Phu Nhân Ngày Nào Cũng Online Vả Mặt

Chương 112: Rốt cuộc đây là chị đại thần tiên gì vậy




Gương mặt như vậy, cộng thêm khả năng biên đạo đã nổi tiếng từ lâu của cô.

Công ty giải trí nào mà không muốn cơ chứ.

Đối với hoạt động thương mại, chỉ cần để Cố Mang đứng đó làm bình hoa thôi thì cũng có thể khiến địa điểm tổ chức sự kiện đông nghịt người.

Cố Mang đã đến thì tức là cô đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu.

Năm đó, khoảng thời gian mà cô nhảy múa trong giới giải trí chính là những ngày tháng mà cô hài lòng nhất, cô có chút nhung nhớ khoảng thời gian ấy.

Một lý do khác là thẻ ngân hàng của cô gần như cạn kiệt rồi, cô phải ra ngoài kiếm tiền thôi.

Không ai trong giới giải trí không thán phục trước khả năng kiếm tiền của Thịnh Thính.

Buổi hòa nhạc nào cũng đông kín người.

Lần này, cô có thể lấy một nửa thu nhập của anh ta.

Cố Mang híp mắt.

Bên đạo diễn chuẩn bị gần xong thì qua gọi người: “Thịnh Thính, các cậu đi trang điểm trước đi…”

Nói đến cuối câu, đạo diễn chỉ còn lại âm cuối, mắt gần như dán chặt vào gương mặt của Cố Mang.

Mầm non tốt vậy là từ đâu ra thế?!

Thịnh Thính liếc nhìn đạo diễn, khoanh tay, cười mỉm: “Đạo diễn Biên, đây là biên đạo múa trước đây của tôi.”

Giọng điệu của anh ta khá kiêu ngạo, như thể quen biết với Cố Mang là điều gì đó rất đáng tự hào.

Biên Kim Trì ngạc nhiên trợn to mắt, giọng không kiềm chế được mà cất cao: “Cố Thần?!”

Thịnh Thính nhướn mày gật đầu, nói với Cố Mang: “Biết cả giới giải trí mong chờ chị trở lại đến mức nào không.”

Trên mặt Cố Mang không có biểu cảm gì, mặt mày tinh xảo toát lên vẻ lạnh lùng khó gần. Cô lịch sự chào hỏi Biên Kim Trì: “Chào đạo diễn Biên.”

Lúc này Biên Kim Trì mới sực tỉnh lại sau cú sốc: “Thịnh Thính cứ mãi che giấu nữ chính của MV lần này, nói chờ hôm nay để tôi tự xem, hóa ra chính là Cố Thần cô.”

Sao trước đây ông ta không biết vị này có nhan sắc không góc chết như vậy chứ?!

Thịnh Thính sờ mũi: “Chúng ta vẫn nên nhanh chóng chuẩn bị quay phim thôi, chị hai khá bận, thời gian cũng không nhiều.”

Biên Kim Trì vội vàng nói: “Đúng, đúng, đúng. Các cậu đi thay đồ và trang điểm trước đi.”

Thịnh Thính dẫn Cố Mang đi về phía phòng trang điểm, đột nhiên nhớ ra điều gì, anh ta nhìn cô: “Chị à, sau khi chị quay MV bài hát mới của em xong thì chẳng phải mọi người ở trường chị sẽ biết thân phận của chị sao. Như vậy có phiền đến cuộc sống của chị không?”

Biên Kim Trì nghe vậy thì tiếp tục sốc: “Ý gì? Cố Thần đang học đại học?”

Chu Chu cũng không biết chuyện này, trong mắt đầy sự ngạc nhiên.

Cố Thần rất lợi hại, mặc dù trông có vẻ còn khá nhỏ, nhưng thực lực của cô bày ra trước mắt như vậy. cô ấy không dám nghĩ là còn nhỏ như vậy.

Thịnh Thính lười biếng lắc lắc ngón tay, mặt mày nghiêm túc: “Giới thiệu với mọi người, Cố Mang, học sinh lớp 12 trường trung học Minh Thành, đang trong giai đoạn chạy nước rút chuẩn bị cho kỳ thi đại học.”

Khóe miệng Biên Kim Trì co giật: “Kỳ thi đại học?”

Thịnh Thính nhướn mày, nụ cười càng thêm kiêu ngạo: “Không ngờ chứ gì.”

Biên Kim Trì: “……”

Vậy là vào năm mà Cố Mang nổi như cồn trong giới giải trí thì vị chị đại này mới chỉ khoảng mười lăm tuổi thôi?!

Có lẽ là vì không thể chấp nhận nổi nêm đến khi Thịnh Thính và Cố Mang vào phòng trang điểm của mình, ánh mắt mơ màng của Biên Kim Trì mới lộ vẻ hoảng hốt.

Trong lòng thầm hô vãi chưởng.

Rốt cuộc thì vị chị đại này là thần tiên phương nào vậy.

 …

Phòng trang điểm.

Cố Mang lấy quần áo từ trong ba lô ra.

Ném chiếc váy dài màu đỏ nhăn nhúm, rách rưới lên trên ghế.

Thợ trang điểm nhìn mà cả mặt ngơ ngác. Mặc bộ đồ này để quay MV của anh Thính thì có phải là quá tùy tiện rồi không.

Lúc này, cô ta vô tình liếc thấy một góc của chiếc váy có cánh chim hồng hạc, trong lòng giật mình, ngạc nhiên thốt lên: “Cố Thần, bộ đồ này của cô là……”

Nữ sinh tiện tay để ba lô sang một bên, liếc nhìn bộ đồ trên ghế, thấy biểu tượng cánh chim hồng hạc lộ ra bên ngoài, cô lạnh nhạt nói: “Hàng giả cao cấp.”

Thợ trang điểm thở phào nhẹ nhõm.

Cũng đúng, rất khó để có được bộ đồ của thương hiệu này.

Hơn nữa cô ta chưa từng nhìn thấy bộ đồ này ở trên thị trường.

Cố Mang cầm bộ đồ vào phòng thay đồ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.