Nét mặt hai người đều thay đổi, sau bay ra thì dừng lại giữa không trung, cả
hai đều bấm niệm pháp quyết, dáng vẻ như gặp phải kẻ địch mạnh.
Ngay sau đó, trong lối đi kia truyền ra tiếng vang ầm ầm, một vệt ánh vàng
đuổi theo ra từ bên trong.
Đó là một con chuột màu vàng khổng lồ!
Lông trên toàn thân nó dựng đứng cả, trong mắt lấp lánh tia sáng vàng sắc
nhọn, răng sắc bén dị thường.
Trên thân nó, còn có vô số gương mặt mọc ra từ trong máu thịt giữa lông
tóc, dữ tợn vô cùng.
Giờ phút này sau khi xuất hiện, hai mắt nó lóe lên vẻ hung dữ, nó phát ra
gào thét hướng về thanh niên họ Phong và Lan Dao.
Tất cả gương mặt trên toàn thân nó cũng giống như vậy, trong thời gian
ngắn tiếng rống to lớn, khiếp tâm hồn người.
Sau đó, thân thể nó lóe lên, bóng dáng thế mà biến mất, lúc xuất hiện lại,
thình lình đã ở trước mặt thanh niên họ Phong. Nó phá vỡ hư vô, mở ra cái
miệng lớn đầy răng, hung hăng cắn một phát.
Sắc mặt thanh niên họ Phong tái mét, hắn lập tức rút lui, đồng thời nâng lên
một tấm thuẫn trong tay, đúng là tấm thuẫn hắn lấy ra lúc giao chiến cùng Hứa
Thanh.
Một tiếng “Ầm” vang lên, con chuột màu vàng này đâm vào trên tấm chắn.
Nhưng tấm thuẫn ngăn cản một đòn của Hứa Thanh lúc trước, giờ phút này
bị va chạm, lại trực tiếp vỡ vụn, hóa thành vô số mảnh vỡ bay ngược trở lại.
Nhưng thân thể con chuột màu vàng kia cũng lung lay, nhưng sự hung ác
của nó chẳng những không giảm bớt, ngược lại còn càng nhiều hơn.
Nó đang muốn tiếp tục phóng đi, nhưng vào lúc này, đôi mắt Lan Dao sáng
lên, nàng bước lên một bước, lại muốn nhân cơ hội này, đi vào con đường kia.
Thế là con chuột màu vàng gào thét, chớp mắt đã biến mất, thay đổi phương
hướng, xuất hiện ở phía trước Lan Dao, ngăn cản đường của nàng, đồng thời
toàn thân nó bỗng nhiên bùng nổ ánh sáng vàng chói mắt.
Lan Dao huyễn hóa ra khổng tước tám màu để ngăn cản, nhưng sau khi va
chạm với ánh sáng vàng đó, khổng tước lại sụp đổ.
Hứa Thanh trông thấy một cảnh này, trên mặt bày ra vẻ giật mình.
Hắn nhìn ra con chuột màu vàng này là sinh vật thần tính, lại mức độ thần
tính đậm đặc đến mức gần như sắp đốt lên Thần Hỏa.
“Không đúng, không phải sắp đốt lên, mà là đã từng đốt lên Thần hỏa rồi,
nhưng không biết vì nguyên nhân gì lại dập tắt, bây giờ là trạng thái sau khi tích
lũy, thành muốn thắp lửa một lần nữa.”
Hứa Thanh từng liên hệ quá nhiều với Thần linh, giờ phút này nhìn kỹ, lập
tức có phán đoán mới.
Cùng lúc đó, sắc mặt thanh niên họ Phong giữa không trung trở nên khó coi,
hắn vừa bấm niệm pháp quyết bằng một tay, vừa nhanh chóng mở miệng.
“Đạo hữu Viêm Huyền Tử, ngươi chớ có ở đó mà không ra sức nữa, con
chuột thần tính này tiến vào chỗ có Liêu Huyền Thánh dịch từ những phương
hướng khác, hiển nhiên đã chiếm đoạt rất lâu, trước đó còn ngủ say.”
“Ta gặp được nó ở nửa đường, bị nó truy sát, nếu chúng ta không thể diệt đi
hoặc vây khốn con chuột này, muốn thu hoạch được Liêu Huyền Thánh dịch là
chuyện không có khả năng!”
“Còn Liêu Huyền dịch, dù ta không tận mắt nhìn thấy, nhưng trước đó đã
ngửi thấy mùi trong đường hầm, vẫn còn đó!”
“Cho nên bây giờ chỉ khi chúng ta dốc hết sức, mới có cơ hội, mà ta cũng có
một vài đòn sát thủ. Ngoài ra, con rối đối địch cùng ngươi, ta có thể nếm thử
khống chế một hai!”
Giữa lúc nói, thanh niên họ Phong này lại vẫn không quên bóp bóp Nhị
Ngưu mình xách theo như cũ, dùng để uy hiếp.
Giờ phút này, trong lòng hắn cũng vô cùng phiền muộn. Lời hắn nói là chân
thật, dù hắn xâm nhập đi vào trước, nhưng không đợi đạt tới hồ Liêu Huyền, thì
đã gặp phải con chuột vàng này.
Con thú này xuất hiện, ở ngoài hắn kế hoạch, cũng không phải bố trí của
tiên tổ hắn.
Nhưng bây giờ, cũng không có cách nào khác, hắn cắn răng, phun ra máu
tươi, triển khai bí pháp, toàn thân con rối giao chiến cùng Hứa Thanh lập tức
chấn động, rút lui lại, rồi quay đầu xông thẳng đến chuột vàng.
Lan Dao tận mắt thấy những việc này, cũng không có tâm tình đi truy cứu
lòng bất chính của thanh niên họ Phong trước đó, giờ phút này nàng vừa đối
kháng, vừa lui về một bên, miệng nhanh chóng phát ra lời nói.
“Đạo hữu Viêm Huyền Tử, lời ấy là thật!”
Nét mặt Hứa Thanh lộ ra vẻ chần chờ, hắn đương nhiên biết lời ấy là chân
thật...
Sau đó, hắn trầm thấp mở miệng.
“Liêu Huyền Thánh dịch, ta muốn ba phần mười!”
Thanh niên họ Phong nghe nói như thế, cắn chặt răng.
“Được!”
Lan Dao cũng biết giờ phút này không phải là lúc tính toán chi li, thế là lập
tức gật đầu.
Mắt thấy hai người như vậy, Hứa Thanh còn muốn nói thêm gì.
Nhưng cân nhắc đến chuyện làm như thế sẽ có hiềm nghi kéo dài thời gian,
thế là hắn không chần chờ nữa, nâng lên Thị Linh nhận xuất hiện trong tay, cả
người nhảy lên, phối hợp thanh niên họ Phong và Lan Dao, còn cả con rối kia,
cùng xuất thủ với chuột vàng.
Đồng thời hắn quét mắt nhìn lối đi kia, âm thầm tràn ra tâm niệm cho Tiểu
Ảnh.
“Đừng lấy hết đi, để lại một chút ở đó!”
Trong lòng đất, bóng dáng Hứa Thanh hóa thành một dải cầu vồng, bay
thẳng đến chuột vàng, bốn ngàn vạn sợi hồn hình thành đại thế giới ra bên
ngoài, ra dáng thanh thế kinh người.
Thanh niên họ Phong thở sâu, năm tòa đại thế giới hai thực ba hư xuất hiện
trên thân thể, mỗi toàn tràn ra ánh sáng với màu sắc khác nhau, đi thẳng đến
chuột vàng.
Lan Dao cũng như vậy, cánh hoa bốn phía hình thành gió lốc, hóa thành
khổng tước tám màu, ngửa mặt lên trời hút lấy lực lượng của thiên địa xung
quanh, rồi phóng đại lên trăm trượng, rít lên một tiếng, đánh tới phía chuột
vàng.
Đồng thời, con rối luyện thi kia, hung hãn không sợ chết, mạnh mẽ đâm tới.
Lực lượng bốn phía từ phương hướng khác nhau, trong nháy mắt này xông
thẳng đến chuột vàng.
Trong thời gian ngắn khí thế như hồng, lực sát thương cũng rất đáng kinh
ngạc.
Tiếng nổ vang dâng lên ngập trời, chấn động khiến tường đất xung quanh
xuất hiện dấu hiệu đổ sụp, phế tích phía dưới cũng đều đổ vỡ, vô số sợi rễ khô
héo đều thành tro bụi.