Phu Nhân Ngày Nào Cũng Online Vả Mặt

Chương 212: Cổng trường trung học Thực Nghiệm, gây rối




Mạnh Kim Dương nhìn Cố Mang: "Chúng ta phải làm sao đây, cứ đứng ở đây mãi sao?"

"Hay là về đi." Lục Dương nghĩ nghĩ nói: "Người đông quá, hoàn toàn không nhìn thấy Thịnh Thính, hôm nay mới bắt đầu quay phim, nghe nói phải quay hơn một tháng, hôm khác lại đến vậy."

"Hơ, biên đạo múa riêng của Thịnh Thính, còn phải tìm cơ hội khác đến sao?" Một giọng nam bỗng nhiên vang lên, mang theo vài phần chế giễu.

Mấy người nghe thấy âm thanh, đều nhíu mày quay đầu lại.

Năm nam sinh mặc đồng phục lớp 12 trường trung học Thực Nghiệm đứng sau lưng bọn họ, nhìn bọn họ.

Ánh mắt rất sắc bén, lại khinh miệt.

Đều là những người cao ráo.

Một nam sinh mặt búng ra sữa cười cười: "Muốn gặp Thịnh Thính như vậy sao, hay là mấy anh em chúng ta đi tìm bảo vệ nhà trường, mở cho họ một lối đi riêng?"

"Tớ thấy được đấy." Một nam sinh gầy gò khác cũng cười nói: "Thầy cô không phải đã dạy chúng ta, phải giúp đỡ người khác sao."

Nam sinh mặt búng ra sữa hít một tiếng: "Nhưng mà chúng ta làm vậy, có phải hơi xen vào việc của người khác không, người ta là biên đạo múa của Thịnh Thính đấy, sao có thể cần chúng ta giúp đỡ chứ?"

Nam sinh gầy gò khoác vai nam sinh mặt búng ra sữa một cách cà lơ phất phơ, cười khẩy: "Biên đạo múa thì giỏi lắm sao, chẳng phải cũng phải mang theo ống nhòm và máy ảnh đến gặp Thịnh Thính, tớ thấy biên đạo múa này có phải bị Thịnh Thính đuổi khỏi đoàn đội rồi không?"

"Tớ cũng thấy thế." Nam sinh mặt búng ra sữa đánh giá Cố Mang từ trên xuống dưới, bĩu môi khinh thường: "Haizz, thật đáng thương, bị Thịnh Thính dùng xong rồi đá, rơi vào cảnh phải chen chúc với fan hâm mộ để xem Thịnh Thính, cô ta thật sự là si tình với Thịnh Thính, chạy đến đây xem Thịnh Thính, cách biển người mênh mông, mối tình kinh thiên động địa cảm động lòng người."

Nam sinh cầm đầu trong năm người cười nhạo nói: "Vậy còn không mau đăng Weibo nhắn gửi Thịnh Thính, giúp biên đạo múa của chúng ta đòi lại công bằng, đồ vong ân bội nghĩa."

"Dịch Sâm, cậu giỏi thì nói lại lần nữa xem." Tần Dao Chi sa sầm mặt, lạnh lùng nói.

"Nói thì nói, Tần Dao Chi, người khác sợ cậu, tôi không sợ." Nam sinh tên Dịch Sâm bước lên một bước, liếc nhìn Cố Mang, giọng nói chậm rãi đầy mỉa mai: "Không có biên đạo múa của chúng ta thì có Thịnh Thính ngày hôm nay sao? Đồ vong ân bội nghĩa."

Ba người Bé mập, Sở Nghiêu và Thẩm Hoan nhìn nhau, trong mắt đều có sự lo lắng.

Chị Mang sẽ không thật sự trở mặt với Thịnh Thính chứ.

Mọi người đều biết giới giải trí nước sâu, hôm nay truyền ra tin tức quan hệ tốt, ngày mai truyền ra tin tức cãi nhau, ai phân biệt được tình cảm thật giả?

Nam sinh mặt búng ra sữa cầm điện thoại soạn Weibo, vừa gõ chữ vừa đọc: "Cựu cộng sự nghi ngờ trở mặt, rốt cuộc là Thịnh Thính vong ân bội nghĩa, hay là biên đạo múa tài năng cạn kiệt không biên đạo được vũ đạo hay ho nên bị đuổi khỏi đoàn đội. Xong, đăng, mua thêm một cái hot search."

Nam sinh mặt búng ra sữa một tay cầm điện thoại, một tay đập tay với nam sinh gầy gò, không ngẩng đầu nói: "Dịch vụ trọn gói mới xứng với biên đạo múa của chúng ta, chu đáo!"

Nam sinh gầy gò bỗng nhiên kêu lên một tiếng: "Không đúng, Thịnh Thính nổi tiếng có tính cách tốt, chẳng lẽ là biên đạo múa của chúng ta quá kém cỏi, Weibo này nhỡ đâu không đòi lại công bằng cho biên đạo múa của chúng ta mà còn bị mắng thì làm sao? Thật đáng thương."

Nói xong, năm nam sinh cười phá lên.

Lục Dương chửi một tiếng: "Mẹ kiếp bọn mày muốn chết à!"

Nói xong thì xông lên định đánh nhau, Bé mập và Sở Nghiêu vội vàng kéo anh ta lại, hạ giọng khuyên nhủ: "Anh Dương, có con gái ở đây, đừng đánh nhau, lại còn nhiều người như vậy."

Gây rối ở cổng trường trung học Thực Nghiệm, thế nào cũng là bọn họ chịu thiệt.

Dịch Sâm khịt mũi coi thường, nhìn Cố Mang: "Không phải cô rất giỏi sao, đến cả mua hot search ép trường học đuổi học Tâm Đường cũng làm được, sao đến cả một Thịnh Thính cũng không giải quyết được vậy, cô không được rồi em gái à."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.