Phu Nhân Ngày Nào Cũng Online Vả Mặt

Chương 283: Chương 283




Ngoài đại sảnh phỏng vấn.

Cố Mang đang nói chuyện với Lục Thượng Cẩm và Tần Duệ, cử chỉ động tác đều toát lên một khí thế khó tả.

Tần Duệ vừa mới về Minh Thành thì đã đi thẳng đến đây.

Lôi Tiêu nhìn ba người.

Mặc dù Tần Duệ là người Bắc Kinh, nhưng tính cách khá ôn hòa nho nhã, chưa từng có ai nhìn anh ta nổi giận bao giờ.

Lục Thượng Cẩm giữ chức vị cao nhiều năm, lại xuất thân từ Bắc Kinh, khí thế trên người rất mạnh mẽ.

Đến cả ông ta mà cũng phải cẩn thận dè dặt trước mặt Lục Thượng Cẩm.

Nhưng Cố Mang lại có thể thản nhiên, giữa hai đầu lông mày còn toát lên vẻ sắc bén đáng sợ.

Lúc nghiêng đầu, đuôi mắt có tia máu nhỏ, trông có hơi tàn nhẫn.

Rõ ràng là trông thái độ của Lục Thượng Cẩm vô cùng cung kính.

Trên mặt Lôi Tiêu hiện lên vẻ kinh ngạc, trong lòng cũng rất hoảng loạn. Không biết từ khi nào, dường như  những hiểu biết của ông ta về Cố Mang đều không còn đúng nữa.

Thậm chí ông ta còn nghi ngờ rốt cuộc thì Cố Mang trước mắt có phải là đứa cháu gái có nhiều tiền án của ông ta hay không.

Nhưng có mấy người có thể xinh đẹp được như Cố Mang chứ?

"Cô Cố, cô chọn Tổ chức Y tế sao?" Ba người chào hỏi xong thì Tần Duệ hỏi cô.

Cố Mang đang cầm điện thoại trả lời tin nhắn của Lục Thừa Châu, cô ngẩng đầu lên cười cười, chậm rãi nói: "Không phải, tôi chọn khoa Y của Đại học Bắc Kinh."

Giọng nói của nữ sinh không lớn không nhỏ nhưng gần như những người xung quanh đều có thể nghe thấy.

Trên mặt họ đều là vẻ kinh ngạc.

Bỏ qua Tổ chức Y tế đứng đầu thế giới để chọn khoa Y của Đại học Bắc Kinh sao?!

Tần Duệ nhìn Cố Mang với vẻ mặt không dám tin. Với thực lực của Cố Mang, rõ ràng là việc đi đến Tổ chức Y tế sẽ là con đường tốt hơn.

Đại học Bắc Kinh cũng không tệ, nhưng so với Tổ chức Y tế thì kém hơn rất nhiều.

Đồng tử Lục Thượng Cẩm cũng không nhịn được co rút lại, ngẩn ngơ nhìn Cố Mang. Một lúc sau, ông ta mới hoàn hồn, hỏi lại như không chắc chắn: "Con nghiêm túc đấy chứ?"

Cố Mang liếc nhìn ông ta, không nói gì, sau đó lại cúi đầu, ngón tay xinh đẹp bấm điện thoại trò chuyện với Lục Thừa Châu.

Tần Duệ hoàn hồn, ánh mắt vẫn còn kinh ngạc: "Cô Cố, có thể hỏi cô một câu không, tại sao cô không chọn Tổ chức Y tế?"

Rõ ràng là Tổ chức Y tế đến đây là vì Cố Mang, nhưng cuối cùng Cố Mang lại nói chọn khoa Y của Đại học Bắc Kinh.

Có phải là trong đó đã xảy ra chuyện gì rồi không?

Mấy người Lục Thượng Cẩm đều nhìn cô.

Cố Mang không ngẩng đầu lên, giọng nói lại rất ngông nghênh, trầm thấp: "Nhìn bọn họ thấy khó chịu."

Bầu không khí chìm vào sự im lặng kỳ lạ.

Ánh mắt mọi người lập tức trở nên vô cùng phức tạp.

Sao Cố Mang lại có thể nói ra câu này một cách thản nhiên như vậy?

Lôi Tiêu nghe thấy câu này thì lập tức nổi giận.

Ông ta nghiêng người tiến lên bước đến trước mặt Cố Mang rồi nhìn chằm chằm cô: "Cố Mang, con đừng có không biết điều! Với thái độ này của con, Tổ chức Y tế không chê là đã tốt lắm rồi!"

Thủ khoa đạt điểm tuyệt đối tất cả các môn nhưng cũng không thay đổi được sự thật là tính cách của cô rất ngang ngược, kỳ quái!

Cố Mang không thèm để ý đến ông ta.

Những người khác cũng không coi Lôi Tiêu ra gì.

Tần Dao Chi nghe nói Cố Mang không đến Tổ chức Y tế, ở lại Bắc Kinh thì vui vẻ vô cùng, cô ấy nhìn Tần Duệ: "Anh, em cũng muốn đến Đại học Bắc Kinh, em muốn học khoa Ngoại ngữ!"

Nhà họ Tần không có yêu cầu gì với Tần Dao Chi cả, Tần Duệ cũng vậy.

Cho dù cô ấy có chơi cả đời thì nhà họ Tần cũng có thể nuôi cô ấy cả đời.

Anh ta nhìn Tần Dao Chi: "Em thích là được."

Lôi Tiêu thấy không ai để ý đến mình thì khuôn mặt lập tức đỏ bừng, thân thể cứng đờ lùi về chỗ cũ.

Đám người nói được mấy câu thì cửa đại sảnh phỏng vấn bị đẩy ra từ bên trong, hai người của Tổ chức Y tế lần lượt đi ra.

Cố Âm đi ở sau cùng.

Tiếp theo là đến lượt Tần Dao Chi vào phỏng vấn, cô ấy nhìn Tần Duệ một cái rồi bước vào đại sảnh phỏng vấn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.