Câu trả lời là: người sống cũng không có ý thức, chỉ là một khối
ký ức, còn có thể tự do điều khiển thân thể mà thôi.
Thân thể phản hồi thông tin cho não bộ, não bộ xử lý, sau đó
hình thành ký ức, đây chính là nguyên nhân gây nên ý thức.
Ý thức chính là ký ức, nếu ký ức có thể bảo tôn, đồng thời không
bị quấy nhiễu, vậy thì ý thức sẽ tôn tại.
Ngược lại, ký ức bị linh dị quấy nhiễu, không thể bảo tồn, vậy thì
ý thức sẽ không tôn tại.
Vậy thì ý thức của người sống, rốt cuộc phải làm sao mới có thể
không bị linh dị ăn mòn và quấy nhiễu đây?
Tô Viễn biết, kỳ thực vấn đề nan giải này từ trước đến nay vẫn là
một hướng nghiên cứu của tổng bộ.
Hắn biết một chút, nhưng tổng bộ sẽ không công khai tất cả tư
liệu cho một người chỉ treo danh ở tổng bộ.
Mặc dù quá trình nghiên cứu cụ thể chắc chỉ có Vương Tiểu Minh
mới biết, nhưng ý thức của người sống cuối cùng vẫn quá yếu ớt,
căn bản không có cách nào ngăn cản sự ảnh hưởng và ăn mòn
của linh dị, rất dễ dàng bị linh dị quấy nhiễu mà chết, hoặc là
phát điên, tinh thân sụp đổ chẳng hạn.
Cho nên đây cũng là tình cảnh khó khăn mà Tô Viễn đang gặp
phải, dễ dàng bị Alessa vây khốn.
Nhưng nếu đổi một góc độ, ví dụ như nếu ý thức của người sống
không có cách nào ngăn cản sự ăn mòn của linh dị, vậy thì để
quỷ trực tiếp sở hữu tư duy của người sống thì sao?
Vậy thì là người ngự quỷ điều khiển quỷ, hay là quỷ điều khiển
người?
Kỳ thực đây chính là con đường người ngự quỷ trở thành dị loại.
Tô Viễn là dị loại không sai, điêu khiển lệ quỷ cũng không cần
gánh chịu nguy hiểm ác quỷ hồi sinh, nhưng trong đó có một yếu
tố rất mấu chốt, đó chính là dựa trên công năng của hệ thống.
Là hệ thống triệt tiêu nguy hiểm khi hắn điều khiển lệ quỷ.
Đây cũng là điểm khác biệt giữa hắn và những dị loại khác.
Còn Dương Gian và những người ngự quỷ khác trở thành dị loại,
đa phần là để linh dị và linh dị đối kháng, trong quá trình đó lẫn
nhau xung đột, từ đó khiến lệ quỷ buộc phải rơi vào trạng thái
ngừng hoạt động.
Cho nên sự khác biệt của bọn họ là ở chỗ này.
Dương Gian kỳ thực hoàn toàn có thể coi là một con quỷ, nhưng
lại được ghi vào tư duy của con người, được ghi vào ký ức của
một người tên là Dương Gian, cho nên quỷ luôn nghĩ mình là
Dương Gian, vậy thì nó dĩ nhiên chính là Dương Gian.
Mà Tô Viễn cảm thấy mình có lẽ cũng có thể tham khảo mạch suy
nghĩ này, nhưng cái giá phải trả lại là bản thân có lẽ phải triệt để
từ bỏ tất cả những gì thuộc về con người, thực sự trở thành một
con quỷ.
Nếu vậy, hẳn là cũng sẽ có vốn liếng để đối kháng với Alessa.
Quỷ không thể bị giết chết, có thể đối kháng với quỷ chỉ có quỷ.
Đây là quy luật trong thế giới thần bí khôi phục.
Vậy rốt cuộc phải làm sao mới có thể thực hiện được đây?
Giờ khắc này, Tô Viễn nghĩ đến mấy con quỷ mình đang điều
khiển.
Không còn nghi ngờ gì nữa, có lẽ chỉ cần phân liệt ý thức của
mình ra, thì có thể thoát khỏi khốn cảnh trước mắt.
Nhưng làm như vậy, tuyệt đối sẽ nảy sinh vấn đề mới.
Lệ quỷ mình đang điều khiển không chỉ có một con, nếu ghi vào
ký ức giống nhau cho tất cả các con quỷ, vậy thì lúc đó ai sẽ là
chủ thể, ai mới có thể chủ đạo tất cả? Dù sao lệ quỷ bị ghi vào ký
ức quá nhiều, bản thân lệ quỷ cũng sẽ bắt đầu suy nghĩ, cũng sẽ
tự hỏi, ai mới là Tô Viễn thật sự.
Một khi bắt đâu suy nghĩ như vậy.
Tính chân thực và duy nhất của bản thân Tô Viễn sẽ bị xóa bỏ.
Đấn lúc đó, biết đâu hắn không phải là Tô Viễn, cũng không phải
lệ quỷ, mà sẽ sinh ra một nhân cách hoàn toàn mới, một ý thức
hoàn toàn mới.
Tô Viễn không khỏi trầm tư, suy nghĩ làm thế nào mới có thể
tránh được tình huống này xảy ra.
Còn ở một nơi khác, tình cảnh của Dương Gian dường như có
chút không ổn. Điêu khiển Quý Mộng ác khuyển cùng Alessa đối
kháng trong thời gian ngắn vẫn khó mà phân ra thắng bại, nhưng
Dương Gian lại bị ép vào thế ngàn cân treo sợi tóc.
Dù sao đám người đông đảo, cho dù ác khuyển cũng nhiều,
nhưng dưới biển người chen chúc, vị trí của Dương Gian vẫn
không ngừng bị ép giảm.
Để tránh bị bây người xé nát, Dương Gian không được không vừa
đánh vừa lui, chậm rãi lên lầu di chuyển.
"Tiếp tục như vậy không được, cho dù ác khuyển trong thời gian
ngắn có thể chống lại biển người tấn công, nhưng cũng rất khó
có thừa lực chăm sóc ta, nhất định phải nghĩ biện pháp, không
thể ở đây tiếp tục dây dưa."
Vừa lui vừa suy nghĩ, nhưng theo Dương Gian lên lầu, vẫn như cũ
có đám người liên tục không ngừng từ bên ngoài tràn vào siêu
thị, dường như cả thành phố giờ phút này đều tụ tập tại đây, lầu
một đã bị vô số người nhồi nhét, mà bên ngoài vẫn còn người
chen chúc vào.
Lâu một chật kín người, những người còn lại liền hướng lầu hai
lao tới.
Từ cửa thang máy, từ lối thoát hiểm, từ bất kỳ chỗ nào đi vào lầu
hai.
Không còn góc chết. Mọi nơi đều có người ra vào.
Rất nhanh.
Lầu hai bị chật ních, không chứa được thêm người, nhưng những
người còn lại lại đi lên lâu ba, dường như không đè chết Dương
Gian sẽ không bỏ qua.
Xem ra, Tô Viễn đối với lệ quỷ quả thật là một tôn tại rất quan
trọng.
Nếu không, sẽ không thể nào xuất hiện loại dị thường quy mô lớn
này, trước đó khi tìm kiếm Tô Viễn, Dương Gian cũng không gặp
loại dị thường này, người sống trên thế giới này cũng không tham
gia vào.
Nhưng bây giờ. Đoán chừng là biết Dương Gian sẽ không bỏ rơi
Tô Viễn, nên Alessa cũng dốc toàn lực đối kháng với Dương Gian,
ý đồ loại bỏ hắn.
Cho nên ngay cả duy trì thành phố vận hành bình thường cũng
không cần, chỉ cần xử lý Dương Gian.
Chỉ cần Dương Gian chết.
Vậy kế hoạch của nó liền thành công hơn phân nửa.
Chẳng mấy chốc, Dương Gian lại không được không tiếp tục lui
lên, cuối cùng bị buộc lên tới mái nhà.
Lên sân thượng, Dương Gian lập tức đóng cửa lại, thậm chí một
vài ác khuyển kẹt trong biển người cũng không kịp triệu hồi.
Cửa đóng lại, tạm thời có chút thời gian thở dốc, nhưng lúc này
cửa sắt lại "Âm! Âm!"
vang lên.
Tiếng đập cửa lớn từ phía sau truyền đến, những người chen
chúc trong siêu thị cũng muốn lên sân thượng, nhưng bị cửa sắt
chặn lại, hiện tại bắt đầu xô cửa.
Rõ ràng, cửa sắt cũng không thể trụ quá lâu.
Mà khi hắn ra sân thượng, nhìn xuống phía dưới lập tức ngây
người.
Dưới lầu.
Xung quanh siêu thị lít nhít người, vây kín đến mức nước chảy
không lọt.
Bốn phía xe cộ làm hư hại đường sá, lại còn vây kín từ đường cái
đến cuối đường.
Người bên ngoài như thủy triều, không ngừng tràn vê phía siêu
thị.
"Thật phiên phức.
Tô Viễn lần này đúng là tìm cho ta chuyện tốt."
Nhìn thấy cảnh tượng này, dù là Dương Gian cũng thấy khó giải
quyết, trong tình huống này, trừ phi có thể vận dụng Quỷ Vực,
nếu không dù có ác khuyển bên cạnh, e rằng cũng rất khó rời
khỏi đây, hơn nữa sân thượng này cũng không có lối thoát nào
khác. Trừ phi có biện pháp khác, nếu không Dương Gian coi như
bị vây chết ở đây.