“Thả người ta ra đi.” Cửu Hồi liếc La Ha. La Ha vội vàng gỡ tờ giấy trên mặt, tung tăng đi cởi bao tải.
Hắn cởi một hồi lâu, phát hiện bao tải không hề sứt mẻ, nghi ngờ nhìn Bạch Nghiễn.
Bạch Nghiễn nói: “Xin Ma Vương lui về bên cạnh Chỉ công tử.”
La Ha nghe vậy, vội vã đứng dậy lùi đến cạnh Chỉ Du, không hề hỏi câu nào.
Chờ La Ha đi xa, Bạch Nghiễn bấm pháp quyết, bao tải màu hồng đào hóa thành ánh sáng, biến mất trong tay hắn.
Thứ này là một món pháp khí?
La Ha rất khó hiểu, vì sao có người chế tạo pháp khí thành bao tải, ý tưởng của Yêu tộc có nghiêm túc không?
Sau khi lấy lại tự do, Sa La Gia lao thẳng đến La Ha đang trốn bên cạnh Chỉ Du, đánh ra một chưởng.
Chỉ Du vẫy tay áo, nhẹ nhàng ngăn gió ma khí từ chưởng của ả.
Một cái vòng cổ màu vàng từ trong tay áo Cửu Hồi bay ra, tròng lên người Sa La Gia, ả đột nhiên cứng đờ, ngồi dưới đất không thể động đậy.
“Thứ này gọi là phục ma khuyên, chuyên dùng để đối phó với người của Ma tộc.” Cửu Hồi mỉm cười: “Công chúa đừng giãy giụa, càng giãy giụa sẽ càng đau hơn.”
Sa La Gia không định giãy giụa, ả nhìn Cửu Hồi: “Ngươi trả thù ta đã dùng ngự linh thằng trói các ngươi hôm đó?”
“Tục ngữ có câu, có qua có lại thì mới có thể duy trì tình cảm lâu dài.” Cửu Hồi lấy một cái đệm mềm ra, ngồi trước mặt Sa La Gia.
Hai người ngồi đối diện nhau, tựa như là hai tiểu tỷ muội có tình cảm sâu sắc đang tâm sự.
Sa La Gia nhìn chỗ khác.
“Công chúa là một nữ tử rất giỏi, để lấy lòng Ma Vương, ngươi đã ẩn nhẫn nhiều năm, không những giữ được tính mạng, mà còn thu phục không ít người.” Cửu Hồi thở dài: “Nếu ngươi không coi mạng người như cỏ rác, ta sẽ không đành lòng bắt ngươi lại.”
Sa La Gia mỉa mai: “Trên thế gian này, người mạnh sẽ được người ta tôn trọng, luôn luôn là như thế, ta có gì sai?”
“Theo như lời ngươi nói, nếu ngươi không phải là đệ nhất trong thiên hạ, như vậy người mạnh hơn ngươi có thể sỉ nhục và khinh thường ngươi?” Cửu Hồi lắc đầu: “Mọi chúng sinh trên thế gian này không phải vừa ra đời đã có kiến thức, ngươi và ta không phải là người mạnh nhất, cũng không thể nào luôn luôn mạnh nhất. Sự ra đời của kẻ mạnh và cái chết của kẻ yếu là cách sống của súc sinh chưa mở ra linh trí, ngươi và ta đều có thất tình lục dục, vì sao phải bắt chước hành vi của súc sinh?”
“Ngươi không cần phải thuyết phục ta, chúng ta sinh ra đã khác nhau, không có gì để nói cả.” Sa La Gia chế nhạo nhìn La Ha trốn phía sau Chỉ Du : “Ngươi nâng đỡ phế vật này lên làm Ma Vương là có mục đích gì?”
Cửu Hồi lắc đầu: “Ai làm Ma Vương trong Ma tộc không liên quan đến ta, ta chỉ không muốn Ma Vương tương lai là người máu lạnh coi mạng người chẳng là gì cả.”
“Theo như ngươi nói, nếu lúc trước ta chịu hứa sẽ không làm hại phàm nhân, ngươi cũng đồng ý với việc ta làm Ma Vương?” Sa La Gia hỏi lại.
“Đúng vậy.” Cửu Hồi gật đầu: “Ta đã nói rồi, ta không quan tâm ai là Ma Vương, chỉ cần không gây tổn thương cho Nhân tộc là được.”
“Hôm nay hắn không làm hại nhân loại, không có nghĩa là sẽ không bao giờ làm vậy.”
Sa La Gia vứt bỏ mọi ngụy trang, lộ ra bản chất kiêu ngạo và lạnh nhạt: “Lòng người dễ thay đổi, quyền lực và sức mạnh vĩnh viễn là sự cám dỗ ngon lành nhất.”
“Vậy đổi vương khác.” Cửu Hồi cười như có như không, nhìn La Ha: “Chẳng lẽ Ma tộc thiếu ma muốn làm vương?”
La Ha liều mạng lắc đầu, hắn không dám, hắn thật sự không dám.
Cửu Hồi giết cha hắn dứt khoát và gọn gàng như vậy, nếu muốn lấy mạng hắn, sẽ dễ dàng như chém dưa và xắt rau.
Sa La Gia nhìn thấy sự hèn nhát của La Ha, ả cảm thấy giận sôi máu.
La Ha là cái đồ phế vật, nếu hắn thừa kế vương vị, quyền lực nhất định sẽ rơi vào tay nữ nhân đê tiện Ma hậu.
“Công chúa hãy yên tâm, bổn cung có xuất thân thấp kém, đương nhiên hiểu rõ hơn công chúa ma dân ở tầng lớp thấp nhất cần cái gì.” Ma hậu mặc cung bào có hoa văn vàng, đội kim quan màu tím đi vào đại điện, bà hành lễ với Cửu Hồi và Chỉ Du: “Sau này nếu ta và La Ha có ý định chiêu binh ở Nhân gian giới, Cửu Hồi cô nương cứ tự mình cắt đầu chúng ta, chúng ta sẽ không sẽ oán hận.”
Cửu Hồi mỉm cười gật đầu: “Ta sẽ nhớ kỹ lời thề hôm nay của Thái hậu.”
Sa La Gia nhìn A Na khí phách và duyên dáng, ngơ ngác nhìn ngai vàng phía trên một cách xuất thần. Ả đã lên kế hoạch nhiều năm, khiến toàn bộ huynh đệ uy hiếp ả phải mất mạng, không ngờ lại lót đường cho người khác.
“Người cười cuối cùng lại là ngươi, đồ tiện tì.” Sa La Gia vẫn nhớ rõ, lần đầu tiên ả nhìn thấy A Na, A Na là cung hầu trong vương điện. Bà quỳ dưới đất, lau mực nước trên mặt đất, bộ dạng đáng thương và hèn mọn.
Bà phải cúi người hành lễ với bất kỳ ma tướng hoặc hộ pháp nào đi ngang qua.
“Ta sinh ra thấp kém thì sao?” Ma hậu không để ý đến chuyện này, bà cúi xuống nhìn Sa La Gia: “Khi đại hoàng tử lẻn vào Cửu Thiên Tông vì ngươi, hắn chắc chắn không ngờ, đây là con đường dẫn đến cái chết mà ngươi đã sắp xếp cho hắn.”
“Đại hoàng tử yêu thương ngươi, nhưng ngươi nhẫn tâm âm mưu hại hắn, chẳng lẽ ngươi được coi là người cao quý?” Ma hậu thương hại nhìn Sa La Gia: “Người yêu thương ngươi chết trong tay ngươi, không biết trong đêm khuya, ngươi có từng hối hận không?”
Sa La Gia im lặng.
“Ta khác với công chúa, chỉ cần nhớ tới năm ấy, muội muội 5 tuổi của ta bị phụ vương của ngươi chặt đầu, cả người đầy máu, ta mất ngủ cả đêm.” Đôi mắt Ma hậu đỏ hoe: “Các ngươi sinh ra cao quý, khinh thường và giẫm đạp chúng ta thì thôi đi, vì sao phải cướp cả mạng sống?”
“Mẫu hậu.” La Ha thấy tâm trạng của Ma hậu không ổn, vội vàng đi đến bên cạnh bà, nắm cánh tay bà.
“Ta không sao.” Ma hậu nhắm mắt, lúc mở mắt ra lại, bà đã khôi phục bình tĩnh, quay đầu nhìn Cửu Hồi: “Cửu Hồi cô nương, không biết ngài còn dặn dò điều gì nữa không?”
Cửu Hồi lắc đầu.
“Công chúa là người của Ma tộc, không những có thể lẻn vào Cửu Thiên Tông, còn biết rõ về giới tu chân, chứng tỏ có người giúp đỡ công chúa trong giới tu chân, hơn nữa người này có địa vị không thấp trong giới tu chân.” Cửu Hồi nở nụ cười: “Không biết công chúa có chịu giải thích sự nghi ngờ của ta không?”
“Đúng vậy, ta có người trong mười đại tông môn.” Sa La Gia bỗng nhiên cười, chớp mắt nói: “Ngươi từ từ điều tra đi.”
“Công chúa cứ thích nói giỡn.” Cửu Hồi thở dài: “Ngươi không muốn nói thì thôi.”
Nàng đứng dậy, nói với Ma hậu: “Ta muốn Thái hậu cho mượn thiên lao của Ma tộc một chút.” Cửu Hồi nhìn Sa La Gia: “Nói với bên ngoài là…… công chúa bị nhốt trong thiên lao.”
Sắc mặt Sa La Gia thay đổi: “Ngươi muốn làm gì?”
Cửu Hồi nghiêng đầu: “Ngươi đoán xem?”
Ma hậu không hỏi Cửu Hồi làm những việc này với mục đích gì, trưa hôm đó bà làm mọi việc thỏa đáng, thậm chí bổ sung một ít chi tiết nhỏ mà Cửu Hồi không nghĩ tới.
“Mỹ nhân hợp ý như vậy, thảo nào lão Ma Vương thích, ngay cả ta cũng thích.” Cửu Hồi lật xem bản đồ phòng thủ của thiên lao Ma tộc do Ma hậu phái người đưa tới, sau đó đưa bản đồ cho Chỉ Du: “Vài ngày nữa, người cứu Sa La Gia sẽ tới.”
“Sao thiếu chủ biết?” Dư Li tò mò.
“Ta không biết.” Cửu Hồi giải thích: “Ta chỉ lừa Sa La Gia, không ngờ phản ứng của nàng ta lớn như vậy, chắc chắn có vấn đề ở đây.”
“Lúc người ta đang nói dối, có khuynh hướng chớp mắt để che giấu sự chột dạ.” Cửu Hồi cười tủm tỉm nói: “Có bằng chứng hay không cũng không quan trọng, dù sao chúng ta không phải là quan viên xử án của phủ thành chủ.”
Khổng Thương Nam: “Thiếu chủ thật nham hiểm!”
Bạch Nghiễn: “Thiếu chủ nhìn xa trông rộng.”
Dư Li: “Thiếu chủ thông minh quá!”
Khổng Thương Nam: “……”
Đôi khi hắn rất muốn liều mạng với hai con chó săn này.
Ba ngày sau, Dư Li và Cửu Hồi ngồi trong góc thiên lao, nàng nhỏ giọng hỏi: “Thiếu chủ, chúng ta đã ở thiên lao hai ngày, lỡ như không ai tới cứu Sa La Gia thì sao?”
“Vậy chứng tỏ Sa La Gia chưa đủ nổi tiếng.” Cửu Hồi lấy hai miếng điểm tâm trong tay áo ra, đưa một miếng cho Dư Li: “Ăn điểm tâm trước đi, nếu ngày mai không ai tới, chúng ta sẽ trở về Nhân gian giới.”
“Chúng ta không ở Ma giới nữa à?”
“Đồ ăn ở Ma giới dở quá.” Cửu Hồi vô cùng cay đắng nói: “Ta nghi ngờ nguyên nhân cơ bản nhất mà bọn họ bị gọi là Ma tộc là do đồ ăn không ngon!”
Món nào cũng đen sì và nhão, cho dù ném con chó ở cạnh bếp, nó cũng có thể nấu ăn ngon hơn bọn họ.
“Quả thật đồ ăn không ngon lắm.” Dư Li thành thật gật đầu, “Nhân tộc nấu ăn ngon nhất.”
Nghe thiếu chủ nói vậy, nàng cũng nhớ những món ăn ngon ở Nhân gian giới.
Hai người ăn điểm tâm xong, Cửu Hồi chỉnh lại tóc và quần áo: “Tiểu Dư, ngươi xem bộ dạng hiện tại của ta có giống Sa La Gia không?”
“Hơi giống, nhưng không đặc biệt giống lắm.” Dư Li ngẫm nghĩ: “Ngươi đẹp hơn công chúa Ma tộc.”
“Mới ra ngoài mấy ngày, chưa học được gì khác đã học không ít thủ đoạn nịnh nọt.” Cửu Hồi chọc trán Dư Li, đột nhiên ngẩng đầu nhìn ra ngoài, quay đầu vô trong góc.
Nằm xuống.
Dư Li cũng vội vàng chạy vào một phòng giam khác, không quên rắc chút máu lên người.
“Có người cướp ngục!”
Tiếng ồn ào vang lên bên ngoài, rồi nhanh chóng yên tĩnh lại.
Nửa canh giờ sau.
“Có người cướp ngục!”
Sau một hồi đánh nhau, người cướp ngục lại đào tẩu.
Nửa canh giờ nữa.
“Cướp ngục!”
Lặp đi lặp lại như vậy mấy lần, mãi đến nửa đêm, người cướp ngục mới bỏ cuộc. Cai ngục bị giày vò một thời gian dài thở phào nhẹ nhõm, chửi bới rồi ngáp dài, tìm chỗ trốn việc.
Nửa canh giờ sau, Cửu Hồi cuối cùng nghe thấy tiếng bước chân xa lạ cực nhẹ bên ngoài cửa ngục.
Người cứu Sa La Gia rất biết cách hành hạ người khác, sắp xếp nhiều người Ma tộc như vậy tới cướp ngục, chắc đã tốn không ít tiền.
Tiếng bước chân dừng lại bên ngoài phòng giam của nàng.
“Sa La Gia, đây là lần cuối cùng ta giúp ngươi.” Người ngoài phòng giam nói giọng lạnh lùng, thậm chí có chút chán ghét: “Cai ngục của thiên lao đã bị ta làm cho choáng váng, chỉ cần ngươi giao di vật của mẹ ta, ta sẽ thả ngươi đi ra ngoài.”
Sau một hồi im lặng, người tới hơi mất kiên nhẫn: “Nếu ngươi muốn chết, có thể tiếp tục nằm ở đây, nhưng ngươi cần phải giao di vật của mẹ ta cho ta.”
Người nằm trong góc từ từ ngồi dậy, nàng quay đầu nhìn người bên ngoài phòng giam.
“Tại sao lại là ngươi?!” Người tới thấy rõ khuôn mặt Cửu Hồi, sợ tới mức sắc mặt thay đổi.
“Hóa ra không phải ngươi tới cứu ta.” Cửu Hồi ngồi xếp bằng, thở dài nói: “Cẩm thiếu chủ, không ngờ ngươi thông đồng……”
“Suỵt, nói nhỏ chút đi.” Cẩm Khinh Cừu lấy chìa khóa đã trộm được ra, vội vàng mở cửa phòng giam: “Sao ngươi bị nhốt ở đây?”
“Ta vẫn luôn bị nhốt ở đây.” Cửu Hồi gỡ rơm trên người: “Sau khi ta bị Sa La Gia bắt tới Ma giới, bởi vì không chịu nghe theo mệnh lệnh của nàng nên ta đã bị nàng nhốt ở chỗ này.”
Nói đến đây, nàng liếc nhìn Cẩm Khinh Cừu kín đáo thở dài: “Ta tưởng rằng Cẩm thiếu chủ thông thạo tin tức, biết ta bị nhốt ở đây nên cố ý tới cứu ta, không ngờ……”
Cẩm Khinh Cừu xấu hổ và hoảng loạn, hắn nhìn Cửu Hồi luộm thuộm và bẩn thỉu, nhìn xung quanh: “Chỉ Du đạo hữu đâu?”
“Hắn bị nhốt ở phòng giam bên kia.” Cửu Hồi giật chùm chìa khóa dài trên tay hắn, mở phòng giam bên cạnh ra: “Sa La Gia dùng tính mạng của biểu huynh muội ta để ép ta, sau khi đưa ta tới Ma tộc, còn muốn ta đi dụ dỗ Ma Vương, nhân cơ hội giết ông ta.”
Cẩm Khinh Cừu thấp giọng mắng: “Đây là chuyện nàng ta có thể làm được.”
“Ta liều chết không chịu, Sa La Gia nhốt ta ở đây, nói rằng để cho ta biết hối hận là gì.” Cửu Hồi thả Dư Li ra, vẻ mặt khó hiểu: “Tuy nhiên mấy ngày nay nàng không tới gặp ta, chẳng lẽ đã quên ta rồi?”
Cẩm Khinh Cừu nhìn Cửu Hồi với vẻ mặt phức tạp: “Bên ngoài đồn rằng, Sa La Gia mang về một nữ tử cực kỳ xinh đẹp từ Nhân gian giới, định mê hoặc Ma Vương, chẳng lẽ nữ tử kia là ngươi?”
“Ta không biết, ta tới Ma giới một ngày đã bị nhốt ở đây.” Sắc mặt Cửu Hồi chợt thay đổi, kéo Dư Li liên tục lui sang một bên, cảnh giác nhìn Cẩm Khinh Cừu: “Cẩm thiếu chủ, vừa rồi ngươi nhận ta thành Sa La Gia, còn nói muốn cứu nàng đi ra ngoài. Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, ngươi và nàng là quan hệ thế nào?!”
“Chuyện dài lắm, ta và Sa La Gia là kẻ thù chứ không phải là bạn bè, ta sẽ không bao giờ làm hại ngươi.” Sắc mặt Cẩm Khinh Cừu tái nhợt: “Nơi này cực kỳ nguy hiểm, ta mang các ngươi rời đi trước, sau đó ta sẽ giải thích với ngươi.”
Cửu Hồi nhìn chằm chằm hắn mấy giây: “Cũng đúng, nếu ngươi có ác ý với ta, vừa rồi có thể trực tiếp giết ta diệt khẩu, rồi đổ tội lên đầu Ma tộc, như vậy không ai biết ngươi và Sa La Gia lén liên lạc với nhau.”
Cẩm Khinh Cừu cười khổ: “Ngươi là giai nhân, Cẩm mỗ là người quý hoa, sao có thể làm chuyện ác như vậy?”
Ba người tìm ra nơi giam giữ Chỉ Du, Khổng Thương Nam, và Bạch Nghiễn, thả bọn họ ra.
“Mau đi theo ta, ta đã sắp xếp người ở ma đô để tiếp ứng.” Cẩm Khinh Cừu vội la lên: “Mê hương của ta chỉ có hiệu quả trong vòng hai nén nhang, nếu trì hoãn thì chúng ta sẽ không ra được.”
Chỉ Du liếc nhìn Cửu Hồi, Cửu Hồi gật đầu với hắn.
Năm người đi theo Cẩm Khinh Cừu rời khỏi thiên lao của Ma tộc, ngồi lên một chiếc xe ngựa tà cốt kín đáo.
Xe ngựa rời khỏi vương thành, không có ai ngăn cản. Nhìn vương thành xa xa phía sau, Cẩm Khinh Cừu thở phào nhẹ nhõm: “Mấy ngày nay Ma tộc rất hỗn loạn, lão Ma Vương đã chết, tân Ma Vương lên ngôi, người cầm quyền lại là Thái hậu.”
“Hả?” Cửu Hồi kinh ngạc: “Vỏ cây già uống máu người mỗi ngày đã chết rồi?!”
Dư Li nhìn Cửu Hồi cực kỳ khâm phục, quả là thiếu chủ của Yêu tộc, biểu cảm này tự nhiên và chân thành biết bao?
Nếu nàng không tận mắt chứng kiến cảnh thiếu chủ làm thịt lão Ma Vương, e rằng sẽ tin thiếu chủ hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra mấy ngày nay.
“Đúng vậy, đã chết rồi.” Cẩm Khinh Cừu kiên nhẫn giải thích: “Hiện giờ toàn bộ vương đô hỗn loạn lắm. Bên ngoài đồn là Sa La Gia phái người giết lão Ma Vương, nhưng ta cảm thấy Ma hậu là người làm chuyện này.”
“Lão Ma Vương hiện giờ đã chết, không có chỗ tốt cho Sa La Gia, ngược lại mẹ con Ma hậu là người được lợi nhiều nhất.” Nhắc tới ba chữ Sa La Gia, Cẩm Khinh Cừu không che giấu sự chán ghét của hắn: “Nàng ta là một nữ nhân không từ thủ đoạn vì quyền lực và lợi ích, tuyệt đối sẽ không làm chuyện gì bất lợi cho bản thân.”
“Vậy…… Ma hậu đã giết Ma Vương à?” Cửu Hồi chợt hiểu ra: “Sa La Gia bị oan?”
“Được làm vua thua làm giặc, nàng ta xứng đáng.” Cẩm Khinh Cừu cười nhạo: “Nàng ta gài bẫy người khác, người khác đương nhiên cũng có thể gài bẫy nàng ta.”
Cửu Hồi cuối cùng đã hiểu, hôm lễ hội thuyền rồng, nàng đánh lui Ngân Tịch và Sa La Gia, khi đến Cửu Thiên Tông đòi bọn họ giải thích, vì sao Cẩm Khinh Cừu cố ý nói cho nàng biết nhiều chuyện liên quan đến Sa La Gia, thuộc lòng những việc làm của ả.
Có lẽ hắn biết với tính cách của Sa La Gia, ả sẽ trả thù nàng nên mới cố ý âm thầm nhắc nhở nàng, Sa La Gia không đơn giản như bề ngoài.
Cố ý nhấn mạnh cái chết của ba vị hoàng tử khác, Tứ hoàng tử ngu ngốc, sự thương yêu của Ma Vương đối với Sa La Gia, là để nàng nghi ngờ và cảnh giác với Sa La Gia, kẻo mắc bẫy của Sa La Gia.
Lúc ấy nàng cho rằng Cẩm Khinh Cừu không thích Ngân Tịch, không ngờ hắn chán ghét Sa La Gia.
“Vấn đề này có lẽ hơi mất lòng, nhưng ngươi và Sa La Gia……”
“Ngươi đã biết chuyện ta tới cứu Sa La Gia, ta sẽ không sợ bị ngươi biết bí mật khác.” Cẩm Khinh Cừu cười khổ: “Mẫu thân của ta và mẫu thân của Sa La Gia là biểu tỷ muội.”
Cửu Hồi hơi kinh ngạc.
“Ngươi đoán không sai, ta có dòng máu Ma tộc.” Nụ cười của Cẩm Khinh Cừu càng chua xót hơn: “Sau khi mẫu thân sinh ra ta không bao lâu, ma lực tiêu tan rồi qua đời. Lúc Sa La Gia biết gia mẫu và mẫu thân của nàng ta là biểu tỷ muội, nàng ta lấy chuyện này uy hiếp ta, bắt ta giúp nàng ta lẻn vào Cửu Thiên Tông. Nếu ta không đồng ý, nàng ta sẽ cho mọi người trong thiên hạ biết rằng, cha ta đã yêu một nữ tử Ma tộc, còn sinh ra một đứa con lai ma.”
“Mấy ngày trước nàng ta phái người nhắn tin, bảo ta giúp nàng ta rời khỏi Ma tộc. Nếu nàng ta chết, thủ hạ của nàng ta sẽ tiết lộ thân phận của mẫu thân ta cho thiên hạ biết.” Cẩm Khinh Cừu thở dài: “Hôm nay không cứu Sa La Gia có lẽ là chuyện tốt, ít nhất đã cứu các ngươi ra, ta không cần lo lắng chuyện này nữa.”
“Ngươi thật sự không muốn giết người diệt khẩu à?” Cửu Hồi chỉ mình và Chỉ Du: “Hai chúng ta có tu vi Nguyên Anh, còn có ba phàm nhân không có tu vi vướng bận, ngươi không định……”
Nàng quơ tay trên cổ mình.
“Cô nương chớ nói giỡn.” Cẩm Khinh Cừu lấy quạt ngọc ra, nhẹ nhàng lắc: “Tuy Cẩm mỗ có huyết thống Ma tộc, nhưng vẫn là người.”
“Cùng lắm thì ta mai danh ẩn tích, tìm một chỗ để ở ẩn, còn hơn lấy mạng năm người các ngươi.” Cẩm Khinh Cừu nhẹ nhàng nhìn quạt ngọc: “Hơn nữa ta cũng đánh cược.”
“Đánh cược cái gì?”
“Đánh cược lòng tốt của chư vị, chịu giữ bí mật cho ta.” Cẩm Khinh Cừu thở dài: “Nếu các ngươi không muốn, ta cũng không trách các ngươi, không phải ai cũng có thể chấp nhận làm bạn với con cháu của ma.”
“Nếu ngươi nói rằng chúng ta là bạn, vậy vì sao ngươi không đánh cược rằng ta có cách giúp ngươi giải quyết vấn đề này?” Cửu Hồi duỗi tay vỗ vai Cẩm Khinh Cừu.
Chỉ Du nhìn vai Cẩm Khinh Cừu, lặng lẽ tiến lên trước, ép Cẩm Khinh Cừu ra xa hơn.
Thấy Chỉ Du đột nhiên chen vào, Cẩm Khinh Cừu bước sang một bên để nhường chỗ.
Không còn cách nào khác, ai bảo bọn họ nắm nhược điểm của hắn, hắn có thể nhịn.
“Cách gì?” Vẻ mặt Cẩm Khinh Cừu có chút vui mừng.
“Huynh đệ ruột cũng phải tính toán rõ ràng, cách này hơi thiếu đạo đức, ngươi phải cho ta thêm tiền.” Cửu Hồi giơ tay ra trước mặt Cẩm Khinh Cừu: “Coi như ngươi đã cứu mạng chúng ta, và không giết người diệt khẩu, ta sẽ tính nửa phí.”
“Lời này không được nhé. Ta là thiếu chủ của Ngự Trân Tông, có thể thiếu cái khác chứ không thiếu linh thạch.” Cẩm Khinh Cừu trực tiếp lấy một cái nạp giới đưa cho Cửu Hồi, hào phóng nói: “Cầm đi, giảm nửa giá tức là coi thường Cẩm mỗ.”
“Được rồi.” Cửu Hồi cất nạp giới vào tay áo, vẫy tay, mấy cái đầu chụm lại.
“Nếu toàn bộ giới tu chân bắt đầu tung tin vịt, Sa La Gia không phải là con gái ruột của Ma Vương, mà thật ra là con gái của Bộ Đình tiên tôn của Cửu Thiên Tông, mọi người có tin không?”
Chỉ Du lắc đầu: “Không thể nào.”
“Không hẳn, lời đồn càng quá đáng thì người ta càng tin.” Cẩm Khinh Cừu lắc đầu nói: “Nếu Sa La Gia không phải là con gái của Bộ tiên tôn, nàng là một nữ tử Ma tộc, làm sao lẻn vào Cửu Thiên Tông được, làm sao liên tiếp bình yên rời khỏi Cửu Thiên Tông?”
Cẩm Khinh Cừu càng nói càng hưng phấn: “Sa La Gia là công chúa Ma tộc, vì sao muốn mạo hiểm giết lão Ma Vương, tất cả là vì phụ thân ruột của nàng!”
Dư Li và ba yêu quái nghe vậy đều trợn mắt há hốc mồm, trời ơi, lòng dạ của Nhân tộc dơ thật.
“Ví dụ như tông chủ của Vạn Hỏa Tông, biết đâu khi còn trẻ đã thích một nữ tử, hơn nữa nữ tử đó là người của Ma tộc. Chỉ vì hai người thuộc hai chủng tộc khác nhau, nữ tử Ma tộc đành phải bí mật sinh con cho tông chủ Vạn Hỏa Tông, đưa con về Ma tộc ở ẩn. Kể từ đó hai người cách giới nhìn nhau, mỗi đêm ngắm trăng tương tư lẫn nhau.”
Chỉ Du lắc đầu: “Thiên hạ đều biết tông chủ của Vạn Hỏa Tông không gần nữ sắc, ta nhớ công pháp mà ông ấy tu luyện cũng không thể phá vỡ nữ giới, mọi người không những không tin, mà còn cảm thấy quá đáng.”
“Chỉ Du, ngươi không hiểu đâu.” Cửu Hồi lắc đầu: “Mọi người cảm thấy quá đáng mới đúng.”
“Còn có thành chủ ở cửa đông vì nữ tử yêu quý của mình, năm ngoái chịu đựng nỗi đau buồn nhận nuôi đứa trẻ do Ma tộc và nữ tử mình thích sinh ra.”
Chỉ Du: “Ta nhớ vị môn chủ này ghét trẻ con nhất, trong tông môn không có đệ tử nào dưới 18 tuổi……”
“Ngoài ra còn có Trang tông chủ yêu thầm một vị nữ tử Ma tộc nào đó, vì muốn gia nhập gia đình của nữ tử nhưng không được, nên cả ngày trốn trong tông môn điêu khắc tượng ngọc và khóc……”
Vẻ mặt Chỉ Du càng thêm bối rối: “Ta nhớ vị Trang tông chủ này là một hán tử vạm vỡ cao chín thước, thích so sánh đao pháp với người ta, thường xuyên không ở trong tông môn, càng không biết điêu khắc ngọc.”
Cẩm Khinh Cừu thu hồi vẻ mặt kích động, nghi ngờ nhìn Cửu Hồi: “Vậy những chuyện này liên quan gì đến ta?”
“Khi tin đồn đầu tiên xuất hiện, mọi người sẽ cảm thấy thú vị, nhưng sau khi vài tin đồn giả mạo quá đáng liên tục xuất hiện, mọi người sẽ hiểu, đây là âm mưu của Ma tộc.” Cửu Hồi nhướng mày: “Vì vậy tin đồn mẫu thân ngươi là nữ tử Ma tộc đương nhiên cũng quá đáng.”
“Tin đồn?” Cẩm Khinh Cừu trầm ngâm suy nghĩ.
“Đúng vậy, tin đồn.” Cửu Hồi gật đầu thật mạnh: “Tất cả đều là thủ đoạn vô sỉ của Ma giới để bôi nhọ giới tu chân chúng ta!”
Nàng ho khan: “Xong việc nhớ tìm lý do bồi thường cho các vị đạo hữu đó, nếu không có vẻ như ngươi thiếu đạo đức.”
“Chúng ta truyền tin đồn nào trước?” Cẩm Khinh Cừu nói: “Ta làm việc, ngươi yên tâm, tuyệt đối sẽ không để bọn họ bị thiệt thòi.”
“Truyền tin đồn về Bộ tiên tôn đi.” Cửu Hồi mỉm cười: “Tin đồn hoang đường nhất nên bắt đầu từ tin đồn giật gân nhất.”
Tác giả có lời muốn nói:
Bộ Đình: ???
Rau hẹ bé bỏng: Hì hì