Phu Nhân Ngày Nào Cũng Online Vả Mặt

Chương 269: Chương 269




Hạ Nhất Độ nhìn Cố Mang, cô gái này vẫn luôn rất thần bí, nếu không đến trường trung học Minh Thành, sẽ không xảy ra nhiều chuyện như vậy.

Biên đạo múa đứng sau Thịnh Thính, nhà thiết kế của Lan Đình, thủ khoa thi đại học mười năm trước, sẽ luôn là một ẩn số.

Cùng lắm bọn họ chỉ biết y thuật của cô không tệ.

Cô thậm chí còn tuân thủ nội quy của trường trung học Minh Thành, khiêm tốn vô cùng.

Chỉ là luôn có những người không biết điều, cứ phải nhằm vào cô.

Lục Thừa Châu nắm tay cô, giọng nói khàn khàn đầy ấp áp: "Chỉ còn một tiết học nữa, xin nghỉ đi, anh dẫn em đi ăn cơm."

Cố Mang hơi nhướng mày, vẻ lạnh lùng trong mắt dịu đi phần nào: "Được."

Tần Phóng thấy chị đại không sao, thở phào nhẹ nhõm.

...

Sau khi Cục giáo dục làm rõ điểm số của Cố Mang, độ hot về Cố Mang trên hot search nhanh chóng giảm xuống, không ai phát hiện ra điều bất thường.

Điện thoại của Cố Âm cũng rất yên tĩnh.

Sau khi công bố điểm lúc bốn giờ chiều, họ hàng đều đến tìm cô ta hỏi.

Bây giờ lại không thấy ai lên tiếng.

Buổi tối, Cố Âm về nhà họ Lôi, nhìn thấy một đám người trong phòng khách,  thì ngẩn ra.

"Ông ngoại, bà ngoại, cậu, mợ." Cô ta ngoan ngoãn gọi một tiếng, đặt cặp sách lên ghế bên cạnh.

Ông cụ Lôi nghe thấy điểm số của Cố Mang, một người gần trăm tuổi, chưa từng hối hận như vậy.

Ăn cơm tối cũng không có khẩu vị.

Bây giờ nhìn thấy Cố Âm, mây mù trong lòng mới tan đi một chút, tuy Cố Âm không bằng, nhưng cũng đã rất tốt.

Ổn định lại, ông ta giới thiệu người đàn ông mặc vest chỉnh tề ngồi đối diện ghế sofa cho Cố Âm, "Đây là giáo viên của phòng tuyển sinh khoa Y, Đại học Bắc Kinh, đặc biệt đến nhà thăm hỏi."

Gặp được học sinh giỏi, các trường đại học đều sẽ ra sức mời chào.

Hơn nữa sẽ chọn ra tay trước để chiếm lợi thế, chứ đợi đến lúc phỏng vấn thật sự, sẽ có rất nhiều yếu tố không chắc chắn.

Buổi chiều khi điểm số vừa ra, giáo viên của Đại học Bắc Kinh lập tức đến tận nhà, tốc độ rất nhanh.

Cố Âm lễ phép nói: "Em chào các thầy."

Vị giáo viên dẫn đầu họ Hứa, ấn tượng đầu tiên với Cố Âm rất tốt: "Cậu của em đã sớm gửi hồ sơ của em cho khoa Y chúng tôi rồi, điểm thi tuyển sinh lần này của em cũng rất xuất sắc."

Cố Âm khiêm tốn cười: "Bảy trăm mười, đến cả top 10 toàn quốc cũng không vào được, còn có người đạt điểm tuyệt đối tất cả các môn, phải xem so với ai."

Cô ta xếp thứ mười chín toàn quốc, Cố Mang bỏ xa người xếp thứ hai toàn quốc đến ba mươi điểm.

Cố Âm vừa nói xong, sắc mặt người nhà họ Lôi đều trở nên kỳ lạ.

Bọn họ đã cố ý lờ đi điểm số của Cố Mang, không ngờ Cố Âm lại chủ động nhắc đến.

Cơn tức vừa mới nuốt xuống lại nghẹn ở ngực, không thể lên cũng không thể xuống, khó chịu vô cùng.

Thầy giáo Hứa nghe vậy, thì biết Cố Âm rất cầu tiến trong học tập, càng thêm hài lòng: "Cô học sinh đạt điểm tuyệt đối tất cả các môn đó, không thể so sánh được, em ấy bảy tuổi đã là thủ khoa toàn quốc rồi."

Cố Âm nắm chặt ngón tay, mỉm cười: "Thưa thầy, em có thể hỏi tại sao các thầy không đến tìm chị ấy trước không?"

Thầy Hứa nhìn Cố Âm, không có trả lời qua loa với cô ta, thẳng thắn nói: "Tất cả các trường nổi tiếng trong nước đều bày ra trước mặt em ấy để em ấy chọn, bao gồm cả Đại học Bắc Kinh, nhưng mà em ấy chắc là sẽ chọn một trường đại học tốt hơn ở nước ngoài."

Hiện tại trong nước đúng là phát triển rất tốt, nhưng về giáo dục đại học, vẫn còn một số phương diện hơi tụt hậu, bọn họ cũng đang cố gắng đuổi kịp.

Cố Âm dạ một tiếng, hơi dừng lại, nói: "Em muốn hỏi thầy một câu."

Thầy Hứa gật đầu.

"Nếu em vào khoa Y Đại học Bắc Kinh, có thể có thể làm sinh viên của Trưởng khoa Úc không ạ." Cố Âm không hề che giấu tham vọng của mình.

Úc Trọng Cảnh là bậc thầy học thuật trong giới y học, còn có một vị trí trong tổ chức y tế, những giáo viên khác cô ta không để vào mắt.

Khóe miệng thầy Hứa mấp máy, muốn nói lại thôi, cuối cùng nói với vẻ mặt khó xử: "Lời này thầy nói ra, mọi người đừng truyền ra ngoài, tốt nhất là nghe xong thì quên đi."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.