Lời này lừa quỷ chắc?
Không đến sớm không đến muộn, cứ hết lân này đến lần khác lại
xuất hiện khi ba người bọn họ vừa mới thoát khỏi sự truy sát của
người khác, lúc này ba người làm sao có thể dễ dàng tin tưởng
người khác được.
Lúc này bọn họ lại càng thêm lo lắng Tô Viễn là do những kẻ đuổi
giết phái đến, dù sao Quốc Vương tổ chức là một quái vật khổng
lồ, sẽ có kẻ cuồng nhiệt ủng hộ cũng không phải hiếm lạ gì.
Chỉ là có những chuyện thường hay trùng hợp như vậy, Tô Viễn
đúng là đi ngang qua nơi này mà thôi, chỉ là mấy con tép riu, hắn
còn không đáng vì chúng mà chạy đến tận đây.
Đương nhiên, nếu bọn họ không tin, Tô Viễn cũng không ép
buộc.
Vị tiên sinh này, xin mời rời đi, chuyện của chúng tôi không liên
quan đến anh”
Ba người liếc nhau một cái, sau đó một người trong đó lên tiếng,
nếu không phải không muốn gây rắc rối, lại thêm vì trốn khỏi sự
truy sát của Quốc Vương tổ chức mà hao tổn không ít, lúc này,
bọn họ cũng chưa chắc đã tâm bình khí hòa mời Tô Viễn rời đi.
Có thể nói giờ phút này là thời điểm ba người suy yếu nhất, để
trấn áp lệ quý đang muốn hồi phục sự quấy phá, không dám tùy
ý vận dụng năng lực dị thường.
Nghe đến đây, Tô Viễn cũng thấy bất đắc dĩ.
Vốn cho rằng là một niêm vui ngoài ý muốn, nhưng những người
này có vẻ khó chịu, cứ như thế nào cũng phải gặm cho bằng
được cục xương cứng mới được.
Ban đầu hắn không định ra tay, nhưng giờ xem ra không ra tay
thì không xong.
Ba vị, ta nghĩ các ngươi có hiểu lầm gì không, ta hiện tại là muốn
các ngươi giúp đỡ, các ngươi chỉ cân nói ra chuyện đã xảy ra là
được, những cái khác không cần các ngươi suy xét, nhớ kỹ, các
ngươi không có quyền mặc cải"
Tên này bị điên à?
Ba người rõ ràng có chút khó tin, Tô Viễn dám dùng giọng điệu
đó để nói chuyện với bọn họ.
Chết tiệt, chỉ là một người ngoại quốc, cũng dám nghênh ngang
với bọn họ.
Ba người liếc nhau, sau một khắc, đột nhiên xảy ra biến cối
Chỉ thấy ánh đèn trong quán trọ bên đường lúc này lúc sáng lúc
tối chớp nháy, một cỗ khí tức âm lãnh khuếch tán, khiến cho hoàn
cảnh xung quanh bị ảnh hưởng, đồng thời, Tô Viễn cũng cảm
thấy dị thường, ánh mắt của mình dường như bị thứ gì che khuất,
trở nên mơ hồ không rõ, giống như đang đeo kính lão vậy.
Đối diện với cuộc tấn công bất ngờ này, Tô Viễn không hề hoảng
hốt, ngược lại còn có chút khinh thường.
"Quỷ vực?"
Ý nghĩ vừa khởi lên, đúng lúc Tô Viễn chuẩn bị động thủ, thì ngay
sau đó.
Tô Viễn liền cảm thấy thân thể nặng tru, như có thứ gì đè lên
người, hắn cảm nhận được một mùi thi xú nông nặc, đồng thời
còn chạm phải những sợi tóc rối bù. Cảm giác này giống như bị
bóng đè vậy, khiến người toàn thân cứng đờ không thể động đậy,
hai chân thì như bị một bộ xác chết lạnh băng ôm chặt, đôi bàn
tay cứng đờ kia càng siết chặt bắp chân hắn, ngón tay đã cắm
sâu vào da thịt.
Dưới sự tấn công dị thường, nửa thân dưới của Tô Viễn bắt đầu
mất tri giác nhanh chóng, mà cảm giác này còn không ngừng lan
lên nửa thân trên.
Nếu là người ngự quỷ bình thường, bị ba người cùng lúc tấn công
bất ngờ, e rằng ngay lập tức sẽ chết không kịp ngáp, sau đó đi
tong luôn.
Nhưng người đối diện tình huống này lúc này là Tô Viễn, nên tình
huống lật xe trong dự tính căn bản sẽ không xuất hiện.
Tô Viễn đáp trả còn trực tiếp hơn, khi dị thường đánh tới, tổn
thương ngay lập tức được chuyển đi, trực tiếp để lệ quỷ của mình
gánh chịu các cuộc tấn công tương ứng, đồng thời còn phản công
lại, Quỷ vực Hoàng Sơn thôn trong nháy mắt đảo ngược xâm lấn,
phá giải Quỷ vực của đối phương.
Đồng thời, hắn đưa tay ra, dưới tác dụng của Quỷ vực, một đôi
bàn tay lớn trực tiếp xuất hiện trên đầu hai người ngự quỷ ngoại
quốc, nhẹ nhàng vỗ một cái, đầu của hai người liền trực tiếp bị
đánh lún vào lông ngực, trông như hai người không đầu.
Đơn giản mà thô bạo.
Người còn sống cuối cùng trong nháy mắt ngây người.
Không, hoặc có thể nói là bị dọa sợ.
Hoàn toàn không ngờ tới, hai đồng bọn của mình lại dễ dàng bị
người ta xử lý như vậy, nhất là khi đòn tấn công dị thường của họ
rơi vào người Tô Viễn, đối phương lại giống như không có chuyện
gì.
Đùa cái gì thết
Giải thích duy nhất là người ngoại quốc trước mặt này là một ngự
quỷ cực kỳ đáng sợ và mạnh mẽ, thậm chí không kém những kẻ
được gọi là quốc vương, nếu không, không thể nào giải thích
được.
Nghĩ đến đây, gã đàn ông gần như suy sụp, nhất là khi Tô Viễn
còn cười tủm tỉm nhìn chằm chằm gã.
"Ta đã nói rồi, ta tìm các ngươi chỉ muốn các ngươi giúp một chút
việc nhỏ, chẳng phải các ngươi vừa bị người của Quốc Vương tổ
chức truy sát sao? Vậy hãy kể cho ta nghe vê Quốc Vương tổ
chức như thế nào? Đương nhiên, ta không hứng thú với chuyện
nhỏ nhặt thông thường của tổ chức này, nhưng ngươi có thể kể
cho ta nghe những chuyện thú vị một chút, ví dụ như chuyện về
các quốc vương trong tổ chức, nếu ngươi chịu nói, ta sẽ cảm tạ
ngươi."
Tô Viễn cười tủm tỉm nói, trong ánh mắt lộ vẻ hòa ái và hiền lành,
điều kiện tiên quyết là bên cạnh không có hai cái xác đầu bị đánh
lún vào trong lồng ngực.
Hai người này đã sớm chết rồi, ngay cả lệ quỷ trong người cũng
đã im lìm.
Dù sao tay của Tô Viễn mang theo sự dị thường đáng sợ chết
chắc, mà lệ quỷ của hai người này cũng chỉ là loại bình thường,
cấp độ khủng bố không cao, dưới sự áp chế của cuộc tấn công dị
thường chết chắc, trong thời gian ngắn cũng khó có thể khôi phục
khả năng hành động.
Thật lòng mà nói, Tô Viễn cũng không vừa mắt, kiểu lắp ghép dị
thường không hoàn chỉnh này, dù có đánh dấu, đưa cho cũng chỉ
là chút nến quỷ vô dụng mà thôi.
"Tôi từ chối thì sao?"
Nghe Tô Viễn nói, gã đàn ông cố gắng tỏ ra trấn tĩnh.
Dù là Quốc Vương tổ chức hay Tô Viễn, rõ ràng cả hai đều là
những kẻ hắn không thể đắc tội.
Nhưng rơi vào tay Tô Viễn có vẻ còn xui xẻo hơn, ít nhất những
kẻ đuổi giết của Quốc Vương tổ chức không đến mức đáng sợ
như vậy.
Tô Viễn vẫn tươi cười, nhưng trong ánh mắt lại lạnh như băng.
"Sẽ chết trong tay ta, sau đó ta sẽ tìm người khác từ ký ức của
ngươi lần nữa tìm kiếm đáp án."
Nếu hắn không nói, Tô Viễn cũng có cách khác, cứ để tên này
sống đến khi đến Dương gian, rồi để Dương Gian đánh cắp ký ức
của gã, đó cũng có thể xem là một lựa chọn tốt.
Ánh mắt gã đàn ông dao động, đại khái cũng hiểu ý của Tô Viễn,
đối phương muốn biết tình hình về Quốc Vương tổ chức từ gã,
phân lớn là có thù, có lẽ còn muốn tìm cách xử lý quốc vương gì
đó.
Nhưng gã cũng không rõ, mỗi một vị quốc vương đại diện cho
một thế lực lớn, một mình một người hành động như người đàn
ông này rất khó đạt kết quả.
Vì cho dù ngươi nhắm vào một vị quốc vương, vừa ra tay thì các
quốc vương khác sẽ lập tức đến hỗ trợ, đến lúc đó sẽ chết thảm
hơn.