Dựa vào thủ đoạn sống sót nhờ vào linh dị như thế này có cả lợi
và hại.
Lợi ích là hắn sẽ không chết chỉ vì những tổn thương chí mạng
bình thường, nhưng điểm tệ hại chính là khi lệ quỷ trong cơ thể bị
áp chế, hắn sẽ chết ngay lập tức mà không có cách nào khác.
Nhưng trước mắt, người này với Tô Viễn chẳng có quan hệ gì đặc
biệt, nhiêu nhất cũng chỉ là một đối tác giao dịch.
Sống hay chết sau này, Tô Viễn đều không quan tâm nhiều.
Nhận lấy cuốn notebook từ tay nam nhân, ngay khi chạm vào, Tô
Viễn đã cảm nhận được một luông khí âm lãnh quỷ dị truyền đến.
Bìa của cuốn sổ rất mềm mại, khi sờ vào mang đến cảm giác
giống như đang chạm vào da của một sinh vật nào đó, có điểm
giống như da người nhưng thô ráp hơn.
Toàn bộ bê mặt notebook có một màu nâu đen rất bất thường,
nhìn như là do máu khô kết lại.
Đưa lại gân một chút, Tô Viễn thậm chí còn có thể ngửi thấy chút
mùi hôi thoang thoảng.
Khi mở ra, hắn nhìn thấy rất nhiều cái tên mờ mịt, như thể quyển
notebook này từng bị ngâm trong nước.
Lúc này, nam nhân kia nói thêm:
"Những dấu vết này là do cuốn sổ đã từng được sử dụng trước
đây.
Khi ta lấy được nó, nó đã ở tình trạng như thế này."
Xem ra, đây là dấu vết để lại từ những người từng sử dụng cuốn
notebook trước.
Tô Viễn khẽ gật đầu, không suy nghĩ gì thêm, tiện tay lật vài
trang, định cất kỹ quyển sổ.
Thế nhưng đột nhiên, hắn dừng tay.
Bởi vì hắn nhìn thấy một cái tên ngoài dự liệu. -Trương Tiện
Quang?”
Tên của Trương Tiện Quang xuất hiện ở đây!
Nhìn thấy cái tên này, Tô Viễn không khỏi sững sờ.
Vì sao tên của Trương Tiện Quang lại xuất hiện ở đây?
Có lẽ trước đây đã có người sử dụng linh dị vật phẩm này để đối
phó với Trương Tiện Quang, điều đó cũng có thể giải thích được.
Nhưng rõ ràng, hẳn là họ không thành công.
Dù sao, theo như chỉ tiết kịch bản gốc, Trương Tiện Quang có thể
là một trong những kẻ đứng sau tất cả mọi chuyện.
Thêm nữa, hắn là một nhân vật từ thời kỳ dân quốc, không thể
dễ dàng chết như vậy.
Sao vậy?"
Tựa hồ nhận ra Tô Viễn nhìn chằm chằm vào cái tên quá lâu,
nam nhân nghi hoặc nhìn về phía hắn và cất tiếng hỏi.
'Không có gì.
Tô Viễn mặt không đổi sắc hồi đáp, sau đó cất cuốn notebook đi.
Hiện tại không phải lúc để tìm hiểu tại sao tên của Trương Tiện
Quang lại xuất hiện trong cuốn sổ.
Trước mắt, có chuyện quan trọng hơn phải làm, đó là tranh thủ
thời gian để thoát khỏi đây. Về vấn đề liên quan đến cây Định
Quan Tài thứ ba, tạm thời phải gác lại.
Hiện tại cũng không phải lúc để tìm nó, chủ yếu là hắn không biết
cây đinh kia ở đâu.
Cho dù có khả năng lớn đến đâu, hắn cũng không thể làm được
gì nếu không có thông tin cụ thể.
Chờ đã, cũng không đúng! Có khi nào có thể sử dụng Quỷ Bút
ước nguyện không?
Trong khoảnh khắc đó, trong đầu Tô Viễn hiện lên một ý tưởng
táo bạo.
Ý nghĩ này chỉ có thể tạm thời giữ trong đầu để suy tính, còn có
thể thành công hay không vẫn là chuyện khác.
Nghĩ tới đây, Tô Viễn nhìn về phía người thanh niên kia.
"Tốt rồi, nếu giao dịch đã hoàn thành, ta cũng nên đi.
Tiếp theo ngươi có tính toán gì? Báo thù sao?”
Nghe vậy, trong mắt nam nhân hiện lên vẻ cừu hận.
Dù gì hắn cũng đã bị tra tấn như thế, nếu nói không hận thì mới
có vấn đề, hắn không phải là người yêu thích bị ngược đãi.
Nhưng chỉ sau một lát, trên mặt hắn lại xuất hiện một nụ cười
khổ.
Báo thù? Ta đương nhiên muốn. Nhưng ta thẩm tra xử lí, ngay cả
người bình thường cũng đánh không lại, vậy lấy cái gì để báo thù
đây?"
Nghe hắn nói như vậy, trong mắt Tô Viễn lóe lên chút thất vọng.
Nếu tên này thật sự muốn báo thù, hắn còn có ý định cho hắn
một chút trợ giúp, không chỉ là để làm cho tình hình nước ngoài
trở nên hỗn loạn, mà còn có thể lợi dụng để đục nước béo cò, tìm
hiểu thêm về thông tin của cây Định Quan Tài thứ ba.
Đều là những nước bài tốt.
Đáng tiếc, tên này quá rõ thực tế, không có dũng khí quyết đấu
đến cùng với kẻ địch, có lẽ chỉ định buông xuôi cho qua.
Thật là đáng tiếc.
Nhưng mỗi người có lựa chọn khác nhau, cũng chẳng sao.
Dù sao thì Quỷ Họa đã một lần nữa lan tràn trong thành thị,
không chừng đây lại là một cơ hội tốt để thăm dò xem cây Đinh
Quan Tài thứ ba ở đâu.
Chỉ cần sau này chú ý hơn đến tình hình ở nước ngoài, không
chừng có thể phát hiện điều gì đó bất ngờ.
'Vậy cũng được, cho ngươi một lời khuyên: hãy mau rời khỏi nơi
này.
"Được, ta tính đợi thêm chút nữa rồi sẽ rời đi." Thanh niên cảm
kích nói:
"Cảm ơn ngươi đã cứu ta, không biết tên của ngươi là gì."
"Thỉnh giáo cũng không cần, điều đó chỉ mang đến phiên phức
cho ngươi.
Nếu ngươi không muốn phiền phức đến tận cửa, tốt nhất đừng
nói với ai rằng ngươi đã gặp ta.
Nếu không, ngươi sẽ gặp bất hạnh."
_Tin hay không là tùy ngươi, ta chỉ nói tới đây, cáo từi"
Một tia sáng đen lóe lên, trong chớp mắt, thân hình Tô Viễn biến
mất không còn dấu vết.
Nhìn Tô Viễn rời đi, nam nhân cuối cùng thở phào một hơi. Sự
tôn tại của Tô Viễn mang lại áp lực quá lớn, khiến hắn không
cách nào đoán định được, một khi giao đồ xong, đối phương có
chọn cách giết hắn bịt miệng hay không.
Nhưng hiển nhiên, hắn không có lựa chọn, chỉ có thể đánh cược
một lần.
May mắn thay, hắn đã thắng CƯỢC.
Tô Viễn đúng như lời đã nói, thực sự giữ lời hứa.
Thực tế, hắn nên cảm thấy may mắn vì bản thân không phải là
người ngoại quốc.
Nếu đổi lại là người khác, chưa chắc hắn đã có vận khí tốt như
Vậy. Khi hắn chuẩn bị rời đi, đột nhiên cả khuôn mặt lộ vẻ kinh
hãi, bởi lúc này hắn mới nhận ra, không biết từ lúc nào, hắn đã
thoát khỏi phòng an toàn trong lòng đất của quán bar và xuất
hiện trong một con hẻm nhỏ bên ngoài.
Loại biến hóa quỷ dị này hiển nhiên là do người thần bí kia gây
ra.
Có lẽ ngay từ lúc ban đầu, khi đối phương xuất hiện, bọn hắn đã
bị chuyển đi khỏi nơi đó, chỉ là không có ai nhận ra.
Thật sự là đáng sợ.
Nghĩ đến đây, nam nhân không khỏi khẽ run rẩy, rôi nhanh chóng
rời khỏi nơi này. Ở một nơi khác, Tô Viễn cũng không vội vã rời
đi.
Hắn quỷ dị xuất hiện trên mái của một tòa cao ốc ở thành phố
New York, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, theo dõi tình hình của
Quỷ Họa lúc này.
Bầu trời u ám và đè nén, mây đen dày đặc.
Dù đang là ban ngày nhưng cảnh vật bên ngoài lại mờ mịt không
rõ, không khí ẩm ướt đến lạ thường, mang theo một cảm giác âm
lãnh.
Điêu quỷ dị nhất chính là, khi ở trong thành phố này, Tô Viễn có
một cảm giác bất an không thể nói rõ.
Đến hắn, một người ngự quỷ ở cấp bậc như vậy mà còn cảm thấy
không thoải mái, thì không nghi ngờ gì nữa, nguồn gốc của cảm
giác này tự nhiên là từ Quỷ Họa.
Mặc dù giờ phút này nhìn thành phố vẫn bình thường, náo nhiệt
và ôn ào, người đi làm, xe cộ tắc nghẽn, không có bất kỳ hiện
tượng dị thường nào.
Nhưng tất cả điều này chỉ là vẻ bê ngoài mà thôi.
Nỗi khủng khiếp vẫn đang âm thâm nhen nhóm.
Chỉ chờ một thời cơ thích hợp, nó sẽ bùng phát âm ầm.
Khi đó, sẽ khiến mọi thứ thay đổi khủng khiếp, và có lẽ, sẽ làm
sáng tỏ một chút vê những lá bài chủ lực của những thế lực nước
ngoài kia. Tô Viễn nghĩ đến đây.