Nuôi Dưỡng Quái Vật Nhỏ - Sư Tử Tinh Hệ

Chương 87:




Đề tài hot search càng ngày càng nóng, nhưng Đường Tiếu không xem nữa, tắt điện thoại đi, nếu giáo sư Lý và tiến sĩ Tiêu nói sẽ xử lý tốt, vậy cậu cũng không cần quản chuyện này nữa.

Ngược lại cậu còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.

Đường Tiếu quay về trò chơi, mở mắt ở trên giường.

Sau đó lọt vào trong tầm mắt, chính là một khối cơ ngực to màu chocolate.

Đường Tiếu:...

Juntes cảm nhận được Đường Tiếu đã tỉnh, vẫn duy trì tư thế này như cũ, chỉ là cánh tay thả lỏng một chút, dựa theo lệ thường ban đầu, lúc này Tiếu Tiếu tỉnh lại thì sẽ trực tiếp rời giường thẳng đến phòng thí nghiệm.

Nhưng lần này Đường Tiếu lại không lập tức ngồi dậy, hô hấp ấm áp nhẹ nhàng phả trên ngực Juntes, cằm bị sợi tóc cào đến ngứa, Juntes kinh ngạc cúi đầu, phát hiện chàng trai vùi đầu vào ngực mình.

“Tiếu Tiếu?”

“Em mệt mỏi quá, Juntes.” Đường Tiếu vẫn không ngẩng đầu, giọng nói nặng nề.

“Cực kì mệt.”

Động tác Juntes khựng lại, nhất thời không biết nên đáp lại như thế nào, Đường Tiếu dường như đoán được phản ứng của hắn, thấp giọng nói: “Không sao, em ôm một chút là được rồi.”

Nếu không phải Juntes còn làm bạn ở bên cạnh cậu, nếu không phải hắn vẫn còn ký ức, Đường Tiếu có lẽ đã từ bỏ từ lâu.

Juntes giống như neo điểm của cậu, kéo cậu lại mỗi khi sắp từ bỏ, lúc sắp rơi xuống vực sâu.

Cánh tay Juntes chậm rãi thả lỏng, sau đó cũng ôm lại Đường Tiếu, đặt một nụ hôn lên đỉ.nh đầu cậu.

“Tiếu Tiếu rất nỗ lực, rất tài ba.”

Khoảng thời gian hơn ba năm dài đằng đẵng này, trong quay ngược không nhìn thấy cuối, chỉ có họ sẻ chia ký ức của nhau, mệt nhọc và đau khổ của nhau.

Chỉ có Juntes biết, chỉ có Juntes có thể nhìn thấy, sự thay đổi của Đường Tiếu ba năm này, thời gian lắng đọng lại gột rửa đi vẻ đẹp bên ngoài và xốc nổi trên người cậu, mài giũa ra ánh sáng ban đầu của đá quý.

Nếu như ban đầu cậu còn cần đeo mắt kính lên để ngụy trang khí chất học giả hàng năm đắm chìm trong phòng thí nghiệm, nhưng hiện tại Đường Tiếu đã không cần từ lâu, cho dù không mang mắt kính, người khác cũng có thể nhanh chóng bắt giữ được khí thế học giả độc đáo trên người cậu, do đó bỏ qua khuôn mặt trẻ tuổi quá mức của cậu.

“Tiếu Tiếu nhất định sẽ thành công.”

Lại là một nụ hôn, lần này dừng ở giữa mày Đường Tiếu.

Đường Tiếu nhắm mắt, không nhịn được cười: “Sao anh chắc chắn như vậy.”

“Bởi vì là Tiếu Tiếu, mà chuyện Tiếu Tiếu muốn làm, thì nhất định có thể làm được.” Juntes nói một cách vô cùng tin tưởng.

Bởi vì đã như vậy bắt đầu từ thật lâu trước đây rồi.

Chỉ cần là chuyện Đường Tiếu muốn làm được, bất kể làm lại bao nhiêu lần, bất kể trải qua bao nhiêu trắc trở, Juntes đều chưa từng thấy cậu từ bỏ.

Đường Tiếu mở bừng mắt, cảm xúc tiêu cực trong mắt bị quét vào đống rác của cung điện ký ức, ngẩng đầu cười nói: “Ừm, em sẽ làm được.”

Trên thực tế trải qua ba năm nghiên cứu, kỹ thuật chỉnh sửa gen ban đầu tương đối mới mẻ độc đáo đã gần như được cải thiện ở trên tay cậu, hiện thực cũng thành công thực hiện trị liệu bệnh gan di truyền, và không có tác dụng phụ đặc biệt nghiêm trọng, vốn dĩ cậu cũng chỉ còn lại một vấn đề cuối cùng, cũng chính là vấn đề liên quan đến nhắm mục tiêu.

Phỏng chừng lại load game khoảng 10 lần, lại thêm nửa năm, có lẽ sẽ gần như xong…

Đường Tiếu nhìn thoáng qua thời gian trò chơi, chỉ còn lại chưa đến năm ngày cách lúc ‘trò chơi kết thúc’, mấy ngày nay chính là thời điểm khu trung ương Liên Minh bị tiến công dồn dập nhất, tất cả mọi người của tổ dự án đều thẫn thờ, tiến độ đẩy rất chậm, cho nên lúc này Đường Tiếu cũng không sốt ruột, cậu biết dù sao chẳng mấy chốc sẽ truyền đến tin tức Liên Minh thất thủ, sau đó Con Mắt Thứ Ba lâm vào hỗn loạn.

Cơ bản là tiết mục định kỳ, cho nên Đường Tiếu tính trực tiếp bắt đầu load game trở lại thời điểm bắt đầu tuyến chính.

Lại lợi dụng load game ngắn hạn, theo một kịch bản này phỏng chừng còn có thể quay ngược một hai năm thời gian.

Đường Tiếu nói: “Vậy em bắt đầu nhé?”

“Ừm, chờ một chút,” Juntes nói, “Lần này anh muốn thử tiến hóa.”

Đường Tiếu kinh ngạc nhìn hắn: “Ở đây à?”

“Ừm, tích lũy đủ rồi.” Nói rồi, Juntes lại trở nên ngượng ngùng, “Tiếu Tiếu vào phòng tắm trước đi.”

Mỗi một lần Juntes tiến hóa, đều sẽ yêu cầu ngăn cách với Đường Tiếu, ít nhất không thể cùng chung một không gian, nói là không muốn bị cậu thấy dáng vẻ xấu xấu.

Đường Tiếu nói qua rất nhiều lần rằng không chê cũng không được, cậu đành phải đóng lại cửa phòng tắm trước theo yêu cầu của Juntes.

Rất nhanh, động tĩnh phòng bên ngoài dần trở nên lớn, xuyên qua cánh cửa mờ của phòng tắm, Đường Tiếu loáng thoáng có thể thấy dáng vẻ dị hóa cáu kỉnh của thể sợi nấm bên ngoài.

Không ngoài dự đoán, lại thất bại.

Đường Tiếu thở dài trong lòng, sau đó mở ra giao diện trò chơi, chuẩn bị nhấn vào load game.

Biến hóa, đã xuất hiện trong khoảnh khắc này.

Ngón tay Đường Tiếu mới vừa nhấn xuống, dựa theo lệ thường trước đây mà nói là sẽ trực tiếp nhảy chuyển cảnh tượng đến nơi lưu trữ.

Nhưng giờ phút này, cậu lại không lập tức nhảy chuyển tới mốc thời gian lưu trữ, bên trên hệ thống trò chơi xuất hiện một vòng đang xoay tròn, như mạng không ổn định và bị lag, cảnh vật chung quanh đột nhiên biến thành màu xám.

Thời gian cả thế giới tạm dừng.

Đồng tử Đường Tiếu co chặt, chưa đợi cậu phản ứng lại, chỉ thấy cửa phòng tắm đột nhiên bị đẩy ra, sợi nấm màu đen phóng về phía Đường Tiếu, sợi nấm màu máu theo sát sau đó, hung hãn hất sợi nấm màu đen sang một bên.

Xảy ra chuyện gì??

Đường Tiếu căng thẳng trong lòng, vì do không gian quá nhỏ hẹp không dễ tránh né, cậu thừa dịp lúc sợi nấm hai màu cản bước nhau lập tức nhân cơ hội khom lưng chạy ra khỏi phòng tắm, vừa thấy tình hình trong phòng, cả người sợ ngơ ra.

Juntes tiến hóa thất bại như chia thành hai nửa, một nửa màu đen một nửa màu đỏ, sợi nấm màu sắc khác nhau cản trở lẫn nhau, ngay cả đôi mắt màu cam vàng, cũng chia ra gần một nửa biến thành màu xanh lục lập lòe.

“Tiếu… Tiếu…” Đôi mắt màu cam vàng bên kia nứt ra một cái miệng, “Mau… quay ngược.”

“Mơ tưởng.” Sợi nấm màu đen cười khẩy, mạnh mẽ điều khiển cơ thể sắp hỏng mất này tấn công về phía Đường Tiếu.

Đường Tiếu gấp gáp nhấn vào lưu trữ bất kỳ, thậm chí cũng không kịp nghĩ Juntes tại sao lại biến thành như vậy.

Bất kể là cái nào cũng không sao cả, nhanh lên! Nhanh lên!

Khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc, sợi nấm màu đen đã cuốn lấy cánh tay Đường Tiếu, nhưng ngay sau đó, thời gian chuyển động một lần nữa.

Load game thành công.

Đường Tiếu vừa mở mắt, bỗng há miệng thở d.ốc, cũng dọa sợ Phong Thư Vận vừa mới kết thúc hội nghị.

“Đường Tiếu, cậu không sao chứ? Đã xảy ra chuyện gì?” Phong Thư Vận thấy Đường Tiếu mồ hôi lạnh đầy đầu, hoang mang không ngừng lau mồ hôi cho cậu bằng khăn tay, “Là đang lo lắng hạng mục mà Lion nói vừa nãy sao? Đừng đặt áp lực quá lớn lên mình, thật sự không được thì đổi một người phụ trách cũng có thể.”

Đường Tiếu ngơ ngác nhìn mặt Phong Thư Vận, cậu vốn tính là load save một tháng trước khi kết thúc tuyến chính.

Nhưng hiện tại, bởi vì khi đó tùy tiện nhấn loạn, cậu lại quay về thời điểm tuyến chính mới vừa mở ra.

Vừa rồi là sao thế? Trong cơ thể Juntes chính là Vua Nấm? Tại sao Vua Nấm lại xuất hiện ở nơi đó, còn có load game trước đây đều thuận lợi mọi bề, tại sao kẹt lại riêng ở một khắc đó?

Suy đoán kh.ủng b.ố quanh quẩn trong đầu cậu, Đường Tiếu không rảnh lo ứng phó Phong Thư Vận, vội vàng có lệ qua, bước nhanh rời khỏi phòng họp.

Phải đi hỏi 428 xem vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Ai ngờ được cậu mới vừa tới gần khu vực thí nghiệm của dự án 428, thì nhìn thấy toàn bộ nghiên cứu viên ở đây đều vội vàng chạy tới chạy lui, còn có người kéo vang lên cảnh báo đề phòng sơ cấp.

Đây là tình huống chưa từng xảy ra trước đây.

Đường Tiếu vội vàng giữ chặt một nghiên cứu viên trong đó, gấp giọng nói: “Đã xảy ra chuyện gì?”

“Thể thí nghiệm 428 xuất hiện một ít sự cố, không rõ lắm có phải bởi vì thứ gì khác đột nhiên tập kích hay không…” Nghiên cứu viên vốn không thể nói, nhưng vừa thấy Đường Tiếu, đã tự giác nói hết thông tin, không đợi anh ta nói xong, Đường Tiếu cũng đã vọt vào khu thể thí nghiệm tổ dự án.

Rất nhiều học giả vây quanh ở nơi này, nghĩ trăm lần cũng không ra trước những thay đổi xuất hiện trên người thể thí nghiệm 428.

Đường Tiếu vọt vào ngay lúc này, cường thế chen nghiên cứu viên khác sang một bên: “Xảy ra chuyện gì?”

Flower lúc này cũng ở đây, ông vừa lúc ở văn phòng lúc xảy ra chuyện, cũng là người chạy tới hiện trường trước tiên, dùng khăn tay lau mồ hôi lạnh trên thái dương, nhìn thoáng qua Đường Tiếu: “Không biết vì sao, dấu hiệu sự sống của thể thí nghiệm 428 đột nhiên bắt đầu suy yếu.”

“Cho tôi xem số liệu.”

Phòng thí nghiệm nơi 428 ở ngày thường đều theo dõi số liệu sự sống của 428 mọi lúc bằng đủ loại dụng cụ, máy theo dõi cũng mở ra 24 giờ, bởi vậy tất cả mọi người không thể hiểu được, tại sao trên người 428 đột nhiên xuất hiện những thay đổi này.

Số liệu vững vàng ban đầu leo lên đỉ.nh giá trị trong thời gian cực ngắn, lại rơi xuống trong thời gian rất ngắn, thậm chí các bộ phận của cơ thể bắt đầu suy sụp.

Đường Tiếu rất quen thuộc những biến hóa này, đây là đặc điểm xuất hiện lúc 428 tiến hóa trước đây, nhưng sao có thể, rõ ràng cậu đã load game, tại sao còn sẽ đưa theo tới lưu trữ này!

… Là Vua Nấm, là thần làm gì đó.

Đường Tiếu theo bản năng muốn load game lần nữa, lại nghĩ đến biến hóa trước đó, ngón tay khựng giữa không trung.

Lúc này, vừa lúc 428 trong phòng thí nghiệm cũng nhìn sang đây, hắn đã sắp không duy trì được hình người, lắc đầu rất khẽ với Đường Tiếu.

Ngoại trừ Đường Tiếu, không ai có thể hiểu được hàm nghĩa của động tác này.

Hóa ra ba năm này không chỉ cậu đang phân tích dự án, Vua Nấm tương tự cũng đang phân tích bọn họ, giống như thú dữ núp trong bóng tối, chờ đợi cơ hội cho con mồi một kích cuối cùng.

Lần load game trước cậu bị kẹt lại, hệ thống trò chơi không thể phản ứng kịp thời, vậy load game tiếp theo, lại sẽ xảy ra chuyện gì?

Nhưng nếu không load game…

“Thật kỳ lạ,” Flower lẩm bẩm, “Đang êm đẹp, tại sao lại có chuyện cơ thể sụp đổ thế này?”

“Đúng vậy, trước đó 428 rõ ràng vẫn luôn khoẻ như vâm… hay là nói đến giai đoạn nào đó những bào tử Vua Nấm này sẽ sinh ra biến hóa thế này?” Aberke cố gắng suy đoán, “Dù sao dựa theo luận văn trước đây của tiến sĩ Đường, bào tử Vua Nấm hẳn là ‘đầu cuối’ chỉ thuộc về Vua Nấm lúc không tiện di chuyển, thay thế thần thu thập đồ ăn, bào tử Vua Nấm thu thập xong thông tin gen, sau đó tự nhiên chết đi, trở thành chất dinh dưỡng của mạng cây dưới lòng đất.”

“Như vậy có thể suy đoán rằng bọn họ trưởng thành đến giới hạn nào đó thì sẽ khởi động cơ chế nào đó dẫn tới tuổi thọ đi đến cuối không? Hoặc là Vua Nấm vẫn lưu giữ quyền hạn cơ bản nào đó với họ, có thể khống chế họ ở mức độ nào đó, để ngăn ngừa phản loạn?”

Nghiên cứu viên xung quanh anh một câu, tôi một lời mà bắt đầu thảo luận, lạnh nhạt nhìn chăm chú vào thể thí nghiệm đi về hướng sụp đổ một cách đau đớn cách một lớp kính.

“Tiến sĩ Đường, cậu thấy thế nào?”

“…”

“Tiến sĩ Đường?”

Những tiếng thảo luận thông thường trong phòng thí nghiệm đó, giờ phút này dần dần như biến thành tạp âm và tiếng ồn không thể hiểu được ở bên tai cậu, bộ não sáng suốt lần đầu tiên không chuyển động theo tư duy của họ, kẹt lại như cỗ máy rỉ sét.

Trong phút chốc Đường Tiếu bỗng hiểu được tâm trạng của Juntes.

Lúc hắn đau đớn tột cùng, cậu cách một tầng kính, lại chẳng thể khóc chẳng thể cười, không thể biểu lộ ra tất cả sự quan tâm và bi thương.

“Có khả năng này…” Cậu nghe thấy giọng nói mình phát ra từ trong cổ họng, đều đều lạnh nhạt, xa lạ đến vậy, quả thực như một sinh vật khác đang nói chuyện, “Có thể cùng loại với cơ chế sinh học của chuột dũi không lông, Nữ Vương chuột dũi không lông sẽ cho chuột dũi ăn phân chứa hormone của Nữ Vương để tẩy não chúng, ngăn ngừa phản loạn, nếu bào tử Vua Nấm về mặt lý thuyết cũng có khả năng tiến hóa thành Vua Nấm, như vậy Vua Nấm tự nhiên sẽ có biện pháp phòng ngự tương tự.”

Nhóm nghiên cứu viên liền bắt đầu thảo luận về đề tài này, đương nhiên cũng không quên cấp cứu cho thể thí nghiệm, bọn họ thử đủ loại phương pháp, đáng tiếc tất cả đều thất bại, Aberke cau mày nhìn số liệu trên dụng cụ: “Trước mắt chỉ có lúc cho ăn đồ ăn chứa gen mới có xu hướng giảm bớt một chút, nhưng chỉ có thể trì hoãn tiến độ sụp đổ của cơ thể hắn.”

“Hắn còn bao nhiêu thời gian?” Đường Tiếu hỏi.

“Dựa theo tiến độ này, phỏng chừng nhiều nhất hai ba tháng thôi, dưới tiền đề toàn lực nuôi nấng bằng tài nguyên của tổ dự án hiện tại,” nói đoạn, Aberke nhìn sang Flower, Flower lắc đầu, nhìn thoáng qua Đường Tiếu, “Không được, Con Mắt Thứ Ba mới thiết lập một dự án cực kỳ quan trọng, tài nguyên cũng phải phân bổ lại nghiêng về bên kia, thậm chí có rất nhiều nghiên cứu viên đều phải rời khỏi dự án này, cũng không có khả năng đạt được tài chính phong phú như trước đây.”

“Hả? Vậy đề tài của chúng ta làm sao bây giờ?”

“Vậy các anh tốt nhất nhanh ra thành quả đi, nhân lúc thể thí nghiệm còn chưa chết.”

Aberke buồn rầu gãi gãi đầu: “Chút thời gian này đủ làm gì đâu, đúng không, tiến sĩ Đường, hửm? Tiến sĩ Đường?”

Đường Tiếu không ở lại tiếp, sau khi đã biết 428 sẽ không được cứu trợ, cậu xoay người rời khỏi đây, nếu không tiếp tục ở lại, cậu sẽ không khống chế được phản ứng của cơ thể mình.

Trên thực tế, đã không khống chế được rồi, ngón tay rũ xuống đang run rẩy, không phải phẫn nộ.

Mà là bi ai.

Sự nặng nề lan tràn từ nơi sâu trong linh hồn, từng chút từng chút khống chế cơ thể cậu, dường như cảm giác mệt nhọc tích lũy ba năm chợt vỡ đê, đè sụp sống lưng cậu.

Trước đó Rocky có việc ở tổ dự án khác, nghe được tin tức vội vàng trở về, gặp thoáng qua Đường Tiếu mới ra khỏi cửa tổ dự án.

Cậu ta không nhận ra cậu.

Trước đây Đường Tiếu đi đường đều thẳng lưng, cậu được giáo dục rất tốt, đi đường đều ngẩng đầu ưỡn ngực, dáng vẻ không những đoan trang còn lộ ra mười phần sáng láng, cho dù là lúc bị Bud khó dễ, bị học giả lui đến làm lơ ở buổi báo cáo, vẫn không kiêu ngạo không tự ti, càng sẽ không cúi đầu.

Không giống vị học giả thiên tài tràn đầy sức sống và tài năng, hăng hái xông lên ấy.

Đường Tiếu về thẳng ký túc xá, không gặp được bất cứ kẻ nào trên đường về, ngay cả nụ cười có lệ cũng khó có thể treo lên, vào khoảnh khắc cửa đóng lại ấy, cậu như bị rút hết sức lực toàn thân, từng chút từng chút trượt ngồi dưới đất.

“Juntes…”

Không có đáp lại.

“Juntes.”

Không có đáp lại.

Chàng trai chậm rãi ôm đầu gối, nhìn chằm chằm lưu trữ trò chơi đã nhấn mở, lại chậm chạp chẳng thể nhấn xuống.

Mãi đến giờ phút này, một giọt nước mắt mới dừng trên vải nơi đầu gối.

Cho tới bây giờ xung quanh không có ai, cậu mới có tư cách rơi nước mắt.

Ba năm hồi ức không ai biết hiểu vội vàng lướt qua trước mắt, vốn cho rằng ba năm này là ba năm thống khổ nhất trong đời cậu, lại trong chớp mắt, trở thành ba năm cuối cùng giữa họ.

Đếm ngược tuyến chính thất bại: 60 ngày 5 tiếng 24 phút

Lần này thời gian chỉ còn lại hai tháng, nhưng cậu còn kẹt ở trên vấn đề nhắm mục tiêu, còn thiếu một chút, mỗi một lần đều chỉ thiếu một chút như vậy.

Không có cách nào load game, không có Juntes.

Cậu lại trở thành lẻ loi một mình.

Bóng tối mở rộng, trong khoảnh khắc sắp nuốt chửng cậu, mà lúc này đây lại chẳng có ai có thể dẫn theo cậu ra khỏi cơn ác mộng này.

Sợi dây vẫn luôn căng chặt ấy, rốt cuộc đứt đoạn.

Đường Tiếu cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, giống như kích hoạt cơ chế bảo vệ của cơ thể, trước khi suy nghĩ cặn kẽ, cơ thể đã theo bản năng đưa ra phản ứng tự bảo vệ mình, nhấn đăng xuất trò chơi.

*

Hiện thực, phía nhà trường đưa ra phản ứng nhanh chóng nhất, cho dù Đường Tiếu không có thành tích đặc biệt xuất chúng trong ba năm này, nhưng mỹ đức tốt đẹp bao che cho con này luôn là truyền thống của đại học họ, chẳng phân biệt học sinh ưu tú hay là bình thường.

Giáo sư đã dạy Đường Tiếu, bọn Vân Lệ Phi đã tốt nghiệp trước đó sôi nổi ra làm chứng, phía trường cũng nhanh chóng gỡ bỏ hot search, ba Đường cũng nhanh chóng vận dụng sức mạnh trong tay cảnh cáo những V lớn dẫn tiết tấu lung tung đó.

Tiêu Bách càng trực tiếp dẫn theo bà Tiêu ra mặt đáp lại tranh chấp gần đây, cho thấy ba năm này Đường Tiếu cũng không phải không hề làm ra bất cứ thành quả gì, bọn họ vẫn luôn đang cải tiến ứng dụng kỹ thuật này trên bệnh tật cụ thể, cuối cùng miễn cưỡng ổn định dư luận.

Chờ đến một tuần sau, Tiêu Bách mới đột nhiên phát hiện, Đường Tiếu đã rất lâu rất lâu rồi không liên lạc với y, cho dù gọi điện thoại qua cũng không có ai nhận máy, cũng tìm không thấy cậu trong trường học.

Sau khi hỏi tin tức từ ba Đường, mới biết được Đường Tiếu nhốt mình ở trong phòng, vẫn luôn không chịu ra ngoài, ba Đường mẹ Đường cũng đều lo lắng, lại không có bất cứ biện pháp nào.

“Chắc chắn là chuyện trên mạng lúc trước.” Ba Đường nghe nói Tiêu Bách muốn tới, tự mình lái xe đón y, trên xe không nhịn được lộ ra sự đau lòng, “Thằng bé chưa từng như vậy, trước đó ở trong điện thoại cũng không nghe ra có phản ứng đặc biệt gì, chúng tôi cũng không nghĩ quá nhiều, Tiếu Tiếu vẫn luôn là một đứa trẻ không thèm để ý cái nhìn xung quanh, nhưng ai biết đột nhiên lại biến thành như vậy.”

“Áp lực của bạo lực mạng người thường sẽ không tưởng tượng được,” Tiêu Bách nói, “Để tôi thử xem có thể khuyên cậu ấy ra ngoài không, nhưng cô chú cũng đừng ôm hy vọng quá lớn.”

“Không sao, tiến sĩ Tiêu ngài có thể tới đã rất cảm ơn rồi,” Ba Đường thở ngắn than dài, “Chúng tôi thật sự không còn cách nào, ngài là người dẫn đường cho thằng bé trên con đường này, hy vọng ngài có thể khuyên nhủ thằng bé nhiều hơn, sau này cho dù không làm nghiên cứu khoa học cũng không sao, chúng tôi cũng không trông mong thằng bé có thể trở thành nhà khoa học vĩ đại hơn, làm game thủ chuyên nghiệp, làm streamer, cũng chẳng sao cả, chỉ cần thằng bé có thể sống một cách khỏe mạnh vui vẻ, điều đó còn quan trọng hơn gì khác!”

Tiêu Bách chú ý thấy vành mắt ba Đường đều đỏ hoe, phỏng chừng đã nhọc lòng không ít vì Đường Tiếu trong khoảng thời gian này.

Tiêu Bách đi vào biệt thự dưới dẫn dắt của ba mẹ Đường, phòng Đường Tiếu nằm bên trong cùng ở lầu hai, y ngừng ở bên ngoài, rũ mắt nhìn đồ ăn mới vừa hâm nóng để trên thảm, lại không có chạm vào, nâng cánh tay gõ cửa phòng một cách thô lỗ.

“Đường Tiếu! Ra đây!”

Bên trong cửa không có động tĩnh, Tiêu Bách hít sâu: “Ra ngoài! Có vấn đề gì mọi người cùng đối mặt, ba mẹ cậu đều rất lo lắng cho cậu, sự việc đã bình ổn rồi, cậu muốn nhốt mình tới khi nào? Cậu như vậy chỉ sẽ tổn thương đến người yêu cậu nhất.”

Không có phản ứng.

“Theo tôi ra ngoài đi, đi tham gia một hội nghị học thuật! Đi giao lưu với đồng nghiệp, muốn những cư dân mạng đó câm miệng thì làm ra càng nhiều, càng nhiều thành quả vả mặt bọn họ! Tôi biết cậu có thể, cậu có tài hoa có thể thay đổi thế giới!”

Lúc này, trong cửa rốt cuộc truyền ra giọng nói, khàn khàn như vài ngày cũng chưa mở miệng:

“Tôi không có, tôi không phải thiên tài gì cả, tôi cũng chẳng làm được gì, càng không làm được việc có thể thay đổi thế giới.”

Nếu là Tiêu Bách có ba năm này, nếu là Phong Thư Vận có ba năm này, phỏng chừng họ đã có thể làm ra thành quả, cứu vớt nhân loại nhỉ?

Mấy ngày qua tự nhốt mình ở trong phòng, Đường Tiếu không kiềm chế được nghĩ như vậy, cậu cảm thấy mình chẳng qua là vận may tốt có được bố trí bình thường của trò chơi, nếu đổi một người có giao diện trò chơi này, nhất định có thể làm được ưu tú hơn tốt hơn mình nhiều.

Mà cậu thậm chí ngay cả Juntes cũng không cứu được.

Trò chơi chỉ còn hai tháng, đã không còn kịp rồi.

Ngoài cửa trở lại yên tĩnh, Đường Tiếu nhắm mắt lại, cho rằng Tiêu Bách đã từ bỏ đi rồi, nhưng ngay sau đó, khoá cửa đột nhiên mở ra từ bên ngoài, Tiêu Bách bước vào phòng, nhấc Đường Tiếu khóa mình lại trên giường ra.

“Dậy, đi tham gia hội nghị!”

Tiêu Bách mạnh mẽ lôi Đường Tiếu ra khỏi ổ chăn, lúc này y mới phát hiện, Đường Tiếu dường như đã rất nhiều ngày không ăn cơm đàng hoàng, mặt gầy một vòng, trong quần áo cũng trống rỗng, chỉ bằng một tay là có thể nhấc cả người lên được.

Tiêu Bách biết lúc này nói gì cũng vô ích, phải ra ngoài, gặp gỡ người khác, phải làm đầu óc cậu một lần nữa tràn ngập suy nghĩ, sẽ không có đường suy nghĩ những chuyện phiền lòng đó trên mạng.

Trực tiếp đẩy cậu vào toilet: “Đi rửa mặt, lập tức xuất phát cùng tôi, đã sắp sửa bắt đầu rồi.”

Đường Tiếu bị y nửa cưỡng chế mang lên xe, ngay cả ba Đường mẹ Đường cũng làm phản đứng về phe Tiêu Bách, chờ cậu phục hồi tinh thần lại thì xe đã chạy về phía hội trường.

“Nếu ngay cả cậu cũng không phải thiên tài, thế giới này sẽ không có ai nữa.” Tiêu Bách nói.

“Tôi không phải, tôi chỉ là một người may mắn thôi.” Đường Tiếu kiên trì như cũ.

“Vậy cậu người may mắn được ông trời ưu ái cho đầu óc, bộ không nghĩ tới thần cho cậu có được bộ não thiên tài, chính là nhất định phải gây dựng nên sự nghiệp sao.” Tiêu Bách vẫn đang cố gắng khuyên bảo cậu, “Cậu cần gì phải để ý những cái nhìn của người không hề hiểu gì đó chứ.”

Đường Tiếu ngậm miệng, nhìn ra ngoài cửa sổ xe.

Cậu không có cách nào nói với Tiêu Bách, thứ cậu để ý căn bản không phải bạo lực mạng gì cả.

Là hiện trạng bất lực của cậu, là Liên minh Nhân loại đã định sẽ hủy diệt đó, là không dám đối mặt Juntes đang chết đi.

Một tuần này, cậu thậm chí không dám đăng nhập vào game nữa.

Tiêu Bách kéo cậu đến hiện trường, mãi đến sắp bắt đầu, Đường Tiếu mới biết được nội dung của hội nghị học thuật này, dường như là họp báo và giao lưu thành quả nghiên cứu chuyên đề về kỹ thuật FSCG-SPL, rất nhiều học giả trong ngoài nước đều đã được mời, tự nhiên, là người phát hiện kỹ thuật FSCG-SPL, Tiêu Bách và Đường Tiếu cũng nằm trong danh sách được mời.

Bởi vì Tiêu Bách dốc lòng mở rộng bằng sáng chế cho giới học thuật, thành quả liên quan trong ba năm qua ùn ùn không dứt, không chỉ là trị liệu bệnh gan di truyền, còn có nhiều bệnh gen hơn, thậm chí là nhiều phương diện trong lĩnh vực nông nghiệp cũng có tiến triển không nhỏ.

Hạt giống gieo lúc trước, sinh ra chồi non, nở ra bông hoa tươi tốt.

Cho nên Tiêu Bách mới muốn dẫn Đường Tiếu đến đây.

Y muốn nói cho Đường Tiếu rằng, thành công mà cậu làm được, thay đổi vận mệnh của bao nhiêu người, thúc đẩy hy vọng của bao nhiêu người.

Nếu cậu cũng không tính thiên tài, vậy còn có ai dám gánh danh hào này?

Cứ như vậy, Đường Tiếu bị Tiêu Bách mang theo qua lại các hội trường họp báo, nói thật còn rất mới mẻ, trước đây đều là cậu mở buổi báo cáo, vẫn là lần đầu tiên tham gia buổi báo cáo của người khác.

Nhưng hiện tại Đường Tiếu thật sự không vực dậy nổi tâm trạng, cậu nhìn những luận văn đó, đầu óc đã kẹt một tuần trước sau không thể tiến vào trạng thái.

Người báo cáo mới lên sân khấu.

Thoạt nhìn tuổi tác hắn không lớn, có hơi thiếu hụt kinh nghiệm lên sân khấu, nói chuyện có chút lắp bắp:

“Đề, đề tài nghiên cứu của chúng tôi là phát hiện nấm cổ bằng kỹ thuật FSCG-SPL, đội thăm dò mới lại phát hiện nhiều hàng mẫu liên quan hơn trong một năm qua, trong đó một mẫu ở dưới lòng đất bang Oregon, dưới đây là hình ảnh hóa thạch liên quan, dựa theo phục hồi sơ bộ, nấm cổ có hình thể rất lớn ở khoảng 4.8 trăm triệu năm trước… dưới là kết quả kiểm tra đo lường gen liên quan, từ trong đó chúng tôi phát hiện một ít số liệu rất thú vị… trải qua thí nghiệm, loại nấm cổ này dường như có thể cắt xén và sử dụng gen hấp thu được một cách khác chính xác… dưới là quá trình thí nghiệm của chúng tôi.”

Đường Tiếu trong lúc vô tình vừa ngẩng đầu, tầm mắt dừng lại.

Thư viện tư duy vốn đã ngừng lại gần một năm, đột nhiên náo loạn vào khoảnh khắc này.

Thế giới vi mô, chậm rãi mở rộng ở trước mắt cậu, phía sau người trên sân khấu, như hợp thành một bông hoa cấu thành từ tế bào và phần tử.

Giống như buff ‘linh quang chợt lóe’ mở ra ở trong hiện thực.

Không đợi người trên sân khấu tiếp tục nói, Đường Tiếu dưới sân khấu đã vội vàng mở bài luận văn này ra, muốn bắt lấy thông điệp chợt lóe qua đó.

“… Chứng minh rằng sự biến đổi hóa học bằng kết hợp 2-O-methyl-3-phosphonoyl acetate tại vị trí của sgRNA đã làm giảm đáng kể hiệu quả chỉnh sửa trên các vị trí sai mục tiêu mà không ảnh hưởng đến hiệu quả chỉnh sửa trên các vị trí chính xác... tác dụng của sgRNA biến đổi trên gen HGG đã được chứng minh trong CD34+HSPC máu ngoại vi ở người...”

Đường Tiếu bất giác đã nói ra tiếng lời đang nghĩ trong đầu, người xung quanh truyền đến ánh mắt khó hiểu, vừa muốn nói gì, đã thấy Tiêu Bách ngồi ở bên cạnh cậu, sôi nổi ngậm miệng lại.

“Hoá ra là như thế…” Đường Tiếu lẩm bẩm, “Giải được rồi…”

Tiêu Bách ngồi ở bên cạnh Đường Tiếu, kinh ngạc mà nhìn thấy, học sinh của mình thế nhưng rơi nước mắt tại khoảnh khắc này.

Giọt lệ này, ngưng kết vô số ngày đêm, quay ngược không đếm được, thất bại căn bản chẳng nhớ rõ.

Hạt giống cậu và Tiêu Bách tự tay gieo, trải qua ba năm trở thành kho báo mới, cuối cùng trả lại cho cậu, khai quật ra đáp án đến muộn.

Chỉ là đã đến quá muộn, cũng đến quá cay đắng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.