Phu Nhân Ngày Nào Cũng Online Vả Mặt

Chương 230: Cái tên Cố Mang như sấm rền bên tai




Từ cuống họng cô gái bật ra tiếng cười khàn khàn, một tay bắt lấy cây gậy sắt đang đập về phía mình.

Xoay gược lại.

Lực rất lớn, lòng bàn tay nam sinh gầy gò đau nhói, theo bản năng buông lỏng, ống thép rơi vào tay Cố Mang.

Chỉ trong nháy mắt, mấy nam sinh khác đều ngẩn ra.

Một giây sau, chỉ thấy cô gái hung hăng đá một cú vào ngực nam sinh gầy gò, tiếng xương gãy vang lên khiến người ta sởn gai ốc.

Nam sinh gầy gò bị đá ngã xuống đất, ngất xỉu ngay tại chỗ.

Nét mặt những người khác thay đổi đột ngột, phản ứng lại, cùng nhau xông lên.

Cố Mang nhếch môi đầy tà khí, nghiêng người dùng ống thép quét ngang qua, đập vào cổ Dịch Sâm.

Dịch Sâm hét thảm một tiếng, màng nhĩ bên đó ù đi, trong cổ họng có mùi máu tanh, ngã xuống đất phun ra một ngụm máu, tay chống đất, nhưng không đứng dậy được.

Nam sinh mặt búng ra sữa nghiến răng, hung hăng lao về phía cô với con dao găm trên tay.

Cố Mang nghiêng vai né tránh, nắm lấy cổ tay cậu ta, vặn ngược lại, một tiếng rắc vang lên, dao găm rơi xuống đất.

Một cú quật qua vai, cùng lúc người bị ném xuống đất, lại một cú đá xoay tròn đá vào ngực một nam sinh khác, lại là tiếng xương sườn gãy.

Nam sinh duy nhất còn đứng thấy vậy, sợ hãi trừng lớn mắt, nhìn kỹ, trong mắt toàn là kinh hoàng.

Nhìn Cố Mang như nhìn thấy quỷ.

Cô gái chậm rãi nghiêng đầu, đôi mắt đen láy gian xảo nhìn cậu ta, khóe miệng nhếch lên, xoay người lại.

Kéo lê ống thép chậm rãi đi về phía cậu ta, tiếng ma sát với mặt đất vang lên chói tai, ánh mắt đó âm hiểm như một con mãnh thú.

Nam sinh sợ hãi liên tục lùi về sau, nắm chặt ống thép trong tay: "Cố Mang! Đừng qua đây!"

"Bịch" Người bị quật ngã xuống đất.

Bảo vệ trường nghe thấy tiếng kêu thảm thiết chạy đến, liền thấy năm nam sinh đều nằm úp sấp trên mặt đất bất tỉnh nhân sự, còn nữ sinh đang khom lưng nhặt mũ lưỡi trai.

"Chuyện gì thế này? Dám đánh nhau trong trường học?!" Chiếc đèn pin chiếu vào Cố Mang, chạy về phía cô.

Đợi ông ta đến gần thấy rõ những người nằm trên đất là đám người Dịch Sâm, giật mình, run rẩy gọi điện báo cảnh sát.

...

Đồn cảnh sát.

Hơn chín giờ tối, tất cả mọi người trong đồn đều bị gọi về.

Chủ nhiệm khối lớp 12 trường trung học Thực Nghiệm và giáo viên chủ nhiệm lớp 1 cũng từ nhà chạy đến.

Trong đại sảnh làm việc dán dòng chữ cấm ồn ào, đứng đầy người.

Năm vị phụ huynh ăn mặc toàn đồ hiệu, trang điểm tinh xảo đang cãi nhau ầm ĩ với cảnh sát.

"Xương sườn đều bị đánh gãy! Con trai tôi sắp thi liên thông rồi các người có biết không! Bảo vệ trường làm ăn kiểu gì vậy!"

Trường trung học Thực Nghiệm là trường trọng điểm của Minh Thành, bảo vệ trường đều là người do đồn cảnh sát gần đó cử đến.

"Con trai tôi đứng đầu thành phố, bị đánh một gậy bây giờ đầu bị thương rồi, làm lỡ kỳ thi liên thông thì ai chịu trách nhiệm nổi!"

"Tôi muốn kiện cô ta! Tôi muốn kiện đến mức cô ta phải ngồi tù! Đánh gãy cả tay con trai tôi!"

Đội trưởng đội cảnh sát bị ồn ào đến đau đầu, cũng không dám dùng cách uy nghiêm trước đây để đối phó với đám người này, chỉ có thể cúi đầu khom lưng đáp lời.

Đây đều là những gia đình giàu có của Minh Thành.

Mẹ của Dịch Sâm là Lương Thanh Như nhìn lướt qua đám cảnh sát với ánh mắt sắc bén: "Cô gái đó đâu, loại người nguy hiểm như vậy các người cũng dám để cô ta vào trường trung học Thực Nghiệm?!"

...

Cùng lúc đó.

Một cảnh sát cầm biên bản của mấy học sinh bị đánh vừa mới ghi, còn có giấy chứng nhận thương tích, ngồi xuống đối diện Cố Mang.

Cô gái dựa lưng vào ghế một cách lười biếng, rất bình tĩnh, vừa nhìn là biết thường xuyên ra vào nơi này.

Lật xem hồ sơ của cô gái, cảnh sát ngẩn ra.

Cố Mang?

Cái tên này ở đồn cảnh sát bọn họ có thể nói là như sấm rền bên tai.

Đặc biệt là sau khi Mạnh Kim Dương nhận phỏng vấn của đài truyền hình quốc gia, vụ án được đưa ra ánh sáng trên toàn quốc, đồn cảnh sát bọn họ còn họp để nhắc đến vụ án này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.