Nuôi Dưỡng Quái Vật Nhỏ - Sư Tử Tinh Hệ

Chương 95:




Lúc bộ đội trong căn cứ bắt đầu phá vòng vây, Juntes và Đường Tiếu xen lẫn trong hai nhánh bộ đội khác nhau cũng lập tức bắt đầu chạy trốn theo đám đông.

Bọn họ chạy về hướng hoàn toàn khác nhau, Juntes phụ trách thu hút hỏa lực nhiều nhất, cũng chính là bộ đội hướng đi bờ biển mà Vua Nấm và rất nhiều thú triều lựa chọn, mà Đường Tiếu thì lại một mình cõng một cơ thể hướng về hướng núi lửa.

Sau khi kéo ra một khoảng nhất định với đội ngũ, Juntes vứt bỏ motor, chỉ chạy trên mặt đất dựa vào hai chân, tốc độ thế nhưng còn nhanh hơn những người lái xe xung quanh, bắt đầu tách khỏi hướng đại bộ đội, phá vòng vây ra ngoài ở góc độ hơi chếch đi.

Đội ngũ hộ tống cư dân sửng sốt, không chờ họ phản ứng lại, đã thấy dị thú quy mô lớn như không nhìn thấy đội ngũ số lượng đông đảo, đuổi theo về hướng Juntes dưới chỉ huy của Vua Nấm.

Quả nhiên là bên này!

Ở lúc Juntes bắt đầu sử dụng năng lực tăng tốc thì Vua Nấm đã nhận ra dao động quen thuộc, dần yên lòng, để ngừa lỡ như, thần cũng không triệu hồi truy binh ở những hướng khác, tự mình mang theo đại bộ đội dị thú đuổi theo về phía Juntes.

Bên kia.

Đường Tiếu cõng ‘thi thể’ xen lẫn trong giữa đám người, khiến cho cư dân cũng đang bỏ chạy thục mạng xung quanh khó hiểu, nhưng không có ai rảnh rỗi hỏi điều này, thừa dịp nhóm dị thú còn chưa phản ứng lại, bọn họ nhanh chóng băng qua hố sâu do Apollo tạo thành, nhiệt độ bên trên còn chưa làm lạnh, phần nào nhờ binh lính mang theo súng làm lạnh mở đường ở phía trước chiếc xe mới có thể chạy qua, những người thường khác mới không bị đốt thành thây khô.

Cũng may, số lượng dị thú lựa chọn truy đuổi bên phía họ là ít nhất, hiện tại bộ đội hộ tống còn ứng phó lại được, nhưng tin tức xấu là phương hướng họ lựa chọn là một mảnh cánh đồng bát ngát, căn bản không có địa điểm an toàn, muốn sống sót chỉ có đường vòng, vượt qua vùng hoang dã nguy hiểm, hội hợp với đội ngũ khác.

Đường Tiếu thở hổn hển, chỉnh lại dây thừng buộc trên người, bảo đảm cơ thể hắn sẽ không ngã xuống.

Hiện giờ cơ thể Juntes được bọc bằng vải trắng buộc lên lưng, nhìn từ xa giống như cõng thi thể đi trước, người xung quanh tự động cách cậu xa hai mét.

Hành vi như thế tuy rằng kì cục chút, nhưng cũng không phải không thể hiểu dưới thời tận thế này.

Đường Tiếu không phí nhiều miệng lưỡi đã thành công trà trộn vào trong đội ngũ phá vòng vây.

Đến bây giờ, kế hoạch của cậu đã hoàn thành một nửa.

Juntes bên kia chỉ là mồi, thành công dẫn dắt Vua Nấm và rất nhiều dị thú rời đi, chỉ còn lại bộ phận ít vẫn đi theo phía sau họ, bộ đội vũ trang hộ tống cư dân xung quanh miễn cưỡng có thể ứng phó.

Kế hoạch của Đường Tiếu thật ra rất đơn giản, đầu tiên là cậu dùng máu, nói cho Vua Nấm mình ở ngay khu căn cứ này, sau đấy Vua Nấm theo bản năng hành động, chắc chắn là tập kết dị thú xung quanh công thành.

Như vậy Apollo sẽ có đường phát huy, cậu giao lưu với Con Mắt Thứ Ba, đạt thành hiệp nghị hợp tác, Con Mắt Thứ Ba liên lạc cấp cao căn cứ, khi dị thú bên ngoài hội tụ đến một số lượng lớn, hơn nữa ngo ngoe rục rịch chuẩn bị công thành, bên trong thành sẽ lập tức phát ra tín hiệu, phóng ra Apollo, mà bộ đội bên trong thành sẽ phá vòng vây dọc theo ba điểm mà Apollo rơi xuống.

Tự nhiên, ba điểm này đều là Đường Tiếu bàn bạc xong với Con Mắt Thứ Ba trước đó.

Hiện tại cậu chỉ cần tìm cơ hội một mình rời đi về hướng núi lửa là có thể hoàn thành kế hoạch cuối cùng.

Đội ngũ đi trước một km, hai km…

Bởi vì địa hình bên này nhấp nhô không bằng phẳng, rất nhanh xe máy gặp khó, rất nhiều người không thể không xuống xe chạy bằng chân.

Khiến những người khác bất ngờ là, vốn cho rằng Đường Tiếu cõng một thi thể chẳng mấy chốc sẽ kiệt sức trở thành người hi sinh đầu tiên, nhưng Đường Tiếu chạy khoảng cách dài như thế, tốc độ lại không chậm lại chút nào, ngay cả hô hấp cũng không nặng nề bao nhiêu.

Thể chất: 99 (cơ thể tuyệt vời, có thể sống đến 120 tuổi!)

Hiện giờ cậu, đã không phải sinh viên vô dụng dễ chết nữa!

Cậu đã hoàn thành siêu tiến hóa (cộng điểm) ở trong trò chơi, hiện tại cũng là người có thể cõng vật nặng hơn 100 cân việt dã mười mấy km.

Nhưng ở ngay lúc này, đám dị thú vẫn luôn theo ở xa xa phía sau rốt cuộc không nhẫn nại được, có dị thú phát ra một tiếng sói tru thật dài.

Dường như coi đây là tín hiệu, dị thú loài chim bay lượn ở trên trời bắt đầu lao thẳng xuống về phía đám đông.

“A!”

Người đàn ông đang vùi đầu lên đường bị mỏ quạ đen ngậm lên, không đợi người xung quanh phản ứng lại đã vứt cao lên trời cao, sau đó tự do rơi xuống rớt trên mặt đất.

Bộp —

Đầu vỡ vụn như dưa hấu, chất đỏ đỏ trắng trắng bên trong phun ra.

Lần này, cư dân khác lập tức bắt đầu hoảng loạn, quân nhân bộ đội vũ trang ngẩng đầu nổ súng, nhưng khó có thể bắn trúng mục tiêu trên không, vì mạng sống, phần lớn người bắt đầu chạy loạn, đội ngũ mơ hồ có dấu hiệu tán loạn.

Cơ hội!

Trong mắt Đường Tiếu chợt lóe ánh sáng, cắn chặt răng, mạnh mẽ kiềm chế ý định ra tay, thừa dịp cơ hội khai chiến, cũng không quay đầu lại chạy về hướng núi lửa.

Tại thời điểm hỗn loạn này, không có ai lo lắng có người rời khỏi đội ngũ hay không, dị thú cũng bị phía nhân số nhiều hơn hấp dẫn.

… Không đúng, còn một con.

Đường Tiếu ngẩng đầu, thấy một con kền kền khổng lồ không bị đám người đông đảo thu hút, tròng mắt xảo quyệt nhìn chằm chằm vật thể hình người sau lưng Đường Tiếu, dường như coi trọng thứ trên lưng mình.

Trong lòng Đường Tiếu hơi chùng xuống, vội vàng chạy vào khu vực rừng rậm.

Giống với trong dự đoán, rừng rậm không hề có sự phồn hoa nhộn nhịp mà mùa xuân nên có, phần lớn dị thú đều bị Vua Nấm điều động, hình thành khu trống an toàn ngắn ngủi.

Nhưng tin tức xấu là, con kền kền khổng lồ kia vẫn bay lượn trên đầu cậu, dường như không có ý buông tha con mồi cậu đây.

Nhưng điểm lệch này còn ở trong phạm vi có thể chấp nhận.

Đường Tiếu nhìn thoáng qua khen thưởng mình rút ra ở vòng này:

Đạo cụ màu lam: Thẻ may mắn, thuốc bổ máu, con rối thế thân, bom loại nhỏ *2

Đạo cụ màu tím: Chỉnh sửa gen · Bản vẽ thiết kế khoai tây lai

Đạo cụ màu vàng: Khiên Aegis (trạng thái vô địch 30 phút)

Phế phẩm: Coca Cola, Pepsi, bột giặt

Chỉ có thể nói không hổ là mười lần rút liên tiếp, tuy rằng có bốn đạo cụ không có tác dụng gì lớn, nhưng đạo cụ màu lam và đạo cụ màu vàng thì thật ra thích hợp với tình huống hiện tại.

Đường Tiếu hít sâu, đầu tiên dùng một tấm thẻ may mắn trên người mình, sau đó thì không hề quản con kền kền như hổ rình mồi trên đỉnh đầu, toàn lực chạy về hướng núi lửa.

Ngay khi Đường Tiếu mới vừa chạy qua khu vực khá thưa thớt lá, đột nhiên bị nhánh cây dưới chân vướng ngã trên mặt đất, lúc này đỉnh đầu truyền đến tiếng gió, cậu vừa ngẩng đầu, đã thấy móng vuốt sắc nhọn của con kền kền khổng lồ ý đồ đánh lén.

Một kích không thành, kền kền vỗ vỗ cánh bay trở lại không trung, tròng mắt vẫn gắt gao nhìn chằm chằm Đường Tiếu, bên trong lập loè tham lam và thèm ăn.

“…” Chậc, còn chưa từ bỏ à.

Đường Tiếu đầu tiên là nhìn thoáng qua đầu gối mình, xác nhận không bị thương, sau đó đem Juntes bị buộc phía sau đổi một nơi, chặn ngang ôm trong lồng ng.ực, tư thế kiểu này rất không tiện hành động, nhưng không còn cách nào, vì bảo đảm Juntes sẽ không bị kền kền tập kích, chỉ có thể như vậy.

Cậu cố hết sức chạy về phía trước, cùng lúc đó tầm nhìn khóe mắt đề phòng kền kền lượn quanh trên đỉnh đầu.

Làm sao bây giờ, nên dùng đạo cụ màu vàng không? 30 phút, có hơi miễn cưỡng, nhưng hiện tại cách miệng núi lửa còn chưa đến 9 km, với thuộc tính nhanh nhẹn 99 hiện tại của cậu, nỗ lực chạy nói không chừng sẽ kịp.

Về phần dừng lại đánh địch, hoặc là đổi hướng, Đường Tiếu đều không muốn lựa chọn, cậu không biết với trạng thái cơ thể của Juntes hiện giờ có thể tồn tại bao lâu dưới sự đuổi giết của Vua Nấm, một khi cậu chết lúc này, Vua Nấm sẽ ngay lập tức ý thức được đó là một con rối, tiện đà tìm kiếm họ quy mô lớn.

… Thời gian, hiện tại họ thiếu nhất là thời gian.

Đường Tiếu hít sâu, ánh mắt dời khỏi đạo cụ màu vàng, thong thả chuyển dời sang con rối thế thân đạo cụ màu lam, cùng với trên bom loại nhỏ.

Hay là… nên mạo hiểm chăng?

Đường Tiếu lại liên tiếp tránh thoát tập kích của kền kền dựa vào sự nhanh nhẹn cực hạn của nhân loại, dần dần phát hiện quy luật trong đó, con kền kền đó cực kì xảo quyệt, sẽ chuyên nhắm rừng cây thưa thớt, hoặc là khoảnh khắc con mồi lộ ra sơ hở, từ đó bắt đầu tập kích.

Như vậy địa điểm tập kích tiếp theo chính là…

Đường Tiếu nhìn về sườn núi nhỏ phía trước mặt, cắn răng, đổi con rối thế thân và bom loại nhỏ ra, thừa dịp điểm mù tầm nhìn, nhét bom loại nhỏ vào trong người con rối thế thân, sau đó nhảy lên từ độ cao của sườn núi nhỏ.

Cơ thể dừng lại ngắn ngủi trong không trung.

Kền kền theo sát vị trí của con mồi bên dưới, không buông tha cơ hội này, không chút do dự tấn công về phía trước!

Đường Tiếu vượt qua triền núi, khi phía trên đỉnh đầu truyền đến âm thanh đập cánh cũng không quay đầu lại, vứt con rối thế thân lên cao!

Đặc tính của con rối thế thân lập tức thu hút sự chú ý của kền kền, mục tiêu của nó lập tức dời đi, không chút do dự mở mỏ chim, nuốt con rối vào.

Ngay sau đó, ánh sáng màu đỏ cam sáng lên từ bụng kền kền, theo động tĩnh nổ tung rất nhỏ, con kền kền khổng lồ chỉ kịp phát ra một tiếng hét thảm rồi rơi thẳng xuống từ không trung.

Đường Tiếu không quay đầu lại xác nhận thành quả của mình, cậu không ngờ phía sau triền núi đều là đá, lúc cổ chân đáp xuống đất không cẩn thận dẫm trúng một cục đá nhẵn bóng, té ngã trên đất.

Vật thể hình người ôm trong lồng ng.ực ngã văng ra ngoài, Đường Tiếu không lo cho mình, vừa lăn vừa bò bò dậy khỏi đống đá, vội đi xác nhận tình huống của Juntes.

Cũng may, Juntes bọc vải bố trắng, không có vết thương gì, chỉ là phần vải trắng ở nửa người dưới bị cục đá cắt qua, phỏng chừng là không thể dùng.

Lúc này Đường Tiếu mới rảnh kiểm tra trạng thái của mình, phát hiện mắt cá chân phải hình như gãy xương rồi.

Còn tốt, không có miệng vết thương, cũng không chảy máu.

Sắc mặt cậu cũng không đổi một chút nào, nhìn thoáng qua lượng máu, cảm thấy còn có thể chống được đến miệng núi lửa, liền trực tiếp mở che chắn cảm giác đau, sau đó xé xuống vải bố trắng trên người Juntes, tìm một nhánh cây cố định, một lần nữa buộc cơ thể Juntes vào phía sau, tiếp tục đi về phía miệng núi lửa.

*

Juntes cảm giác không nhịn được phun ra một ngụm máu.

Giờ phút này cảnh tượng dường như mơ hồ trùng lặp với cảnh mang theo Đường Tiếu chạy trốn ra bên ngoài căn cứ Con Mắt Thứ Ba trước đây, chẳng qua thêm hung hiểm hơn.

Số lượng dị thú nhiều hơn, mà hắn đã không còn mạnh như trước nữa.

Juntes cũng không biết mình đang làm gì, rõ ràng vẫn luôn núp trong đám đông, chờ đợi bộ đội vũ trang tiêu diệt một đợt dị thú sau lại ra tay, còn có thể kiên trì lâu một chút.

Nhưng nghĩ đến Đường Tiếu liều mạng bảo vệ loài người may mắn còn sống sót trong tận thế này như vậy, Juntes đã không tự chủ được dẫn dắt tầm mắt của Vua Nấm và dị thú rời đi.

Hiện giờ Juntes lần nữa còn lại một tay một chân, hắn im lặng không lên tiếng khôi phục chân phải đầu tiên, nhưng lần này tốc độ khôi phục đã chậm lại.

Quả thể này cũng sắp đến cực hạn…

Nhưng còn chưa được.

Juntes nghĩ tới Đường Tiếu đang nỗ lực ở một hướng khác.

Còn phải kéo xa một chút, xa thêm một chút…

Khoảng cách kéo càng xa, Tiếu Tiếu sẽ càng an toàn, hắn tin tưởng Đường Tiếu nhất định sẽ thành công đi đến miệng núi lửa.

Dưới liều mạng và áp bức của Juntes, đùi phải rốt cuộc mọc ra, hình thành kết cấu tương tự báo săn, áp bức khoang bụng trong cơ thể, oxy bị nhanh chóng chuyển hóa thành động lực, tốc độ lại đột nhiên tăng lên một đoạn, lao ra vòng vây dị thú!

Vua Nấm ở cách đó không xa thấy cảnh tượng như vậy, nhếch lên một tia cười khẩy: Vô dụng.

Chính sự liều mạng của Juntes khiến thần không hề nghi ngờ chạy ở phía trước hiện giờ là phân thân giống với lần trước, thần biết rõ tiềm lực của ‘con nối dõi’ của mình, thần cưỡng ép khiến cho Juntes tiến vào trạng thái tiến hóa, lại chặt chẽ chắn trên con đường tiến hóa, cơ thể hắn đã ở bên bờ sụp đổ.

Vốn Vua Nấm còn chưa muốn ép cho thật chặt, để tránh Juntes chó cùng rứt giậu nuốt ‘chìa khóa’, nhưng những lần quay ngược liên tiếp khiến Vua Nấm suy nghĩ cẩn thận.

[Tuy rằng không biết nguyên nhân, nhưng con dường như có ý nghĩ không nên có đối với đồ ăn]

Một giọng nói già nua đột nhiên vang lên trong đầu Juntes.

Juntes cả kinh, nhịn xuống thôi thúc đáp lại, cũng không quay đầu lại tránh né công kích đến từ không trung và dị thú phía sau, không rên một tiếng.

Vua Nấm cũng không ngại, thần đã nắm chắc thắng lợi.

[Con cần gì phải liều mạng như vậy chứ, nếu muốn sống tiếp đến thế, vì sao không cắn nuốt nhân loại kia, bản năng của con hẳn đã nói cho con nên làm như thế nào rồi đúng không.]

Lưỡi dao gió thành hình cắt đứt đầu gối Juntes, khiến cho hắn ngã xuống đất, Juntes muốn đứng lên, nhưng năng lực tự lành của cơ thể này đã đến cực hạn rồi, khôi phục không được nữa.

Đến đây là, kết thúc sao?

Dị thú dần dần hình thành vòng vây, Vua Nấm chậm rãi đi đến ở trung tâm.

Không đợi Juntes đứng dậy, sợi nấm màu nâu hình thành trạng thái gai nhọn, xỏ xuyên qua hắn từ mặt đất, cố định tại chỗ.

“Khụ khụ!” Juntes muốn giãy giụa, lại bị sợi nấm màu nâu thêm vào sâu khống chế khớp xương hơn, cắt qua lồng ng.ực hắn như một lưỡi dao sắc bén, từ trong bắt được chính xác thứ Vua Nấm khao khát.

Sắc mặt Vua Nấm biến đổi, sợi nấm móc ra một mảnh vải thấm đầy máu từ ngực Juntes.

[… A, ha ha]

Thần lập tức hiểu ra mình lại bị chơi, giận quá ngược lại cười [Ta ngược lại muốn xem các cậu có thể chạy bao lâu]

“Ông sẽ không hiểu…” Juntes nhẹ giọng nói, ngước mắt nhìn Vua Nấm, “Tôi sẽ không bị bản năng chi phối, bởi vì tôi đã tìm được thứ quan trọng hơn mà ông không có.”

Vua Nấm hiểu ra Juntes là đang trả lời câu hỏi trước đó của thần, một bên ra lệnh dị thú còn lại đi vòng trở về, cười khẩy nói [Con muốn nói ‘yêu’?]

Juntes không nói gì.

[Con bị nhân loại nghiên cứu làm hỏng đầu rồi à.] Vua Nấm nói, thần liếc nhìn Juntes dẫu cho chật vật cũng muốn duy trì bề ngoài con người, [Con đang vì một người mà cố hết sức bắt chước con người, nhưng con có giống như thế nào cũng không phải là con người, chúng ta sẽ không lý giải sự hy sinh của loài người với tập thể, tựa như loài người sẽ không lý giải phương thức sinh tồn của chúng ta.]

[Đây là ngăn cách giữa hai chủng tộc.]

[Con luôn sẽ phát hiện, bất kể con có ngụy trang con người như thế nào cũng không thể chân chính trở thành con người. Sư tử cố nhịn không ăn thịt, cũng không thay đổi được sự thật thực đơn của nó có thịt.]

[Ta thương hại con, con của ta.]

Sợi nấm rũ xuống của Juntes run run, ngay sau đó dùng đến sức lực cuối cùng cướp lấy mảnh vải sợi nấm màu nâu móc đi, ngay sau đó kíp nổ bom loại nhỏ trong cơ thể.

Đây là thủ đoạn cuối cùng Đường Tiếu đưa ra.

Hừ, không cho ông máu của Tiếu Tiếu!

Juntes tự tin mà nghĩ. Sẽ không, bọn họ nhất định sẽ chào đón một kết cục mỹ mãn, cho dù là cùng nhau đến hoàng tuyền.

*

Lúc Juntes mở mắt lần nữa, thấy Đường Tiếu đưa lưng về phía hắn đứng ở phía trước, khom lưng xăn ống quần mình lên.

Gió ở đỉnh núi rất lớn, Juntes không xác nhận địa điểm trước tiên mà là chú ý đến cổ chân sưng lên thành một cục to biến thành màu xanh tím của Đường Tiếu, có vẻ vô cùng dữ tợn dưới làn da trắng nõn của cậu làm nền.

“Tiếu Tiếu!” Tim Juntes lập tức quặn thắt, vô thức muốn đứng dậy, “Em không sao chứ… ơ?”

Hắn mới vừa động đậy đã ngã trên đất, căn bản không thể khống chế cơ thể của mình.

Đã sụp đổ đến trình độ này rồi?

Không, hình như không phải.

Juntes mờ mịt nhìn lỗ kim lưu lại trên cổ tay, đây là dấu vết tiêm vào thuốc Chậm Chạp giới nấm mà hắn vô cùng quen thuộc.

“Anh tỉnh rồi.” Đường Tiếu quay đầu, mái tóc đen có chút lộn xộn lay động trong gió, mắt kính cậu đã sớm rơi xuống giữa đường, lộ ra mặt mày xinh đẹp ấy, “Thật sự, kiên trì rất lâu, anh làm rất tốt, Juntes.”

“Tiếu Tiếu…” Không biết vì sao, khi nhìn thấy biểu cảm trên mặt Đường Tiếu, trong lòng Juntes đột nhiên dâng lên một dự cảm xấu.

Còn có, có gì đó không đúng.

Hắn không ngửi được mùi trứng thối tràn ngập trong không khí gần miệng núi lửa đang hoạt động.

Juntes đã từng nhảy qua núi lửa để thoát khỏi Vua Nấm, một lần suýt chết, hắn không thể nào quen thuộc hơn đối với núi lửa.

Không đúng, có chỗ nào đó không đúng.

Juntes dùng hết toàn lực ngẩng đầu, chỉ một động tác nhỏ bé như vậy gần như làm hắn hao hết toàn lực, lúc này hắn rốt cuộc thấy bên trong miệng núi lửa, nhưng nơi đó chỉ có nham thạch hình thành sau khi magma nguội đi và đông đặc lại.

Đây là một ngọn núi lửa chết.

Juntes ngơ ngác nhìn sang Đường Tiếu, hắn không rõ.

Ánh mắt Đường Tiếu cũng theo Juntes nhìn về bên trong miệng núi lửa.

Đi vào nơi này rất không dễ, cũng may từ kền kền khổng lồ sau đó cậu không gặp phải dị thú nữa. Mà Juntes phải tập trung điều khiển quả thể dẫn dắt Vua Nấm rời đi, cho nên hắn sẽ không hề nhận thấy được sự khác thường của ngọn núi lửa này.

Juntes thật sự rất cố gắng kéo dài thời gian, mãi cho đến Đường Tiếu đi vào nơi này, mới khôi phục ý thức.

Mà tình huống của núi lửa… cũng không ngoài dự đoán của cậu.

“Tiếu Tiếu, đây là có chuyện gì??” Giọng nói Juntes run nhè nhẹ, hắn dự đoán được điều gì, rồi lại không thể tin được, cố chấp nhìn chằm chằm vào mắt Đường Tiếu.

“Xin lỗi, tờ báo đó thực ra là tin tức từ mấy năm trước,” giọng Đường Tiếu rất bình tĩnh, “Ngọn núi lửa này đã tắt, trở thành núi lửa chết, sẽ không phun trào nữa.”

“… Vậy cũng không sao cả,” Juntes nói, “Chúng ta đổi nơi đi, đúng, căn cứ đó, trong căn cứ đó hẳn vẫn còn công cụ của nhân loại, lò hỏa táng gì đó, có lẽ nhiệt độ cũng đủ đốt sạch sẽ.”

“Không thể quay về, Vua Nấm đã trên đường đuổi theo rồi.”

Giọng Đường Tiếu vẫn bình tĩnh, cậu xoay người, khập khiễng đi đến bên cạnh Juntes, nhìn ánh mắt khó hiểu của Juntes, dùng ngón tay nhẹ nhàng nắm cổ tay hắn: “Thời gian có hiệu quả của một ống thuốc Chậm Chạp là nửa tiếng, hiện tại mới qua mười phút, anh có giãy giụa như thế nào cũng vô ích thôi.”

“— Trên thế giới này nếu có người hiểu biết cơ thể của anh nhất, vậy chỉ có em.”

Dù sao đây là đổi lấy từ vô số lần thí nghiệm, kết quả chính xác mà lạnh lẽo.

“Tiếu Tiếu…” Juntes giờ phút này đã biết điều gì, hắn nhìn chằm chằm động tác của Đường Tiếu, trong đôi mắt màu cam vàng lần đầu tiên lộ ra bàng bạc bi thương và cầu xin.

Động tác của Đường Tiếu khựng lại, không nhịn được dùng một bàn tay che lại đôi mắt Juntes, một tay khác lấy dao găm từ trong túi ra.

“Juntes,” Giọng cậu cực lực giữ bình tĩnh, “Cắn nuốt em.”

“Không.”

Đường Tiếu hơi thở dài một tiếng, sau đó dùng mũi đao cắt lấy một miếng thịt trên cánh tay mình, mạnh mẽ nhét vào trong miệng Juntes.

“…” Juntes trước tiên cảm nhận được vật lạ trong miệng, trong khoảnh khắc nhận thấy được đó là gì, đầu óc trống rỗng.

Nhưng cơ thể ở bên bờ sụp đổ đi ngược lại ý chí bản thân, Đường Tiếu mở miệng Juntes ra, thấy khoang miệng hắn xuất hiện vật lạ trạng thái lông tơ, đó là sợi nấm không khống chế được dùng hấp thu dinh dưỡng.

Bỏ trốn một đoạn thời gian dài như vậy, Đường Tiếu làm sao lại không phát hiện, mỗi khi Juntes bị thương quá nặng, hoặc là thời điểm đến bên bờ sụp đổ, cơ thể đều sẽ không chịu khống chế điên cuồng khao khát bổ sung đồ ăn và dinh dưỡng.

Mà mỗi một lần, Juntes đều dùng ý chí mạnh mẽ kìm chế phản ứng trong cơ thể, không biểu hiện ra bất kì tính xâm lược nào trước mặt Đường Tiếu.

Ngoại trừ trên giường.

Nhưng hiện tại dưới tác dụng của thuốc Chậm Chạp, hắn bắt đầu khó có thể khống chế cơ thể của mình, sợi nấm sẽ tuân theo bản năng thu hoạch dinh dưỡng trong miệng.

Đường Tiếu mở che chắn cảm giác đau, bình tĩnh đến có thể nói là tàn nhẫn mà từng chút cắt lấy thịt mình rồi mạnh mẽ nhét vào trong miệng Juntes.

Lúc này, lòng bàn tay cậu che mắt đột nhiên cảm thấy ươn ướt, vô thức rút tay, đồng tử hơi co rụt lại.

Đó là nước mắt của Juntes.

Nhưng mà giới nấm căn bản không có chức năng này, dẫu cho Juntes ngụy trang thành hình người, cũng chưa bao giờ từng rơi lệ, dù chỉ một giây phút.

Đường Tiếu vốn cho rằng Juntes không hề bắt chước chức năng cơ thể này của con người.

Nước mắt chảy xuống theo đường nét gương mặt, hòa cùng máu tươi còn sót lại nơi khóe miệng, đồng tử dọc màu cam vàng khác người nhìn chăm chú Đường Tiếu ngưng tụ tình yêu, kèm theo đó là hận thù và tuyệt vọng.

Hắn không muốn cắn nuốt người yêu của hắn, người yêu của hắn lại không cho hắn lựa chọn, đến cả bản năng này của cơ thể, cũng không cho hắn lựa chọn.

Giờ phút này, môi Đường Tiếu khẽ run, nhưng cậu không còn đường lui, hạ quyết tâm, cắm dao găm vào ngực.

Đóa hoa màu máu nở rộ từ trước ngực, cũng mang đi hi vọng cuối cùng của Juntes.

Hắn chứng kiến người yêu mình tự sát ngay trước mắt.

Cảm xúc thâm trầm và tuyệt vọng trỗi dậy từ nơi sâu thẳm trong linh hồn, từng chút từng chút bò lên trái tim hắn, tất cả quá khứ ngọt ngào trước đây đều hóa thành khổ đau.

“Jun… tes…” Đường Tiếu nhìn lượng máu không ngừng giảm xuống, cúi người xuống, nói bên tai Juntes, “Rất xin lỗi… em nuốt lời, em không muốn, anh chết…”

Nếu đây thật sự là thế giới hiện thực, nếu cậu không phải người chơi.

Có lẽ cậu thật sự sẽ động lòng với lời thề tuẫn tình.

Nhưng cậu có một thế giới khác, cậu không có cách nào chịu đựng Juntes chết, tất cả nhân loại trên thế giới này chết đi, chỉ có cậu sống một mình ở hiện thực.

Rất xin lỗi, nếu nơi này thật sự là trò chơi, nếu cậu không nhận ra được là chân thực.

Có lẽ cậu thật sự sẽ động lòng với đánh ra một kết cục ‘tuẫn tình’.

Nhưng cố tình không có nếu.

“Cắn nuốt em, nhé… đừng sợ… anh có, một thế giới.”

“Thế giới này đẹp đẽ vậy mà.”

Thế giới của anh đã không chỉ giới hạn trong phòng thí nghiệm nho nhỏ ấy, anh đi qua núi, bước qua con sông, từng thấy bầu trời mênh mông vô bờ.

Vì thế, thế giới hiện ra ở trước mắt anh.

Cuộc đời nấm của anh, không chỉ có tình yêu.

Phòng thí nghiệm nhỏ bé tối tăm ấy, coi như là một cơn ác mộng, cuối cùng không cần quay đầu lại.

Thế giới sẽ vì anh lên ngôi, anh sẽ trở thành Vua Nấm mới, hơn nữa hùng mạnh hơn nhiều so với vị vua trước.

“Tiếu Tiếu…”

Juntes lẩm bẩm, trước khi ý thức bị bản năng mãnh liệt nuốt chửng, vô thức ôm chặt lấy cơ thể Đường Tiếu, giống như trước đây.

Nhưng càng nhiều sợi nấm lại vượt qua ý thức của Juntes, chậm rãi bao vây cơ thể Đường Tiếu, hai cơ thể hình người biến mất tại chỗ, thay thế là một cái kén đỏ vàng khổng lồ.

Vua Nấm đến bằng tốc độ nhanh nhất thấy cảnh tượng như vậy phát ra một tiếng rít gào sắc nhọn, sợi nấm màu nâu tấn công bất kể mọi giá, muốn cắn cái kén này, lại đụng phải khiên bảo vệ màu vàng.

Khiên Aegis (trạng thái vô địch 30 phút)

Đường Tiếu trước đó gượng sử dụng, đạo cụ màu vàng thả ra trước khi chết phát huy tác dụng, chặn đứng đòn tấn công của Vua Nấm.

Tuẫn tình, thiêu hủy cơ thể cần thời gian, tiến hóa, cũng cần thời gian.

Đường Tiếu nói với Juntes, dẫn Vua Nấm đi, kéo dài thời gian là vì thiêu hủy cơ thể, nhưng trên thực tế lại là tranh thủ thời gian để Juntes tiến hóa.

Đường Tiếu nhớ rõ, lúc ban đầu Juntes săn cậu kiêng kị rằng thế giới bên ngoài có thể có ảnh hưởng, cho nên tình nguyện bắt cậu từ Con Mắt Thứ Ba đi rồi tiến hành cắn nuốt.

Có lẽ có vài chuyện, đã định sẵn kết cục từ lúc bắt đầu.

Vua Nấm cuồng nộ không ngừng công kích khiên bảo vệ màu vàng, dị thú xung quanh cũng đang phát động tấn công không giữ lại chút sức nào dưới sự điều khiển của gã, khiên bảo vệ màu vàng bất động như núi, theo thời gian trôi qua, nhóm dị thú đột nhiên bắt đầu run rẩy không tự chủ được, dẫu cho có mệnh lệnh của Vua Nấm cũng nức nở không dám phát động tấn công nữa, Vua Nấm nhận thấy được không ổn muốn rời đi, cơ thể lại đi ngược ý chí của gã đứng yên tại chỗ, mặt ngoài từng tấc từng tấc tan vỡ.

Không biết bắt đầu từ khi nào, trên mặt đất xung quanh kén trải lên một lớp thảm nấm màu máu, tựa như tế đàn, dị thú và Vua Nấm đạp lên trên đó, đều hóa thành máu loãng hòa vào mặt đất.

Kén, mơ hồ lộ ra bóng dáng một hình người.

[Ngài đã đạt được CG 《Vua mới ra đời》

Thuyết minh: Vua cũ đã chết, Vua mới lên ngôi]

[Chúc mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ tuyến chính]

[Xin hãy chú ý, độ thiện cảm của Vua Nấm · Juntes đối với ngài đang giảm xuống…%&*# tích tích…]

Bảng giao diện trò chơi khựng lại vài lần, lại lần nữa xuất hiện mấy dòng số

[Xin hãy chú ý, giá trị hắc hóa của Vua Nấm · Juntes đang tăng lên: 10%…30%…50%]

[100%]

[Vì an toàn của ngài, trò chơi tạm thời đóng cửa, khóa lại chức năng load game và lưu trữ, khen thưởng nhiệm vụ tuyến chính sẽ tuyên bố vào lần mở trò chơi tới]


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.