Hắn giơ chân lên, Lăng Không từng bước từng bước, đi về phía Trần Đạo
Huyền.
Khu vực phòng thủ 53.
Toàn bộ phòng khu, lên đến tu sĩ Tử Phủ, xuống đến tu sĩ Luyện Khí kỳ, tất
cả đều ngơ ngác đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích, giống như bị người ta
nhiếp đi thần hồn.
Trần Đạo Huyền tâm như đánh trống, chưa từng có một khắc nào, cảm giác
mình cách tử vong gần như vậy!
- Đây là thần thông thành danh của ngươi, Định Phách thần quang?
- Ồ?
Bước chân lão già tóc bạc hơi dừng lại, nở nụ cười,
- Không thể tưởng được, qua nhiều năm như vậy, còn có người nhớ rõ tuyệt
kỹ thành danh của lão phu!
- Không tệ!
- Thật không tệ!
- Hahaha!
Một lúc lâu sau.
Tiếng cười của Thần Tuyệt chân nhân ngừng lại, nhìn Trần Đạo Huyền,
- Nếu ngươi nhận ra nó, để thưởng cho ngươi, ta sẽ nhường ngươi chết dưới
định phách thần quang, cũng không uổng công đời này của ngươi.
- Được!
Trần Đạo Huyền gật gật đầu,.
- Ta ngược lại muốn nhìn xem, Định Phách thần quang rốt cuộc có uy năng
lớn như lời đồn hay không! Đều nói định phách thần quang ngay cả Nguyên
Anh Chân Quân cũng có thể định lại, ta lại không tin.
- Nguyên Anh Chân Quân?
Lão già tóc bạc cười nhạo một tiếng,
- Nguyên Anh Chân Quân tính cái rắm!
Dứt lời.
Một đạo thần quang từ hư không bắn ra, thẳng đến mặt của Trần Đạo Huyền.
Định Phách thần quang trong nháy mắt xé mở thức hải của Trần Đạo Huyền.
Trong thức hải.
ắ ấ ố ồ ấ
Kim sắc kinh văn tọa trấn trong đó, giống như sự tồn tại sừng sững mà bất
biến.
Thần quang chiếu vào thức hải, còn chưa chạm tới thần hồn.
Kim sắc kinh văn hơi chấn động, Thần quang đã bị Hồng Mông Ngộ Đạo
Kinh hấp thu, ngay cả gợn sóng biển cũng không nhấc lên nổi.
Thần Tuyệt chân nhân nhìn Trần Đạo Huyền bị Định Phách thần quang trực
tiếp "dừng lại" tại chỗ, cười lắc đầu,
- Kiếm tu? Ha ha, muỗi, muỗi thôi.
Dứt lời.
Tiện tay một chưởng, bổ xuống Thiên Linh Cái của Trần Đạo Huyền.
Nào ngờ.
Trần Đạo Huyền vốn đang đứng bất động, độn quang chợt lóe lên, trong
nháy mắt biến mất tại chỗ.
Thân Hóa Kiếm Quang!
Kiếm quang hóa thân ở lại tại chỗ, trong nháy mắt bị lão già tóc bạc tiện tay
một chưởng xé thành nát bấy.
- Hả?
Nhìn thấy Trần Đạo Huyền cư nhiên tránh thoát định phách thần quang của
hắn, lúc này Thần Tuyệt chân nhân hoàn toàn khiếp sợ.
Ngay lập tức.
Ánh mắt hắn hơi nheo lại, cười nói,
- Thú vị, thật thú vị, Không thể tưởng tượng được ngươi lại có pháp khí
phòng ngự thần hồn hiếm thấy như vậy!
Nói xong, hắn giơ tay lên, chuẩn bị triệt để chấm dứt Trần Đạo Huyền.
Nhưng ngay sau đó.
Không gian hơi gợn ra một gợn sóng.
Chỉ thấy, một bàn tay tinh tế như bạch ngọc, từ trong sóng không gian vươn
ra, một tay bắt lấy tay phải Thần Tuyệt chân nhân, nâng lên.
- Chuột nhắt, cuối cùng cũng bắt được ngươi!
Theo không gian gợn sóng biến mất, một đạo thân ảnh trẻ tuổi xuất hiện
trước mặt mọi người.
Người này không phải người khác, chính là Trấn Hải Điện điện chủ ——
Tần Trảm!
Thần Tuyệt chân nhân hoảng sợ quay đầu.
Một đạo nhân trẻ tuổi đến cực điểm, mặc đạo bào màu xanh, trên đầu buộc
đạo kỵ*, đôi mắt tràn đắc ý, khóe miệng nhếch lên, dường như đang chế giễu
hắn.
ấ ầ ấ ấ ổ
*(đạo kỵ, cái ngta thường quấn trên đầu ấy, mình thường thấy trong phim cổ
trang Hàn hay có)
- Ngươi là?
- Ta là ông nội của ngươi!
Dứt lời.
Một quyền đánh tới khóe miệng Thần Tuyệt chân nhân.
Đánh hắn bay mấy ngàn trượng.
Sau khi bay ra mấy ngàn trượng, Thần Tuyệt chân nhân tựa như đụng phải
một mặt rào cản vô hình, trực tiếp bị bắn lại.
Chật vật đứng lên trên hư không.
Thần Tuyệt chân nhân khó có thể tin, sờ sờ hàng rào không gian phía sau.
- Lồng giam không gian!
- Chậc chậc, còn có chút nhãn lực,
Trấn Hải Điện điện chủ từng bước đi về phía hắn, rõ ràng khoảng cách hai
người mấy ngàn trượng, nhưng hắn chỉ bước ra ba bước, liền xuất hiện trước
mặt Thần Tuyệt chân nhân,
- Xem ra ngươi có được truyền thừa tiên nhân, đích xác rất giỏi.
- Hừ!
Thần Tuyệt chân nhân hừ lạnh một tiếng.
- Ngươi có biết ta ghét Càn Nguyên Kiếm Tông các ngươi chỗ nào nhất
không?
- Chỗ nào?
- Chính là các ngươi vĩnh viễn bày ra một bộ dáng cao cao tại thượng, làm
cho người ta buồn nôn!
Trong mắt Thần Tuyệt chân nhân lộ ra một tia âm ngoan.
- Đều là tu sĩ, ai cao quý hơn ai!
Dứt lời.
Thần Tuyệt chân nhân trong nháy mắt biến mất tại chỗ, giây tiếp theo, một
nắm đấm lấp lánh kim quang, trực tiếp đánh vào mặt Trấn Hải Điện điện chủ.
Đối mặt với một cú đấm xé không gian thành các vết nứt.
Trấn Hải điện điện chủ vươn bàn tay như ngọc, nhẹ nhàng cầm nắm đấm
này.
- Thân thể tiên nhân, bất diệt chi thể, đáng tiếc... Ngươi căn bản không phát
huy được một phần ức vạn lực lượng thân thể này!!
Nói rồi.
Trấn Hải điện điện chủ vươn ra một ngón tay, nhẹ nhàng chạm một cái.
ấ ố
Không gian trước mặt nhất thời sụp xuống.
Thần Tuyệt chân nhân ở trước mặt hắn càng ngày càng nhỏ, cuối cùng, một
hạt châu trong suốt to bằng hạt thủy tinh, lơ lửng trong lòng bàn tay Trấn Hải
Điện điện chủ.
Nhìn kỹ sẽ phát hiện, bên trong hạt thủy tinh này, có một tiểu nhân nhỏ như
móng tay bị phong tỏa ở bên trong, không phải Thần Tuyệt chân nhân thì là
người nào.