Phu Nhân Ngày Nào Cũng Online Vả Mặt

Chương 280: Chương 280




Người của Tổ chức Y tế liếc nhìn Dương Thiên Minh: "Viện sĩ Úc chỉ là Trưởng khoa danh dự của khoa Y, Đại học Bắc Kinh, một học kỳ chỉ giảng bài một lần, thế mà Đại học Bắc Kinh các người cũng có thể nói ra mấy chữ đích thân giảng dạy à?"

Vẻ mặt của Cố Mang vẫn rất bình tĩnh, đôi mắt khép hờ, trông như không để ý mấy.

Dương Thiên Minh bị nói đến mức cảm thấy hơi hơi xấu hổ.

Đúng là trường học sẽ tuyển chọn một số Trưởng khoa danh dự để thu hút học sinh.

Người của Tổ chức Y tế nhếch môi, nhìn Cố Mang: "Ở Tổ chức Y tế chúng tôi, Viện sĩ Úc là người có cấp bậc lão làng, là người đứng đầu về não, gần một nửa thời gian trong năm đều ở chỗ chúng tôi. Không chỉ vậy, chúng tôi còn có người đứng đầu lĩnh vực tim mạch là Bạch Du Phương, người đứng đầu lĩnh vực virus học là Khang Tề, sinh viên nào cũng muốn trở thành học trò do bọn họ đích thân dạy dỗ."

Mấy câu nói khiến tất cả giáo sư nhận thấy rõ được hiện thực, cũng từ bỏ hy vọng.

Bạch Du Phương và Khang Tề, đây là hai cái tên vô cùng nổi tiếng trong giới y học.

Người của Tổ chức Y tế đặt hai tay lên bàn, bắt chéo nhau và tươi cười với nữ sinh.

"Cố Mang, tôi có thể nói thật với em. Hôm nay, chúng tôi xuất hiện ở đây chính là vì muốn để em gia nhập Tổ chức Y tế của chúng tôi. Chúng tôi sẽ cho em thân phận thành viên thường trực cấp cao. Những gì trường khác có thể cho em, Tổ chức Y tế chúng tôi sẽ cho em gấp đôi, những gì trường khác không thể cho em, Tổ chức Y tế chúng tôi cũng có thể cho em."

Giọng điệu trịch thượng như thể Cố Mang nên cảm thấy biết ơn.

Thực lực và tài nguyên của Tổ chức Y tế bày ra đó, nếu không thì cũng sẽ không có chuyện năm nào cũng có nhiều học sinh cố gắng chen vào như vậy.

Chỉ cần vào Tổ chức Y tế, trở thành thành viên thường trực cấp cao bên trong thì có thể sử dụng tài nguyên và tư liệu y học không xuất bản của bọn họ, điều kiện vô cùng hấp dẫn.

Có một số chỗ về y học thần kinh mà Cố Mang vẫn chưa hiểu rõ lắm, có lẽ cô sẽ đến Tổ chức Y tế để lấy tư liệu.

Cô ngẫm nghĩ rồi lên tiếng: "Tôi sẽ suy nghĩ về chuyện này."

Người của Tổ chức Y tế nghe thấy Cố Mang nói vậy thì biết ngay gần như chuyện này đã thành công rồi.

Các trường đại học hàng đầu khác đều vô cùng tiếc nuối.

Dương Thiên Minh đoán được Cố Mang sẽ chọn Tổ chức Y tế, nhưng đến khi cô ấy thật sự chọn rồi thì mấy người bọn họ lại có chút không nỡ.

Vào Tổ chức Y tế rồi thì có thể coi như sắp rời khỏi Trung Quốc rồi.

Nhà đầu tư lớn nhất sau lưng Tổ chức Y tế là nước K, và nước K sẽ được ưu tiên sử dụng trước tất cả kết quả nghiên cứu.

Nhân tài ưu tú của các nước đều biết quy định này nhưng tài nguyên khổng lồ của Tổ chức Y tế khiến tất cả những người học y đều không thể từ chối.

Chảy máu chất xám ở ngành Y của đất nước bọn họ rất nghiêm trọng, nhưng hiện vẫn không có cách nào để thay đổi hiện trạng này.

Người của Tổ chức Y tế cười nói với Cố Mang: "Được, chuyện hệ trọng cả đời, quả thật nên suy nghĩ cho kỹ. Trước khi tôi lên máy bay lúc bốn giờ chiều, tôi sẽ liên lạc với em để hỏi kết quả."

Đây chỉ là một câu nói khách sáo thôi, không ai có thể từ chối lời mời của Tổ chức Y tế.

"Cảm ơn." Cố Mang nói hai chữ, khẽ gật đầu với các giáo sư rồi xoay người đi ra ngoài.

Người của Tổ chức Y tế đến đây là vì Cố Mang, chuyện đã làm xong rồi thì cũng đứng dậy theo.

Lúc nhìn Dương Thiên Minh, ông ta nói với vẻ mặt như cười như không: "Phó hội trưởng Dương, ông nói xem ông đến muộn mười lăm phút để giành tiếp xúc với Cố Mang trước thì có ích gì chứ?"

Lưng Dương Thiên Minh cứng đờ.

Người của Tổ chức Y tế nhìn biểu cảm của Dương Thiên Minh, thở dài rồi cười nói: "Chuyện này giống như chuyện các người cứ chuyên tâm nghiên cứu y học cổ truyền vậy, có ích gì chứ? Thật ra, các người cũng nên cải tiến đi, thích ứng với thời đại mới là con đường đúng đắn nhất, y học cổ truyền có cái gì mà đòi so với y học phương Tây?"

Dương Thiên Minh mím môi, ánh mắt nhìn ông ta tối sầm lại, hơi thở cũng trở nên dồn dập hơn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.