Phu Nhân Ngày Nào Cũng Online Vả Mặt

Chương 260: Chương 260




Còn chưa kịp báo cảnh sát.

Nam sinh mặt búng ra sữa lên tiếng: "Không cần báo cảnh sát nữa, có người đăng hết bảng điểm 0 điểm của Cố Mang mấy năm nay lên mạng rồi, bây giờ trên mạng đang ầm ĩ, đều đang nói gian lận."

Dịch Sâm nghe vậy, lại vào Weibo.

Chuyện này rất ầm ĩ, hot search đều là "Thủ khoa kỳ thi tuyển sinh bị nghi ngờ gian lận".

Bộ Giáo dục đăng Weibo, nói là sẽ điều tra kỹ lưỡng, nếu gian lận, tuyệt đối không dung thứ.

Cảnh sát Minh Thành cũng đã dẫn người đến trường trung học Minh Thành để điều tra lấy chứng cứ.

...

Trường trung học Minh Thành, lớp 1.

Cố Âm nhìn rất nhiều tin nhắn chưa đọc trong điện thoại.

Đều là người nhà họ Lôi hỏi cô ta, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, sao Cố Mang lại là người đứng đầu toàn quốc.

Cô ta nhếch mép, người đứng đầu toàn quốc gì chứ, lập tức sẽ không phải nữa, còn bị bêu danh, cấm thi vĩnh viễn.

Giang Hoài nói: "Bên phía truyền thông đã đăng hết điểm số của Cố Mang lên rồi, tổ kiểm tra lập tức sẽ đến trường chúng ta, còn có cả cảnh sát."

Cố Âm mím môi: "Giang Hoài, làm vậy có phải không tốt lắm không, biết đâu chị ấy thật sự là dựa vào bản thân mình thi được."

Giang Hoài cười khẩy một tiếng, nhìn lướt qua các bạn học xung quanh, "Có ai trong số các cậu tin Cố Mang đứng đầu kỳ thi tuyển sinh toàn quốc không?"

"Đứng bét thì mình tin, còn đứng đầu ư?" Có người cười nhạo: "Có phải chép bài quá đà rồi không?"

Cả lớp cười phá lên.

Điện thoại của Cố Âm lại vang lên một tiếng, là tin nhắn của Lôi Tiêu: "Cố Mang lần này gây chuyện rồi, có lẽ đến cả bản thân nó cũng không ngờ, làm bậy mà cũng được điểm tuyệt đối, đây là phạm pháp, cậu không bảo vệ được nó đâu, cháu nhân lúc cảnh sát chưa đến, bảo nó mau đi nhận lỗi với nhà trường, yêu cầu hủy bỏ điểm, tốt nhất là xử lý nhẹ nhàng."

Trong mắt Cố Âm hiện lên ý cười, trả lời: "Cháu biết rồi cậu."

Sau đó cất điện thoại, tiện tay rút một cuốn sách bài tập toán ra, bắt đầu làm bài.

Cô ta sống cùng Cố Mang mười mấy năm.

Cố Mang thường xuyên trốn học, mấy ngày không thấy người, chưa từng học hành tử tế, sao cô ta có thể thi được điểm số này.

Lần này Cố Mang tiêu rồi.

Nghe nói kỳ thi quy mô lớn như này, gian lận nhiều nhất có thể bị phạt bảy năm.

...

Minh Thành, câu lạc bộ nào đó ở ngoại ô.

Lục Nhất và Lục Tam cung kính đứng trước bàn làm việc, đang báo cáo tình hình bên Bò Cạp cho Lục Thừa Châu.

"Mẹ kiếp!" Tần Phóng đột nhiên hét lớn một tiếng.

Hạ Nhất Độ đang chơi game bị dọa đến mức tay hơi run rẩy, nhân vật trong game chết queo.

Đá một cái vào Tần Phóng: "Cậu có thể đừng làm người ta giật mình như vậy không! Muốn dọa chết ai vậy!"

Tần Phóng cũng không thèm nói gì với anh ta, gần như vừa lăn vừa bò chạy đến trước mặt Lục Thừa Châu, "Anh Thừa! Anh có biết người đứng đầu kỳ thi tuyển sinh lần này là ai không?!"

Hạ Nhất Độ nghe vậy, ngẩng đầu nhìn Tần Phóng, hừ một tiếng: "Học sinh cấp ba thi cử cậu gấp cái gì, thủ khoa kỳ thi tuyển sinh là Tần Dao Chi?"

Tần Phóng trừng mắt nhìn anh ta.

Điểm của Tần Dao Chi đã sớm có rồi, tuy không phải đứng đầu, nhưng nhà họ Tần đều rất hài lòng.

Hạ Nhất Độ tùy ý gác chân dài lên bàn trà: "Trừng mắt với tôi làm gì, không phải Tần Dao Chi thì cậu quan tâm như vậy làm gì?"

Tần Phóng không muốn nói chuyện với anh ta, quay sang Lục Thừa Châu: "Anh Thừa, anh có muốn đoán xem thủ khoa kỳ thi tuyển sinh là ai không? Người này đạt điểm tuyệt đối tất cả các môn!"

Lục Thừa Châu ký tên lên tài liệu với vẻ mặt không cảm xúc, không ngẩng đầu lên.

Lục Nhất và Lục Tam cảm thấy Tần Phóng có chút tự mang nhục vào thân, dù sao ngoài cô Cố ra, thật sự không có ai có thể khơi dậy hứng thú của cậu chủ nhà bọn họ.

Điểm số của cô Cố...

Thôi, vẫn là đừng nhắc đến chuyện này nữa.

Vậy thì ai đứng đầu có liên quan gì đến bọn họ.

Tần Phóng thật sự nhịn không được nữa, đưa điện thoại đến trước mắt Lục Thừa Châu: "Là chị dâu nhỏ đó anh Thừa! Điểm tuyệt đối tất cả các môn kỳ thi tuyển sinh, Cố Mang trường trung học Minh Thành!"

Nghe vậy, Lục Nhất và Lục Tam đều kinh ngạc: "..."

Thiếu gia Tần nói gì cơ?!

Điểm tuyệt đối tất cả các môn?

Cô Cố?!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.