vest đen thẳng thóm, áo trong và quần tây cùng màu, chỉ có cà vạt là màu trắng, người ta nói tây trang là gương mặt khác của người đàn ông, Phong Thư Vận vốn tưởng rằng Đường Tiếu còn trẻ nên sẽ bị dìm, nhưng không ngờ hiệu ứng khi mặc lên người lại phù hợp đến vậy.

“Nếu không phải tôi đã ngoài 50, phỏng chừng sẽ yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên,” Phong Thư Vận cười trêu chọc, “Sau bữa tiệc tối nay, không biết cậu sẽ nhận được bao nhiêu lời nhắn từ các cô gái nữa.”

“Nào có khoa trương như ngài nói chứ,” Đường Tiếu căn bản không lạnh mặt được trước mặt quý bà hoà ái này, hơn nữa cậu đã gỡ kính xuống, tóc mái nửa dài buộc nửa sau đầu, trông tươi trẻ kiêu ngạo, không nhiễm bụi trần, “Phải là ngài mới đúng, nếu tôi được sinh ra sớm hơn 20 năm, bây giờ đã ngượng ngùng không dám đáp lời luôn rồi.”

Lời khen của Đường Tiếu khiến vị nữ sĩ gần năm mươi tuổi này cười run người: “Quý ông trẻ thật khéo ăn nói, đúng rồi, đây là bản thảo luận văn của cậu, chuẩn bị đi, bên ngoài sắp sửa bắt đầu chương trình rồi.”

Đường Tiếu không nói gì lúc lâu, thấy vậy, Phong Thư Vận hỏi: “Sao vậy? Có vấn đề gì có thể nói ra, chúng ta cùng nghĩ cách?”

“…Tôi có thể chứ?” Đường Tiếu hơi ngập ngừng hỏi, “Những thành tích tôi làm ra thực sự xứng đáng với vinh quang này sao.”

Thực ra trước đó khi vừa tỉnh lại Đường Tiếu nghe Phong Thư Vận nói về tiệc tối và trao thưởng thì cũng không đặc biệt xúc động gì, chỉ coi như phần thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ, nhưng trò chơi này quá nhập vai và chân thực, ở hậu trường này còn có thể loáng thoáng nghe thấy tiếng đàm luận rất nhỏ của nhóm học giả bên ngoài.

Bọn họ đang thảo luận về mình, đang thảo luận về bài luận văn kia.

Rõ ràng chàng trai cũng chưa từng đỏ mặt khi ép nhét luận văn cho người ta ở hội trường trước đó, giờ phút này không khỏi đỏ mặt tai hồng, không chỉ vì kích động mà còn vì cảm thấy ngại, mặc dù bài luận văn kia là cậu viết, nhưng cậu hoàn toàn dựa vào sự quen thuộc của mình với 428 cùng với ‘Vua Nấm’ trong tuyến chính nhiệm vụ để phán đoán tiềm lực của 428.

Hơn nữa cậu tự nhận là cũng hoàn toàn không có trình độ nghiên cứu khoa học xứng đáng với giải thưởng này.

Nghe thấy cậu tự nghi ngờ mình, Phong Thư Vận lại vô cùng ngạc nhiên: “Sao cậu lại nghĩ vậy thế?”

“Tôi cảm thấy tôi chỉ là may mắn thôi.”

“Có lẽ đi, nhưng rất nhiều phát hiện quan trọng trong lịch sử nghiên cứu khoa học đều bắt nguồn từ sự trùng hợp trong trùng hợp”, Phong Thư Vận nói, “Nếu không phải quả bào tử kia tình cờ rơi vào đĩa petri của Fleming, lại tình cờ là một phân loài có hiệu quả diệt khuẩn cực mạnh, thì việc phát hiện ra penicillin sẽ bị kéo dài không biết bao nhiêu lâu.”

“Nếu Schwann không gặp được Schleiden thì lý thuyết tế bào học tuyệt đối không thể được xác lập vào thời điểm đó.”

“Vậy cậu cảm thấy bọn họ đều không nên có được loạt thành tựu này sao?”

Đường Tiếu ngẩng người: “Đương nhiên không phải.” Tình huống của cậu sao có thể so sánh với hai ông lớn này chứ.

“Vậy đấy, đổi mới trong nghiên cứu khoa học quả thực rất quan trọng, nhưng rất nhiều lý thuyết lúc ban đầu cũng chẳng qua chỉ là bắt đầu từ quan sát và suy luận cơ bản nhất, điều quan trọng là khi cơ hội đến cậu có chọn nắm bắt nó bất kể mọi giá hay không.”

“Bây giờ,” Phong Thư Vận vỗ mạnh vai Đường Tiếu, “Đi trình bày cho mọi người xem phát hiện của cậu về 428 đi.”

Lực của cái vỗ này không nhẹ, Đường Tiếu lảo đảo hai bước, nắm chặt luận văn trong tay, đi theo lực sau lưng, hít một hơi thật sâu rồi từ từ bước lên sân khấu dưới sự hướng dẫn của nhân viên công tác.

......

Cùng lúc đó, ở trong yến hội.

Hình thức tiệc tối ở đây cũng tương tự như trong hiện thực, trong sảnh kê hai chiếc bàn dài, trên đó đều là những món ăn nguội, nhóm người phục vụ mặc tuxedo qua lại trong yến hội, mang rượu champagne đến cho khách.

Hơi khác một chút so với hiện thực là không phải tất cả những người đến tham dự tiệc tối đều ăn mặc trang trọng, một số người rất tùy ý, mặc áo sơmi, áo blouse trắng, gì cũng có, thái độ thản nhiên trò chuyện với người bên cạnh vấn đề học thuật tràn ngập các loại danh từ riêng.

“Đù moá, có nhiều ông lớn ghê, những người nghiên cứu ra phân loại dị thú như Harriman, Antony, đệt, Lance cũng tới, không phải ông ấy đang đóng cửa nghiên cứu protein ph28 à, tôi còn tưởng rằng lần này lại là nhóm cùi bắp chúng ta tụ tập.” Một người mới nhìn xung quanh một vòng, không khỏi run ly rượu, thiếu chút nữa làm champagne đổ đầy người mình.

“Việc này cậu cũng không biết đúng không, chuyện lần này lớn như thế, cũng đã lan truyền rộng toàn Con Mắt Thứ Ba rồi, cộng thêm việc cưỡng ép cách ly mấy hôm trước, đủ loại điều tra nằm vùng, cho dù là các ông lớn cũng nhịn muốn điên rồi.”

“Còn cả trước tiệc tối lần này còn có một hội trao đổi nhỏ, để tôi nói cho các cậu biết, những ông lớn đó nhất định là hướng về buổi báo cáo đó.” Một người khác nhỏ giọng nói, “428 đã trở thành điểm nóng trong giới học thuật gần đây, những nhà nghiên cứu xuất sắc ở tuyến đầu đó nhất định sẽ tới xem.”

“Nghe nói người phát hiện ra cũng là người mới như chúng ta, đó thực sự là một bước lên trời...” Nghe vậy, nghiên cứu viên nhìn về phía vòng đó với vẻ có phần hâm mộ.

Hắn vì gì mà có thể đạt được sự chú ý của nhiều ông lớn thế chứ.

“Ấy, Antony, ngay cả ông cũng đến à, tôi còn tưởng rằng ông còn đang nghiên cứu protein mới được phát hiện từ trên người dị thú chứ.” Harriman mới vừa vào hội trường đã nhìn thấy người bạn cũ, vẫy tay chào.

“Xảy ra chuyện lớn như vậy, tôi đương nhiên phải đến xem.” Antony nói.

“Hi, Harriman, ở đây!”

“McClay, ngay cả ông cũng tới à, là tới vì nghiên cứu của tiến sĩ Phong hả?”

“Gần vậy, nhưng ngoài thành quả nghiên cứu của vị nữ sĩ đó ra, tôi còn quan tâm đến một chuyện khác.” Nói rồi, vị học giả râu ria xồm xoàm này nhìn xung quanh, “Bud đâu rồi? Thành quả lớn như thế, ông ta không ở đây à?”

Lời nói bóng gió kháy khịa này, tất cả mọi người biết, chỉ duy Bud không có khả năng xuất hiện ở nơi này.

“Ông ta à, phỏng chừng đang phiền não làm sao để tăng cấp trở lại đó.” Nghe vậy, vẻ mặt Lance kỳ quái, lại mang theo một vẻ vui sướng khi người khác gặp họa, “Dự án cấp năm, nguồn vốn vượt mức, nghiên cứu đã hơn một năm mà không có thành quả gì, còn mang danh bị nghi làm giả học thuật, cuối cùng xác định thất bại, kết quả lại bị một người mới lật đổ kết luận... nếu tôi là ông ta, hiện tại đã xấu hổ rời khỏi giới học thuật rồi.”

Mấy nghiên cứu viên tai thính mắt tinh xung quanh không hẹn mà cùng mỉm cười.

Đây quả thực là một quả dưa lớn nhất trong Con Mắt Thứ Ba trong thời gian gần đây, những học giả trước đây từng có ân oán với Bud đã nhiều ngày lần lượt chạy đến cười nhạo, khiến Bud tức giận gần chết, dứt khoát xin nghỉ bệnh không đi.

Nhìn thấy kẻ thù chịu thiệt, McClay tâm trạng rất tốt mà tiếp tục hỏi: “Nghe nói Giải thưởng Người mới xuất sắc nhất lần này khá kịch tính? Có rất nhiều học giả đều phủ nhận luận văn của cậu ta?”

Nghe vậy, mấy nghiên cứu viên vừa rồi cười kia trên mặt đều lần lượt tắt nụ cười.

Đúng vậy, đây là vả mặt Bud không sai, nhưng đồng dạng hình như cũng là vả mặt bọn họ.

“Cũng hết cách rồi, dù sao lúc đó Bud vẫn là học giả cấp năm đấy, ông trong cậy vào bọn họ sẽ đắc tội Bud vì một người mới không biết rõ chi tiết sao? Hay nên nói đổi lại là ngay lúc đó ông sẽ kiên định ủng hộ bài luận văn này?”

“Nếu là tôi thì nhất định sẽ, luận văn chứng minh hết thảy mà.”

“Haha, không hổ là học sinh vật, da mặt này!”

Mấy ông lớn khịa nhau đủ kiểu, hoàn toàn không chú ý đến người dẫn chương trình đã đứng trên bậc thang, nhân viên công tác bên cạnh chuyển một tấm bảng trắng đến, sau khi nói mấy câu vô nghĩa theo lệ thường, cuối cùng cũng tuyên bố:

“Như vậy, giờ chúng ta cho mời
người đoạt huy chương giải Người mới xuất sắc nhất lần này, nghiên cứu viên Đường Tiếu!”

Đường Tiếu hít một hơi thật sâu, lập tức đi thẳng đến trước bảng trắng mà không cần sự hướng dẫn của nhân viên công tác, bước vào trong tầm mắt của mọi người.

Hiện trường ồn ào ban đầu dần dần yên tĩnh, không có ai duy trì kỷ luật mà là mọi người tự động giữ im lặng, nhìn vị học giả quá trẻ này với ánh mắt tò mò, hoặc ghen tị, hoặc ác ý, hoặc hâm mộ.

Ở hiện trường này, ném đại một cục gạch thôi là có thể đập chết một hai người xuất sắc của sinh vật học, đổi thành ở hiện thực, mỗi một người đều là tồn tại mà Đường Tiếu không dễ dàng tiếp xúc được.

Mà người chơi cậu đây, người may mắn này, một nghiên cứu viên người mới tự nhận là đầu óc trống rỗng, chỉ có một tay kỹ năng chơi game là ổn này, bây giờ lại đang đứng ở đây với tư cách là nhà nghiên cứu khoa học người mới được mong đợi nhất.

Cậu đã từng đưa phát luận văn cho tất cả học giả đi ngang qua ở cửa, mà hiện tại, tất cả mọi người đều im lặng lại, chờ đợi cậu lên tiếng.

Rocky nhìn chàng trai vô cùng lóa mắt trên sân khấu, hơi mím môi.

Trong lòng có phần không cam lòng, cũng có lẽ có chút hối hận.

Nhưng so sánh với nó là cảm xúc càng rõ ràng càng mãnh liệt mênh mông hơn, tên là khát khao.

Có lẽ bởi vì cậu ta chính mắt gặp qua cậu lúc cô đơn, cũng chính mắt chứng kiến cậu quật khởi.

“Cảm ơn mọi người đã bình chọn tôi cho giải thưởng này, nghe tôi nói hết về thành quả không có nhiều lý thuyết sâu sắc này, nhưng cũng đủ may mắn và tình cờ.”

Khoảnh khắc nói ra câu đầu tiên, Đường Tiếu vốn tưởng rằng mình sẽ căng thẳng, không ngờ lại cực kỳ trôi chảy, dường như cậu đã nói qua vô số lần ở chu kì trước.

Không, đúng thật như thế.

Phía dưới có người phát ra tiếng cười khẽ, cho rằng Đường Tiếu đang nói đùa, nhưng không ngờ được rằng cậu là nghiêm túc.

“Tôi tin rằng mọi người đều đã đọc qua luận văn của tôi trong vài ngày qua, vậy thì tiếp theo, tôi sẽ giản lược những phần phức tạp rườm rà trong đó, nhấn mạnh tiến hành giải thích những thay đổi trong số liệu của 428 sau này và dành phần lớn thời gian cho phần đặt câu hỏi.”

Đường Tiếu biết rõ, luận văn của mình cũng không phức tạp, đại đa số người ở đây có lẽ đều đã nghiên cứu kỹ lưỡng từ lâu rồi, họ đã sớm là người xuất sắc trong lĩnh vực học thuật, căn bản không cần tên ma mới là cậu đây phải giải thích nhiều thêm, thu hút bọn họ đến đây chủ yếu là 428, cho nên cậu dứt khoát chỉ nói thẳng ra những chuyện mà họ quan tâm nhất có liên quan đến 428.

“Hiện nay, về cơ bản giới nấm có trí thông minh là sự thật, nhưng hầu hết mọi người vẫn có thói quen đánh đồng 428 với động vật có trí thông minh nhất định, nhưng căn cứ theo quan sát của tôi thì không phải vậy, tốc độ học tập của 428 khá nhanh, vì để khẳng định quan điểm này, tôi đã từng thiết kế loại thực nghiệm học tập nhận thức này...”

Dẫu cho đã biết sự coi trọng của Con Mắt Thứ Ba đối với 428 nhưng Đường Tiếu vẫn nghiêm túc trình bày quá trình thí nghiệm và kết quả quan sát được mà trước đó mình yêu cầu 428 hợp tác để viết luận văn, hơn nữa đính kèm với so sánh số liệu thí nghiệm của Bud trước đó.

Cậu không biết rằng, cửa sau hội trường, có một người đeo khẩu trang kính râm đang đứng ở đó, Bud vẫn có chút không cam lòng, vì thế gạt mọi người lặng lẽ đi vào hội trường.

Lúc này, ông nhìn chàng trai đầy khí phách hăng hái đang đứng trước bảng trắng, ánh mắt vô cùng phức tạp.

Đối phương dùng số liệu mà ông ta thậm chí rất quen thuộc, bởi vì đó chính là số liệu phòng thí nghiệm của ông cho ra vào lúc ấy.

Kết quả Bud dùng một năm cũng chưa thể khai phá ra tiềm năng của 428, cũng đã từ bỏ chuẩn bị tiêu hủy thể thực nghiệm, ngược lại là một người mới kiên trì khiến sự tình xoay chuyển.

Nghiên cứu sinh vật có đôi khi ly kỳ như thế đấy, mọi thí nghiệm sinh vật ngày nay đều là một chiếc hộp đen, các nhà sinh vật học hoàn toàn không biết chuyện gì đang diễn ra bên trong hộp đen, chỉ có thể rút ra kết luận từ những hiện tượng bên ngoài.

Cho dù các bước thí nghiệm hoàn toàn giống nhau, thay đổi một thời gian địa điểm, sẽ có thể nhận được kết quả hoàn toàn khác biệt, hơn nữa bạn cũng không còn cách gì.

Chỉ có thể nói, thời vậy, mệnh vậy.

“… Mà căn cứ theo kết luận trước đó, có thể kết luận 428 có tính lựa chọn sàng lọc gen có lợi cho việc ‘sống sót’ của mình, bất kể là vật chất có tính ăn mòn tiết ra lúc trốn thoát khỏi phòng thí nghiệm trước đó, hay là cấu tạo ‘dây thanh’ lúc sau, đều là một trong những bằng chứng. Hơn nữa từ trong sự kiện lần này 428 còn biểu hiện ra năng lực bị nghi có thể khống chế giới nấm, bởi vậy có lý do hợp lý để nghi ngờ, rằng thực nghiệm trước đó thất bại phải chăng vì nguyên nhân khác, tóm lại, tôi cho rằng dự án có lý do tất yếu để bắt đầu lại.”

“Phần trình bày của tôi đến đây là xong, có ai có thắc mắc gì không?”

Đường Tiếu vừa dứt lời, hiện trường đã có người gấp không chờ nổi giơ tay lên.

Người bên dưới đều là ông lớn, nhưng đáng tiếc là trò chơi, Đường Tiếu cũng không quen biết một ai, chỉ có thể căng da đầu chọn một người khá lớn tuổi.

Harriman đứng dậy: “Xin hỏi tiến... nghiên cứu viên Đường.”

Ông vẫn nhất thời chưa quen, rằng nơi này vậy mà có người chưa có học vị tiến sĩ.

“Trình bày của cậu trong luận văn liệt kê rất nhiều khả năng dẫn đến sự thất bại của thí nghiệm trước đó, một trong số đó là 428 cố tình không biểu hiện ra gen mà con người muốn, nói cách khác, đối phương từ đầu đến cuối đều đang giả vờ, mà mục đích là lừa gạt phòng thí nghiệm lơi là để trốn thoát.”

“Đúng vậy.” Đường Tiếu có phần căng thẳng, vận may hơi không tốt lắm, vậy mà chọn trúng một ông lớn nhạy bén như vậy.

“Để đạt đến điểm này, nói cách khác, trí thông minh của thể thực nghiệm đã gần bằng với con người?”

“Có khả năng này.”

Harriman trầm ngâm gật đầu rồi hỏi: “Có một điểm đáng nghi ngờ về điều này, tôi nhớ rõ 428 vẫn luôn sinh sống ở phòng thí nghiệm kể từ khi bắt đầu có ý thức, dưới sự cách ly có ý thức của nghiên cứu viên, đáng lẽ nó không thể học được bất kỳ kiến ​​thức nào, hơn nữa cách một khoảng thời gian sẽ có thí nghiệm kiểm tra trí lực, việc trau dồi trí thông minh cần có một môi trường nhất định, rất khó để tưởng tượng nó đã phát triển trí thông minh có thể đánh lừa trí tuệ của con người trong tình huống trống rỗng.”

“Câu hỏi hay, như tôi đã nói trong luận văn, việc cố ý che giấu chỉ là một trong những suy đoán của tôi, nhưng với những thắc mắc mà ngài nêu ra, tôi có quan điểm phủ định. Tôi cho rằng nghiên cứu về 428 hiện tại của chúng ta đã vô thức mang tiềm thức nó như một sinh vật đơn thể¹, nhưng 428 là một sinh vật thành phần².”

Đường Tiếu căng da đầu trả lời, đại pháp SaveLoad toàn năng ban đầu dường như rất khó hiệu nghiệm trong tình huống này, bởi vì ở đây không ai có thể cho cậu một ‘câu trả lời tiêu chuẩn’.

Thậm chí không có ai có câu trả lời tiêu chuẩn, đây là nghiên cứu khoa học, nghiên cứu khoa học trước nay luôn đi trên con đường chưa có ai đi qua.

Cũng may Đường Tiếu cũng đã suy nghĩ đến khi viết luận văn trước đó, thậm chí còn nghĩ trước những người này sẽ đặt câu hỏi như thế nào, bây giờ chậm rãi sắp xếp lại manh mối: “Hành vi phát triển trí tuệ của con người chúng ta cho đến nay đều là thông qua đào tạo cụ thể, bao gồm ngôn ngữ, cần hoàn thành một thông lộ thần kinh ổn định và tương đối ổn định ngay khi còn nhỏ, nếu không sẽ khó học nói sau giai đoạn này.”

“Và liệu phần lý thuyết này có thể được áp dụng như nhau cho trên sinh vật thành phần hay không?”

“Suy cho cùng, con người bắt đầu từ khi sinh ra cũng chỉ có một bộ não, một bộ cơ quan nội tạng, hơn nữa đều ở vị trí cố định, bất kể tuổi tác chúng ta tăng lên bao nhiêu đi chăng nữa thì sự phân bố tổng bộ của các cơ quan đều không thay đổi, nhưng sinh vật thành phần thì khác, trứng được thụ tinh trước tiên phát triển thành một bộ cấu trúc hoặc cấu thành phần, sau đó phát triển thành nhiều thành phần hơn, mỗi một thành phần đều có một điểm phân sinh, cho nên cũng có thể được coi là một ‘cá thể’ tương đối độc lập, mỗi một thành phần chính là một hệ thống con của cá thể, là quan hệ tự tương tự với toàn bộ chủ thể.”

“Vì vậy liệu có khả năng chăng, là tế bào thần kinh não của sinh vật thành phần chúng nó sau này mới trưởng thành, khác biệt với con người chúng ta cần được huấn luyện xã hội thực tiễn, hơn nữa sự khác biệt dựa trên sự tăng dần trong học tập, trình độ trí tuệ của 428 ở đoạn thời gian A hoàn toàn là một tiến bộ nhảy vọt so với đoạn thời gian B.”

“Lại hoặc là, chúng nó có con đường tiếp thu kiến ​​thức khác, hoàn toàn khác với quá trình cần phải học tập này của con người.”

Đường Tiếu ngừng nói, không quên vá lấp cho mình: “Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của cá nhân tôi thôi.”

Hội trường kế đó lặng ngắt như tờ, hầu hết các học giả đều chìm vào trầm ngâm, suy nghĩ về lập luận có phần mới lạ mà lại vô cùng hợp lý này của Đường Tiếu.

Harriman suy nghĩ một lát, trầm ngâm gật đầu: “Tôi không có câu hỏi nào khác.”

Đường Tiếu yên lặng thở phào nhẹ nhõm: “Vậy còn có ai khác muốn hỏi không?”

Cậu vừa nói xong, lại có một cánh tay khác giơ lên, Đường Tiếu thầm nghĩ, may mắn trước đó đã dồn hết điểm số còn dư vào sinh vật...

Có người hỏi nên Đường Tiếu đành phải căng da đầu trả lời, những câu hỏi này thường đều không có đáp án tiêu chuẩn tuyệt đối, dù load game cũng không có nhiều khác biệt, bởi vậy Đường Tiếu không có cách nào phán đoán được mình trả lời được bao nhiêu.

Nhưng xét từ phía dưới không có ai cười nhạo, cũng không có tỏ vẻ mặt khinh thường, hầu hết mọi người đều lộ ra vẻ mặt trầm ngâm, có lẽ, còn ổn?

Động não cấp tốc không biết kéo dài bao lâu, mãi đến cuối cùng nhân viên công tác không nhịn được tiến lên nhắc nhở: “Phía sau chúng ta còn có báo cáo khen thưởng thành quả tốt nhất, các vị xin hãy chú ý thời gian.”

Đường Tiếu định thần lại, lúc này phát hiện miệng mình khô khốc, đầu cũng lơ mơ choáng váng, cậu nhớ đến phía sau là tiến sĩ Phong phát biểu, vì thế gật đầu với nhân viên công tác: “Vậy hôm nay chúng ta dừng ở đây, sau đấy nếu vẫn còn thắc mắc, các vị nghiên cứu viên có thể gửi câu hỏi tới email của tôi, hoặc chúng ta cũng có thể thảo luận riêng đôi lần.”

“Báo cáo của tôi đến đây là kết thúc, tiềm năng và tầm quan trọng của 428 sẽ sinh ra ảnh hưởng quan trọng đối với số phận của toàn bộ nhân loại, mong các vị xem xét lại xử lý đối với nó.”

Nói rồi, cậu vừa cúi người về phía trước, vừa ngẩng đầu lên, một cơn gió nhẹ từ hội trường thổi qua.

Lúc mới bắt đầu, là từng đợt vỗ tay giòn tan, dần dần nhỏ giọt hội tụ thành mưa.

Đến cuối cùng, nhóm học giả bất kể vốn là đang suy nghĩ, hay đang ghi chép, hoặc là thảo luận vấn đề với người bạn già bên cạnh, đều ngẩng đầu lên, không chút nào bủn xỉn dành tràng pháo tay của mình cho vị người mới này trong nghiên cứu khoa học.

Họ đã có được đáp án mình muốn, từ lối suy nghĩ khác biệt, kiến ​​thức nghiên cứu khoa học vững chắc và sự thảo luận kỹ lưỡng về luận văn từ nông đến sâu của Đường Tiếu, có thể thấy rõ cậu thực sự là tác giả thực sự của bài luận văn này.

Bất kể đó là sự ưu ái của nữ thần may mắn, hay là sự bùng nổ từ tích tiểu thành đại, lại hoặc là cảm hứng bất chợt của thiên tài.

Ít nhất vào thời khắc này, nó giống như quả bào tử rơi vào đĩa petri của Fleming kia.

Nhẹ nhàng lay chuyển dòng chảy số phận của giới sinh vật học và nhân loại.

Chẳng sợ nó tạo thành gợn sóng, còn chưa biết sẽ nhấc lên gió lốc bao lớn.

Âm nhắc nhở của hệ thống vang lên vào lúc này.

[Chúc mừng bạn đạt thành nhiệm vụ thành tựu cá nhân: Tiến bước xuất sắc

Thuyết minh: Ở trong giới nghiên cứu khoa học, bạn đã chính thức lộ diện và để lại ấn tượng nhất định trước mặt các đồng nghiệp, luận văn của bạn sẽ tạm thời trở thành đối tượng tham khảo quan trọng trong lĩnh vực nghiên cứu nhất định, nhưng giới nghiên cứu khoa học không tiến sẽ lùi, không muốn bị người lãng quên, thì hãy tiếp tục tạo ra thành quả đi.

Khen thưởng: Danh vọng trận doanh +50, trước mắt đã từ lạnh nhạt chuyển sang thành trung lập, điểm thuộc tính tự do +5, được một cơ hội rút thăm trúng thưởng.]

– Góc chú thích:

1. Đơn thể

Monome (momer) là thuật ngữ chung để chỉ các phân tử nhỏ có thể trùng hợp với các phân tử cùng loại hoặc khác loại. Nó là một hợp chất đơn giản có thể trải qua các phản ứng trùng hợp hoặc phản ứng polycondensation để tổng hợp các hợp chất polymer. Nó là một hợp chất phân tử thấp được sử dụng. để tổng hợp nguyên liệu polyme. Monome: Nói chung là một hợp chất không bão hòa, tuần hoàn hoặc phân tử thấp chứa hai hoặc nhiều nhóm chức.

2. Sinh vật thành phần

Một sinh vật thành phần là một cá thể phát triển từ hợp tử để tạo thành một tập hợp các thành phần. Ví dụ, một cây có nhiều nhánh và các nhánh có thể được coi là các thành phần. Số lượng các thành phần thay đổi theo sự thay đổi của môi trường. Nói chung, thực vật bậc cao là sinh vật thành phần và hầu hết động vật là sinh vật đơn lẻ. Nhưng những sinh vật hỗ trợ sự sống cố định, chẳng hạn như san hô, côn trùng cành và rêu, cũng là những sinh vật thành phần.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.